Chap 63 + 64

Anti-fan, Hùng Huỳnh lúc nghe thấy từ này thì hơi hiếu kỳ một chút, nhưng tiểu Vũ cấm anh lên mạng tra tin tức cùng với bình luận, Hùng Huỳnh với trái tim cực kỳ mạnh mẽ đâu có nghe lời tiểu Vũ, lòng hiếu kỳ mười phần mở ra một trang diễn đàn danh tiếng, trong đó có không ít người đang bình luận, nhưng thà là nói bình luận còn không bằng nói là chửi rủa.

Hùng Huỳnh lật xem một ít bình luận trong đó, rất nhanh lại nhịn không được nở nụ cười.

"Tôi cứ nghĩ cậu nhìn thấy sẽ tức giận, cậu từ trước chỉ cần người khác nói cậu một chút gì đó là sẽ cùng đối phương cãi nhau không ngừng." Buổi sáng tốt đẹp, Đăng Dương một thân đồ thường màu nhạt ngồi bên bàn ăn lật xem báo chí, đường nhìn chạm đến tiêu đề lớn như vậy thì hơi nhếch môi, một tia cười nhạt chợt lóe mà qua.

"Vậy trước đây nhất định anh nghĩ tôi rất phiền." Hùng Huỳnh đặt máy tính bảng sang một bên, cúi đầu uống một ngụm sữa bò.

Lúc Đăng Dương buông tờ báo nhìn về phía Hùng Huỳnh đã thấy trên môi cậu đã có thêm một vòng màu trắng, Hùng Huỳnh vươn đầu lưỡi liếm liếm sữa bò bên khóe miệng, nghĩ chưa liếm sạch lại lấy khăn lau một chút.

"Chuyện trước kia là chuyện trước kia, cậu như bây giờ cũng rất tốt, đối với lời chửi rủa trên mạng cảm thấy thế nào?" Đường nhìn dời khỏi đôi môi hồng mịn khỏe mạnh của Hùng Huỳnh, Đăng Dương tiếp tục cúi đầu xem báo, thờ ơ hỏi hỏi.

"Rất thú vị, có vài người giả là cực kỳ biết rõ tôi rồi lên mạng bình luận, còn có vài người lại giống như là có mặt ở hiện trường sinh động như thật miêu tả tôi lúc đó bắt nạt Pháp Kiều như thế nào, mà mặt khác có mấy người lại quá đáng khen ngợi tôi, nhiều người như vậy đều đang dùng ánh mắt của họ bình luận về 'Hùng Huỳnh'." Mấy ngày này ở cùng với Đăng Dương, bởi mỗi buổi sáng đều phải cùng dùng bữa, còn hơn bầu không khí xấu hổ không nói gì, cậu tình nguyện cùng ông chủ của mình giao tiếp nhiều một chút.

Ấn tượng đầu tiên của Hùng Huỳnh đối với Đăng Dương cũng không được tốt lắm, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không bởi vậy mà ra phán quyết cuối cùng, muốn hiểu một người, cần phải cùng đối phương ở chung, nói chuyện.

Nói tóm lại, khuyết điểm của Đăng Dương cũng là ưu điểm thành công của người này, quyết đoán, tàn nhẫn, chưa từng có nhiều tình thông cảm, thích một người sẽ biểu hiện ra ngoài, ghét một người lại càng không che giấu chút nào mà uất ức chính mình.

"Đánh giá của người khác không quan trọng với cậu sao?" Đăng Dương nhìn Hùng Huỳnh, "Mọi người hiểu lầm cậu, chửi rủa cậu, không hiểu cậu, không để ý đến cậu, thậm chí là ác ý hãm hại, cậu còn có thể bình tĩnh như bây giờ?"

Hùng Huỳnh lắc đầu: "Tôi cũng không phải là thánh nhân đương nhiên sẽ thấy khó chịu, ngày đó tôi lên internet nhìn lời nói rất tốt, mất bình tĩnh, thô tục lại trực tiếp, hơn nữa tôi không nghĩ trên thế giới này không ai đứng về phía tôi, chắc chắn sẽ có một người hiểu tôi, tin tưởng tôi, làm bạn với tôi, lo lắng cho tôi. Tôi là dạng người gì, tôi làm chuyện gì, không làm chuyện gì, theo thời gian trôi qua, tất cả sẽ được chứng minh."

