Chap 28: Văn phòng thầy Dumbledore
Những liễn cháo, những dĩa cá muối, cả núi bánh mì nướng, những dĩa trứng và thịt muối được bày đầy trên nốn dãy bàn ăn dài của bốn ký túc xá đặt dưới cái trần nhà được ếm bùa (hôm nay nó có một màu mây xám mù mịt)
- Hôm nay trời không được đẹp lắm nhờ. - Jack nhìn lên trần nhà nói rồi ngồi xuống dãy bàn Gryffindor.
- Đúng rồi. Vậy là em không được chạy ra ngoài chơi vào giờ nghỉ rồi. Chậc. - Hell tặc lưỡi.
- Chào buổi sáng, mấy bồ. - Hermione ngồi kế bên Hell cất giọng. Cô bé để mở quyển Lang Thang Với Ma Cà Rồng, tựa gáy sách vào vại sữa.
- Sao bồ lại có thể đọc dách của ông già tự luyến trông chả đẹp gì cả vậy?
- Không có vụ đó đâu! Ông ấy rất tuyệt vời!
- Mình cũng thấy vậy đó. Suốt ngày cứ nháy mắt. Trông phát gớm. - Ron bẻ đôi miếng bánh mì của nó.
- Mấy bồ...
Harry cười nhẹ. Ở chung với những người bạn này, nó chưa bao giờ cảm thấy cô đơn. Nhưng khi nó vừa mới bắt đầu ăn món cháo thì một đàn cú túa vào đại sảnh. Bao vòng vòng trên đầu mấy đứa nhỏ. Neville bị một cái gói to lùm lùm rớt lên đầu còn Hell thì đang lớn tiếng chửi con cú vừa "đi" vào chén súp còn dở của mình. Thiếu chút nữa là cô bé nắm đuôi nó lại và vặt cho bằng sạch lông rồi.
Một vài giây sau, một vật to màu xám rớt tõm vào chén súp mới của Hell, làm văng tung toé vào mặt bọn trẻ cả súp lẫn lông, nhưng có vẻ nó là người bị dính nhiều nhất.
- Con cú chết tiệt! Thả em ra đi hai! Để em vặt lông nó! F*ck!
- Bình tĩnh đi! Đó là con cú của Ron đấy! Tên là gì nhở?
- Errol! - Ron kêu lên. Nó nắm chân con cú rách mướp rồi kéo ra trước khi nó tơi tả hơn bây giờ. Errol lắn đùng ra bất tỉnh trên bàn, chỏng cẳng lên trời, mỏ ngậm một phong bì đỏ. Ron há hốc miệng:
- Ôi, không lẽ nào...
- Ớ? Hai? Em nhớ là mình đã đưa mọi người lên tàu rồi mà? Sao lại còn nhận được phong bì đỏ?
- Anh không biết. Nhưng chắc không khủng khiếp như nguyên bản đâu.
Ron run rẩy mở thư ra, Neville thì bịt lỗ tay lại. Thoạt đầu Harry nghĩ là cái thư nổ: một chuỗi âm thanh ầm ầm vang khắp sảnh đường, làm rúng động cái trần nhà, bụi bay lả tả:
- KHÔNG VÀO GA, NẾU CON KHÔNG THỂ HỌC NĂM NAY THÌ MÁ KHÔNG NGẠC NHIÊN! NHƯNG MÀ CON CÒN LÔI CẢ HARRY VÀ ANH EM NHÀ BROWN VÀO VỤ NÀY! MAY MÀ CÓ HELL VÀ JACK Ở ĐẤY, CON MỚI CÓ THỂ ĐỘN THỔ KÉ LÊN TÀU! NẾU KHÔNG THÌ SAO HẢ?! LẤY CẮP XE MÀ CHẠY TỚI TRƯỜNG À?!
Giọng gào của bà Weasley lớn hơn bình thường hàng trăm lần, khiến cho dĩa muỗng trên bàn khua rổn rảng theo, chén súp mới của Hell cũng dần nhích tới cạnh bàn mà ụp xuống đôi giày mới của cô bé. Những bức tường đá còn làm tăng thêm sự bực mình của nó bằng các dội lại âm thanh điếc cả tai. Ba chén súp! Ba chén cho ngày hôm nay và nó chỉ mới ăn được nửa chén đầu! Bộ Merlin thích xem drammar đến vậy à? Hay là trừng phạt nó vì tội chụp cảnh đam của Ron và Harry? Điều đó cũng đáng. Nhưng ba chén súp là quá đủ rồi!
Trong khi Hell còn đang kiềm chế để không dẫm nát bét lá thư thì Ron thun người lún thật thấp trong cái ghế đến nỗi chỉ còn thấy mỗi cái trán đỏ như mồng gà của nó nhô lên.
Harry thì đang hoang mang khi nghe tên của mình vang lên. Nó cố gắng một cách hết sức vất vả để làm ra vẻ như không nghe thấy cái âm thanh đang làm lỗ tai nó lùng bùng. Cái thư vẫn tiếp tục:
- NẾU CON MÀ CÒN LÀM CHO BA MÁ LO LẮNG HAY THÒ MỘT NGÓN CHÂN RA KHỎI GIỚI HẠN THÌ MÁ SẼ LẬP TỨC NẮM ĐẦU CON LÔI VỀ NHÀ!
