Chương 1: Bóng Tối Trên Dòng Sông
Miền Tây sông nước với những con rạch uốn lượn, dòng sông hiền hòa và rặng dừa nước xanh mướt đã nuôi dưỡng biết bao thế hệ con người. Vùng quê yên bình ấy cũng là nơi mà hai anh em Hoàng và Minh sinh ra và lớn lên, trong vòng tay yêu thương của ba mẹ. Cậu Út, người cậu ruột của Hoàng và Minh, cùng chị Ngọc hàng xóm thân thiện, anh Hùng lái đò cần mẫn, và thầy Ba, thầy bói kiêm thầy pháp uy tín của làng, là những nhân vật quen thuộc với mọi người trong xóm nhỏ này.Một ngày hè, ánh nắng chói chang xuyên qua những tán cây, tạo nên một khung cảnh vừa tươi đẹp vừa ma mị. Những tiếng cười nói của lũ trẻ vang vọng trên những con đường làng, hòa quyện với tiếng chim hót líu lo. Đời sống của người dân nơi đây cứ thế trôi đi, bình dị và êm đềm.Hoàng, cậu bé 12 tuổi, thích nhất là những buổi chiều theo anh Minh ra sông bắt cá. Minh lớn hơn Hoàng bốn tuổi, cao ráo, mạnh mẽ, và luôn là người bảo vệ em trai khỏi những trò đùa quá trớn của lũ bạn. Cả hai anh em đều yêu thích những cuộc phiêu lưu nhỏ trên những con thuyền tre lướt nhẹ nhàng trên mặt nước.Một buổi chiều như bao buổi chiều khác, Hoàng và Minh đang chuẩn bị thả lưới thì nghe thấy tiếng khóc than ai oán vọng lên từ xa. Họ nhìn nhau, tự hỏi không biết chuyện gì đã xảy ra. Tiếng khóc càng lúc càng rõ hơn, đầy ai oán và đau đớn."Anh Minh, anh có nghe thấy gì không?" Hoàng thì thầm hỏi, mắt dáo dác nhìn quanh."Ừ, anh cũng nghe. Tiếng khóc ở đâu vậy nhỉ?" Minh đáp, vẻ mặt nghiêm trọng."Chúng ta nên đi xem sao, anh Minh. Em có linh cảm không lành." Hoàng nói, giọng đầy lo lắng.Cả hai anh em bắt đầu bước về phía tiếng khóc. Khi họ đến gần, họ nhìn thấy một đám đông tụ tập bên bờ sông, nơi mà những người trong làng đang đứng tụ lại, đôi mắt đẫm lệ. Họ tiến lại gần hơn và nhận ra đó là gia đình bác Sáu. Bác Sáu đang khóc nức nở, quỳ bên bờ sông, đôi mắt đỏ hoe."Chuyện gì đã xảy ra vậy bác Sáu?" Minh hỏi, lòng đầy lo lắng."Tí... Tí nó chết đuối rồi, Minh à." Bác Sáu nói trong nước mắt, giọng nghẹn ngào. "Tí nó biết bơi mà, sao lại có thể chết đuối được chứ?"Hoàng và Minh nhìn nhau, không thể tin vào tai mình. Tí, cậu bé hoạt bát, bạn thân của Hoàng, đã chết đuối. Điều này hoàn toàn vô lý."Chúng ta phải làm gì đó, Hoàng." Minh thì thầm, ánh mắt kiên định."Đúng vậy, anh Minh. Nhưng chúng ta phải bắt đầu từ đâu?" Hoàng hỏi, giọng run run.Ngày hôm sau, Hoàng và Minh đến gặp thầy Ba. Ông đang ngồi bên hiên nhà, trầm ngâm nhìn ra xa, khói từ điếu thuốc lá bay lên thành từng làn mỏng manh trong ánh hoàng hôn. Khi thấy hai anh em, ông mỉm cười chào đón, nhưng đôi mắt ông lộ rõ vẻ ưu tư."Chào thầy Ba. Chúng con đến để hỏi về cái chết của Tí. Chúng con cảm thấy có điều gì đó không đúng." Minh bắt đầu, giọng nói trầm buồn.Thầy Ba lắng nghe, gật đầu. "Ta cũng nghĩ vậy. Có những điều ở đời mà chúng ta không thể hiểu hết được. Nhưng ta cảm nhận được có điều gì đó không ổn