Chap 137 + 138
Ban huấn luyện siêu sao hoàn mỹ kết thúc, buổi tối hôm sau sẽ cử hành lễ kỷ niệm cùng với lễ trao thưởng tại building của tập đoàn Thiên Thần, trước khi bước vào bữa tiệc mọi người còn phải đi lên một đoạn thảm tràn đầy ánh sao, ngụ ý con đường ngôi sao bằng phẳng thuận lợi.
Nghi thức đi thảm sao còn chưa bắt đầu, hai bên đường đi vào hội trường đã chật ních người của truyền thông, một ban huấn luyện siêu sao nho nhỏ tự nhiên không thể hấp dẫn được nhiều ký giả truyền thông như vậy, trong ban huấn luyện siêu sao, các học viên có thể là siêu sao tương lai mà các vị huấn luyện viên chờ mong, thế nhưng ở trong mắt công chúng, bọn họ hiện tại chỉ là một đám tiểu minh tinh vừa mới xuất đạo, không có danh tiếng cũng không có tác phẩm.
Đêm nay ngoại trừ chúng học viên ra còn có minh tinh, đạo diễn và những người nổi tiếng trụ cột đến đây trợ uy, trên thảm đỏ, những người này mới là nhân vật tiêu điểm chân chính.
Mấy người học viên trước khi được đón tiếp đi lên thảm đỏ đều được trang điểm trang phục trong phòng hoá trang do công ty chuẩn bị, được D gia nào đó tài trợ vật phẩm xa xỉ, mấy bé còn chưa chân chính tiến nhập giới giải trí này đều có thể mặc vào quần áo sang quý bình thường bọn họ không mua nổi, đương nhiên, sau đó đều phải trả lại.
Ngày hôm nay Hùng Huỳnh mặc chính là một bộ Âu phục trắng kẻ ca-rô, rất có phong cách trẻ trung chuyên nghiệp, nơ nhỏ ngay ngắn, cùng với kính khung đen không có mắt kính, kiểu tóc toàn bộ chải vuốt ra sau.
Dựa theo lời của tiểu Vũ mà nói, Hùng Huỳnh ngày hôm nay chính là phong cách quý ông hippie, đứng trên thảm đỏ tuyệt đối không thua các nam minh tinh khác, mặc kệ là khí thế hay là bề ngoài, người đàn ông này luôn luôn có phẩm chất đặc biệt mà tiểu minh tinh khác không có, đó chính là khí chất và phong độ.
Mặc kệ là thảm đỏ nào, tiêu điểm của mọi người luôn luôn đặt ở trên người các nữ minh tinh ăn mặc khêu gợi, thế nhưng thảm đỏ ánh sao lúc này đây có lẽ sẽ có chút không giống.
Hiện tại Hùng Huỳnh đang ngồi ở trên xe con vừa đến chỗ bữa tiệc, ngồi trên vị trí phụ lái là người đại diện kiêm trợ lý tiểu Vũ của cậu, bên trái cậu là Đăng Dương, bên phải là Wean, làm hai trong ba người đầu tư lớn của ban huấn luyện siêu sao, Đăng Dương và Wean tự nhiên cũng sẽ bước lên thảm đỏ, lấy thân phận cao suất phú mưu sát vô số tiếng thét chói tai của các cô bé thiếu niên.
Cứ như vậy bọn họ sẽ cùng nhau đi lên thảm đỏ, mọi người nghe không sai, là ba người bọn họ, Hùng Huỳnh ở chính giữa, Đăng Dương bên trái, Wean bên phải, cùng nhau bước lên thảm đỏ.
"Đây là lần đầu tiên cậu bước lên thảm đỏ, khẩn trương không?" Đăng Dương nhẹ nhàng hỏi một câu.
"Có hai vị đại hộ pháp các anh ở đây, tôi muốn khẩn trương cũng khó." Hùng Huỳnh cong lên khóe miệng, khi một người hàng năm đều phải đi lên đủ loại thảm đỏ, không cần bao lâu bản thân sẽ triệt để nói lời tạm biệt với khẩn trương, không phải là đi lên bày ra một tư thế cho truyền thông chụp ảnh, kí tên cho các fan hâm mộ, chào hỏi, đùa giỡn một chút hay sao.
