Chương 178

Điện ảnh: Satan's Alley

Cảnh thứ 58, buổi tối, vườn hoa vũ hội nước Anh, quay ngoại cảnh, cảnh kích tình 2.

Lúc đóng phim luôn luôn cần phải nhập vai, làm thế nào để phân chia bản thân trong hiện thực và trong điện ảnh, ranh giới này khá mờ nhạt mà lại khó có thể tìm ra.

Một vài diễn viên có kinh nghiệm nhất định có thể thường xuyên nói cho mình phải đem điện ảnh và hiện thực phân biệt rõ, chỉ là thường thường đến lúc rơi vào bầu không khí và tình tiết điện ảnh xây dựng, mặc kệ là có kinh nghiệm hay không có kinh nghiệm, đều là khó có thể tự kềm chế.

Ai có thể nhìn thấu, ai có thể bước ra, lại có ai hãm vào thật sâu?

Jsol vào lúc học phổ thông đã được coi trọng, dùng một cái ngoài ý muốn bắt đầu tiến nhập giới giải trí Hollywood, mặc dù anh có gia thế không tệ, thế nhưng ngay từ đầu cũng chỉ là thỉnh thoảng lộ lộ mặt trong một vài bộ phim truyền hình và tiểu chế tác thành phẩm.

Đóng phim đối với anh mà nói không phải là chuyện quá mức nghiêm túc, ở trong mắt anh nó càng như là một loại hứng thú một loại đam mê, một cách để anh tự chứng tỏ bản thân.

Anh có thể kết giao bạn bè khác nhau trong cuộc sống đóng phim này, có thể để người nhà của anh biết anh cho dù đóng phim cũng có thể trở thành đại minh tinh, được mọi người yêu thích và tôn kính.

Nhưng chưa có một lần khiến anh chân chính đi tự hỏi ý nghĩa của diễn phim đối với anh, cùng với một bộ điện ảnh có thể chấn động đến tâm linh của anh. Lúc này đây, là lần đầu tiên, nói không chừng cũng là lần cuối cùng, một lần duy nhất.

Ánh đèn, thu âm, người quay phim, đạo diễn và một vài nhân viên công tác khác dường như đang từng chút từng chút trở nên trong suốt, khi anh chậm rãi mở mắt ra trong thế giới của Jsol chỉ còn người đàn ông ở trước mặt, đây là một tu sĩ, hay là Hùng Huỳnh?

Đột nhiên anh có chút không rõ mình rốt cuộc đang ở nơi nào, là ở thế kỷ 19 trong điện ảnh hay là xã hội hiện đại thế kỷ 21.

Người trước mắt là tu sĩ đến từ phương Đông, hay là diễn viên Hùng Huỳnh cũng thần bí như thế?

Ngay cả trong lúc hốt hoảng, Jsol thậm chí còn nghĩ người đàn ông trước mắt này khiến anh nhớ tới Gemini, người đàn ông cũng có huyết thống phương Đông.

Giờ này khắc này, người đàn ông kia đang đứng ở trước mặt anh, có chút không quá chân thực, khiến người ta cảm thấy huyền ảo giống như một cảnh ảo trong mơ, dường như chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào cảnh trong mơ sẽ tan vỡ thành từng mảnh như gương vỡ.

Jsol có chút khẩn trương vươn tay về phía người kia, đầu ngón tay chạm lên làn da trơn tuột mà co dãn, nhiệt độ ấm áp từ trên vai Hùng Huỳnh truyền đến nói cho anh đây là chân thực.

Điện ảnh?

Mộng?

Hiện thực?

Mấy thứ này đều không quan trọng. . .

Jsol, hoặc nói là Chris mở hai tay đem người đàn ông trước mặt ôm vào trong lòng, bọn họ rất nhanh ôm hôn lẫn nhau, các loại tâm tình hỗn tạp thường thường đều có vài phần mùi vị đắng chát, rồi lại song song nồng đậm khiến người ta cầm giữ không được.

Hùng Huỳnh xé rách quần áo trên người Jsol, Jsol không biết đối phương là đang vào vai tu sĩ hay là chính bản thân cậu, vấn đề này anh quyết định tạm thời không nghĩ tới.

"Ưm — "Hùng Huỳnh hơi nhíu nhíu mày, một nửa là diễn, còn một nửa là thật có chút ngưa ngứa đau đau.

Jsol vào vai Chris quỳ gối trước mặt Hùng Huỳnh , hai tay ôm thắt lưng người kia hôn lên bụng cậu, từ nơi mẫn cảm truyền đến trận trận tê dại bắt đầu khiến bên ngoài da cậu toát ra một tầng mồ hôi mỏng, dưới ánh đèn êm dịu dường như bỏ đi một tầng phấn trân châu.

