Chương 55: Kiên trì đi vai chính!
Cho dù Phất Lan Đức có cao ngạo đến đâu thì gặp phải tình huống này cũng không tránh khỏi cảm giác "Thụ sủng nhược kinh", hắn vốn là dạng người "người kính ta một thước, ta kính người một trượng", đối phương tôn trọng hắn như vậy hắn làm sao lại không tỏ vẻ được chứ.
Phất Lan Đức nhanh chóng bước lên, khi cước bộ dừng lại thì hai tay đã giao nhau có chút khom lưng: "Sử Lai Khắc học viện, Phất Lan Đức vũ hồn Miêu Ưng, mẫn công hệ 78 cấp bảy hoàn chiến hồn thánh...ra mắt tiền bối."
Trong giới hồn sư mà nói, đây chính là lễ mà vãn bối phải làm khi ra mắt các bậc tiền bối. Phất Lan Đức tuy đã ngoài năm mươi nhưng đối diện với ba vị lão nhân hơn tám mươi tuổi này thì dùng lễ vãn bối cũng không có gì quá đáng!
Lão nhân ở giữa vừa cười vừa bước tới trước, tay một đặt lên vai Phất Lan Đức nói : "Phất Lan Đức viện trưởng không cần khách khí, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Được các vị sư phụ của 'quái vật học viện" đích thân đến chỉ đạo, tệ viện lấy làm vinh hạnh. Ta là giáo vụ thủ tịch, Mộng Thần Cơ, vũ hồn Hắc Yêu, khống chế hệ 86 cấp tám hoàn, chiến hồn đấu la. Ta giới thiệu cho ngươi một chút."
Vừa nghe đến đối phương là Mộng Thần Cơ, Đường Thanh Phong không khỏi để ý kĩ. Vị này cường giả chính là không lâu sau đánh Đường Tam chủ ý, kết cuộc là bị nam chính quang hoàn thủ tiêu... bi kịch một vị Hồn Đấu La.
Mộng Thần Cơ vóc người bình thường, rất gầy, nhìn qua toàn thân cũng không có một khối thịt, giọng nói có chút âm trầm, nhưng lại không hề khó nghe, làm cho người ta có loại cảm giác thân thiết. Râu tóc bạc trắng, người mặc dù rất gầy nhưng tinh thần lại dị thường quắc thước, sắc mặt hồng hào.
Vừa nói, Mộng Thần Cơ vừa hướng lão giả bên trái "Vị này là nhị thủ tịch của giáo ủy, Bạch Bảo Sơn hồn đấu la. Vũ hồn Thiên Tinh Lô, phòng ngự hệ, 85 cấp tám hoàn chiến hồn đấu la."
Bạch Bảo Sơn hình thể so với Mộng Thần Cơ lại hoàn toàn trái ngược, vóc người không cao nhưng lại rất mập, là tiêu chuẩn cho kiểu người thân cao bốn thước, vòng eo cũng là bốn thước ...
Trên mặt thủy chung luôn mang theo nụ cười ôn hòa, ngay cả thịt trên mặt cũng theo nụ cười mà rung động. Nghe Mộng Thần Cơ giới thiệu đến mình lão liền hướng Phất Lan Đức gật đầu mỉm cười.
Mộng Thần Cơ chỉ vào vị cuối cùng, nói: "Vị này là tam thủ tịch của giáo ủy, Trí Lâm hồn đấu la, vũ hồn Thiên Thanh Đằng, khống chế hệ 83 cấp tám hoàn khí hồn đấu la."
Trong ba vị cao tầng giáo ủy, Trí Lâm có bề ngoài là bình thường nhất, tướng mạo cũng rất bình thường, chỉ có cặp mắt lấp lóe tinh quang, gây cho người ta một loại cảm giác rất đặc thù.
Mặc dù đã biết trước bọn họ đều là cường giả hơn tám mươi cấp hồn đấu la, nhưng khi Mộng Thần Cơ chính thức giới thiệu thì cảm giác vẫn rung động như trước, nhất là lại có đến hai trong ba vị là khống chế hệ hồn đấu la.
Hồn sư giới ai cũng biết, công kích của cường công hệ hồn sư cố nhiên là mãnh liệt mà khống chế hệ hồn sư mới là khó đối phó nhất, cũng là đối thủ không muốn đối mặt nhất, trừ khi là vừa vặn khắc chế nhau, nếu không trong tình huống một đối một, đồng cấp bậc hồn sư rất khó chiến thắng khống chế hệ hồn sư.
