chương 1: Một nơi xa lạ

Lại một ngày xui xẻo nữa của nobita , sáng dậy muộn chạy vội đến trường cũng không kịp giờ vào học cậu lại bị thầy phạt đứng bên ngoài . Tiếp theo là không làm bài tập bị thầy bắt ở lại chép phạt . Về nhà thì bị mẹ mắng vì bài kiểm tra 0 đ . Đi ra ngoài thì gặp đúng jaien đang bực tức bị cậu ta túm lại đánh cho một trận tơi bời . Đến nhà shizuka chơi thì cô ấy lại đi cùng với degisugi .

Nobita cảm thấy mình là người bất hạnh nhất thế gian này luôn rồi .

_hu hu hu ... tại sao .. ông trời lại bất công với mình vậy hả doremon . .. hu hu ... tại sao

Đoremon thở dài nhìn nobita khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem hết cả . Ngày nào nobita cũng như vậy gặp xui xẻo rồi về khóc lóc với cậu đòi mượn bảo bối . Nobita chẳng bao giờ biết cố gắng cả lúc nào cũng ỷ lại cậu . Thật là ..

- rồi rồi hiểu rồi cậu không làm bài tập bị thầy giáo phạt , bị điểm 0 bị mẹ mắng bị jaien đánh và shizuka thì không đi chơi với cậu mà đi với degisugi chứ gì .

-đúng rồi đó ... hức .. cậu nói xem có phải mình là người xui xẻo nhất thế giới không hu ..hu_Nobita nức nở nói .
Cậu có bảo bối nào giúp mình không đoremon.

_không có cậu tự cố gắng đi - doremon tức giận nói

-không thể nào cậu phải có chứ mau lấy ra giúp mình đi mà. _nobita vội kéo lấy doremon

_ không là không cậu lúc nào cũng chỉ biết ỷ lại mình sao cậu không thử tự làm gì đó một mình đi . Đoremon gắt giọng

_gì chứ cậu không phải đến từ tương lai để giúp mình sao , cậu đúng là đồ mèo máy vô dụng . Hứ . _nobita nhảy lên nói

_ mình là mèo máy cao cấp đấy nhé nobita mới là đồ vô dụng _ doremon cũng tức giận

_ doremon là đồ ngốc đồ ngốc _ nobita tức giận chạy ra ngoài .

Nobita vừa đi vừa nghĩ" gì chứ dám bảo mình là đồ vô dụng . Hứ . Đoremon ngốc nghếch."

_mọi người chả ai quan tâm đến mình cả mình muốn đến một nơi mà không phải gặp lại họ _ nobita lẩm bẩm

Yêu cầu được chấp nhận.