Hùng Huỳnh cố ý mạnh mẽ nắm tóc Jsol, ám chỉ đối phương không nên diễn quá mức giống thật, thế nhưng người sau không những lờ đi ám chỉ của Hùng Huỳnh, trái lại thoáng cái ôm thắt lưng cậu đẩy Hùng Huỳnh ngã xuống mặt đất.

Chỉ cần đạo diễn không hô dừng, bọn họ sẽ không dừng lại.

Một tay Jsol lung tung sờ soạng chân và thắt lưng của Hùng Huỳnh, một tay ôm lấy đầu người kia hôn môi với đối phương, động tác của anh có chút thô lỗ và suồng sã, luôn luôn đem lưỡi vói vào trong miệng đối phương truy đuổi, đảo qua hàm răng và khoang miệng, nụ hôn quá mức thân mật khiến khóe miệng Hùng Huỳnh rất nhanh chảy ra nước bọt nhàn nhạt, Jsol dùng ngón cái lau đi nước bọt, tình dục tăng vọt im lặng bao phủ trong không khí, giống như hoa hồng nhung đỏ nở rộ tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.

Lúc Jsol tiến sát đến vành tai của Hùng Huỳnh, người kia nhịn không được nhắc nhở đối phương một chút.

"Vậy là đủ rồi. . ."

"Không đủ." Jsol cắn lên vành tai Hùng Huỳnh, người đàn ông bị anh đè lên nhanh chóng run run một chút, hai tay nắm vai Jsol cũng tăng thêm sức lực, giống như là bị đau.

Rất nhanh Jsol lại chen vào giữa hai chân Hùng Huỳnh, dựa theo kịch bản anh hẳn là đem người kia lật lại đè xuống, thế nhưng Jsol càng thích nhìn Hùng Huỳnh, anh cũng tin rằng Chris càng mong muốn mặt đối mặt với người đàn ông mình yêu.

Nếu là điện ảnh vậy đương nhiên là không có khả năng thực sự làm, điểm lý trí cuối cùng này Jsol vẫn chưa đánh mất.

Anh ôm thắt lưng và một chân của người kia, ánh mắt anh kiên định mà nồng nhiệt thẳng tắp nhìn vào đáy mắt của Hùng Huỳnh, người sau cũng đang nhìn anh, bọn họ đối diện lẫn nhau, rất nhanh Hùng Huỳnh liền cảm giác được Jsol đang ma sát phía trong một chân của cậu, đó là dục vọng nguyên thủy mà lại trực tiếp nhất thuộc về một người đàn ông, cứng rắn lại nóng bỏng, trong tốc độ càng lúc càng nhanh liên tục xông tới ma sát.

Cho dù không vượt qua phòng tuyến cuối cùng, nhưng điều này cũng giống như sấm sét đánh lên trên người Hùng Huỳnh, oanh tạc cả thể xác lẫn tinh thần của cậu.

Diễn phim thật quá mức khiến nhân viên công tác phải lưu lại ở bên cạnh có chút sững sờ, vài người đàn ông chính trực hoặc là đã có vợ đều đem ánh mắt dời khỏi hai người thỉnh thoảng phát sinh âm thanh mờ ám trong bụi cỏ, hơi lộ vẻ bỡn cợt và xấu hổ.

Cũng có người thấy mà chết đứng người, thỉnh thoảng nhìn đạo diễn tập trung tinh thần, lại nhìn Hùng Huỳnh và Jsol vẫn như cũ dây dưa lẫn nhau.

Bởi vì Jsol chọn tư thế chính diện đè xuống Hùng Huỳnh, trái lại Hùng Huỳnh hiện tại là lộ ra ít nhất, mà nhóm quay phim cũng sẽ không đem ống kính quá mức nhắm thẳng bọn họ, điều này làm cho người bên ngoài có một loại ảo giác bọn họ là đang làm thật.

Tiếng ma sát phát sinh từ trong bụi cỏ, hơi thở kiềm chế và trầm thấp liên tiếp, thân ảnh bọn họ dưới ánh trăng mờ tối đan xen không rời, đều ở trong bụi cỏ bị cỏ dại phân cách thành đoạn ngắn nhỏ vụn.

Hùng Huỳnh chậm rãi nhắm hai mắt lại, cậu ngẩng đầu lên ngụm lớn hô hấp, cảnh quay này thật là quá kích thích.

