Chương VI : Xuân đến
Thời gian trôi qua thật nhanh , mới đó đông đã tàn , cái không khí lạnh buốt cùng những làn tuyết trắng xóa do mùa đông mang đến đã rời đi nhường chỗ cho những làn khí ấm áp tưng bừng nhộn nhịp và hương hoa dịu nhẹ thanh mát của mùa xuân tươi mới . Nay đã là cuối tháng 3 đầu tháng 4 , không khí ở vùng Yamanashi bây giờ trở nên rất nhộn nhịp bởi lễ hội Fuji Shibazakura .
Màu tím thơ mộng , màu hồng tươi tắn cùng màu trắng tinh khôi của loài hoa chi anh trải dài khắp vùng đất Yamanashi khiến nó trông như một thiên đường tuyệt đẹp và những dòng người qua lại vui tươi là một sự điểm tô cho bức tranh tuyệt đẹp này thêm một sắc xanh của sự sống khiến nó trở nên sống động và rực rỡ hơn bao giờ hết .
Cái bức tranh xinh đẹp ấy khiến cho rất nhiều người mê mẩn và anh cũng vậy , khẽ vuốt nhẹ mái tóc đen xù đã dài đến ngang vai của mình , đôi mắt xanh lấp lánh của anh ẩn hiện một tia vui thích . Anh đưa mắt tìm kiếm và đi đến một góc khuất ở phía đồi khá cao , ở đây anh có thể ngắm nhìn được toàn diện bức tranh hoa chi anh nở rộ đầy rực rỡ . Khẽ cười một tiếng như tự thưởng cho ánh mắt của chính mình , anh nhẹ nhàng ngồi xuống nền cỏ xanh mềm mại , cầm lấy quyển sổ vẽ nhỏ của mình , anh bắt đầu phác lên những nét vẽ đầu tiên cho bức tranh của mình . Anh đắm chìm trong việc vẽ tranh của bản thân đến nổi anh không biết là bây giờ đang có một kẻ mê mânè nhìn anh đến ngây người bởi anh trông thật sự vô cùng xinh đẹp . Làn gió nhẹ khẽ bay qua khiến làn tóc đen của anh khẽ lay động làm lộ ra đôi mắt xanh tuyệt mĩ tựa đại dương mênh mông cùng những đường nét khuôn mặt thanh tú khiến anh trở nên vô cùng mê hoặc , tựa như là chàng tinh linh đang lạc khỏi khu rừng của mình và nó chính là thứ khiến cho kẻ đang đứng đó phải ngẩn người trước vẻ đẹp của anh .
Kẻ đó cười lên khi nhìn thấy anh đang đắm chìm trong bức tranh mà anh đang vẽ . Tiếng cười của gã khiến anh thoát khỏi thế giới riêng của bản thân mình , anh ngẩn đầu lên , nhìn về phía gã mà nở nụ cười , giọng nói đầy sự dịu dàng và vui vẻ của em vang lên
" Shion . Anh đến đây từ khi nào vậy ? em đã đợi anh rất lâu đó "
" Mới đến mà thôi , em lại đang vẽ à ? Đã tìm được nguồn cảm hứng rồi ư ? "
Gã nhìn nụ cười tựa nắng của em mà trái tim không khỏi lệch nhịp . Gã vừa trả lời em vừa tự mắng bản thân không có nghị lực , gã đã thấy cười không biết bao nhiêu lần mà vẫn không thể khống chế được trái tim của gã . Gã cảm thấy khá ảo não với bản thân nhưng trên khuôn mặt của gã lại chỉ đong đầy sự dịu dàng mà gã dành cho em .Gã lại gần ngồi cạnh em , bàn tay to lớn của gã xoa nhẹ lên mái tóc xù màu đen dài tựa mảnh lụa của em . Gã hài lòng khi thấy em đang hưởng thụ cái xoa đầi của gã , gã nghe thấy em trả lời gã
" Vâng ạ , cảnh hoa chi anh nổ rộ nhuốm lên một màu tươi mới cho vùng Yamanashi luôn mộc mạc này đã tạo ra nguồn cảm hứng mới cho em . Em muốn vẽ nó , vẽ lên khung cảnh vùng quê vốn nhẹ nhàng mộc mạc với những màu sắc đơn điệu này trở nên rực rỡ bởi những màu sắc tuyệt đẹp của loài hoa chi anh đó Shion à "
Em dụi nhẹ mái tóc của mình lên bàn tay gã , ngắm nhìn cảnh quan vùng Yamanashi xinh đẹp . Em khẽ nheo đôi mắt màu đại dương của mình lại , em nhẹ nhàng trả lời gã và cũng không quên đưa bức tranh mà em đã vẽ cho gã xem . Em muốn nghe gã nhận xét và tán dương em . Đôi mắt xanh trong ngần ấy như chứa hàng ngàn tia nắng đang nhìn thẳng vào khuôn mặt gã . Trông nó tựa như đại dương dưới đáy biển sâu , xinh đẹp mê hoặc rồi cũng đan xen đầy sự nguy hiểm khôn lường . Đôi mắt ấy đang mê hoặc lấy gã và gã nguyện ý chìm vào trong sự mê hoặc đấy.