Phất Lan Đức cũng lần lượt giới thiệu các vị sư phụ một phen, về phần Sử Lai Khắc Bát Quái, dù sao cũng chỉ là đệ tử nên hắn cũng không có nhiều lời giới thiệu, nhưng Phất Lan Đức nhìn ra được, sự hứng thú của ba vị cao tầng giáo ủy hội đối với Sử Lai Khắc Bát Quái tựa hồ so với bọn họ còn muốn nhiều hơn một chút.
Mộng Thần Cơ nói: "Các vị không nên khách khí, đã đến đây thì cứ xem như nhà của mình, mau...mời vào trong!"
Giáo ủy hội cũng không xa hoa như trong tưởng tượng của mọi người, trái lại chỗ ở bên trong của ba vị giáo ủy lại vô cùng đơn sơ.
Chỉ có một số vật dụng cần thiết cùng một ít thực vật điểm xuyến mà thôi.
Mọi người chia nhau ngồi xuống, bởi vì ghế trong giáo ủy hội cũng không nhiều, Sử Lai Khắc Bát quái cũng chỉ có thể đứng sau Phất Lan Đức cùng các vị sư phụ. Lúc này trong ánh mắt mọi người cũng đều ánh lên vài phần hưng phấn, dù sao ở trước mặt họ là có ba vị hồn đấu la cấp bậc cường giả.
Tại hồn sư giới, hồn sư có thể tu luyện đến trình độ này tuyệt đối là phượng mao lân giác (lông phượng hoàng, sừng kỳ lân – ý nói quý hiếm khó tìm), không ai là không có thực lực cường đại, cho dù là không thể đạt đến khả năng hủy thiên diệt địa thì cũng có thể tiêu sái tung hoành giữa vạn quân.
Mộng Thần Cơ để cho người hầu bưng trà nước, điểm tâm lên...ánh mắt nhìn về hướng Sử Lai Khắc Bát Quái mỉm cười: "Nghe Tần Minh nói những hài tử này đã chiến thắng Hoàng Đấu chiến đội, thật sự là làm ta giật mình, "Quái vật học viện" quả nhiên là nơi hội tụ của "quái vật", thành tích của Tần Minh đã làm cho ta cực kỳ giật mình, lại không nghĩ tới quý viện cư nhiên lại còn có thể bồi dưỡng ra nhiều thiên tài vĩ đại như vậy."
Phất Lan Đức cười khổ: "Sử Lai Khắc học viện hiện đã không còn tồn tại!"
Mộng Thần Cơ nghiêm giọng: "Không, ngươi hãy nhìn những hài tử sau ngươi, thành tựu sau này của chúng và cả những đệ tử đã tốt nghiệp trước kia, tất cả hào quang vốn là thuộc về Sử Lai Khắc. Tần Minh với ta đã nói với nhau rất rõ ràng. Lần này các vị đến, đây chính là vinh dự của tệ viện, trừ khi các vị sư phụ đồng ý, nếu không học viện sẽ không tùy ý ràng buộc nhiệm vụ giảng dạy đối với các ngươi. Ở chỗ này, các vị hoàn toàn tự do, có yêu cầu, chỉ cần trong khả năng thì mọi chuyện đều sẽ rất dễ dàng!"
Phất Lan Đức dù sao cũng là hơn bảy mươi cấp cường giả, tự nhiên cũng nhìn ra được sự chân thành, bọn họ là một lòng cầu tài, thậm chí không hề nghi ngờ lựa chọn tin tưởng vào Tần Minh!
Vị giáo ủy Trí Lâm, hồn đấu la ngồi một bên đột nhiên hỏi: "Nghe Tần sư phụ nói qua, được biết trong mấy vị đệ tử của quý viện có một vị thiên tài khống chế hệ hồn sư đặc biệt xuất sắc, không biết là vị nào?"
Đại Sư lạnh nhạt cười, đạo : "Không dám gọi là thiên tài, Đường Tam!"
Đường Tam đáp lời, từ trong Sử Lai Khắc Bát quái đi ra, cung kính hướng ba vị giáo ủy hành lễ: "Xin chào ba vị sư phụ."
Trí Lâm mỉm cười, không khí chung quanh đột nhiên có chút vặn vẹo.
Những người khác không có cảm giác, nhưng Đường Thanh Phong lại rõ ràng phát hiện không khí chung quanh Đường Tam dường như đang ngưng đọng lại, hồn lực khổng lồ chấn động lan đến.
Cỗ hồn lực cùng với hồn lực Lam Ngân Thảo của hắn lại có phần tương tự, mặc dù đang gây áp lực trên thân thể mình nhưng lại hoàn toàn không hề có chút sát khí.