đang xảy ra. Các con phải cẩn thận.""Cậu bé, ta đã cảm nhận được điều này từ lâu rồi. Có những linh hồn không siêu thoát đang ám ảnh ngôi làng này. Các con cần phải cẩn thận và đừng tự mình hành động." Thầy Ba nói chậm rãi, giọng nói trầm ấm nhưng đầy nghiêm trọng."Thầy ơi, chúng con phải làm gì bây giờ? Chúng con không thể để bạn mình chết oan uổng như vậy." Hoàng nói, giọng đầy lo lắng."Trước hết, các con phải tránh xa bờ sông vào ban đêm. Đừng đi một mình và luôn nhớ rằng, không phải mọi thứ đều có thể giải thích bằng lý lẽ thông thường." Thầy Ba đáp, đôi mắt ông nhìn xa xăm về phía dòng sông.Ngày hôm sau, cả làng lại bàng hoàng trước tin dữ. Lần này là cô Lan, một phụ nữ trẻ mới cưới, bị chết đuối ở cùng vị trí mà Tí đã gặp nạn. Người ta nói cô đi giặt đồ bên sông và không thấy trở về. Xác của cô được tìm thấy vào sáng sớm hôm sau, nổi lềnh bềnh trên mặt nước, mắt trợn trừng đầy kinh hãi.Không ai hiểu tại sao một người như cô Lan, cũng biết bơi, lại có thể chết đuối. Những dấu hỏi ngày càng lớn hơn, những nỗi lo sợ bắt đầu lan tỏa khắp làng. Thầy Ba lại được mời đến. Ông thực hiện những nghi lễ cầu siêu và cố gắng tìm hiểu nguyên nhân.Hoàng và Minh đứng từ xa nhìn thầy Ba làm lễ. Những lời cầu khấn, những ngọn nến lung linh trong đêm, tạo nên một khung cảnh đầy ma mị. Không khí căng thẳng, đầy những âm thanh kỳ lạ vang vọng trong gió.Cuộc sống trong làng dần trở lại bình thường sau cái chết của Tí, nhưng nỗi lo lắng vẫn âm ỉ trong lòng mỗi người dân. Mọi người đều cẩn trọng hơn, tránh xa bờ sông vào ban đêm và luôn đi lại thành nhóm. Tuy nhiên, nỗi sợ hãi vẫn lẩn khuất, như bóng ma không thể xua tan.Chỉ vài tuần sau, một sự kiện kinh hoàng khác lại xảy ra. Lần này, cô Lan, một phụ nữ trẻ mới cưới, bị chết đuối ở cùng vị trí mà Tí đã gặp nạn. Người ta nói cô đi giặt đồ bên sông và không thấy trở về. Xác của cô được tìm thấy vào sáng sớm hôm sau, nổi lềnh bềnh trên mặt nước, mắt trợn trừng đầy kinh hãi.Hoàng và Minh quyết định đi tìm thầy Ba ngay lập tức. Thầy Ba đang chuẩn bị cho một nghi lễ cầu siêu khi họ đến. Ông nhìn hai anh em, khuôn mặt ông trở nên nghiêm trọng hơn."Thầy Ba, chúng con phải làm gì bây giờ? Chuyện này ngày càng trở nên tồi tệ." Minh nói, giọng đầy lo lắng."Ta đã cảm nhận được sự bất ổn này từ lâu. Có một lời nguyền cổ xưa đang ám ảnh ngôi làng này. Các linh hồn không siêu thoát đang tìm cách kéo thêm người chết cùng. Chúng ta phải làm lễ trừ tà để giải thoát cho họ." Thầy Ba nói, ánh mắt ông sáng lên đầy quyết tâm.Hoàng và Minh quyết định sẽ giúp thầy Ba. Họ cùng cậu út, chị Ngọc và anh Hùng bắt đầu chuẩn bị cho buổi lễ trừ tà. Những đêm không ngủ, những lời cầu nguyện, và sự chuẩn bị kỹ lưỡng tạo nên một khung cảnh đầy quyết tâm nhưng cũng đầy sợ hãi.Ngày lễ trừ tà đến, cả làng tập trung lại bên bờ sông. Thầy Ba bắt đầu nghi lễ, những lời thần chú vang vọng, những ngọn nến cháy sáng trong đêm tối. Hoàng và Minh