"Đây không phải là lần đầu tiên tôi đi lên thảm đỏ, nhưng tuyệt đối sẽ là lần khiến người ta khó có thể quên." Tâm tình Wean rất tốt nói.
Trước đó không lâu có một chút tin tức không quá tốt liên quan đến Hùng Huỳnh, một trong số đó chính là scandal cậu bắt cá hai tay, một chiếc thuyền là họ Trần, một chiếc thuyền là con lai, hiện tại cả hai chiếc thuyền đều hộ tống cậu, nói vậy là có thể cho mấy kẻ miệng thối phải câm miệng.
"Xin mời đến khu chuẩn bị chờ đợi."
Xe dừng ở khu chuẩn bị, nghe nói một trong ba nhà đầu tư lớn Anh Quân cùng với Pháp Kiều vừa ra viện làm khách quý mở màn đi thảm đỏ, mà hiện tại ba người đàn ông bọn họ còn lại là làm người kết thúc.
Tiếng nhạc cùng với tiếng hoan hô của các ký giả ở bên ngoài cửa xe loáng thoáng truyền đến, khiến cho người ta có một loại cảm giác không quá chân thực, giống như là đang đắm chìm trong dòng nước màu lam sậm.
Khi cửa xe mở, đèn flash chói mắt thuộc về giới giải trí, âm nhạc và tiếng hoan hô của fan yêu thích điện ảnh nhất thời giống như gió bão quét từ Thuỵ Điển đến, người có thể ưỡn ngực đi qua là có thể đi tới cuối cùng.
Mà hiện tại, tất cả chỉ mới bắt đầu.
Wean và Đăng Dương phân biệt từ hai bên xe đi xuống trước, đến lượt Hùng Huỳnh xuống xe trước mặt cậu đã có hai người đàn ông vươn tay về phía cậu, cậu mỉm cười, không hề do dự phân biệt nắm lấy Wean và Đăng Dương.
Trong nháy mắt, vô số đèn flash rọi sáng đêm tối, mà bọn họ cũng rất tự nhiên trang nhã ở dưới ống kính nắm lấy tay nhau cùng lên thảm đỏ.
Giờ này khắc này, có lẽ có rất nhiều người đang hiếu kỳ ba người bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì, là quan hệ tình yêu tam giác như tin đồn ở ngoài giới? Nhưng vì sao có thể yên ổn cùng nhau nắm tay đi về phía trước? Hay cái gọi là yêu sách này, căn bản là giả mà thôi.
Đối mặt với đèn flash, Hùng Huỳnh chỉ là lộ ra dáng cười tự tin mà thong dong của cậu.
Về phần đáp án, người ngoài giới sẽ vĩnh viễn không biết
--------------------
Sau khi đi qua thảm đỏ còn có một MC phỏng vấn cùng với công đoạn kí tên, ba người đàn ông sau khi ký tên liền bị mỹ nữ MC lôi qua, dính chặt một vấn đề.
"Chúng tôi muốn hỏi một chút chủ tịch Trần, làm người kết thúc bước lên thảm đỏ cùng với Hùng Huỳnh, có phải có nghĩa chủ tịch Trần sau đó sẽ dẫn đắt Hùng Huỳnh nhiều hơn không?" Ánh mắt của nữ MC nhìn qua nhìn lại trên người Hùng Huỳnh và Đăng Dương, dù thế nào cũng lộ ra một cổ vị đạo bát quái.
Đăng Dương lấy nụ cười thản nhiên làm câu trả lời, trả lời xong còn rất hách dịch: "Chỉ cần là người có năng lực, giải trí Thiên Thần chúng tôi đều sẽ dẫn dắt, đương nhiên, biểu hiện vượt trội của Hùng Huỳnh trong ban huấn luyện siêu sao mọi người đều quá rõ ràng."
Tay già đời, Hùng Huỳnh cong lên khóe môi.
"Ngài Wean, chúng tôi cũng không biết hóa ra anh là một trong những người đầu tư cho ban huấn luyện siêu sao, có phải bởi vì điều này mà anh lần lượt lựa chọn Hùng Huỳnh trong tiết mục?" Nữ MC đem vấn đề ném cho Wean.