Hiểu được đối phương đang thử thực lực của Đường Tam, Đường Thanh Phong liền yên tâm.
Sử Lai Khắc học viện mọi người đều biết Trí Lâm hiện đang làm gì, cũng không nói gì thêm, xem như là Trí Lâm đang khảo nghiệm thực lực nhập học. Phất Lan Đức xem trước mặt như không có chuyện gì, để cho các vị giáo ủy cao tầng của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện càng nhìn rõ mình bồi dưỡng đệ tử là cỡ nào xuất sắc.
"Di" Trí Lâm ánh mắt vốn bình thản dần trở nên kinh ngạc, thực lực của hắn là như thế nào, đầu tiên phát hiện Đường Tam hồn lực ước chừng khoảng trên dưới ba mươi cấp, điều này chứng minh Tần Minh tán dương cũng không quá lời.
Mà đối với việc hắn với mình tương đồng thực vật hệ hồn lực cũng không hề nghi vấn, chỉ là Trí Lâm không rõ rằng tại sao Đường Tam chỉ có ba mươi ba cấp hồn lực mà lại khó chơi như thế.
Thông qua hồn lực cảm giác được rằng Đường Tam hồn lực mặc dù còn xa mới bằng mình nhưng lại có tính dẻo dai bền bỉ vô cùng, áp lực càng lớn, sức co dãn càng cao.
Hơn nửa khả năng thừa nhận áp lực của thân thể Đường Tam cũng không phải là ba mươi ba cấp hồn sư có thể so sánh, đối mặt với áp lực, trên mặt hắn cũng không hề có chút biểu hiện thống khổ.
Phải biết rằng, áp lực hồn lực Trí Lâm xuất ra thì ba mươi cấp hồn sư thừa nhận có chút khó khăn.
Nhưng hắn nào đâu biết rằng thân thể Đường Tam không chỉ đơn thuần là được hồn hoàn cùng hồn lực cải tạo mà còn có phần đóng góp của một 'ngoại phụ hồn cốt'. Nhân Diện Ma Chu hồn cốt bá đạo ra sao, đối với lực lượng thân thể, sự mềm dẻo, nhanh nhẹn toàn diện cải tạo thể hiện ra đều rất rõ ràng.
Nếu không như vậy, Đường Tam như thế nào có thể dẫn dắt Sử Lai Khắc chiến đội đối mặt cường địch cơ chứ.
Ngay cả Đái Mộc Bạch cũng tự nhận không bằng, tác dụng cải tạo của ngoại phụ hồn cốt cũng không đơn giản chỉ nhìn ở mặt ngoài, mà sự cải tạo bên trong cũng góp phần quan trọng không kém.
Trường bào trên người Hồn đấu la Trí lâm không gió cũng tự động, hắn mặc dù chỉ ngồi một chỗ nhưng Đường Tam rõ ràng cảm giác được áp lực vẫn đang từng chút một tăng lên.
Vị hồn đấu la cực kỳ cẩn thận, vì sợ Đường Tam nhất thời khó lòng thừa nhận áp lực, hắn khống chế hồn lực tăng lên một cách chậm chạp, một khi Đường Tam có dấu hiệu không thể thừa nhận được nữa thì lập tức có thể thu tay.
Song quyền âm thầm nắm chặt nhưng sắc mặt Đường Tam lại không hề thay đổi, thần sắc không chút kiêu ngạo, nương theo Huyền Thiên Công thúc dục, chung quanh thân thể dần dần hiện ra một tầng khí vụ nhàn nhạt màu trắng, tỏa mùi hương thơm ngát.
Nội lực cấp tốc vận chuyển, lúc này nhận tính của Lam Ngân Thảo cùng với nội lực dung hòa làm một thể.
Nương theo vũ hồn Thiên Thanh Đằng áp lực phóng thích càng lúc càng lớn, hồn đấu la Trí Lâm cũng kinh ngạc càng nhiều, hài tử trước mặt mình thật sự là chỉ mới mười ba tuổi sao?
Có lý nào hắn lại nhìn không rõ rằng Đường Tam vẫn đang cố gắng, chỉ dựa vào ý chí cùng với sức chịu đựng của thân thể mà chống đỡ áp lực từ hồn lực gây ra...Chỉ là sự xuất sắc của Đường Tam thật sự là quá sức ngoài dự liệu của hắn.
