Chương 50
"Anh sẽ không yêu tôi đấy chứ?" Hùng Huỳnh nhàn nhạt nhìn anh.
Wean ha ha phá lên cười, giống như là nghe được truyện cười hay nhất năm nay, anh cười đến ngẩng đầu: "Thân ái, chúng ta hiện tại đang diễn loại kịch gì?"
"Sự thật và dối trá đi." Hùng Huỳnh không hề gì cười cười, cậu nâng thân thể lên ngồi thẳng, rút về bàn tay vẫn bị Wean nắm, thuận tiện vén lên sợi tóc rơi trên trán ra đằng sau.
"Tính mấy ngày cũng không đến một tuần, tôi vừa rồi là tùy tiện nói đùa một chút, anh đừng tưởng thật, sau khi chấm dứt giao dịch tôi sẽ không đến tìm anh nữa, lại càng sẽ không làm phiền anh, yên tâm đi, tôi cũng không phải loại người da trâu khiến người ta ghét." Vỗ vỗ vai Wean trên mặt đang lộ vẻ tươi cười, Hùng Huỳnh xoay người tùy tiện cầm lấy một chiếc áo phủ thêm, xuống giường đi đến chỗ phòng tắm.
"Wean, anh là một người đàn ông không tệ." Hùng Huỳnh đem nửa câu sau giấu ở trong bụng — giới hạn trên giường.
Kéo ra cửa phòng tắm, thân ảnh cậu biến mất trong tầm mắt anh.
Bốn ngày năm đêm, bốn ngày năm đêm? !
Nếu như không phải Hùng Huỳnh nhắc nhở, anh gần như đã quên kỳ hạn một tháng sắp đến, sao lại qua nhanh như vậy? Thần thời gian nhất định là đang muốn giảm béo mới có thể chạy nhanh như vậy, nháy mắt một cái đã đến ngày kết thúc giao dịch.
【 Tôi sẽ không đến tìm anh, lại càng không làm phiền anh 】
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, trong óc Wean vọng lại lời Hùng Huỳnh vừa nói với anh, nếu như là trước đây anh đã âm thầm vui vẻ, ôi, thật tốt, không cần lại bị những tiểu minh tinh này quấn quít lấy, anh sớm cũng đã chán.
Anh thích Hùng Huỳnh thông minh và tự giác, cho nên một tháng này anh cũng không ngại toàn tâm toàn ý hưởng thụ tất cả của người này, thân thể khiến người ta say mê, đôi mắt đen giống như hồ nước sâu tràn ngập trí tuệ và chiều sâu, còn có hài hước và thong dong.
Hùng Huỳnh giống như mây trên trời tùy ý bay lượn, nhìn thấy, nhưng lại không thể nắm bắt trong tay.
Nhưng đây là chuyện gì xảy ra? Không rõ vì sao đột nhiên tim đập nhanh, buồn phiền không có đầu mối, đam mê khó có thể nắm lấy, căn bản không giống tác phong phóng khoáng của Wean hắn.
Có thể anh chỉ là nhất thời yêu thích Hùng Huỳnh?
Hiện tại người đẹp tuổi trẻ thế nào chả có, đẹp hơn Hùng Huỳnh có rất nhiều, vóc người tốt hơn Hùng Huỳnh tùy tiện bắt lấy cũng một xấp dầy!
Thông minh bác học hơn Hùng Huỳnh. . .
Càng hài hước thong dong hơn Hùng Huỳnh. . .
Được rồi, tạm thời nghĩ không ra, nhưng anh cần chỉ là một người làm ấm giường, cũng không phải bầu bạn tinh thần.
Ừm, đương nhiên, thân thể và tinh thần cùng hưởng thụ luôn luôn rất tốt.
"Đúng, có thể vài ngày nữa mình sẽ quên cậu ta đi, cái gì tình yêu, ha hả, quá buồn cười, mình sao có thể yêu một tiểu minh tinh." Wean hai tay gối lên sau đầu tự cười nhạo một phen, chỉ là cười có chút miễn cưỡng.
Tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng lại, theo thói quen của Hùng Huỳnh xem ra lại muốn ngâm mình trong bồn tắm khoảng một giờ thuận tiện xem phim, thói quen này thật sự khiến Wean thích, từ trước đến giờ sao không có ai mời anh cùng ngâm mình trong bồn tắm xem phim chứ?
Bốn ngày năm đêm sau đó, anh phải một mình ngâm mình trong bồn tắm lớn xem điện ảnh.
Không, anh còn có thể đi tìm một tiểu người mẫu xinh đẹp hoặc có lẽ một tiểu minh tinh.
Wean suy nghĩ một chút, cầm lên điện thoại di động gửi đi một cái tin ngắn: Khải, tôi sẽ suy nghĩ một chút.
Anh từ trên giường nhảy xuống bước nhanh vào phòng tắm: "Thân ái, đang xem phim gì vậy? Uống cái gì, tôi bảo người mang lên."
Hai người đàn ông, rốt cuộc ai ăn ai?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top