«Chương 38» Tìm thấy nhau
Cho Chang giận dỗi trở về Ravenclaw, trên đường đi cả người cô ta cứ nóng bừng lên, giống như là bị cảm, chính cô không ngờ được đây chính là tác dụng phụ của nọc độc Medusa để lại, cô chỉ muốn trở về chứ không là bị cảm chết mất, sau lưng còn có ai đó đang lén lút chạy theo sau cô ta, dáng người nhỏ bé vô cùng đáng yêu.
"Hừ, hừ tất cả đàn ông trên đời này chết hết đi."
Sau đó có ai đó chạy đến, ôm lấy cô ta từ phía sau, đã vậy còn bịt mắt lại, cảnh này đúng là lãng mạn như truyện ngôn tình của Muggle vậy, Cho Chang đỏ mặt, chắc chắn là anh ấy đến đây xin lỗi cô đây mà
'A-Anh Cedric? Anh ấy đến đây để xin lỗi mình' Cho Chang mừng thầm trong lòng, chưa kịp đáp lại thì giọng nói kia đã đập tan.
"Nếu là cừu thì nói xin chào." Luna cười tinh nghịch, cô bé chính là người đã che mắt Cho Chang.
"BIẾN NGAY!" Cho Chang tức giận nói, cô ta trong lúc hét la Luna đã bỏ một viên kẹo vào trong miệng: "MÀY BỊ ĐIÊN RỒI À??!"
"Nếu cô cho rằng mình là thông minh đệ nhất thiên hạ thì đừng có phun ra."
Quả nhiên là có tác dụng với người luôn tự cho mình là đúng, với lại đây còn là vị Cho Chang thích nhất, sau đó còn mạnh miệng nói: "Mày nghĩ tao sợ à, nhầm to rồi."
"Vâng, vâng cô là nhất." Luna nhún vai nói, cô cố gắng đỡ con heo này về phòng, chứ ở đây ăn nói lung tung cứ như bị dở hơi.
"Còn mày là đồ ngốc." Luna cũng không để ý, đây là câu chửi ít sát thương nhất của cô ta, xem ra Cho Chang đúng là bị bệnh thật rồi.
Vừa trở về phòng là Cho Chang nằm xuống giường ngay, chỉ vì muốn đuổi khéo Luna, cô ta giả vờ ngáy to để Luna bỏ đi, nhưng cô lại mỉm cười, đã vậy còn tốt bụng đắp chăn cho cô ta ngủ, còn để lại những viên kẹo mà Cho Chang thích trên bàn.
Con nhỏ này sao vậy?
"Từ bây giờ, cô được tự do rồi đó." Luna bật cười một tiếng: "Nhất định phải sống thật tốt."
Sao nó lại tốt với mình vậy chứ?
'Những lời ấm áp như vậy, đã lâu rồi không có ai nói cho mình nghe như vậy.'
Tiếp theo sau đó thì Luna đã biến mất khỏi đây, chỉ để lại những viên kẹo mà cô ta thích nhất, Cho Chang không giả vờ ngủ nữa mà ngồi dậy, cảm thấy trong lòng trống trải vô cùng, từ bây giờ không còn ai đấu khẩu nữa cô ta nhớ lại những chuyện trước đây, vui cũng có buồn cũng vậy, sau đó lại rưng rưng nước mắt và bắt đầu khóc, hối hận chuyện mình đã làm với Luna, đáng lẽ ra cô không nên chà đạp tâm tư của Luna, cả hai đã có thể là bạn tốt của nhau, nếu không phải vì sự ích kỷ của cô.
Tự nhiên ký ức của Cho Chang trở nên mơ hồ, giống như là bị xóa đi, chỉ còn lại một cái tên duy nhất 'Luna Lovegood'
...
Đây là ai vậy nhỉ? Xinh như vậy chắc là người yêu của mình rồi.
Thực ra vào lúc đó Chúa Tể Hắc Ám đã tha cho Judges một mạng, để tránh khỏi bị Harry nghi ngờ là Judges vẫn còn sống, sau đó ông ta vĩnh viễn bị trục xuất khỏi thế giới phép thuật, phải sống trong một con hẻm chật hẹp, hằng ngày phải chịu sự sỉ nhục của bọn người Muggle thấp hèn kia, Gia tộc Dual bị tịch thu hết tài sản và Phu nhân đã ôm tiền tiết kiệm bỏ chạy trong đêm nhẫn tâm bỏ lại Brunei một mình, thằng bé ở Slytherin cũng không khá hơn ông là mấy, Brunei thường xuyên bị các bạn học bắt nạt.