Vốn dĩ làm người ai cũng có lòng hiếu thắng, ngay cả Hồn Đấu La cũng không có ngoại lệ, sự hiếu thắng cùng với tò mò đối với thiếu niên thiên tài trước mặt cũng không khỏi làm cho Trí Lâm càng muốn nhìn rõ cực hạn của hài tử này rốt cuộc có thể đạt đến trình độ nào.
Gật đầu khẽ nhìn Đường Tam, trường bào trên người Trí Lâm không chút lay động theo hồn lực gia tăng mà dần dần tĩnh lặng trở lại, nhìn một màn trước mắt, hai vị Hồn Đấu La còn lại cũng không khỏi kinh ngạc...Ba người bọn họ ở chung một chỗ cũng đã lâu, tự nhiên cũng hiểu được là lúc này Trí Lâm đang phóng thích cường độ hồn lực là cỡ nào.
Hai vị hồn đấu la trong ánh mắt liền toát lên vẻ lo lắng, họ cũng biết Trí Lâm là người biết nặng nhẹ nhưng ngộ nhỡ làm bị thương hài tử trước mắt thì thật sự là bất hảo.
Rất nhanh, sự lo lắng liền cũng hoàn toàn triệt tiêu mà thay vào là sự giật mình, thân thể Đường Tam vẫn tựa như thái sơn đứng vững, không chút nào xê dịch, chỉ là thần sắc càng lúc càng trở nên ngưng trọng.
Ngay cả vũ hồn cũng chưa từng xuất ra?? Ba vị hồn đấu la trong lòng thầm nghĩ.
Không thể? Trí Lâm trong lòng hiểu rõ hơn ai hết, hồn lực của mình phóng thích ra là cỡ nào, cho dù là Hồn Tôn trên ba mươi lăm cấp ắt hẳn là cũng buộc phải xuất ra vũ hồn mới có thể chống đỡ, chứ đừng nói giống như Đường Tam chống đỡ thong dong như vậy.
Trên lý thuyết, về biểu hiện thần sắc hay ý chí kiên định mà nói, một khi hồn lực áp bách đạt đến một trình độ nhất định thì không chỉ đơn thuần chỉ cần ý chí là có thể làm được.
Thực tế đối với cấp thấp hồn sư, có thể chịu đựng hồn lực áp bách đến từ cao cấp hồn sư có cường độ chỉ bằng với hai phần ba thực lực bản thân cũng xem như là xuất sắc rồi, còn nếu có thể kiên trì hồn lực áp bách so với bản thân tương đương thì phải nói là ý chí cực kỳ kiên định nhưng điều kiện tiên quyết là phải xuất ra vũ hồn mới có thể chống đỡ được.
Nhưng nếu là thú hồn sư....
Đối với sự trợ giúp thể lực bản thân hồn sư thì thú vũ hồn có tác dụng lớn hơn nhiều so với khí vũ hồn, mà khí vũ hồn lại chiếm ưu thế tại khả năng sử dụng chính nó làm vũ khí.
Từ sự giới thiệu của Tần Minh, ba vị hồn đấu la cũng biết được Đường Tam cũng là một gã khí hồn sư. Nhưng quả thật khó tin, chỉ là một gã khí hồn sư mà có thể kiên trì vượt qua hơn một trăm mười phần trăm tự thân hồn lực của mình, lại vẫn còn chưa xuất ra vũ hồn nữa chứ!?
Theo sự rung động hồn lực kịch liệt. Đám người Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực cũng dần trở nên khẩn trương, nửa đứng nửa ngồi, chỉ sợ Đường Tam xảy ra biến cố.
Mà Đại Sư như trước vẫn lẳng lặng ngồi uống trà, nhìn hoàn cảnh trước mắt cũng không tỏ chút lo lắng.
Không ai rõ thực lực Đường Tam hơn Đại Sư. Tình huống trước mắt, Đại Sư hoàn toàn có thể tính toán biết được cực hạn của Đường Tam là đến đâu, lúc này ngay cả vũ hồn còn chưa phóng thích thì tự nhiên là cực hạn của Đường Tam còn chưa đến.
Trí Lâm đã dần dần tăng hồn lực từ ba mươi lăm lên ba mươi sáu cấp, rồi ba mươi bảy cấp, ba mươi tám cấp, ba mươi chín cấp....Đến khi hồn lực tăng đến tương đương trình độ bốn mươi cấp thì trên mặt Đường Tam rốt cuộc đã toát ra vẻ thống khổ. Thần sắc có chút động đậy, khó khăn giơ tay phải lên.