Một giọng nói phiêu miểu như đến từ hư vô vang lên . Tiếp đó là một hố đen xuất hiện hút nobita vào và biến mất ngay lập tức như chưa bao giờ xuất hiện.

~~~~~~~~~~~phân đoạn ~~~~~~~~~~

Nobita mở mắt , xung quanh cậu chỉ là một màu đen tối không thấy bất cứ thứ gì cả . Tỉnh táo lại cậu bắt đầu cảm thấy hoảng hốt . Cơ thể cậu như đang bị ai trói buộc vậy không thể cử động được tay chân mềm nhũn cậu chỉ có thể đưa mắt nhìn qua lại để xem xét hoàn cảnh.

_ có ai không ... đừng đùa nữa .._ nobita run giọng sợ hãi .

_ doremon ... doremon cứu mình với ...doremon..

Tiếng gọi của nobita văng vẳng trong không gian trống không hề có ai đáp lại cả. Xung quanh đen tối không thấy một chút ánh sáng nào tiếng hít thở của chính cậu càng ngày càng rõ ràng.
Nobita càng ngày càng sợ hãi cậu chỉ mới 9 tuổi lại hậu đậu yếu đuối cậu chưa bao giờ gặp phải hoàn cảnh này cả . Cậu không biết phải làm sao chỉ là bản năng của cậu luôn gọi người mà câu ỷ lại nhất đó là đoremon. Cậu tin rằng nhất định doremon sẽ cứu cậu . Nhất định .

_doremon...

Bóng tối khiến nobita không phân biệt được thời gian trôi qua cậu chỉ biết là cậu đã tỉnh lại và ngất đi không biết bao nhiêu lần . Sự đói khát đang dày vò cậu cảm giác đau đớn từ dạ dày và sự tê dại nhức mỏi từ tay chân truyền đến khiến cậu muốn khóc thật to nhưng bây giờ nước mắt cũng là điều quý giá . Cậu khát khô cả họng rồi , cậu phải tiết kiệm sức lực . Cậu đã khóc lóc gào thét sợ hãi bây giờ là chết lặng.

Cậu không biết bao lâu đã trôi qua nhưng bây giờ trong đầu cậu chỉ còn một tín niệm duy nhất chống đỡ cậu tồn tại đó là nhất định doremon sẽ tìm được cậu . Lúc đó nhất định cậu sẽ xin lỗi đoremon, nhất định là như vậy .

Lại không biết bao lâu trôi qua lúc này nobita gần như không còn sức sống nữa chỉ còn hơi thở mong manh. Có lẽ cậu sẽ chết .

Lúc này ngay lúc mà nobita gần như đã buông bỏ thì có âm thanh vang lên , đó là tiếng bước chân, tiếp theo là tiếng đẩy cửa có hai người bước vào . Nobita nghĩ là mình được cứu rồi cậu yên tâm ngất đi . Nhưng cậu không biết rằng chuỗi ngày địa ngục chính thức đến với cậu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bước vào phòng cách ly nhìn đứa nhóc hấp hối trên mặt đất hai người ngạc nhiên.

_ vẫn còn sống cơ à đây đúng là mầm tốt .A nói

_ đợt tuyển giống này khắt khe hơn hẳn kỳ trước vừa nhốt trong phòng cách ly không có ánh sáng không có âm thanh lại còn bị bỏ đói trong 7 ngày . Hazz đúng là không chết thì cũng điên . 100 hạt giống mà 20 đứa chết , 10 đứa phát điên còn lại thì cũng hấp hối . Tàn nhẫn quá . B thở dài .

- cẩn thận lời nói đấy tuyển giống là trụ cột để duy trì tổ chức nếu không mất công sức bồi dưỡng ra nhưng đứa kém chất lượng thì phí công à . Đừng nói nhiều nữa đưa nó vào khu hồi sức đi .A nói

Hai người im lặng đưa nobita ra khỏi nơi đã nhốt cậu suốt 7 ngày đến một nơi để phục hồi sức khỏe.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nobita tỉnh lại đầu tiên là hơi nheo mắt vì chưa thích ứng ánh sáng , tiếp theo cậu cảm nhận được sự mềm mại dưới lưng , cơ thể cũng thoải mái không còn cảm thấy đau nữa . Cậu nghĩ là mình đã được cứu rồi.

Nobita sung sướng mở mắt ra nhưng cái cậu nhìn thấy không phải là gia đình cậu và Doraemon mà là một căn phòng xung quanh có rất nhiều giường và còn rất nhiều đứa trẻ nằm trên giường trên cơ thể có nhiều thiết bị y tế giống như cậu vậy. Nobita ngồi dậy nhìn xung quanh cảm thấy thật hoang mang .Tại sao không phải cậu là được cứu rồi sao ,Tại sao không thấy gia đình cậu đâu cả, Đây là đâu vậy.

Bỗng nhiên có vài người phụ nữ đeo mặt nạ mặc quần áo y tá đi đến gần giường cậu.