cùng những người khác đứng vây quanh, tay nắm chặt nhau, lòng đầy hy vọng và sợ hãi.Khi nghi lễ trừ tà bắt đầu, không khí quanh dòng sông trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Những ngọn nến lập lòe trong gió, tạo ra những cái bóng ma mị nhảy múa trên mặt nước. Tiếng chú của thầy Ba vang lên đều đều, hòa quyện với tiếng gió rì rào và tiếng côn trùng rả rích. Mọi người đứng im lặng, mắt nhìn chằm chằm vào thầy Ba, hy vọng rằng nghi lễ này sẽ giải thoát được những linh hồn oan khuất.Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, khiến mọi người rùng mình. Những ngọn nến bập bùng, như muốn tắt ngấm. Thầy Ba không hề nao núng, tiếp tục đọc chú, giọng ông trở nên mạnh mẽ hơn. Mọi người có thể cảm nhận được một sức mạnh vô hình đang chuyển động quanh họ, như muốn cuốn đi tất cả.Hoàng nắm chặt tay Minh, lòng đầy lo lắng. Anh Minh cũng không giấu nổi vẻ căng thẳng, nhưng ánh mắt anh kiên định. Họ biết rằng mình đang đứng trước một thử thách lớn lao, và chỉ có lòng can đảm mới có thể giúp họ vượt qua.Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ lòng sông. Mặt nước xao động, những cơn sóng nhỏ lan tỏa ra xa. Mọi người nhìn chằm chằm vào dòng sông, tim đập thình thịch. Từ từ, một hình bóng mờ ảo xuất hiện giữa làn nước đen. Đó là một người phụ nữ, tóc dài xõa rối, ánh mắt trống rỗng đầy tuyệt vọng.Thầy Ba không hề nao núng, tiếp tục đọc chú, giọng ông càng lúc càng mạnh mẽ. Hình bóng người phụ nữ dần trở nên rõ ràng hơn, đôi mắt cô trừng trừng nhìn về phía thầy Ba. Mọi người đứng im, nín thở."Bà ấy là ai, thầy Ba?" Hoàng hỏi nhỏ, giọng run run."Đó là một trong những linh hồn bị mắc kẹt ở đây. Chúng ta phải giải thoát cho bà ấy." Thầy Ba trả lời, không rời mắt khỏi hình bóng.Tiếng chú của thầy Ba vang lên mạnh mẽ hơn, như muốn xua tan mọi bóng tối. Hình bóng người phụ nữ bắt đầu tan biến, như làn khói bị gió thổi bay. Cuối cùng, cô ta biến mất hoàn toàn, để lại một khoảng trống lặng lẽ trên mặt nước.Nghi lễ kết thúc, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Thầy Ba quay lại, mỉm cười với Hoàng và Minh. "Chúng ta đã làm được, các con. Nhưng còn nhiều linh hồn khác cần được giải thoát. Chúng ta phải tiếp tục."Hoàng và Minh gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Họ biết rằng con đường phía trước còn dài và gian nan, nhưng họ sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ ngôi làng của mình. Những bóng ma quá khứ có thể làm họ sợ hãi, nhưng lòng can đảm và tình yêu thương sẽ là ánh sáng dẫn đường cho họ vượt qua bóng tối.Trở về nhà sau buổi lễ, Hoàng và Minh cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Họ biết rằng đây mới chỉ là bước khởi đầu, nhưng họ tin tưởng vào thầy Ba và sức mạnh của lòng người. Những ngày tháng tới có thể sẽ đầy khó khăn, nhưng họ sẽ luôn đứng bên nhau, cùng nhau chiến đấu chống lại bóng tối.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top