Lam quang lóe lên, Lam Ngân Thảo như tiên hoa nở rộ từ lòng bàn tay tràn ra phiêu phất trong không trung, hình thành một cái lồng giam lớn đem Đường Tam bao bọc vào trong, tử sắc quang mang bộc phát, tất cả Lam Ngân Thảo tự động trong không khí, mỗi lần đong đưa cũng sinh ra một loại cảm giác đặc thù, dường như không khí cũng theo đó mà rung động.
Trí Lâm hồn đấu la là người cảm thụ rõ ràng nhất. Khi Đường Tam phóng xuất Lam Ngân Thảo, hắn như trút được gánh nặng, chuẩn bị thu hồi hồn lực chấm dứt khảo thí thì Lam Ngân Thảo lại bày ra một cảnh tượng kỳ dị.
Trên lồng giam hình tròn, mỗi cây Lam Ngân Thảo sắp xếp với nhau chỉ lộ một kẽ hở tinh tế, theo mỗi lần lung lay đều mang lại cho Trí Lâm một cảm giác kinh ngạc, hồn lực do mình phóng ra dường như đều bị chúng làm cho yếu bớt rất nhiều.
Chính xác mà nói, áp lực là bị Lam Ngân Tù Lung uyển chuyển hóa giải.
Ba vị Hồn Đấu La dần dần từ vẻ mặt kinh ngạc đã biến thành kinh hãi vì những sự thần kỳ xuất hiện trên người Đường Tam.
Nhìn qua thì Đường Tam tựa như rất kiên định nhưng kỳ thật ngay cả hắn cũng không biết Lam Ngân Thảo tại sao lại biến hóa như vậy, trên thực tế trước uy áp của bốn mươi cấp hồn lực, Đường Tam ngay cả hít thở cũng đều trở nên khó khăn, chỉ là hắn không muốn mọi người Sử Lai Khắc học viện lo lắng nên vẫn phải khổ chống.
Lam Ngân Thảo phóng thích sở dĩ là do Đường Tam đã không thể chống đỡ được nữa.
Lúc này Lam Ngân Thảo tự động như có quy luật, Đường Tam có cảm giác áp lực nhất thời giảm bớt. Trong đầu hắn liên tưởng đến phương pháp tá lực đả lực, tứ lượng bạt thiên cân.
Quả nhiên, mặc dù ca ca chưa kích hoạt huyết thống, Lam Ngân Thảo cũng chưa tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng, nhưng con vua thì sẽ làm vua, đạo lí này ở Đấu La đại lục càng hiển nhiên. Trí Lâm đấu la võ hồn Thiên Thanh Đằng thuộc thực vật vệ đứng trước, thực vật hệ cực hạn võ hồn tất nhiên sẽ có một chút bị áp chế.
Áp lực giảm bớt, sắc mặt Đường Tam cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Mà đối mặt với tình huống như vậy, hồn đấu la Trí Lâm không những không đình chỉ trắc nghiệm mà uy áp tăng lên còn có phần gấp gáp hơn trước.
Tứ lượng bạt thiên cân nói ra thì còn có thể...nhưng nếu vạn cân thì như thế nào? Áp lực tăng nhanh, Đường Tam da tay dần dần nổi gân đỏ, Huyền Thiên Công vận chuyển càng nhanh hơn, mỗi một lần đánh sâu vào kinh mạch đều đem đến một cảm giác thống khổ đến cực độ.
Lam Ngân Thảo phiêu phất trong không khí càng lúc càng nhanh, nhưng khả năng hóa giải hồn lực của nó cuối cùng vẫn là có hạn...mà bởi vì sự ngăn trở của Lam Ngân Thảo, mọi người ở bên ngoài cũng không rõ ràng tình huống bên trong của Đường Tam lúc này, chỉ biết rằng Đường Tam vẫn như trước kiên trì chống cự.
Không phải Đường Thanh Phong không lo lắng cho Đường Tam, mà hắn biết rõ chỉ có trải qua thử thách Đường Tam mới có thể nhanh chóng trưởng thành, mà bản thân hắn cũng như vậy.
Lúc này áp lực đã tăng đến tương đương bốn mươi lăm cấp.
Hồn lực vẫn gia tăng, thân thể Đường Tam rốt cục cũng đã đạt đến cực hạn, ngay cả một ngón tay muốn động đậy cũng đã thập phần khó khăn
Mà ngay lúc này, Đường Tam đột nhiên cảm giác trong cơ thể tựa hồ có cái gì đó vỡ vụn, ngay sau đó, Huyền Thiên Công vốn đang cấp tốc vận chuyển đột nhiên chậm lại, mà tất cả áp lực dường như trong nháy mắt đều lướt ra đằng sau phóng thích.