_ tỉnh rồi sao năng lực khôi phục Thật là ghê gớm bị tổn thương nặng như vậy mà cũng khôi phục nhanh được Đúng là một hạt giống tốt._ Tiếng Nói phát ra từ sau chiếc mặt nạ.

Nobita cảm thấy sợ hãi nhìn người đeo mặt nạ hỏi :

_mọi người là ai vậy, Đây là đâu Cháu có thể về nhà được không.

Có vẻ là khá ngạc nhiên về câu hỏi của Nobita Những người Y tá nhìn nhau và trả lời một cách lạnh lùng:

-Đây là nơi cậu sẽ ở từ giờ đến suốt đời nên nhớ về điều đó đi và hãy ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh và đừng làm gì trái mệnh lệnh.

Sau đó bọn họ kiểm tra các thông số trên thiết bị của nobita , những đứa trẻ khác cũng lần lượt tỉnh lại . Nobita cảm thấy sợ hãi hoang mang " bọn họ nói gì vậy , ở đây suốt đời ? Cậu không được về nhà sao" .

Thấy hai người nằm gần mình đã tỉnh lại nobita rất muốn hỏi họ một chút nhưng lại bị ánh mắt khắc nghiệt tàn nhẫn của họ dọa cho sợ hãi . Nhìn quanh những đứa trẻ tầm tuổi cậu đều đã tỉnh lại cậu phát hiện họ đều rất đẹp cả nam và nữ . Cậu nghĩ đây là nơi bắt cóc trẻ em mà cậu được nghe ở trên tv . Cậu sẽ bị bán sao . Càng nghĩ càng thấy sợ , muốn khóc thật to lên nhưng sau 7 ngày bị nhốt kia cậu đã kiên cường lên một chút cậu cố gắng nén không cho nước mắt chảy xuống . Im lặng quan sát , cậu phát hiện những đứa trẻ kia hầu như không hề nói hoặc hỏi bất kỳ điều gì họ rất im lặng . Cậu nghĩ có lẽ mình nên bắt chước họ , phải im lặng không gây rắc rối đợi doremon đến cứu cậu về . Trong tiềm thức nobita vẫn rất ỷ lại doremon cậu vẫn nghĩ rằng doremon sẽ đến đón cậu.

Sau một lúc lâu tất cả y tá đeo mặt nạ đều ra ngoài để lại căn phòng mặc dù có rất ngiều người nhưng lại im lặng đến mức đáng sợ. Nobita cũng sợ hãi im lặng căn phòng rơi vào trầm mặc chỉ nghe được tiếng hít thở.

Một lúc sau tiếng chuông vang lên tất cả những đứa trẻ khác đều lục tục đi ra Nobita thế vậy cũng xuống giường đi theo.

Ra khỏi Căn phòng đó là một khoảng sân rất rộng lớn ánh sáng được chiếu từ rất nhiều đèn xuống ,không phải là ánh nắng mặt trời mà là ánh sáng nhân tạo, nơi đây giống như một căn cứ dưới lòng đất vậy ,có rất nhiều các thiết bị kì lạ và nhiều người qua lại tất cả bọn họ đều đeo mặt nạ , bọn họ giống như người máy vậy lạnh băng không có tình cảm . Tất cả những đứa trẻ khác đều ra sân xếp hàng đứng rất nghiêm chỉnh Nobita thấy vậy cũng vội đứng vào hàng cậu cảm thấy có chút run run sợ hãi nơi này tất cả đều quá xa lạ.

Sau đó lại có một nhóm nữa cũng đeo mặt nạ đi đến nhưng lần này lại là đàn ông, trong số những người đó người đi đầu tiên là người mà Nobita cảm thấy sợ hãi nhất . Người đàn ông đó có một cái gì đó phát ra khiến cho cậu cảm thấy khó thở sợ hãi.

Hình như không phải mỗi Nobita cảm thấy như vậy Những đứa trẻ khác đi khuôn mặt vẫn vô cảm nhưng bọn họ đều thở dồn dập và toát mồ hôi. Người đàn ông này đi lại càng gần thì cảm giác ấy càng lớn khiến cho Nobita càng ngày càng cảm thấy khó thở áp lực.

Người đàn ông đã dừng bước hắn đứng nhìn quanh một vòng đánh giá từng người một con mắt lạnh băng ấy đảo qua Nobita khiến cậu cảm thấy sợ hãi , tiếp theo một giọng nói trầm thấp khàn khàn từ sau chiếc mặt nạ vang lên:

_ các ngươi là những hạt giống sống sót của kỳ này, nhưng đừng mừng vội các ngươi chưa chắc đã sống đều đến khi tốt nghiệp đâu. Ta là huấn luyện viên của các ngươi tên của ta là Z ta chỉ có một yêu cầu duy nhất đó chính là tuân thủ mệnh lệnh không được làm trái lời ta nếu không thì" CHẾT "

Chữ cuối cùng vang lên mang theo vô hạ sát khí phát ra luồn sát khí mang theo hơi thở huyết tinh âm lãnh quanh quẩn trong không gian vắng khiến tất cả những người có mặt ở đó đều cảm thấy phải run lên sợ hãi giống như bị ác quỷ quấn lên vậy.
