Năm Tư - Tam Pháp Thuật
Sau lễ Giáng Sinh mối quan hệ của Y/n và Malfoy đã tốt hơn, cả hai cũng dành thời gian cho nhau khá nhiều hơn, vào gần cuối năm học, Y/n còn nghe tin Harry đã giải cứu được cho người chú bị oan của mình, cậu nói rằng đây là gia đình của mình, thấy Harry vui như vậy cô cũng cảm thấy vui cho cậu. Dần dần mọi chuyện theo đúng trật tự của nó, Harry còn được chú Sirius tặng cho cây chổi được gọi là nhanh nhất thế giới.
Vào dịp nghỉ hè cô cũng thường xuyên đến phủ Malfoy chơi và điều này khiến anh rất vui. Ba mẹ cô và anh cũng vui vẻ chấp thuận việc để hai đứa con chơi với nhau, họ hay thường xuyên đi đây đó vi vu. Hôm nay có Cup Quidditch Thế Giới và cô được đi xem nó cùng với cha con nhà Malfoy, hai mẹ lại không thích giải đấu này cho lắm, cô vừa đến nơi liền tỏ ra phấn khởi vì đây là lần đầu được đi xem Quidditch mà lại là giải to như vậy.
- Aaaaa HARRY!! - Cô vẫy tay ngước lên trên, là nhóm của Harry và gia đình nhà Weasley, họ cũng tới xem giải đấu này, lúc này tên đầu bạch kim bắt đầu khoe khoang về việc sẽ được ngồi cạnh bộ trưởng và vị trí ngồi đẹp nhất và sẽ không thể bị ướt nếu trời mưa.
- Thôi nào Malfoy, đừng khoe khoang nữa, đi lẹ lên giải đấu sắp bắt đầu rồi. - Cô ngồi xuống kế bên là anh và cha anh, đây quả thật là vị trí tốt nhất để coi.
- Malfoy! là Krum kìa, đó là Tầm thủ xuất sắc nhất Thế Giới đấy!!- Cô kéo áo rồi chỉ tay về hướng người đang trên màn hình lớn và đang bay trên chổi đằng kia. Malfoy chán ghét nhìn tên kia, có là gì đâu mà sao lại thích như vậy, mình cũng là tầm thủ mà sao Y/n không như vậy nhờ.
- Mày lạ nhỉ? Cổ vũ Ái Nhĩ Lan nhưng lại thích Krum. - Malfoy không thể nào hiểu nổi cô nàng này, mặc đồ cổ vũ đội này nhưng lại thích tầm thử đội kia.
- Kệ tao, tao thích Ái Nhĩ Lan nhưng cũng thích Krum chứ bộ, anh ấy tài giỏi vậy nghĩ xem có ai không thích?- Y/n đập đầu anh rồi lại hướng mắt về phía trận đấu, nó bắt dầu rồi.
- Chào mừng mọi người tới xem Cup Quidditch thế giới lần thứ 422. Trận đấu xin được phép bắt đầu- Mọi người bắt đầu hô ào cả lên, họ đều chăm chú theo dõi trận đấu và cổ vũ cho đội của mình. Hết trận Y/n lại khu dựng trại của khán giả tìm nhóm Harry để bàn tán nhưng vừa đến thì gặp chuyện, từ đâu mấy làn khói đen bay tới, mọi người chạy loạn cả lên. Là bọn chúng, bọn Tử Thần Thực Tử, tại sao bọn chúng lại xuất hiện ở đây, sau khi qua đi cô vội tìm Harry để hỏi, ngước nhìn lên trời, có kẻ còn cả gan bắn lên trời Dấu hiệu đen - từng là biểu tượng cho thời kỳ thế lực hắc ám thống trị - làm thế giới phù thủy hoảng loạn.
- Harry ơn trời bồ đây rồi. - Y/n ôm lấy Harry ngay khi vừa nhìn thấy, cô tưởng bạn mình đã gặp chuyện gì nguy hiểm.
- Y/n chuyện gì vậy?- Harry ngước nhìn dấu hiệu khó hiểu trên trời.
- Là Dấu Hiệu đen Harry.