Tất cả là lỗi của thằng nhải Harry Potter.
Vào những ngày cuối cùng trong cuộc đời mình, Judges gần như đã sống như một người thực vật, ông ta nằm trên giường như một xác chết, đôi mắt quầng thâm, khuôn mặt thì hốc hác, bác sĩ nói rằng bệnh thì có thể chữa được, nhưng cái đó thì không thể.
Quan trọng hơn là...nó đang bị 'thối rữa'
Judges cảm thấy không được tôn trọng khi bị xem là yêu râu xanh, Bọn chúng quá thấp kém để hiểu rằng ông ta chỉ là đang tận hưởng vẻ đẹp của những đứa trẻ đó, Judges thích chơi đùa với những đứa trẻ xinh đẹp nhất, trai hay gái, ông đều thích, mọi thứ sẽ vô cùng bình thường cho đến khi ông nghe tin về một thiên thần mới đến dinh thự Riddle và Judges sau khi nhìn thấy cậu, ông tin rằng mình đã bị trúng sét ái tình, Judges ái mộ Harry đến mức muốn ly hôn với vợ chỉ để chung sống với cậu ấy, nhưng cậu lại đổ nước sôi lên đũng quần ông ta.
"Cầu xin Merlin, hãy trả lại trái chuối cho con đi mà." Judges quỳ xuống đất, ông ta liên tục dập đầu: "CON CẦU XIN NGƯỜI MÀ!"
Sau khi Judges hét lên, điều ước của ông ta trở thành sự thật, trên trời giáng xuống một tia sét lên ông ta, cả người ông cháy đen thui và ngay lập tức Judges tắt thở.
Điều ước của bạn đã trở thành sự thật.
Và bạn kiếp sau đầu thai được làm con gián!!!
TIN HOT: JUDGES DUAL CỰU QUÝ TỘC ĐÃ CHẾT!!!
Không lâu sau, tin đồn về cái chết của Judges đã đến tai Brunei, nó khóc lóc một mình trong nhà vệ sinh, đau khổ vì sự ra đi của người cha và cảm thấy mình là đứa trẻ bất hạnh nhất thế giới, không còn quyền lực và danh vọng thì sống còn ý nghĩa gì nữa? Brunei còn nghĩ Harry là người đã giết cha mình vì đố kỵ,
"HARRY POTTER MÀY SẼ PHẢI TRẢ GIÁ ĐẮT!!!"
Hôm nay cũng như mọi ngày, Draco và Harry sẽ nắm tay nhau tình tứ khắp Hogwarts, học cùng nhau, ăn với nhau, đi đâu cũng có nhau. Cậu rất thích mỗi khi ở bên cạnh Draco, bởi vì như vậy cậu không cần phải đề phòng cảnh giác, có được một giấc ngủ ngon không phải là cơn ác mộng về chiến tranh đau thương trong quá khứ, có thể rũ bỏ được cái danh hiệu ngu ngốc đó. Và Draco cũng vậy, anh có thể làm những gì mình muốn không bị bất kỳ ai sai khiến, và quan trọng hơn là Harry đã là của anh, không ai có thể cướp cậu khỏi anh.
"Chờ một chút, anh có cái này." Draco đặt Harry lên đùi mình, anh mò vào túi áo lấy ra một thứ khiến cho cậu vô cùng ngạc nhiên.
"Em vẫn còn nhớ nó chứ?" Draco cười ôn nhu, anh lấy sợi dây chuyền bằng bạc, vẫn là một nửa trái tim bằng đá hổ phách, và đeo lại cho cậu: "Anh đã sửa nó lại rồi."
"Đẹp không?"
"Đẹp lắm."
"Chúng ta đừng bao giờ cãi nhau nữa nhé?" Draco nắm chặt tay Harry, anh luôn muốn mãi mãi ở bên cạnh cậu như thế này, Harry nhẹ nhàng gật đầu, cậu tựa đầu vào vai anh.
Kể từ khi Draco và Harry công khai hẹn hò, tất cả cô gái ở Hogwarts đã vỡ mộng khi hai chàng đẹp trai nhất Slytherin lại đang ở bên cạnh nhau và không hề có dấu hiệu chia tay, điều đó khiến cho Ginny tức mà muốn chết đi sống lại, anh ta dựa vào cái gì mà dám tranh giành Harry với cô chứ? Rõ ràng là anh không xứng có được tình yêu của cậu.