"Sao cô lại nghĩ vậy? Tôi cũng không để công tác của tôi ảnh hưởng đến sinh hoạt cá nhân, nguyên nhân lựa chọn của tôi rất đơn giản, Hùng Huỳnh là một người đàn ông tốt, ở cùng cậu ấy tôi thấy rất thoải mái, cũng cực kỳ vui vẻ." Cũng may Wean bình thường không đứng đắn lúc đối mặt với ống kính cũng coi như là bình thường.
Hai người cao suất phú tiếp nhận thăm hỏi xong bên ngoài hậu trường vang lên một mảnh tiếng hoan hô của fan nữ, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng hét như là "Hùng Huỳnh cùng Đăng Dương" "Hùng Huỳnh với Wean mới là một đôi" như vậy.
"Ba người cùng nhau!" Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ có một giọng nam thô ráp trộn lẫn trong tiếng kêu.
Nữ MC cười đến mờ ám, cuối cùng đem microphone đưa cho Hùng Huỳnh: "Nếu như bảo cậu lựa chọn một người giữa chủ tịch Trần và ngài Wean, Hùng Huỳnh cậu sẽ chọn ai?"
"Trên thực tế tôi không thích lựa chọn." Cố ý khoa trương ôm lấy cánh tay Wean và Đăng Dương, Hùng Huỳnh nhướng mày, dáng dấp cao ngạo của người chiến thắng, cười nói, "Không phải vấn đề tôi lựa chọn, mà là bọn họ yêu chết tôi rồi, đúng hay không?"
Đăng Dương và Wean từ chối cho ý kiến, ký giả ở bên cạnh bị Hùng Huỳnh đùa hài hước mà nở nụ cười.
Sau khi MC phỏng vấn còn có một đoạn đường là kí tên cho fan cùng với một vài phỏng vấn của ký giả giới giải trí, phần lớn mọi người bước qua thảm đỏ ở khu vực này đều chưa tiến vào hội trường, sau khi rời khỏi bàn vẽ kí tên ba người đàn ông nắm tay tạm thời rời ra.
Wean và Đăng Dương cơ bản là bị một vài ký giả về các loại tin tức tài chính và kinh tế vây quanh, Hùng Huỳnh gần đây có rất nhiều tin tức cũng bị một ít trang web gia đình cùng ký giả đài truyền hình lôi kéo không thể phân thân.
Hùng Huỳnh thành thạo nắm trong tay một đống microphone có ký hiệu logo của các đài truyền hình, hình dạng thuần thục khiến mấy nữ ký giả sôi nổi nêu câu hỏi.
"Hùng Huỳnh, cậu ở nhà từng tập ôm microphone sao?" Nhìn mấy người mới khác, mỗi lần đều đem microphone rơi trên mặt đất, đâu giống người đàn ông này, tùy tiện ôm một cái là vững vàng không hề bối rối.
"Tôi hiện tại là nắm microphone, sau đó chính là ôm cúp, không sai, tôi ở nhà đã từng luyện tập, thế nhưng luyện tập chính là song song ôm bốn năm cúp." Như trước là trả lời theo phong cách Hùng Huỳnh.
"Chúng tôi tin cậu có thể làm được, biểu diễn cuối cùng trong ban huấn luyện của cậu rất tuyệt vời!" Còn có ký giả vừa phỏng vấn vừa biểu đạt sự yêu thích của mình đối với Hùng Huỳnh.
"Ưm, đương nhiên rồi." Hùng Huỳnh hé miệng cười khiến những người khác cũng nở nụ cười theo.
Thế nhưng cũng không phải tất cả ký giả đều là ôn hòa đáng yêu như vậy, rất nhanh có người hỏi cậu: "Nghe nói cậu có bất hòa với chủ tịch giải trí Phạm thị, chuyện này là thật sao? Cậu và Pháp Kiều có quan hệ gì?"