- Phải trốn thôi, đến Khóa Cảnh ngay đi. - Từ đâu bọn chúng bay đến khiến cô và Harry vấp té, mọi người chạy tán loạn nên không thể tìm thấy nhau được, hai người vừa tránh khỏi đấy được một lúc thì lũ người kia ập đến khiến Harry bị té và bất tỉnh, Y/n lo cho cậu nên cũng không dám chạy, ở lại đấy kêu gọi Harry mau tỉnh lại. Lúc sau Hermione và Ron tìm thấy hai người, những người ở Bộ tưởng là địch dùng phép tấn công nhưng bác Weasley đã kịp thời can ngăn, bác hỏi cả bọn có sao không rồi cùng nhau quay về, lúc này cô mới nhớ đến Malfoy, không thấy anh đâu cả, sợ rằng anh đã bị bọn chúng giết hoặc bắt đi mất, tìm một hồi rồi đã tìm thấy nhau, cha anh đưa hai đứa quay về nhà và chuẩn bị cho năm học mới ở Hogwarts. Năm nay là một năm đặc biệt, có cuộc thi Tam Pháp Thuật được tổ chức và diễn ra ở Hogwarts. Y/n nghĩ rằng năm học mới này sẽ gặp nhiều điều thú vị và sẽ không có nguy hiểm gì. Sau khi đến trường cô cất đồ rồi xuống Đại Sảnh ngồi kế bên anh và Pansy, bàn về cuộc thi vì đây là lần đầu cô nghe về nó, sau khi học sinh ổn định lại thì cụ Dumbledore cũng bắt đầu phát biểu.
- Chào mừng quay trở lại Hogwarts, ta nghĩ các trò đã có một kì nghỉ thú vị. Nam nay đây sẽ không chỉ là nhà của các trò mà còn là nhà của một số vị khách đặc biệt. Bắt đầu năm học lần này tại Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts sẽ là chủ nhà cuộc thi Tam Pháp Thuật huyền thoại. Năm nay có chút thay đổi là sẽ có sự tham gia của 3 trường khác. Chiếc cốc lửa sẽ chọn ra 3 quán quân gồm một nữ sinh trường Beauxbatons, một nam sinh trường Durmstrang và một học sinh của Hogwarts. - Mọi người vỗ tay chào mừng việc thầy vừa thông báo, đây là điều tốt có thể làm quen với các trường còn lại nhưng đối với Y/n thì không. Beauxbatons trường cũ của cô, không phải tất cả nữ sinh ở đây đều xấu nhưng có một đám người chuyên đi bắt nạt cô. Anh thấy cô có vẻ run sợ thì cũng quay sang động viên, hứa rằng mọi chuyện sẽ không sao.
- Giờ thì chào đón các quý cô xinh đẹp đến từ Pháp- Beauxbatons - Thầy hướng tay về phía cửa, học sinh cũng rộn ràng vỗ tay chào mừng. Y/n hướng mắt về phía họ, đúng như cô lo sợ, đám người đó có trong đấy, chỉ hi vọng rằng họ sẽ không thể nhận ra mình, cô cúi xuống rồi bắt đầu làm phép thay đổi màu và kiểu tóc, biến nó thành mái tóc layer xoăn nhẹ rồi chuyển sang màu bạch kim, đeo chiếc kính trắng vào.
- Y/n mày làm gì vậy? - Anh ngạc nhiên vì cô tự dưng thay đổi.
- Phòng trước thôi, Malfoy. - Cô xua tay phớt lờ câu chuyện rồi hướng sang trung tâm Đại Sảnh, họ ngồi xuống dãy bàn gần đấy với cô. Lúc này học sinh nam trường Durmstrang cũng bước vào, trông họ bảnh trai đấy chứ, ai cũng mang một khí chất nhất định đi vào, biểu diễn múa cây rồi cùng ngồi xuống dãy bàn gần đấy.
