Chương 120
Nhờ vào "Yêu sách" mang tính kế hoạch của Đăng Dương, chủ đề Hùng Huỳnh càng ngày càng mạnh, nhưng một vài đề tài đối với Đăng Dương mà nói còn chưa đủ, một minh tinh trong thời gian ngắn bị chú ý quá độ thường thường đi đôi với nguy hiểm nhất định, thậm chí dễ để lại ấn tượng bị quảng cáo thổi phồng, trước khi đến cuộc thi ban huấn luyện siêu sao, bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn Thiên Thần lại có ý thức tiết lộ tin tức mờ ám cho bộ phận truyền thông, Hùng Huỳnh sắp đóng một bộ điện ảnh Hollywood, không phải là diễn viên phụ, mà là diễn viên chính.
Liên tưởng đến thái độ thân mật đối với Hùng Huỳnh của đại minh tinh Jsol chốn Hollywood trước đây, tính chân thực của tin tức này bỗng được tăng cao.
Còn chưa có tác phẩm được xuất bản đã nổi danh trước, những điều này đều là công lao của hoạt động đoàn thể quan hệ xã hội cường đại bên Đăng Dương, có thể nói là đoàn cố vấn, Hùng Huỳnh đột nhiên nghĩ áp lực có chút lớn, cậu nếu không làm việc thật tốt vậy quá có lỗi với chủ tịch Trần ưu ái.
Một gian cà phê yên tĩnh, trên vách tường treo ảnh chụp minh tinh điện ảnh có ảnh hưởng to lớn đối với thế giới điện ảnh qua từng thời đại, trong căn phòng nhỏ tràn ngập mùi thơm cà phê lẻ loi rải rác vài người ngồi, hoặc là lên mạng, hoặc là cúi đầu đọc sách, hoặc là ngồi trên ghế gỗ ở góc phòng nhẹ giọng trò chuyện với nhau.
"Tôi nhớ trước đây anh không thích uống cà phê." Phong Hài nhìn tách cà phê đen chỉ cho thêm sữa của Hùng Huỳnh
Thực sự là đúng lúc, trên tường vị trí bọn họ ngồi cư nhiên treo bức ảnh của siêu sao Gemini Hoàng đã qua đời, Hùng Huỳnh cảm thấy thật thân thiết, lại cảm thấy dường như đang nhìn di ảnh của mình mà có chút vị đạo là lạ.
"Người già thích uống mấy thứ đắng một chút." Nửa nói giỡn kéo trọng tâm câu chuyện đi, người đàn ông này nhẹ nhàng quấy dịch thể màu đen trong tách, "Tháng sau tôi sẽ đi Mỹ."
"Tin tức kia là thật?" Phong Hào thoáng cái mở to hai mắt nhìn, không nghĩ tới Hùng Huỳnh trực tiếp nói ra.
Người này gật đầu: "Điện ảnh đã lên kế hoạch được mấy tháng, tháng sau trực tiếp tiến đến tổ phim, lần đi này khoảng chừng phải ba tháng mới về được."
Quen thuộc với quy trình kỹ thuật quay chụp điện ảnh Hollywood, Hùng Huỳnh rất dễ tính toán ra chu kỳ quay chụp, đóng phim kỳ thực không mất bao nhiêu thời gian, nhất là ở Mỹ, mỗi ngày có thời gian quay chụp cố định, có ngày nghỉ cuối tuần, không tính là mệt. Điện ảnh bình thường quay chụp không mất quá nhiều thời gian, bằng không đầu tư nhân công thành phẩm sẽ rất cao.
Đây là lý do vì sao người đóng phim trên cơ bản sẽ không đi đóng kịch truyền hình, mỗi tập kịch truyền hình minh tinh có thể nhận được thù lao bốn năm mươi nghìn đô, giống như tiểu chế tác kịch truyền hình thần tượng thanh xuân của kênh CW mỗi tập cũng nhận được mấy chục nghìn đô, một bộ kịch truyền hình có thể quay trong nhiều năm, một minh tinh kịch truyền hình tổng cộng thù lao trong một năm cũng không ít.
Nhưng so sánh với điện ảnh, thù lao cộng với lợi nhuận được chia của một siêu sao điện ảnh quay chụp một bộ phim thương mại chí ít có thể lên tới 100 tỷ, nếu như tham dự thêm về phần chế tác, cuối cùng có thể nhận được cả 5-600 tỷ, mà thời gian bỏ ra lại không vượt quá ba bốn tháng. Diễn viên kịch truyền hình lại càng cực khổ, đồng thời còn bị ảnh hưởng chế tác kịch truyền hình trong vài năm rất có khả năng cuối cùng chỉ có một bộ kịch truyền hình.
Bởi vì không có thời gian đi quay kịch truyền hình đề tài khác, cho dù có điện ảnh, thường thường cũng khó trở thành diễn viên.
Mà một người nhiệt tình yêu thương biểu diễn, đều mong muốn có thể cùng hợp tác với nhiều đạo diễn lớn khác nhau, biểu diễn điện ảnh đề tài kịch bản khác nhau, trong điện ảnh cũng càng dễ phát huy.
À, đúng rồi, còn có thể nhận giải thưởng.
Trên bảng xếp hạng thu nhập của tạp chí Forbes, vài cái tên đầu tiên bình thường đều là ca sĩ, thế nhưng cũng quá mệt, ca sĩ nghiêm túc dựa vào tiếng hát mà sống hiện tại còn rất ít, biểu diễn mới là thu nhập chính của họ.
Đối với Hùng Huỳnh mà nói, quá mệt mỏi.
Cậu có thể bỏ ra ba bốn tháng chỉ để quay chụp một bộ điện ảnh, có đôi khi thậm chí chỉ cần một tháng, thời gian còn lại có thể theo tổ phim đi khắp nơi trên toàn thế giới làm tuyên truyền thuận tiện du lịch, có thể kết bạn với nhiều người đứng trên thảm đỏ đến từ mọi nơi, có thể đi làm càng nhiều chuyện mình thích.
Đây là lý do vì sao minh tinh đã từng diễn qua điện ảnh hiếm khi nào trở lại đi hát hoặc đóng kịch truyền hình.
"Thật tốt." Phong Hào gật đầu, hai tay cần tách cà phê, cười nói, "Chờ đến khi anh thành đại minh tinh quốc tế cũng đừng quên những người bạn cũ như chúng tôi."
Hùng Huỳnh cố ý bày ra tư thái đại minh tinh: "Yên tâm, chờ tôi thành danh rồi sẽ cho cậu tin tức có một không hai."
"Rắm thối!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top