Phốc...
Làm Ngân Thảo xung quanh Đường Tam tung bay tứ tán, Cả cơ thể Đường Tam chợt run lên, hắn lại xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng khi chứng kiến hắn thì mọi người cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ!!!
Lúc này thân thể Đường Tam bành trướng, ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu sau lưng phóng thích, nhẹ nhàng động đậy, trên trán Đường Tam xuất hiện hoa văn hình lưới nhện một cách vô cùng rõ ràng.
Sắc mặt Đường Tam cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, chung quanh thân thể, tầng khí vụ màu trắng như trăm sông đổ biển, ào ạt từ mũi hít vào rồi lại phun ra miệng, mỗi lần phun ra nuốt vào như vậy, bạch khí dường như cũng tăng thêm vài phần, theo đó mà thân thể Đường Tam cũng trở nên bành trướng hơn trước.
"Hồn Cốt?" Ba vị Hồn Đấu La của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đồng thời kinh ngạc hô to, Trí Lâm cũng lập tức dừng gia tăng áp lực đối với Đường Tam, bọn họ tự nhiên nhìn ra lúc này Đường Tam cũng đã đạt đến cực hạn. Nếu còn tiếp tục tăng thêm áp lực thì sợ rằng kết cục bạo thể mà chết là không thể tránh khỏi.
Trên mũi nhọn Bát Chu Mâu dần dần xuất hiện một tia màu trắng, từ trong truyền ra bên ngoài, Thân thể Đường Tam cũng không vì áp lực biến mất mà thay đổi. Như trước, vẫn tiếp tục thôn hấp vụ khí màu trắng.
"Đa tạ hồn đấu la Trí Lâm thành toàn." Đại Sư mặt mang nét cười, thân hướng Trí Lâm hành lễ.
Trí Lâm nhất thời sửng sốt, "Thành toàn? Thành toàn cái gì?" Thân là hồn đấu la cấp bậc cường đại hồn sư, Trí Lâm hiện tại cũng không biết rốt cục trên người Đường Tam đã xuất hiện vấn đề gì, trong lòng vẫn thắc mắc.
Đại Sư mỉm cười : "Đường Tam hài tử này mặc dù sau khi có được ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu thì thực lực có phần gia tăng không ít, nhưng thủy chung vẫn không cách nào cùng nó chính thức dung hợp, mà dưới áp lực của ngài thì cuối cùng chính hắn cùng ngoại phụ hồn cốt đã không còn phân biệt mà dung hợp lại với nhau làm một thể."
Nghe được bốn chữ "Ngoại Phụ Hồn Cốt" ba vị hồn đấu la cơ hồ đồng thời đứng dậy, mà Tần Minh càng như lửa đốt, trực tiếp nhảy dựng lên tại chỗ.
Ba vị hồn đấu la nhìn nhau, tầm nhìn bọn họ không phải là Tần Minh có khả năng so sánh, cho nên trước tiên tự nhiên nhìn ra được Bát chu mâu sau lưng Đường Tam chính là hồn cốt chứ không phải vũ hồn, nhưng bọn học không ngờ một điều rằng Bát Chu Mâu lại là Ngoại Phụ Hồn Cốt.
Chỉ đơn thuần căn cứ vào khí tức do Bát Chu Mâu phóng thích thì bọn họ cũng đã có thể cảm giác được sự cường đại của nó.
Một hài tử chỉ mới có mười ba tuổi, hồn lực chẳng những đạt tới hơn ba mươi cấp, lại còn sở hữu một ngoại phụ hồn cốt, mà trong hồn sư giới chỉ đứng sau mười vạn năm hồn hoàn, điều này có ý nghĩa gì? Là tiềm lực to lớn đến nhường nào? Đừng nói vũ hồn của hắn chỉ là Lam Ngân Thảo, dù là như vậy thì có sá gì đâu chứ?
"Đây thật sự là ngoại phụ hồn cốt?" Mộng Thần Ky thanh âm kịch liệt run rẩy.
Đường Thanh Phong tâm tư tinh tế bắt được ánh mắt khác thường của Mộng Thần Cơ, hắn rốt cuộc nhớ được vì sao vị này Hồn Đấu La cường giả lại đánh chủ ý một cái nho nhỏ Hồn Tôn rồi. Là muốn đoạt Tam ca hồn cốt đi. Nhưng ngoại phụ hồn cốt khác với những hồn cốt khác ở chỗ, nó là đi đôi với hồn hoàn. Ngươi giết người khác người khác được nhưng lẽ còn cướp hồn hoàn được không thành?