Nhưng càng kích thích còn ở phía sau, cậu cảm giác được Jsol đột nhiên đẩy nhanh tốc độ, tiếng thở dốc bên tai cũng theo đó càng thêm gấp gáp và nặng nề, làm một người đàn ông cậu biết đây là chuyện gì, thế nhưng lẽ nào Jsol muốn ở chỗ này dựa vào cọ xát cậu mà. . .

Hùng Huỳnh còn chưa nghĩ xong, liền cảm giác được giữa hai chân có một dòng nhiệt lưu giống như suối phun phun lên trên đùi cậu, điều này làm cho cậu sửng sốt một chút.

Jsol đang trong cao triều gầm nhẹ một tiếng, thanh âm này trái lại nhắc nhở Hùng Huỳnh, cậu giả vờ kêu rên một tiếng kết thúc.

Hùng Huỳnh dựa vào bản năng làm diễn viên mà diễn xong, nhưng hiện tại trong óc cậu loạn thành một đoàn, việc cậu muốn làm nhất lúc này chính là một cước đem Jsol còn đè trên người cậu giữ mông của cậu đá văng.

Trời ạ, Jsol cư nhiên. . . Cư nhiên ở ngay trên người cậu. . .

Đây là lần diễn phim xấu hổ nhất trong đời trước cộng thêm đời này của Hùng Huỳnh, hiện tại phải làm sao đây? Đầu cậu lúc này vẫn đang mơ hồ, nằm trên mặt đất không biết nên làm cái gì bây giờ.

Sau đó cậu liền cảm thấy bàn tay Jsol vươn đến phía trong của chân cậu, kéo qua quần áo vừa cởi ở một bên tùy ý xoa xoa.

Đạo diễn lúc nào hô cắt, tiểu Vũ lúc nào chạy đến khoác thêm áo tắm cho cậu, Hùng Huỳnh thẳng đến khi ngồi ở trên ghế trong phòng trong xe, cầm trong tay nước nóng mà vẫn còn có chút mơ hồ.

Cậu nhẹ nhàng xoa xoa trán, vừa rồi tiểu Vũ đến đây nói cho cậu, đạo diễn để cậu nghỉ ngơi một ngày rồi đi làm sau.

Điện ảnh đã đến gần phần cuối, nhiều nhất hai tuần nữa là có thể quay xong.

Hùng Huỳnh biết ý của đạo diễn, cử động của Jsol nhiều ít cũng có chút vượt quá, cho dù là quay cảnh làm tình cũng không nên làm vậy với bạn diễn của mình, điều này làm cho tất cả mọi người có chút lúng túng.

Nói không giận là giả, chỉ là Hùng Huỳnh tức giận không phải Jsol cố ý chiếm tiện nghi của cậu, mà là làm một người diễn viên cư nhiên ở ngay phim trường làm ra loại chuyện không chuyên nghiệp khiến người ta xấu hổ như vậy.

May là hiện tại người hợp tác với Jsol là cậu, nếu như đổi thành người khác sợ rằng sẽ phân rõ phải trái với Jsol, thậm chí là cố ý đem loại chuyện này tung ra bên ngoài, chuyện này đối với hình tượng của Jsol không thể nghi ngờ là một đả kích rất lớn.

"Hùng Huỳnh, bên ngoài là người đại diện của Jsol. . ." Tiểu Vũ từ bên ngoài phòng xe lộ ra một cái đầu, cô vừa rồi cũng là tận mắt thấy chuyện này, nói không xấu hổ là giả, chỉ là Jsol và Hùng Huỳnh bình thường quan hệ rất tốt, cô biết mình không nên can thiệp quá nhiều.

"Nói với anh ta, tôi biết nên làm thế nào, tôi hiện tại chỉ muốn nghỉ ngơi một mình một chút."

"Được." Tiểu Vũ rất nhanh đóng cửa lại.

Cảnh lần này tuy rằng quay hoàn mỹ, nhưng đối với diễn viên bên ngoài điện ảnh mà nói thì không tính là hoàn mỹ bao nhiêu.

Jsol sau khi quay phim xong liền bị người bên kia của anh lôi đi, nhìn người đại diện mày chau mặt ủ lại hình dạng bất đắc dĩ, phỏng chừng là đi giáo huấn Jsol.

Chỉ là người đại diện đối với một đại minh tinh thường thường là lấy lòng còn không kịp, sao có thể nói ra điều gì quá mức nghiêm khắc?

Hùng Huỳnh thở dài, cậu muốn đánh cho Jsol một trận.

Đáng tiếc ý nghĩ này của cậu không thể thực hiện, bởi vì đã có người đánh Jsol một trận giúp cậu trước rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top