4. Kì phùng phịch thủ
Lần đầu chơi gái, bị dọa sợ chạy thẳng cẳng, lại đụng phải tình địch...
///
Chuyện là Kim Hanbin cùng Kim Jiwon đều thích một người.
Bạch nguyệt quang trong lòng cậu là một hoa đán nổi danh khắp trường, người gặp người thương, ngoại hình kiều diễm xuất chúng, ngoài cậu và Kim Jiwon hẳn là còn một hàng dài kẻ muốn trồng cây si.
Phải nói sao, cậu trước đây cùng Kim Jiwon là anh em mẫu mực, đi đâu cũng dính lấy nhau như sam, không hiểu sao hắn ta tự động tách khỏi mình, một lời giải thích cũng không có. Lại nói đến chuyện một năm sau đột ngột xuất hiện nói muốn theo đuổi ánh trăng trong lòng cậu, khiến Kim Hanbin quả thực giận đến run người.
"Anh Hanbin, chiều nay em muốn tới trung tâm mua sắm, anh có thể đưa em đến được không?"
"Được chứ, anh luôn sẵn lòng với em mà bảo bối." Cậu ta nhếch miệng, đem nữ thần của mình ôm vào lòng. "Đổi lại, anh muốn một nụ hôn của em..."
"Anh Hanbin... người ta sẽ nhìn đó, em ngại lắm a." Trước còn nói ngại, không đầy năm giây sau liền vịn lấy cổ cậu, nghiêng đầu hôn tới. "Ưm..."
Kim Hanbin trong lòng vui sướng, thầm nghĩ có lẽ mình đã chinh phục được nữ thần, hàng ngày chiều chuộng cô nàng hết mực cũng chỉ xin đổi lấy một nụ hôn. Bạn bè hắn đôi lúc ngồi một chỗ sẽ cười nhạo cậu, nói thiếu gia cậu cái gì cũng không thiếu, hàng ngày chơi trò mèo vờn chuột như vậy thật tốn công sức, chi bằng lập tức đem người trói bên cạnh không phải tốt hơn sao.
"Oái...!!!!!"
Nữ nhân rúc trong lòng hắn bỗng la lên một tiếng, chợt thấy trên đầu mình truyền đến một trận mát lạnh, lại thoang thoảng mùi nồng của cà phê. Cô gái nhỏ không kịp quay người lại chất vấn kẻ phía sau, hai bờ vai run rẩy một hồi, òa khóc nức nở.
"Ồ, lỡ tay." Trên tay Kim Jiwon vẫn còn tư thế cầm cốc giấy, vừa nhìn là biết hắn cố tình. "Seyeon, hay là để anh đưa em đến trung tâm mua sắm chọn đồ mới nhé, có được không?"
"Dạ." Bạch nguyệt quang mặt mày lấm lem nước mắt, vẫn cố nở ra một nụ cười tươi sáng. "Anh Jiwon thật tốt với em a."
Kim Hanbin ngây người nhìn thân hình nhỏ bé của nàng bị một bóng lưng rộng lớn bao lấy, nam nhân cười khẩy một cái, không quên ghé vào tai cậu nhắn nhủ vài lời trước khi li khai: "Mày tuổi đéo gì."
"Mày!!!!" Cậu tức giận đến độ mặt mày ửng đỏ, hai mắt mở to chỉ tay đến đôi cẩu nam nữ. "Kim Jiwon, mày nhớ đấy, tao thề sẽ không tha cho mày, tao sẽ làm mày táng gia bại sản, tru di tam tộc, nửa đời sau của mày sẽ không có con cháu nối dõi, mày là thằng khốn kiếp a... !!!"
Hắn nhếch khóe miệng, còn vui sướng huýt sáo.
///
Thực chất, Kim Hanbin vẫn còn là một xử nam.