Gã cúi đầu hôn nhẹ lên khoé mắt xinh đẹp của em và vui vẻ khi thấy khuôn mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ của em . Gã đưa tay nhận lấy cuốn sổ vẽ của em , gã cẩn thận nhìn ngắm bức tranh mà em đã phác thảo , gã cười nhẹ , tiếng cười của gã trầm ấm và dịu dàng đến bất ngờ . Gã vừa đưa lại cuốn sổ cho em vừa nói :
" Đẹp lắm , nhìn nó anh có thể cảm nhận được sự sống rực rỡ của thiên nhiên giữa mùa xuân ấm áp đấy. Em thật sự rất có tài năng trong hội hoạ đấy Takemichi à . Việc em trở thành một họa sĩ thật sự là một quyết định đúng đắn đấy "
Em nhận lấy cuốn sổ từ tay gã , em ngước đầu nhìn lên không trung , hình ảnh bầu trời trong xanh của mùa xuân như muốn in vào trong đôi mắt của em . Em bật cười , hai tay chống phía dưới nắm lấy nền cỏ xanh tươi mát . Em nhẹ giọng thủ thỉ với gã , giọng em bởi vì ém lại mang một nét âm run khiến cho nó trở nên ngoài ý muốn mê người .
" Ehe , em cũng chưa bao giờ nghĩ rằng một người vụng về như em lại có thể có tài năng với hội họa đâu Shion . Em cứ mình sẽ trở thành một nhân viên bán đĩa trong một tiệm CD nhỏ với mức lương ít ỏi mà không phải trở thành một họa sĩ được yêu thích đến như vậy ."
" Em thật sự đã từng rất mệt mỏi và chán nản đấy Shion à . Cảm ơn anh đã
đến bên em và giúp đỡ em vào lúc đó ... Cơ mà ban đầu em cũng sợ anh lắm , em thật sự không nghĩ rằng anh lại là một người dịu dàng như vậy đâu , em thật sự rất thích anh đấy Shion "
Gã nghe em nói mà không khỏi nghiến răng , hai bên tai của gã đã đỏ bừng rồi , gã thầm mắng cái mặt trời biết đi bên cạnh gã , sao cứ khiến gã lo lắng vì tâm trạng của em rồi lại khiến trái tim gã đập liên hồi vì câu thích của em chứ . Gã đứng phắt dậy , một tay cầm lấy cuốn sổ của em , một tay thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em . Gã ôn nhu kéo em dậy , kéo em đi xuống cảnh đồng hoa anh chi rực rỡ . Giọng nói trầm ấm của gã vang lên bên tai em
" Đi thôi nào . Bỏ qua bức tranh ấy đi và cả những suy nghĩ ngốc nghếch của em nữa . Chúng ta hãy cùng nhau thưởng thức lễ hội này nào Takemichi ~"
Em ngẩn người nhìn bàn tay của em và gã đang đan xen vào nhau , nghe những lời nói của gã mà không khỏi bật cười. Tiếng cười thanh thúy cùng câu trả lời của em như từng dòng mật ngọt rót vào tim gã . Nó ngọt ngào đến mức khiến gã say.
" Vâng, cùng nhau đi chơi lễ hội nào Shion "
Ngọt ngào .
Au+Ar : Suzu.
Ps : bất ngờ không ,kinh hỉ không khi anh trai Shion mới là người tôi được skinship và ưu ái nhiều nhất :>>
Đã có kết quả Random nha mn. Đó là : Khi_Coi... Vì thế otp tôi viết là NaoTake nha ~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top