Đại Sư gật đầu: "Ta có thể cam đoan, bất quá chuyện này mong ba vị giáo ủy giữ bí mật. Mặc dù ngoại phụ hồn cốt đã cùng dung hợp làm một thể với Đường Tam, cũng sẽ không giống người khác bị giết là có thể cướp lấy được, nhưng thất phu vô tội, hoài bích có tội ta vẫn không hy vọng hắn gặp phải bất trắc."
"Chúng ta hiểu được, ngươi cứ yên tâm, lấy vũ hồn của ta mà thề, chuyện này tuyệt đối sẽ không tiết lộ đối với bất kỳ kẻ nào." Mộng Thần Ky trong mắt lưu quang lộ vẻ cảm kích.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đám người Sử Lai Khắc cũng không có đối với họ giấu diếm chuyện hồn cốt, chỉ cần mỗi điểm này cũng đã làm sáng tỏ sự tôn trọng của họ đối với Thiên Đấu Hoàng Gia học viện. Hay là hắn cướp đoạt người khác cũng không biết, lại là một cái ý tứ khác đi.
Ngoại phụ hồn thật sự là quá mức trân quý, một khi bị một vị cường đại hồn sư có hiểm tâm chú ý thì tuyệt đối sẽ không cho Đường Tam có cơ hội tiếp tục phát triển.
Thực ra Đại sự cũng không có khinh suất, trước khi đến với Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, hắn cũng đã điều tra rõ ràng mọi thứ. Nếu không phải trước mắt họ là ba vị vô cùng thiện lương trưởng giả thì hắn nào có thể dễ dàng tiết lộ bí mật này cơ chứ.
Trong khoảng ngắn ngủi khiếp sợ, ba vị hồn đấu la cũng dần dần bình phục. Mà Tần Minh thì có phần kém hơn một chút, cả người vẫn hoàn toàn kích động như trước.
Mông Thần Cơ thở dài một hơi, "Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới trong hồn sư giới chúng ta lại có một thiên tài như vậy, ta thật may mắn được gặp hôm nay."
Phất Lan Đức cũng đồng dạng thở phào nhẹ nhỏm, ánh mắt hướng Đại Sư tỏ vẻ nghi vấn. Đại sư hướng hắn khẽ gật đầu, ý bảo Đường Tam không có chuyện gì.
Phất Lan Đức lúc này mới hường Mộng Thần Cơ: "Năng lực hài tử Đường Tam này.... Ta cũng không dám chiếm công, hắn là đệ tử đích truyền của Đại Sư, hơn nữa thiên phú lại phi thường xuất sắc. Tám hài tử này tại lịch sử của Sử Lai Khắc học viện cũng đều là tài hoa ngút trời, không chỉ có mỗi Đường Tam, mỗi một cá nhân đều có thiên phú của mình. Chúng ta sở dĩ lựa chọn đến với Thiên Đấu Hoàng Gia học viện chính là không muốn mai một tiền đồ của đám hài tử này, hy vọng ở đây chúng có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất để có thể phát huy hoàn toàn khả năng của mình. Làm một gã viện trưởng, ta thật sự rất hy vọng chứng kiến trong tương lai, bọn chúng đều vượt xa ta mà trở thành những Phong Hào Đấu La."
Trong mắt Phất Lan Đức đã không còn chút gian trá nào, chỉ còn lại sự chân thành. Mà Sử Lai Khắc Bát Quái ở phía sau lưng nghe đến đây trong lòng cũng xuất hiện những cảm xúc đặc thù. Bọn họ phát hiện, giờ khắc này, Phất Lan Đức tựa hồ đã già nua đi vài phần, nhìn qua bóng lưng phảng phất thấy được cảm giác cô độc.
Đúng vậy, là một gã viện trưởng nhưng lại phải mang theo đệ tử đến một học viện khác để tu luyện, một người thiên sanh cao ngạo như hắn thì trong lòng làm sao có thể vui vẻ được?
Mặc dù hắn vẫn không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng nội tâm của hắn có thật sự bình tĩnh?