"Những lời đồn này đều là nói bậy, trên thực tế quan hệ của tôi và chủ tịch Phạm rất tốt, tuần trước chúng tôi còn cùng đến khách sạn, thế nhưng cũng không phải là đi thuê phòng, chúng tôi chỉ là ngồi hàn huyên một chút về chuyện công tác và biểu diễn." Chẳng lẽ còn bảo cậu hướng về ống kính nói là, hắc, kỳ thực tuần trước chúng tôi đích thật là đi khách sạn, thế nhưng là chủ tịch Phạm bắt cóc tôi, chúng tôi còn thiếu chút nữa lên giường với nhau, thế nhưng cuối cùng chủ tịch Phạm bị tôi đánh cho một trận!
Đột nhiên một người ký giả nhìn về phía sau Hùng Huỳnh hô: "Xem, chủ tịch Phạm tới!"
Hùng Huỳnh mắt nháy cũng không nháy liền hiểu ra ý ngầm của ký giả kia, là muốn có đối chứng? Cậu giả vờ kinh ngạc xoay người, cũng thấy được Anh Quân đang cùng Pháp Kiều tiếp thu phỏng vấn, bề ngoài Anh Quân thoạt nhìn rất tốt, đó là bởi vì ngoại trừ cái tát ra, Hùng Huỳnh đánh Anh Quân trên cơ bản đều là ở chỗ người ở bên ngoài nhìn không thấy.
Như là, bụng này, ngực này, mông này.
"Chủ tịch Phạm, Phạm Anh Quân." Hùng Huỳnh đem một đống microphone trả lại cho chúng ký giả, trong một trận đèn flash điên cuồng thong dong tự nhiên đi tới chỗ Anh Quân, giống như là muốn chứng minh với mọi người kỳ thực quan hệ của cậu và Anh Quân rất tốt, một chút cũng không có mâu thuẫn.
Anh Quân hơi híp mắt, nhìn Hùng Huỳnh trang phục anh tuấn tiêu sái đi tới trước mặt, anh hạ giọng ghé vào bên tai người kia: "Cậu đang làm gì?"
"Quay về phía ống kính, sau đó cười một cái, nếu như không muốn cổ phiếu của anh ngày mai rớt giá." Nhẹ nhàng phun ra một câu, một tay Hùng Huỳnh ôm vai Anh Quân giả vờ vô cùng thân thiết, lộ ra dáng cười xán lạn về phía ống kính.
Anh Quân từ sâu trong yết hầu phát sinh một tiếng hừ nhẹ, thế nhưng trong lúc hướng về phía ống kính vẫn như cũ biểu hiện vô cùng thân thiết với Hùng Huỳnh, anh một bên phối hợp với Hùng Huỳnh mỉm cười, một bên nhỏ giọng thì thầm với người này.
"Lần trước tôi dọa sợ cậu?" Còn đang giả vờ uy phong.
Hùng Huỳnh không để mình bị đẩy vòng vòng, cậu không thể bị vài ba câu của giới giải trí dọa sợ như vậy : "Tôi lần trước hình như giẫm phải tiểu Quân Quân của anh, chúng nó còn đau không?"
"Tình cảnh Hùng đại minh tinh tự an ủi ở trong phòng tắm thực sự là nóng bỏng, quay thành điện ảnh nhất định bán ra cực kỳ tốt." Anh Quân không cam lòng tỏ ra yếu kém, thế nào cũng phải lấy lại một phần mặt mũi, lần trước bị Hùng Huỳnh giáo huấn một trận, lần này đấu miệng thế nào cũng không thể thua.
"Chủ tịch Phạm có phải là cứng luôn hay không, không biết cuối cùng chủ tịch Phạm là tự mình giải quyết hay là bảo hai người thủ hạ cao to cường tráng kia hầu hạ? Nói lại, chủ tịch Phạm kỹ thuật hôn của anh thực sự không được tốt lắm, có cơ hội tôi sẽ dạy anh." Hùng Huỳnh khẽ cười một tiếng, cùng Anh Quân xoay người tránh ký giả, để cho bọn họ chụp nhiều ảnh như vậy cũng đủ rồi.
"Tôi lần trước chỉ là vui đùa với cậu, tôi nghĩ sau đó cậu cũng sẽ trả thù." Vừa mới xoay người, Anh Quân liền hơi chút thay đổi giọng điệu.
"Trò đùa của chủ tịch Phạm không phải là ai cũng có thể chấp nhận."