"Về phần những lời hoặc thật hoặc giả này, có thể mê hoặc một vài người, nhưng đám người kia cũng quá coi thường chỉ số thông minh của dân chúng rồi." Hùng Huỳnh thẳng thắn thành khẩn nói ra cái nhìn, cậu cho tới bây giờ cũng không lo nghĩ về hình tượng hoặc đánh giá về mình trong mắt người khác, cậu lo lắng chỉ có một việc, đó chính là biểu hiện của mình có thể không đạt được yêu cầu của bản thân.
( Tui vừa lướt threads vừa edit chương này mà thương cho bé gấu nhà mình🥹 Sau cơn mưa rồi, thấy cầu vồng rồi )

Kẻ coi khán giả như khỉ đi trêu chọc, sớm muộn gì cũng có một ngày tự khiến chính mình trở thành con khỉ bị người cười nhạo.

"Cậu có thể nghĩ như vậy là tốt, ngày mai là lúc khai mạc 'Ban huấn luyện siêu sao', ngày hôm nay cậu tốt nhất nên ở nhà không đi đâu, về phần tin tức trên báo chí và internet, tôi sẽ để bộ phận đối ngoại để ý."

Hùng Huỳnh không có ý kiến, cậu cam tâm tình nguyện làm một trạch nam, chỉ là còn có chút chuyện.

"Tôi tin tưởng công ty là vì nhân viên lo lắng, tôi cũng tin anh là một ông chủ tốt, tuy rằng tôi không ngại dân chúng đánh giá tôi thế nào, nhưng rất để ý có người nói bậy một đống chuyện không đâu tới công kích tôi." Hùng Huỳnh đứng lên, lộ ra dáng cười mê người với Đăng Dương, "Chủ tịch Trần, tôi có thể tin tưởng anh không?"

"Về công việc, cậu có thể tin tôi."

--------------------

Hùng Huỳnh bị mệnh lệnh ngày hôm nay không thể ra cửa ngồi trong vườn hoa nhà Đăng Dương uống trà chiều, cầm máy tính bảng lướt qua một ít tin tức nước ngoài, khoảng cách cậu "chết" cũng đã qua một đoạn thời gian, tin tức liên quan đến cậu trên internet cũng dần dần ít đi, cậu không quan tâm người khác thấy cậu thế nào, đó là bởi vì những người đó cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc với cậu.

Thế nhưng cậu quan tâm đến cảm thụ của những người bạn bên người, cậu đột nhiên rời đi khiến mấy người bạn tốt thương tâm, nhìn thấy tưởng niệm và đau xót từ những người bạn, Hùng Huỳnh giống như trở lại khoảng thời gian bị bệnh tim, cảm giác trái tim từng đợt co rút đau đớn rõ ràng sâu sắc.

"Jsol?" Trong một phần của tin tức, Hùng Huỳnh đột nhiên phát hiện trong mấy người minh tinh tiếc hận cậu rời đi không ngờ lại có người đã từng khắp nơi đối nghịch với cậu.

【 thế giới mất đi một nghệ thuật gia thiên tài, mà tôi mất đi một người bạn quan trọng nhất — Jsol 】

Thở dài, Hùng Huỳnh đột nhiên có cảm giác nói không nên lời, mặc kệ Jsol xuất phát từ tâm tình gì nói ra, ấn tượng của cậu hiện tại với Jsol cũng thay đổi.

Cho dù bọn họ là kẻ địch không quen nhìn nhau, nhưng kẻ địch thường thường cũng là "Người bạn" hiểu mình nhất, từ phương diện này mà nói, bọn họ cũng có thể coi là bạn bè.

Jsol trong ảnh vừa nhìn thần tình đau thương, cũng không giống giả vờ, thân là một người diễn viên, Hùng Huỳnh có thể nhận ra một người lúc nào là thật lòng, lúc nào là giả tạo diễn kịch, Jsol không hề diễn kịch, trong ánh mắt cực kỳ bi ai khiến người ta lo lắng.

"Jsol. . ." Hùng Huỳnh lắc đầu, tắt đi tin tức.

. . .

Ban huấn luyện siêu sao đúng ba giờ chiều tổ chức khai mạc, ba ông chủ lớn cùng với học viên của ban huấn luyện đồng thời xuất hiện, trước ngày hôm nay căn bản không ai biết ban huấn luyện siêu sao rốt cuộc có những ai tham gia, ai đến đảm nhiệm huấn luyện, mà đến lúc tới hiện trường, mọi người mới hiểu vì sao một ban huấn luyện minh tinh lại dám dùng là "Siêu sao", chỉ sợ mấy vị huấn luyện viên mỗi người đều là lai lịch không nhỏ.

Mặc dù huấn luyện viên không tham dự buổi khai mạc, thế nhưng chỉ cần nhìn về phía bảng tên mấy vị huấn luyện viên cũng đủ khiến ký giả ở đây, cùng với Hùng Huỳnh chấn kinh.