Nobita cảm nhận được luồng sát khi ấy rõ ràng nhất chân cậu run lên chỉ muốn khóc ra ngay lập tức và cậu cũng thực sự làm vậy cậu chỉ là một đứa trẻ hậu đậu yếu đuối luôn ỷ lại người khác mà thôi tất cả những chuyện mà cậu đang trải qua bây giờ đều khiến cậu cảm thấy bị hỏng mất cậu bắt đầu thấp giọng nức nở .

Tiếng khóc của cậu vang lên trong không gian vắng khiến tất cả mọi người đều quay lại nhìn . Người đàn ông kia cũng vậy hắn đảo qua Nobita giọng nói trầm thấp vang lên mang theo mệnh lệnh không thể chối bỏ nói "câm miệng"

Nobita cảm thấy như bị ai đó bóp nghẹt cổ cậu lập tức dừng khóc và sợ hãi nhìn Z , thật sự quá đáng sợ cậu không thể thở được con mắt to tròn đẫm nước mắt nhìn Z một cách sợ hãi Cậu biết rằng không có ai ở đây để cho cậu ỷ lại nữa rồi, Điều này khiến cậu cảm thấy tuyệt vọng.

Tiếng khóc của Nobita dừng lại khiến cả không gian lại chìm vào trong yên tĩnh giọng nói của Z lại vang lên :

_Tất cả các ngươi đều là những hạt giống sống sót qua đợt tuyển chọn đầu tiên đó là đợt tuyển chọn mầm để lựa ra những hạt mầm có tiềm năng nhất huấn luyện thành những sát thủ giỏi nhất . 100 người còn lại 70 người vậy tất cả những người ở đây đều là những hạt giống tốt, nhưng thiên tài thì lúc nào cũng có nhưng thiên tài có sống lâu không thì lại là một điều khác bây giờ chuỗi ngày địa ngục của các ngươi mới chính thức bắt đầu. Ta là luyện viên của các ngươi, người sẽ đánh giá các ngươi sau 3 năm huấn luyện để trở thành một sát thủ ưu tú thì các ngươi phải biết tất cả mọi thứ, một năm một lần chúng ta sẽ kiểm tra, tất cả những người không đạt đều là phế vật tất cả đều sẽ chết hết."

Người đàn ông ác ý cười ánh mắt im lặng nhìn qua những đứa trẻ như đang đánh giá những món hàng .Tất cả mọi người đều trầm lặng như là đã chấp nhận số phận nhưng trong lòng mỗi người đều quyết tâm mình mới chính là người sống sót cuối cùng .

Như là đã đánh giá đủ sự sợ hãi những đứa trẻ đó. Giọng nói của Z lại tiếp tục vang lên

_Trong 3 năm huấn luyện tuy là mỗi năm kiểm tra một lần . Nhưng trong quá trình huấn luyện có chết mất hay không thì phải xem tiềm năng của các ngươi như thế nào . Năm đầu tiên các ngươi sẽ tiếp thu dược vật cải tạo cơ thể , khóa học tra tấn cấy con chip ký ức vào trong não , cái con chip ký ức mới là thứ khiến nhiều đứa chết nhất. Không biết đại não của các ngươi có thể tiếp thu được những thông tin khổng lồ hay không hay là sẽ vỡ tan mất ,ta rất hứng thú chờ mong điều này. Hoặc là các ngươi có thể quá đau đớn vì khóa học tra tấn và tự sát ta nghĩ không quá 20 người có khả năng sống sót vào năm thứ nhất đâu nhưng các ngươi đều là những hạt giống tốt ta mong là sang năm thứ hai ta vẫn gặp lại được các ngươi.

Tất cả những điều Z nói Nobita đều có thể hiểu được đó chính là lý do khiến cậu cảm thấy rất sợ hãi "cậu phải ở đây đến suốt đời sao không thể về nhà được sao". Nobita run rẩy suy nghĩ .

_được rồi nghe đây ta chỉ nói một lần thôi các ngươi hãy quên tên của mình đi , đã vào đây thì chính là người của tổ chức các ngươi sẽ phải đeo mặt nạ và xăm số lên trên cơ thể đó sẽ là tên của các ngươi từ bây giờ cho đến lúc chết . Được rồi nghe rõ rồi thì tất cả các ngươi hãy đi vào trong căn phòng kia để được cấy con chip Ký Ức và đánh số cho bản thân đi.

Z chỉ vào căn phòng cách đó không xa.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nobita run rẩy bước vào căn phòng cậu phát hiện những người trước đó bước vào căn phòng đều đã biến mất hết chỉ còn một mình cậu và vài y tá đeo mặt nạ đang ngồi ở đó. Cậu run rẩy lại gần, người y tá đó kéo cậu lại gần :

