Chương bốn mươi hai

Nhìn hắn, Huyết Ni nghĩ nàng cũng đoán được người tới là ai. Tiểu nam hài kêu to to một tiếng càng chứng thật suy đoán của nàng:"Phụ vương!"

"Các ngươi không phải người Ai Cập." Hắn nhìn chằm chằm nàng, quanh thân phát ra khí thế áp bức, Huyết Ni cảm thấy một trận áp lực vô hình, lại vô cùng hưng phấn, Ramsess II, con trai của thần A Mun, đây là Vua Ramsess II truyền thuyết của Ai Cập sao?

Quả nhiên không phải là người có thể sử dụng từ ngữ bình thường để hình dung.

"Phụ vương, hai tên nô lệ vô phép này dám coi thường ta!" lời nói của nam hài kia thiếu chút nữa làm hai người tức chết, các nàng coi thường nó hồi nào. Diệp Ẩn hung hăng lườm nó đầy khinh thường, trên mặt nó liền lộ ra nụ cười xấu xa.

"Mau trả lời, các ngươi là ai." Trong mắt Ramsess II lộ ra tia sắt bén.

"Bọn ta thật ra không phải người Ai Cập, là tể tướng Asher mời bọn ta tới" Diệp Ẩn nhìn hắn nói, hưng phấn, nhưng cũng không để khí thế của hắn áp đảo.

Hắn nhíu mày "Thừa tướng?"

Hắn hình như muốn hỏi gì đó, một đoàn người vội vàng tới, nhìn thấy Asher dẫn đầu, Diệp Ẩn không khỏi thở dài nhẹ nhõm.

"Bệ hạ, Ẩn là người thần mời đến vì Thái Hậu giải trừ Hắc Vu thuật. Còn Ni là dì của nàng." Asher vừa thấy hai nàng và Ramsess II chạm mặt nhau, liền chạy nhanh đến giải thích.

"Bệ hạ, thái hậu thân thể tôn quý, sao có thể để một kẻ lai lịch bất minh đến chữa trị, nhỡ có mệnh hệ gì thì làm sao gánh vác?"

Trong đám người bỗng nhiên xuất hiện một nam nhân tầm ba mươi, dung mạo tuấn lãng, đầu bóng lưỡng. Lời lẽ vô cùng khó nghe, nàng thật không muốn nhìn tới hắn chút nào.

"Fei Keti đại thần quan, cô ấy không phải nữ nhân tầm thường, cô ấy là sứ giả của Miêu Thần." Asher tươi cười nói.

A, cái gì, nam nhân trước mặt là Fei Keti sao, ai, thật không muốn chạm mặt cũng không xong.

"Sứ giả của Miêu thần?" Fei Keti ngây ra một lúc.

"Không sai, Bệ Hạ, thần tận mắt thấy cô ấy có thể tùy ý biến ra hắc miêu, thiên chân vạn xác."

Gì, biến ra mèo chính là miêu thần sứ giả, vậy biến ra con cóc thì là cái gì?

"Cho dù cô ta có thể biến ra mèo, cũng không thề nói cô ta là sứ giả của Miêu Thần, hống hồ ta không tận mắt thấy." Fei Keti ra sức phản đối.

"Vậy để cô ấy biến ra cho ngài xem là được chứ gì." Asher cũng không chịu nhượng bộ.

"Được lắm." Ramsess II hơi chau mày,"Vừa rồi ta cũng chứng kiến rồi, cho cô ta thử xem, bất quá –" khầu khí hắn đột nhiên thay đổi, trong mắt hiện lên một tia lãnh khốc,nói "Nếu ra vấn đề gì, ta tuyệt đối không tha cho dù ngươi hay tể tướng."

"Tuyệt không xảy ra vấn đề gì!" Diệp Ẩn tiến lên từng bước.

Phòng ngủ của Tuya Thái Hậu vô cùng lớn, vừa vào cửa liền thấy một chiếc giường bằng gỗ mun, chân giường điêu khắc thành hình móng sư tử, trên giường còn có trướng sa, cạnh giường còn khắc gương mặt thần Bastet khiến người ngủ có thể có giấc mộng đẹp. Diệp Ẩn chợt hiểu vì sao Asher gọi cô bé là sứ giả của Miêu Thần.

Cô bé đi đến bên giường, Tuya Thái Hậu quả là mỹ nhân, dường như không thấy dấu vết thời gian lưu trên mặt bà, ngược lại càng làm tăng thêm vài phần thành thục ý nhị, nhưng, thân thể xinh đẹp này hiện tại dường như đang chịu tra tấn vô cùng khủng khiếp. Diệp Ẩn nhẹ nhàng đặt tay lên trên trán bà, cảm thấy nhiệt độ cơ thể hình như không ổn định, nhìn kỹ mặt bà, lộ ra một tầng hắc khí, khắc rõ trên mặt của bà trên mí mắt bên trái, có chút đỏ sẫm xuất hiện bên trong mí mắt. Quả nhiên, là bị hạ Hắc Vu thuật. Trong lòng cô bé thoải mái, may mắn, trước kia có học cách giải vu thuật này.