Mang danh thiếu gia nhà giàu, ấy vậy mà cậu cũng chẳng uống nổi một ngụm rượu, nữ nhân cũng chưa từng chơi qua, nghĩ lại thực xấu hổ, Kim Jiwon hắn hồi trước còn chơi thân một chỗ với cậu đã làm chuyện ân ái với biết bao người... Kim Hanbin trong lòng thầm ái mộ, không được, chuyện đó không việc gì phải ái mộ, nếu như muốn hôm nay đích thân bổn thiếu gia cậu sẽ tìm bạn giường qua đêm!
"Không được, nhìn nhỏ quá, tao sợ đi tù lắm."
"Không được, nhìn nghiêm túc quá, tao không cương nổi a."
"Cũng... Không được, nhìn trông g..."
"Thế này cũng không được, thế kia cũng không xong. Kim thiếu gia, mày làm ơn chọn đại đi, kén cá chọn canh như vậy tao thấy sốt ruột lắm." Gã bạn ngồi bên cạnh cậu cầm xấp ảnh trên tay, ý nói cậu mau chọn đi. "Đá phò một hôm giải tỏa căng thẳng chứ ai bắt mày đi coi mắt, yên tâm, tao tìm hiểu kĩ rồi, đều đã kiểm tra sức khỏe ổn định."
Kim Hanbin cũng hồi hộp lắm, lại không muốn mất mặt trước bạn mình, nhắm mắt bốc bừa một tấm, nhìn còn không dám: "Đây, người này... Tao chọn người này!!!"
"Được, mười lăm phút nữa ẻm chuẩn bị xong sẽ kêu mày vào." Gã cười nham hiểm, lại nhét vào túi áo trước ngực cậu một gói nhỏ hình vuông màu trong suốt. "Loại này tao đặc biệt chuẩn bị cho mày, có gai từ đỉnh xuống gốc luôn nhé, ẻm sướng quá lại bắt mày đụ từ giờ đến sáng mai luôn đấy."
Trong lòng cậu nhộn nhạo cả lên, hai má đỏ lựng vờ như đã biết.
Kim Hanbin lắc lắc ly rượu nhìn di động, chỉ mong thằng bạn làm gì lâu một chút, đừng quá sớm, tâm lí của cậu vẫn còn chưa sẵn sàng. Cậu thật không hiểu nổi mình, mới lúc trước còn hùng hùng hổ hổ xịt một lố nước hoa chạy đến bar nói muốn tìm bạn giường, lúc bạn giường tìm đến lại hoảng loạn muốn quay đầu về nhà ngủ một giấc.
Thở dài một hơi, cậu quyết tâm a, hôm nay đúng là một dịp tốt để khai bao nòng súng, đằng nào sau này cũng sẽ thường xuyên tìm đối tượng phát tiết, không có gì phải sợ hãi! Nói là vậy, nhưng đứng trước cửa phòng nghỉ kín đáo kia, chân cậu như muốn nhuyễn ra thành nước.
"Kim thiếu, anh làm người ta đợi lâu lắm rồi biết không a.."
Kim Hanbin đứng như trời trồng, trợn mắt trắng nhìn nữ nhân khỏa thân ở trên giường, một mảnh vải che thân cũng không có. Cậu muốn lấy tay che mắt, nhưng làm vậy khác nào thiếu niên mới lớn, đành đánh liều bước vào: "Xin lỗi, đi nhầm phòng nên có chút lâu."
"Không sao, lại đây nào Kim thiếu." Nữ nhân xinh đẹp quỳ xuống trước nửa thân dưới của cậu, khéo léo dùng răng kéo khóa quần tây của cậu xuống.
"Aaaa, cô làm gì vậy???? Kì quá!!!" Kim Hanbin đem khóa quần của mình kéo lên, trừng mắt. "Như vậy không ổn, đợi chút... "
"Kim thiếu, em là muốn khẩu giao cho anh." Ả rướn cặp vú tròn mẩy vào hai tay cậu, kêu cậu nắn lấy. "Người ta muốn ngậm dương vật lớn của Kim thiếu a, đi mà Kim thiếu, em sẽ làm anh sướng đến bắn tinh."