Sau này cô nhất định phải làm cho cậu hiểu, trên thế gian này người duy nhất thật lòng với Harry chính là cô.
"Mau chết đi, chết đi." Ginny trốn sau gốc cây, miệng không ngừng nguyền rủa Draco.
"Thay vì ăn ghen ăn tức ở, sao không làm gì đó có ích đi?" Astoria than nhẹ một tiếng: "Mà người tầm thường như cậu sẽ không hiểu đâu."
"Ý của cậu là sao chứ?" Ginny khẽ nhướng mày, cô ta cảm thấy phật lòng nhưng đôi mắt đó không phải là đang nói đùa.
"Rõ ràng quá mà, tôi và cậu đều chung một mục đích mà nhỉ? Họ phải chia tay." Astoria hừ nhẹ một tiếng, có lẽ mẹ cô nói đúng, không nên chơi với người nghèo, bởi vì họ ngu như bò vậy.
"Kết bạn với mình nha." Ginny nhe răng cười, cô ta chủ động đưa tay ra để thể hiện thành ý muốn kết bạn với Astoria.
"Tôi sẽ không làm vậy đâu." Astoria khoanh tay trước ngực, cố tình lờ đi cái bắt tay của đối phương.
"Nhưng có một việc tôi đồng tình với cậu.."
Tất thối Merlin, xin người hãy nói với con là cô ta muốn hủy hoại Ron...? Đúng, chính là anh ấy, dù sao con cũng là em gái của anh ấy, con nhất định sẽ nương tay.
Nhưng nếu là Harry, thì ngày này chính là ngày dỗ của Astoria Greengrass, con sẽ lấy trái tim của cô ta để tặng cho người trong mộng của mình, anh ấy sẽ rất thích.
Nội tâm Ginny đang gào thét.
Đừng có đụng vào anh ấy
Đừng có đụng vào anh ấy
Đừng có đụng vào anh ấy
Đừng có đụng vào anh ấy
"Tôi thích nhất là làm người khác đau khổ." Astoria nhoẻn miệng cười, chỉ cần tiêu diệt được Harry là cô ta sẽ có tấm vé trở thành con dâu Malfoy ngay.
"Harry Potter sẽ phải trả giá đắt!"
'Mày cũng phải chết' Bề ngoài Ginny giả vờ như không có gì nhưng trong lòng lại đang cực kỳ phẫn nộ, nhưng cô cần lợi dụng con bánh bèo này để có thể trèo lên cao hơn, khi đó sẽ không ai dám khinh thường cô nữa.
Bây giờ thì cô chỉ cần chờ đợi mà thôi.
Dù sao Ginny thì cũng chỉ là con gái mà thôi, cô vẫn luôn là một cô gái ngây thơ trong sáng, nhưng khi cô lạc vào Slytherin và nhìn thấy Harry với đồng phục của nhà rắn, cô tưởng là cậu sẽ giống với những người kia, đều muốn chà đạp cô, nhưng hóa ra Harry chính là thiên sứ của lòng cô, ngay từ lúc đó cô đã phải lòng cậu, Harry chính là mối tình đầu của cô, Ginny yêu Harry còn hơn cả bản thân mình, cô muốn cùng cậu nói những lời hẹn ước, nhưng thực tại đã cho Ginny một cái tát đau đớn, khi tin đồn Harry Potter và Draco Malfoy đang hẹn hò đã trở thành sự thật.
Cô đang mải mê ngắm nhìn Harry mà không để ý người con gái bên cạnh cũng đang nhìn chằm chằm cô, Astoria bị mái tóc đỏ này thu hút đến ngẩn ngơ, nó rất giống lá phong đỏ cô ta định chạm vào mái tóc của Ginny, nhưng cô vẫn không làm vậy vì sợ bẩn tay hoặc là vẫn còn lý do khác, người mà Astoria nên nghĩ đến chính là Draco chứ không phải là con nhỏ tầm thường này, nghĩ cách mà leo lên giường của anh ta.
"Chính là mùi hoa cúc!"
"Hả? cậu mới nói gì à?"
Nhưng cô ta vẫn là đỗ nghèo khỉ.
Hmmm...Đúng là người nghèo thì chẳng bao giờ tâm lý gì cả.
"Im đi."
«Hết Chương 38»
Reuplaconcho
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top