"Nếu như tôi thật muốn đối phó cậu, Đăng Dương bọn họ cũng không thể tìm được cậu nhanh như vậy, tôi cũng sẽ không đơn giản mắc mưu." Lời này cũng không biết là thật hay giả.
"Anh thế nhưng bỏ thuốc tôi."
"Có thể là tôi chỉ muốn chụp một vài bức ảnh tuyệt đẹp lúc cậu thủ dâm?" Anh Quân dừng lại, trong biểu tình lộ ra vài phần nghiêm túc.
"Như vậy hiện tại chủ tịch Phạm nói chuyện này với tôi là vì cái gì, nghìn vạn lần đừng nói cho tôi là anh muốn hoà thuận với tôi như lúc ban đầu, hoặc là anh thích tôi gì gì đó, anh hại tôi thiếu chút nữa từ trên lầu ba nhảy xuống, nếu như tôi có bệnh tim lập tức sẽ là phát bệnh bỏ mình." Căn bản không để cho Anh Quân có cơ hội cãi lại, Hùng Huỳnh sau khi nói xong trực tiếp đi về một bên khiến cho mọi người hiếu kỳ nhưng lại nhịn xuống, lại nhìn Pháp Kiều hai người bọn họ.
"Chúc mừng cậu xuất viện." Hùng Huỳnh đi qua nhẹ nhàng ôm người thanh niên này một cái.
Dưới ông kính không có ai lại đi tự hủy hình tượng của mình, lấy "Ánh nắng, tốt đẹp" làm nhãn hiệu Pháp Kiều cũng giả cười: "Đừng ở chỗ này giả bộ, nhìn không ra mày thật đúng là lợi hại, trước đây đều là giả vờ?"
"Mọi người đều vậy, tám lạng nửa cân, trông kỹ Anh Quân nhà cậu, lần sau đừng đơn giản thả ra." Thỉnh thoảng đôi khi, cái miệng của Hùng Huỳnh cũng rất lợi hại.
"Mày dụ dỗ anh ấy?"
Pháp Kiều nói khiến Hùng Huỳnh có chút bất đắc dĩ, cậu cười khổ nói: "Yên tâm đi, ánh mắt của tôi còn chưa kém đến vậy, nếu như thực sự thích anh ta vậy cậu cũng không cần tiếp tục làm điệp viên hai mang."
"Xem ra bọn họ chuyện gì cũng nói cho mày, ha hả." Pháp Kiều dường như kiềm chế phẫn nộ và không cam lòng, "Mày nghĩ mày là ai, bọn họ chơi chán rồi sớm muộn gì cũng sẽ ném mày đi, giống như là rác rưởi ven đường, mày thực sự biết người như Đăng Dương và Wean là bộ dáng gì sao? Bọn họ là dã thú hung ác, ăn thịt người cũng không nhả xương."
"Vậy còn phải xem. . . Rốt cuộc là ai chơi ai," Hùng Huỳnh nhẹ nhàng cười, vỗ vỗ Pháp Kiều lùn hơn cậu nửa cái đầu, "Câu nói cuối cùng của cậu tôi biểu thị tán thành, đối phó với dã thú đích xác phải có năng lực của người thuần thú, tôi cũng xin khuyên cậu một câu, đóng kịch ở trong điện ảnh là đủ rồi, trộn cả vào trong chuyện không thuộc về chức nghiệp của mình sẽ chỉ làm cậu rơi vào trong phiền phức."
Vô ý nói quá nhiều với Pháp Kiều, tự cho ký giả chụp thêm vài tấm ảnh sau đó Hùng Huỳnh liền chạy đi tìm Đăng Dương và Wean, cậu tuân theo ý nguyện của mình cho một người trẻ tuổi một lời khuyên, Pháp Kiều có tiếp thu có nghe vào tai hay không cũng không phải là chuyện cậu có thể khống chế.
Ở trong mắt mọi người, bọn họ vừa rồi hình như là ôm nhau lặng lẽ nói chuyện, nhưng có đôi khi những lặng lẽ nhìn như vô cùng thân thiết này kỳ thực cũng không "tốt đẹp" như trong tưởng tượng của mọi người.
Bữa tiệc của minh tinh thực sự là một nơi kỳ diệu, không phải sao?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top