"À... Khẩu giao hả... Lần sau đừng quá đường đột, làm gì cũng phải có thời gian chuẩn bị." Cậu hơi ngả người ra ghế sô pha, lần này quyết định cắn răng chịu đựng để mặc cô ả lôi Kim Hanbin nhỏ ra khỏi cạp quần, còn chưa cảm nhận được nhiệt độ bên ngoài đã bị khoang miệng nóng ẩm bao chặt. "Hả... "
Cô ả dường như rất thích kích thước dương vật này, có điều nó hơi mềm so với các nam nhân khác, đã làm một lúc lâu mà vẫn không xuất hiện dấu hiệu cương cứng: "Chuyện này...."
Kim Hanbin biết cô ả đang nghĩ gì, thực sự cậu là lần đầu với nữ nhân lại bị thái độ chủ động của cô ả dọa đến kinh hãi, muốn cương cũng không nổi, giận cá chém thớt liền kéo khóa quần lên, toan đứng dậy: "Tôi đi về!!!"
"Ấy chết, là em đắc tội với Kim thiếu, mong anh bớt giận a." Cô ả vội vàng lấy từ đâu ra một ly rượu, thực ra trường hợp như cậu không phải là không có, đôi lúc khách hàng vẫn cần xuân dược để hỗ trợ cương cứng. "Kim thiếu uống một ly rượu cho cao hứng ạ!"
Kim Hanbin giận run, nhưng vẫn là muốn giữ thể diện, nốc một hơi hết sạch ly rượu, phừng phừng nới lỏng cổ áo: "Nóng chết ông đây."
Cả hai tạm thời trầm mặc, lại quan sát Kim Hanbin nhỏ âm thầm chờ mong, chỉ một lúc sau cậu liền cảm thấy râm ran khắp người, nửa thân dưới giống như bị ngàn vạn con kiến xâu xé, dương vật đội cao ngóc đầu rỉ nước: "Ưm..."
"Lớn quá đi." Nữ nhân lại một lần nữa đem côn thịt ngậm vào, bú mút điêu luyện, làm Kim Hanbin vừa sướng vừa phát hoảng.
Cậu có chút khẩn trương nhìn cô ả ngồi trên hông mình, không biết cô ta sắp tới làm trò quái quỷ gì. Cô ta đem dương cụ cương cứng đặt trước cửa hoa huyệt, hai mép thịt ma sát cây gậy tới lui, cảm thấy đã đủ liền định nhét toàn bộ dương vật vào bên trong cửa huyệt.
"Á!!!! Không được, tôi..." Xử nam Kim Hanbin thất kinh hồn vía, nhảy dựng lên liền lấy trong ví một xấp giấy bạc."Cô mau cầm lấy đi, giữa chúng ta không ai nợ ai... Tôi... Tôi đi đây, tạm biệt."
Thật đáng sợ a! Cậu thở hổn hển chạy ra khỏi căn phòng, thầm nghĩ có lẽ thanh danh của mình đã bị hủy hoại hết sạch rồi. Cũng bởi Kim Hanbin được giáo dưỡng rất tốt, bình thường không có hứng thú với mấy loại chuyện này, thi thoảng có thể quay tay đôi ba lần, nhưng hôm nay lần đầu được trông thấy cơ thể nữ nhân hàng thật giá thật lại bị dọa sợ.
Hoặc là, cậu bị bệnh đi?
Mải mê suy nghĩ, lại nhận thấy đầu óc trở nên xoay mòng, ly rượu kia có lẽ nồng độ hơi nặng, côn thịt phía trước cương nghẹn đã đành, nhưng huyệt khẩu chưa bao giờ động chạm phía sau... cũng phát ngứa, hành hạ cậu đến hô hấp không thông, vô cùng xấu hổ cắm đầu chạy loạn xuống bậc thang.
"Aaaaa!!!"
Nam nhân nhìn người trong lồng ngực mình, khẽ cười nhạo một tiếng: "Ồ, xem tao gặp ai ở đây này."
//////////
Quá trời moment dạo gần đây 😆 không chịu nỗi lại lên viết truyện nèe
Thấy ẻm ngu ngốc chưa =)) 😂 dự đoán số phận em Bin nào các thím
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top