Chương 126
Hai người thủ hạ áo đen có chút không cam lòng rời khỏi gian phòng, ba chiếc máy quay vẫn như cũ ở trong trạng thái tắt, Hùng Huỳnh nghĩ Anh Quân hẳn là không có ham mê tự quay cảnh nóng.
"Tôi rất tò mò vì sao cậu không bảo tôi thả cậu, mà là muốn lên giường với tôi." Anh Quân kéo kéo cà- vạt, hai ba cái liền đem cà- vạt cởi ra ném sang một bên, xem ra ông chủ lớn này rất thích kiến nghị tự mình ra trận của Hùng Huỳnh.
"Thứ nhất, anh sẽ không nghe lời của tôi, cho nên tôi cũng không cần nhiều lời vô ích bảo anh thả tôi làm gì; thứ hai, tôi nghĩ, giữa anh và thủ hạ của anh tôi càng vui lòng chọn anh, hơn nữa nếu như chúng ta rất ăn ý nói không chừng anh sẽ buông tha ý nghĩ quay chụp trong đầu." Trên trán đã bắt đầu chảy ra mồ hôi tinh mịn, dưới ánh sáng tựa như một tầng phấn trân châu tăng thêm vài phần quyến rũ hấp dẫn người của cậu.
Khi một người quý ông bắt đầu cởi quần áo, vậy cũng là lúc anh ta sắp hóa thành sói.
"Rất thông minh, cậu thông minh không những không đáng ghét, tương phản, vô cùng khiến cho người ta yêu thích, thảo nào Đăng Dương thích cậu như vậy, thậm chí ngay cả Wean cũng là nhớ mãi không quên." Bỏ đi áo khoác, Anh Quân đi tới bên giường tiến gần người kia, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Hùng Huỳnh, động tác có chút mạnh, lộ ra vị đạo tình dục rõ ràng.
Rất tốt, diễn xuất của cậu thành công, chỉ là có phải có chút quá mức thành công không?
"Wean và Đăng Dương, ở trên giường ai lợi hại hơn?" Càng là người thành công học vấn cao bề ngoài nhã nhặn, thường thường lại càng có thêm một mặt biến thái và trắng trợn, có lẽ là bình thường quá áp lực, thỉnh thoảng bộc phát thì có chút đáng sợ.
"Không thể so sánh,Đăng Dương chưa từng chạm vào tôi." Hùng Huỳnh ăn ngay nói thật, Anh Quân nghe xong nhẹ nhàng cười, cho dù người đàn ông này vừa rồi còn muốn để Hùng Huỳnh cho hai tên thủ hạ của mình, hiện tại nghe thấy Đăng Dương và Hùng Huỳnh cư nhiên không ngủ với nhau thì trong mắt lại lộ ra ý cười.
Đàn ông hay thay đổi, luôn luôn là vậy.
"Không thể tin nổi, nhưng có đôi khi cậu ta đích xác là người như vậy, giữ mình trong sạch quá mức, cũng có thể nói là một loại biểu hiện cuồng vọng tự ngạo." Ngón tay nhẹ cởi ra cúc áo sơ mi, dưới bề ngoài nhã nhặn là vóc người không tệ, không đẹp bằng Wean, nhưng cũng có thể xem như là tạm được.
Anh Quân liếc nhìn Hùng Huỳnh thật sâu, hai tay có chút cố sức nắm lấy vai cậu: "Tôi thích ánh mắt của cậu, rất đẹp, từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu tôi đã nghĩ như thế, tôi nghĩ một lúc nữa hình dạng chúng nó rơi lệ cũng sẽ rất đẹp."
"Phiền phức. . . Ôn nhu với tôi một chút, tôi sợ đau." Lời này nói ra bản thân Hùng Huỳnh đều nghĩ có chút buồn nôn, thế nhưng cậu cũng biết lời này đối với Anh Quân thân là đàn ông có bao nhiêu dụ hoặc.
Quả nhiên, Hùng Huỳnh vừa mới nói xong Anh Quân thoáng cái đè xuống, có chút thô lỗ hôn cậu, Hùng Huỳnh cố ý giả vờ kinh hách lớn tiếng hô lên.
"Rầm –" cửa phòng bị phá mở, hai người áo đen chạy vào, trong tay còn cầm theo súng.
Thực sự là không xong, Hùng Huỳnh liếc nhìn súng lục màu đen trong tay hai người áo đen, cậu không cho rằng chúng là đồ chơi.
"Đi ra ngoài!" Anh Quân bị quấy rối chuyện tốt mắng to, "Cút xa cho tôi, không có mệnh lệnh của tôi không được tiến vào!"
Hai người áo đen trộm liếc nhìn người trên giường, nghĩ thầm một người bị bỏ thuốc hẳn là không đến mức đẩy ngã được ông chủ bọn họ, liền nghe lời đóng cửa rời đi.
Cửa vừa đóng, Anh Quân lại có chút khẩn cấp hôn lên môi người kia, môi lưỡi kịch liệt ma sát dẫn dụ thuốc tùy ý tràn ngập, Hùng Huỳnh nhăn chặt lông mày, một cổ lửa nóng trên bụng liên tục dằn vặt ý chí của cậu.
Cảm nhận được Hùng Huỳnh dị dạng, Anh Quân tạm thời rời môi người kia nhợt nhạt cười:
"Thuốc đã bắt đầu có tác dụng, tôi sẽ khiến cậu thoải mái, cố gắng thật ôn nhu."
"Tôi có phải nói 'cảm ơn' không?" Hít sâu một hơi, Hùng Huỳnh nắm chặt ga giường.
"Không, chỉ cần cậu lên tiếng kêu to là đủ, tôi thích tiếng kêu vừa rồi của cậu." Anh Quân một bên nói, một bên vươn tay xé mở áo sơ mi của người kia.
Hùng Huỳnh âm thầm thở dài một hơi, quả nhiên là dã thú sao? Quần áo của cậu. . .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top