- Năm nay quy định chỉ học sinh năm thứ 7 mới được tham gia vì đây là cuộc thi không thể rút lui và có thể nguy hiểm đến tính mạng các trò. - Cụ Dumbledore giải thích quy luật, mọi người như không ủng hộ việc đấy và đều phản bác nhưng bị cụ quát im lặng nên họ cũng không nói gì nữa. Mọi người bắt đầu thưởng thức bữa tối của mình, bỗng có hai ba người con gái lại gần bàn Slytherin và mở lời làm quen với Draco Malfoy.
- Hi, tôi là Jane Billwy, cậu là Draco Malfoy đúng không? - Cô gái này chủ động đưa tay ra làm quen nhưng bị anh phớt lờ, Y/n nghe thấy tên này liền cảm thấy rùng mình, là mấy đứa bắt nạt cô đây mà nhưng họ có vẻ không nhận ra cô.
- Malfoy, chúng ta đã gặp nhau trong vài bữa tiệc nhỉ,như là tiệc sinh nhật cậu, tôi là Mia Rency đây. - Một cô gái với mái tóc đỏ bắt chuyện với anh.
- Ủa có hả? - Anh quay lại nhìn hai người họ, có vẻ là thuần chủng cả đấy nhưng sao lại cảm giác chán ghét khi nhìn họ, gặp nhau tại bữa tiệc mà sao chẳng có ấn tượng gì, mà cũng phải thôi tại hôm sinh nhật anh Y/n có đến dự đâu nên Malfoy cũng không hứng thú mấy, có thể gọi là gặp mặt lúc đấy cho có lệ, ậm ừ đại vài ba câu cho qua, nhận thấy cô đang run nhẹ vì lo sợ thì anh nắm lấy tay cô lôi ra ngoài.
- Cậu không nhớ bọn tôi sao?- Hai cô gái ấy đưa khuôn mặt lại gần anh nhưng Malfoy cố né ra để tránh.
- Xin lỗi, đây không rảnh để nhớ, còn mày đi với tao. - Cả hai người nắm tay bỏ ra ngoài Đại Sảnh, mọi người cũng nhận thấy sự thay đổi của Y/n cũng liền bỏ theo sau, vừa đi được vài bước ra ngoài, nước mắt cô như chực đấy để ào ra, ngồi khụy xuống sàn ôm mặt khóc, kí ức tồi tệ đấy lại hiện lên một lần nữa, nó như ám ảnh cuộc đời cô mãi vậy.
- Ơ đừng khóc. - Malfoy hoảng sợ khi thấy cô khóc, bắt đầu ngồi bên vỗ vai dỗ nín nhưng cô không ngừng khóc, bạn bè cô cũng lại gần và đều an ủi dỗ dành cô, biết rằng Y/n mạnh mẽ thật sự nhưng lại yếu đuối khi đối diện với kí ức cũ, điều đó cho thấy hồi ở trường cũ một vài học sinh đã đối xử tệ với cô như nào. Một lúc sau cô mới nín khóc, mọi người hỏi han động viên rồi làm trò để cô cười, họ bàn với nhau việc xóa đi kí ức của cô lúc bị bắt nạt đi để cô đỡ phải gặp tình huống như vậy. Hermione lén lút đi từ đằng sau cô rồi đọc câu thần chú xóa bỏ kí ức ấy rồi cùng quay trở lại Đại Sảnh.
- Mia, Jane, là con nhỏ Amelina kia phải không? - Một đứa trong số chúng hất mắt chỉ về phía cô gái tóc bạch kim đứng cạnh Draco Malfoy.
- Nhìn quen lắm, mà hình như đúng là nó rồi. - Mia đưa con mắt sắc xéo của mình nhìn cô.
- Con nhỏ đó ghê thật, hồi xưa thì bày trò quen Thomas còn bây giờ dám chuyển qua Draco. - Jane nhìn cô chằm chằm rồi kêu vài đứa lại bắt đầu bàn kế hoạch khiến cho cô phải nhục nhã và chịu những điều như trước. Y/n lúc này chưa biết gì vẫn ngồi vui vẻ nói chuyện với Draco mặc cho bọn họ có bàn kế hoạch như nào, chỉ cần không nhớ về kí ức cũ đấy thì cô sẽ không chịu thua trước ai.
________________________________
#26/07/21
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top