_ cúi đầu xuống giữ nguyên như vậy Hình xăm này sẽ được xăm trên cổ của cậu , số của cậu là số 44 Hãy nhớ lấy số này nó sẽ theo cậu từ giờ đến lúc chết .

Nobita có chút sợ hãi nhìn y tá gật đầu trong quá trình xăm cậu thấy hơi ngứa đau nhưng cũng không dám nói gì chỉ biết im lặng.

Tiếp theo người Y tá đó cầm một thiết bị giống súng đặt sau gáy cậu một cảm giác nhói đau hiện lên rồi biến mất . Sự đau đớn khó chịu khi có một loạt các thông tin xuất hiện trong đầu cậu liên tục liên tục khổng lồ cậu cảm thấy não của mình không thể tiếp thu được những thông tin đó và cậu ngất đi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nhìn Nobita ngất đi các y tá khá ngạc nhiên, vì phản ứng của cậu thật sự là quá tốt đúng là hạt giống tốt nhất của năm nay những đứa trẻ khác khi bị cấy con chip ở trong đầu có năm đứa đã trực tiếp bị chết não còn lại đều phát điên lên không thể chịu được sự đau đớn đó mà tự làm tổn thương bản thân mình chỉ có 10 đứa sống sót sau đợt cấy chíp này vậy và Nobita chỉ hơi kêu một chút sau đó ngất đi không hề có những phản ứng tiêu cực như thế không biết sau Nobita những hạt giống kia có tốt được như vậy không.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nobita lại tỉnh dậy lần này cậu tỉnh dậy trong một căn phòng thật kỳ lạ, kỳ lạ ở chỗ căn phòng này giống như căn phòng của một đứa trẻ bình thường vậy có bàn học giường tủ không lạnh lẽo như lần những lần trước. Cậu bước vào trong nhà vệ sinh điều khiến cậu ngạc nhiên đến mức kêu lên sợ hãi đối chính là hình ảnh phản chiếu từ trong gương khiến cậu phát hiện mình thay đổi thân thể . Đây chắc chắn không phải là cậu, cậu bé trong gương thực sự là quá xinh đẹp đôi mắt màu xanh to tròn mái tóc đen mềm mại áp vào mặt , khuôn mặt thanh tú đáng yêu . Tại sao cậu lại trở thành cậu bé này Tại sao cậu lại ở đây một đống câu hỏi xoay quanh đầu Nobita.

Nhưng điều đó không quan trọng bởi vì Nobita sắp phải đối mặt với một chuỗi ngày tháng địa ngục sẽ làm cậu thay đổi hoàn toàn .

Tiếng chuông lại vang lên cậu mở cửa phòng bước ra ngoài đây là một hành lang dài có rất nhiều Phòng hơn nữa cậu phát hiện cửa phòng cậu đánh số 44 chính là hình xăm trên cổ của cậu. Những đứa trẻ khác cũng liên tục từ phòng mình đi ra và xếp thành một hàng Nobita cũng tự giác đứng vào hàng cậu nghĩ mình lại phải gặp người huấn luyện viên đó người khiến cậu cảm thấy sợ hãi.

Đúng là như vậy đi hết hành lang cậu lại nhìn thấy khoảng sân rộng lớn ấy và luyện viên đang đứng ở đó.

Z quét qua một lượt những người còn sống sót sau đợt cấy Chip , anh ngạc nhiên khi phát hiện rằng cái đứa trẻ mít ướt sáng nay vẫn còn sống, thật là một hạt giống tốt nhưng tính cách có lẽ phải đào tạo lại. Trong mắt của nó vẫn còn quá nhiều cảm xúc. Có lẽ đây sẽ là đối tượng được anh chiếu cố đặc biệt vì sở thích của anh chính là cho những đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ đó biết là sự tàn khốc của thế giới.

Cười mỉm một chút Z nói :

_các ngươi đã sống sót qua đợt cấy chíp vậy có thể thấy được tiềm năng của các ngươi là rất lớn tiếp theo trong 1 năm ta mong muốn nhìn thấy sự phát triển của các ngươi hơn nữa. Như ta đã nói năm thứ nhất các ngươi sẽ tiếp thu được vật cải tạo cơ thể khóa học tra tấn và hấp thu những kiến thức trong con chip ký ức . Hấp thu được càng nhiều thì tỉ lệ sống sót càng cao. Ta chờ mong các ngươi còn bao nhiêu người sống sót qua năm thứ hai.

Z cười ác ý rồi rời đi.

Điều này làm Nobita cảm thấy sợ hãi cậu không biết mình có thể chịu nổi không nhưng cậu sẽ cố gắng để thoát khỏi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top