Mộng Thần Cơ nhìn Phất Lan Đức gật gật đầu, "Phất Lan Đức Viện trưởng, ngài có thể yên tâm, ở đây, ba người chúng ta cam đoan là sẽ làm hết khả năng có thể, tạo điều kiện để đám hài tử, cho chúng có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất. Hơn nữa, chúng ta cầu còn không được, sợ rằng tương lai chúng ta còn phải nhờ chúng đại biểu cho Thiên Đấu học viện mà xuất chiến không chừng. Tưởng tượng có một ngày bọn họ có thể đứng trên đỉnh cao của hồn sư giới, chỉ cần trong lý lịch của họ xuất hiện mấy chữ Thiên Đấu Hoàng Gia học viện thì chúng ta không còn gì trông mong hơn nữa."
Phất Lan Đức đứng lên, cúi đầu hướng ba vị hồn đấu la hành lễ : "Cám ơn ba vị tiền bối."
Nhìn một màn trước mắt, trên mặt Đại Sư rốt cuộc cũng hiện ra vẻ tươi cười ...Phất Lan Đức ơi Phất Lan Đức, bây giờ thì ngươi đã hiểu rồi chứ, nếu không như vậy thì ta nào dám dẫn người đến đây!? Bất luận trước kia phát sinh cái gì, trong lòng ta, ngươi vẫn luôn là đại ca của ta, ta đương nhiên mong muốn ngươi có thể an hưởng chút nhàn nhã lúc tuổi già.
Trong lúc này thì bỗng nhiên một tiếng trường ngâm hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Chỉ thấy trong miệng Đường Tam phun ra một đoàn sương trắng đậm đặc, sương trắng so với lúc trước có vẻ ngưng đọng hơn rất nhiều, từ miệng phun ra rồi lại từ mũi hít vào, màu đỏ trên da tay Đường Tam đã hoàn toàn biến mất mà khôi phục lại trạng thái bình thường.
Đến khi sương trắng đã được hút vào hoàn toàn trong cơ thể thì Đường Tam cũng chậm rãi mở mắt...trong đại sảnh lại đã nhiều hơn hai điểm hàn tinh lóe lên.
Mặc dù cũng chỉ là lóe lên trong chớp mắt nhưng Đường Tam so với trước cũng đã trở nên bất đồng.
Bát Chu Mâu trong chốc lát cũng đã thu vào trong cơ thể Đường Tam, so với tốc độ trước kia cũng đã nhanh gấp mấy lần.
Chỉ có điều quần áo sau lưng hắn thì sau này lại không được tốt như vậy, có lẽ đây cũng là khuyết điểm duy nhất của Bát Chu Mâu. Ngươi hỏi sau khi Già Thiên Cửu Đằng của Đường Thanh Phong rút trở về có bị lộ "cúc hoa" không? Vấn đề này ta tuyệt đối không trả lời ha hả.
Đường Tam thấy tất cả mọi người nhìn mình liền hướng ba vị hồn đấu la khom mình hành lễ mà không nói gì thêm, bộ dáng thành thật tiếp tục trở lại sau lưng Đại Sư như lúc đầu.
Đối với việc kinh mạch đả thông, ở đây ngoài đã từng đồng dạng tu luyện Huyền Thiên Công Đường Thanh Phong cùng bản thân Đường Tam, e là ai cũng không biết.
Tại Huyền Thiên Bảo Lục có nói qua, kỳ kinh bát mạch, mỗi một kinh mạch được quán thông thì đối với võ giã đều rất có ích, mà muốn Huyền Thiên Công đại thành thì việc quán thông toàn bộ kỳ kinh bát mạch cũng là một điều kiện không thể thiếu. Chỉ cần một người có thể thông suốt kỳ kinh bát mạch thì dù lên trời hay xuống đất, không việc nào là không thể.
Mặc dù chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại cho thấy được tác dụng to lớn của việc đả thông kỳ kinh bát mạch.
Đối với hiểu biết về kỳ kinh bát mạch, Đường Thanh Phong đều là từ Huyền Thiên Bảo lục mà biết được.
"Tứ chi bộ liệt khuyết, hậu khê, nội quan, ngoại quan chiếu hải, thân mạch, công tôn, túc lâm, bát huyệt phân biệt thông hướng nhâm, đốc, âm duy, dương duy, âm khiêu, dương khiêu, trùng, đái bát mạch." .....ý chỉ mỗi một huyệt vị phân biệt trên từng bộ vị thân thể thông suốt đều có liên quan đến Kỳ Kinh Bát Mạch.
--------------------------------
Ngươi hỏi sao không ai hỏi han thử thách Đường Thanh Phong? Làm ơn 3 vị đó có ai là Phụ trợ hệ không, còn nữa Trí Lâm là khống chế hệ hồn sư đương nhiên đối với duy nhất một vị khống chế hồn sư của Sử Lai Khắc Bát Quái có hứng thú rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top