"Có người trong cung hạ Hắc Vu thuật với Thái Hậu, nếu ta không đoán sai, hẳn là dùng sáp ong hạ vu thuật." Diệp Ẩn chậm rãi nói.

Ramsess II biến sắc, cả giận nói:"Kẻ nào to gan như vậy!"

"Như vậy, có thể tìm ra nơi của kẻ hạ vu thuật không?" Asher có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.

"Ta sẽ thử xem sao, cho ta một ít sáp ong."

Diệp Ẩn lấy phù chú ra, mặc niệm một lát, phù chú lại biến thành một con hắc miêu, ta đem lấy sáp ong cho nó ngửi, nói:"Đi, mau tìm ra kẻ kia."

"Các ngươi liền phái người đi theo nó đi." Huyết Ni chỉ con hắc miêu vừa chạy đi, bình tĩnh nói.

"Còn không đi theo" Ramsess II quát các thị vệ bên cạnh.

Không bao lâu, chỉ thấy hai thị vệ kéo một thị nữ còn trẻ lại, thị nữ kia sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là sợ hãi tột cùng.

"Bệ hạ, đây là thứ tìm được ở chỗ cô ta." Một thị vệ tiến lên cung kính đem cái gì đó giao cho Ramsess II, Ramsess II liền đưa cho Diệp Ẩn.

Diệp Ẩn nhìn thấy, quả nhiên là là hình nhân sáp ong của Thái hậu, mặt trên còn viết tên của bà, dĩ nhiên bị nguyền rủa. Cô bé hai tay kết ấn, đem phù chú dán lên hình nhân sáp ong, chỉ thấy lục quang bao phủ, sáp ong dần dần biến mất trong phù chú, cầm lấy phù chú, lại mặc niệm vài câu chú văn, phù chú oanh một tiếng, lập tức hóa thành tro tàn.

Đúng lúc này, nghe thấy Thái Hậu nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, Ramsess II liên chạy tới, liên thanh nói:"Mẫu hậu, người thế nào??"

Thái Hậu chậm rãi mở hai mắt, nhẹ giọng nói:"Là bệ hạ sao? Ta hình như lập tức thư thái rất nhiều."

Ramsess II không giấu nỗi vui mừng nói với Asher:" Tể tướng, lần này ít nhiều đều nhờ ngươi, ta muốn thưởng cho ngươi" Hắn lại quay đầu nhìn ta nói:"Còn có ngươi nữa, dị tộc nữ nhân, ta cũng sẽ ban thưởng cho ngươi!"

Asher mỉm cười nói:"Bệ hạ, ngài tin rồi chứ, cô ấy không phải nữ nhân bình thường, chính là sứ giả của miêu thần, cho nên mới có thể giải trừ vu thuật nguyền rủa Thái Hậu. Cô ấy nhất định là do miêu thần phái tới giải cứu Thái Hậu."

Thái Hậu vừa nghe lời này, liền nhìn phía Diệp Ẩn, cười nói:"Lại đây, miêu thần sứ giả."

Diệp Ẩn do dự một chút, Ramsess II bỗng nhiên giương mắt, trừng mắt nhìn cô bé, hai chân Diệp Ẩn không tự chủ mà đi qua.

"Ngươi chính là miêu thần sứ giả sao." Thái Hậu nhẹ nhàng kéo tay của cô bé.

"Ngươi nghĩ muốn thưởng cái gì nào?" ánh mắt Ramsess II đảo qua cô bé.

"Ta," Diệp Ẩn xem liếc mắt về phía Fei Keti, thần sắc hắn rất kì quái, cô bé còn liếc thị nữ bị lôi đến kia vài lần." Ta và cô cô là do Miêu Thần phái tới!"

Không còn cách nào rồi, có lẽ chỉ có như vậy mới có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.

Ramsess II nghe cô bé trả lời có chút kinh ngạc.

"Bệ hạ, nếu cô ấy là miêu thần sứ giả, như vậy phân cho nàng làm việc tại dền thờ Miêu Thần là hợp nhất, Fei Keti, ngài thấy sao? Nếu không phải là cô ấy cô ấy thì ngài chưa chắc giải được hắc vu thuật đâu." Asher vẫn tươi cười như trước.

Fei Keti không nói gì, dường như đang giận dỗi .

"Nếu như vậy, ngươi đến đền thờ làm việc đi." Ramsess II gật đầu.

"Như vậy, bệ hạ, còn thị nữ này?" Bên cạnh người hầu nói.

Trên mặt Ramsess II hiện lên tia lãnh khốc, nói:"Thị nữ này là ai?"

"Bệ hạ, thị nữ này ở cung của vương hậu."

"Cái gì? Là Nefertari sao??" Ramsess II nhăn mi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top