Một sự im lặng tuyệt đối. Cái phong bì đỏ đã rơi khỏi tay Ron, tự bùng cháy lên rồi cong quéo lại thành một mẩu tro tàn. Không ai nói gì cả. Thứ mọi người chú ý ở đây là làm sao phù thuỷ năm hai và chưa được cấp giấy phép như Jack và Hell lại có thể độn thổ. Còn chưa nói đến việc là bộ pháp thuật không biết gì về điều đó!
- Trò Brown, cả hai trò, sau bữa sáng này, hãy đến văn phòng hiệu trưởng. - Giáo sư MCGonagall từ đâu xuất hiện, đứng lù lù sau lưng hai đứa nhỏ. Trông vẻ mặt bà. Bây giờ vừa tức giận vừa vui mừng. Bà tức vì học trò mình phá luật và vui vì chúng nó cực kỳ giỏi!
Hai anh em tụi nó đực mặt ra. Đùa nhau à? Đừng có nói là mình sẽ bị đuổi khỏi trường nhé?
- Chúc hai bồ may mắn. - Hermione vỗ vai hai đứa như thể tụi nó sắp chết đến nơi.
------- Sau bữa ăn sáng ------
- Nè Hell, em có đem theo bản đồ đạo tặc không? Anh không nhớ đường.
- Để em coi thử. Đây rồi. Đi mau lên. Tụi mình còn có tiết thảo dược.
- Anh không muốn bị đuổi đâu. Anh mới vào đây học chưa đầy hai ngày.
- Còn em chơi chưa đã. Bà Norris lại lởn vởn ở nhả vệ sinh nam nữa rồi này! - Hell nhìn vào tấm bản đồ, vẻ mặt không thể tin được.
- "Lại"? Con mèo biến thái đó đã từng vào nhà vệ sinh nam trước đây rồi à?
Đứng trước bức tượng hình con gì đấy quên tên rồi, tụi nó chán nản kiếm cái mật khẩu. Vì đã tới nơi nên Hell mới cất tấm bản đồ vào. Do quá lười để lấy ra lại nên phải tự thân vận động.
- Chanh đường!
- Chanh vắt!
- Nước chanh!
- Anh nhớ là mật khẩu vào có chữ chanh mà ta!
- Em cũng vậy. Kẹo chanh phải không nhở?
Bức tượng dịch sang một bên, chừa cho bọn nó đường đi tới cái cầu thang xoắn.
- Lão già chết tiệt! Chúng ta trễ tiết đầu mất! - Jack vừa đi vừa than thở.
Bây giờ hai anh em đang đứng trước cửa phòng thầy trưởng đáng kính của chúng ta.
Vừa đẩy cửa bước bào là đã thấy không vui vẻ gì rồi. Giáo sư MCGonagall, Snape, Sprout, Filch, và cả... Lockhart đều đang tập trung ở đây.
- Chúng con chào giáo sư.
- A, các con đến rồ à? Bây giờ ta có một vài câu hỏi về thuật độn thổ của các con.
- Về chuyện này thì tôi có thể giúp, thưa ông Dumbledore. Tôi có thể phân biệt được ai đang nói thật, ai đang nói dối! - Lockhart chen vào.
Hai đứa nó tặc lưỡi một cách ngán ngẩm. Có vẻ giáo sư nào cũng không ưa được ông này. Tự luyến vừa thôi.
- Thưa thầy, thuật độn thổ là tụi con học được trước khi vào trường. Còn về việc bộ không thể biết được việc này là do chúng con còn có khả năng ẩn giấu phép thuật.
- Đấy! Tôi biết ngay! Hồi còn nhỏ, tôi cũng hay làm vậy lắm!
Ai đó bụm miệng tên này lại được không vậy trời. Hell và Jack đang muốn tránh xa ông già tự luyến này càng xa càng tốt mà. Các giáo sư khác có vẻ cũng không chịu nổi nữa. Cứ chặn họng thầy Dumbledore là thế nào?
- Được rồi, Lockhart. Điều đó cũng không bất ngờ lắm với bộ óc thiên tài của bọn con nhỉ?
- Vâng. Nhưng việc này xảy ra trước năm học mới nên xin thầy đừng trừ điểm bọn con.
- Vụ đó thì giáo sư MCGonagall sẽ quyết định.
Giáo sư MCGonagall cười nhẹ, học trò của bà cũng thông mình đấy. Năm nay cúo nhà sẽ là của Gryffindor!
- Đúng vậy. Bọn con sẽ không bị trừ điểm. Nhưng sẽ bị phạt cấm túc. - Nói rồi cô quay sang cụ Dumbledore- Có vẻ mọi chuyện đã được giải quyết xong, xin thứ lỗi, chúng tôi còn rất nhiều việc.
Mọi người bắt đầu lục đục quay lại công việc của mình, kệ xác thằng cha tự luyến nào đấy đang huyên thuyên về các chiến công của minh. Hell và Jack cũng đi theo cô Sprout ra nhà kính.
---------ᕕ( ᐛ )ᕗ-------
Tui đã quay lại rồi đây! Kỷ lục mới viết chap trong vòng chưa đầy một tiếng! Ghê ghê :) thường là tui nhây tới mai hay gì lận :)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top