Huấn luyện viên thanh nhạc, hình thể, vũ đạo, lễ nghi, cùng với biểu diễn vân vân. . ., hầu như đều là những nhân vật quan trọng trong từng lĩnh vực, trong đó có vài vị Hùng Huỳnh chỉ nghe qua tên nhưng chưa có cơ hội tiếp xúc, có vài người đã từng hợp tác trong điện ảnh quảng cáo, mà có vài người thậm chí là quý nhân sinh mệnh của cậu.

Biểu diễn có huấn luyện viên Larry, đã từng chiến thắng giải biểu diễn đẳng cấp toàn cầu trong liên hoan phim hàng đầu thế giới.

Nếu như trước đó nói Hùng Huỳnh có thái độ không hẳn là nghiêm túc đối với ban huấn luyện siêu sao này, như vậy hiện tại cậu đã hoàn toàn thay đổi chủ ý, quý nhân đã từng chỉ điểm cho cậu lập tức là có thể gặp, cho dù thân phận và dáng dấp hiện tại của cậu hoàn toàn bất đồng, cũng không thể ngăn cản hưng phấn bốc lên từ nội tâm.

Tham dự buổi khai mạc, Đăng Dương, Wean và Anh Quân toàn bộ đến đông đủ, Pháp Kiều làm khách quý cổ động trình diện, nhà báo ngoại trừ hỏi một ít tin tức liên quan đến ban huấn luyện, tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua Hùng Huỳnh và Pháp Kiều song song ở đây.

Đăng Dương không cho Hùng Huỳnh hoặc Pháp Kiều có cơ hội nói chuyện.

"Tin tức ngày hôm qua hoàn toàn sai lệch, giải trí Thiên Thần của chúng tôi sẽ để pháp luật trực tiếp truy cứu người bịa đặt cùng với đưa tin chưa xác định tuyên bố lên báo chí, nhân cơ hội ngày hôm nay tất cả mọi người đều ở đây tôi nói rõ, Hùng Huỳnh không chỉ là nhân viên của tập đoàn Thiên Thần chúng tôi, giải trí Thiên Thần thành lập có một phần hỗ trợ là của Hùng Huỳnh, cậu ta là dạng người gì ai quen biết cậu ta đều hiểu. Pháp Kiêud và Hùng Huỳnh rơi xuống biển thuần túy là ngoài ý muốn, nói Hùng Huỳnh hãm hại Pháp Kiều có phần quá mức buồn cười, Hùng Huỳnh vẫn luôn ở bệnh viện trong vòng một tháng, cũng là tháng trước vừa mới ra viện."

Đăng Dương mỉm cười quét mắt nhà báo dưới đài, từng câu từng chữ nói: "Chân tướng chuyện này thế nào, mọi người có thể đi hỏi Pháp Kiều"

Tay vừa chỉ, Đăng Dương đem vấn đề ném cho Pháp Kiều.

Đăng Dương có thể vì cậu đứng lên phát biểu trong lòng Hùng Huỳnh là vui vẻ, chỉ là người này đem vấn đề ném cho Pháp Kiều, Hùng Huỳnh cũng rất muốn cười, hình tượng của Pháp Kiều là gì, đơn thuần, thiện lương, xinh đẹp, Đăng Dương lên tiếng, nhiều báo chí nhìn như vậy, Pháp Kiều trừ phi là muốn phá hỏng hình tượng của mình mới có thể công nhiên chỉ trích Hùng Huỳnh

Nhưng Pháp Kiều sẽ sẵn lòng hi sinh hình tượng chính mình vất vả dựng lên sao? Nếu như cậu ta thực sự muốn vậy, cũng sẽ không tìm người đánh Hùng Huỳnh, lại càng không tìm một nhóm anti fan nói bậy về Hùng Huỳnh, phát ra thông báo cho trang web và tòa soạn báo.

Đăng Dương yêu Pháp Kiều?

Cho đến bây giờ, Hùng Huỳnh thật đúng là không phát hiện ra điểm này.

Trên buổi khai mạc, Pháp Kiều làm sáng tỏ tin tức giả liên quan đến Hùng Huỳnh ngày hôm qua, hai người đã từng là thành viên trong một đoàn thể thần tượng ôm nhau biểu thị quan hệ tốt giữa hai bên, Hùng Huỳnh đột nhiên nghĩ rất châm chọc lại rất khôi hài.

Vụ bê bối này đến nhanh mà đi cũng nhanh, làm sáng tỏ một cái thì sao?

Tương lai còn có thể có nhiều vụ scandal và nói xấu giống như thủy triều tràn đến, đây là khó khăn mà một minh tinh phải trải qua, mà thứ chống đỡ những lời đồn đãi vô căn cứ này, ngoại trừ tác phẩm chính là tác phẩm.

Hùng Huỳnh rõ ràng ý thức được, cậu phải đi giành lấy mấy bộ phim quay chụp.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top