Chương 18: Quay Về.
Tia nắng sớm len lỏi qua khung cửa sổ tại bến cảng, tiếng sóng biển dạt vào bờ, tiếng chim sải cánh.
Những âm thanh hoà vào nhau, khiến cô cảm thấy thật khó chịu.
Cảm nhận được mùi hôi thúi bay thẳng vào sóng mũi, cô chợt nhíu mày, đôi mắt lim dim tỉnh giấc.
Bỗng, bên tai cô truyền đến giọng nói của ai đó.
" Đại ca, giờ con nhỏ này tính sao? ". Một giọng nói lạ lẫm vang lên, gã hỏi người bên cạnh được gọi là ' đại ca '.
Gã đại ca đó xoa cằm suy tư, rồi đáp. " Trong con hẻm vắng này mà có một cô gái xinh đẹp như thế, ắt hẳn là do ông trời ban cho tụi mình rồi! "
Mấy tên đàn em còn lại cũng đồng loạt hưởng ứng...nhưng có điều: " Ả ta sao lại nằm ở đống rác chứ? "
Điều đó cũng dáy lên cho họ tia thắc mắc.
Nhưng có lẽ bọn họ không quan tâm về lý do cho lắm.
Ha...cô thở hắt một hơi, loạng choạng đứng dậy, đôi mày thanh tú chau lại, nhìn đám người lạ mặt trước mắt, đầu cô chẳng kịp nhảy số, chân đã theo bản năng mà đá thẳng vào sóng lưng của tên đại ca kia.
Bọn chúng chỉ kịp nghe được tiếng " rắc ", sau đó là một tiếng thét đầy đau đớn của người đó.
Khi quay đầu lại chỉ thấy nữ nhân nằm tronh bãi rác giờ đỡ đứng trước mặt.
" Đại ca!!! "
" Im lặng đi ". Cô tiến đến giữ lấy một tên, kéo mạnh cổ áo gã đến gần mình. " Bọn mày đã bắt cóc? "
Tên đó thấy gương mặt đen như lọ nồi của người trước mặt liền run rẩy, quay đầu lại muốn cầu cứu những người anh em, nhưng bọn chúng sớm đã co giò bỏ chạy.
" Nói! ". Cô gằn giọng nói.
" Dạ...bọn em chỉ tình cờ đi qua thôi...". Gã run lẩy bẩy, vội lắc đầu.
" Cút ". Umi mạnh bạo ném gã sang một bên, không quên tặng cho gã một cái nhìn chìu mến.
Gã vừa thoát khỏi tay cô liền co giò chạy vụt mất, chẳng để ý tên đại ca đang bò lết để đi.
...
" Ha...đau quá ". Cô thở hắt một hơi, đầu của cô cứ đau nhói hết cả lên, nó chẳng khác nào là đang lấy búa bổ vào đầu vậy.
Trong đầu cô chợt có hàng loạt suy nghĩ mà từ lúc tỉnh mới nhận thức ra.
Tại sao mình lại ở đống rác này?
Kí ức của hai năm vừa qua là gì?
Mình đã đi chu du?...nhưng tại sao...vẫn còn thiếu, mình không thể phát huy ma thuật mạnh mẽ như vậy được! Mình không thể thu phục đặc cấp một cách đơn độc, rõ ràng còn có ai đó... một người nào đó mà cô không thể nhớ rõ được sự tồn tại cũng như hình dáng của họ!
" Mình bị ai đó đánh cắp kí ức rồi! Aaaa không lẽ là kẻ đánh cắp giấc mơ trong lời đồn chứ! ". Umi trầm mặt, giọng điệu nghiêm túc, tự hỏi lại tự trả lời.
" ha...Mệt quá! Không muốn nghĩ nữa "
Cô nên tìm hiểu thêm việc này với lão hội trưởng thôi!
Phải trở về với gia đình Fairy Tail nữa.
...
Trên đường trở về Magnolia, cô đã bắt đầu sắp xếp lại mớ kí ức hỗn độn ấy trong đầu mình.
Suốt hành trình hai năm qua cô đi chu du đã tự mình học hỏi được ma thuật...
Hum...sao chẳng có sự liên kết nào vậy? Thậm chí xúc cảm về sự gắn bó với nơi nào cô cũng không có sao?
Rõ ràng đã bị kẻ khác hại rồi!
Dù vậy...cô không cảm nhận một chút nguy hiểm nào cả!
Càng nghĩ lại càng cảm thấy mơ hồ, trước tiên cứ trở về Fairy Tail trước đã.
Sau đó lại bàn tính sau.
...
Ở thành phố Magnolia.
Trước khi về đến hội quán, cô đã ghé qua mua một chút quà về cho họ.
Dẫu sao cũng hai năm rồi.
Chắc họ sẽ buồn lắm.
Umi hít lấy một hơi thật dài...cảm giác thân thuộc đây rồi!
Thành phố Magnolia ngày nào giờ vẫn nhộn nhịp như trước, những ngôi nhà cao tầng mái ngói đẹp mắt đã được xây dựng nhiều hơn ở khắp nơi.
Những kỉ niệm lúc xưa lại ùa về, thật hoài niệm những ngày đánh nhau cùng Gray và Natsu a.
Cả ba quậy đến mức khiến cả người dân Magnolia không khỏi mệt mỏi và rầu rĩ, từ đó cái tên ' Tam Đại ' của Fairy Tail ra đời, chỉ cần cả ba đi cùng nhau, chắc chắn sẽ để lại một bãi chiến trường khốc liệt.
Và đó là => Tam đại phá của Fairy Tail.
Song hành với đó, nữ thần bất bại, nữ hoàng tiên Titania, sẽ luôn là người đứng giữa ngăn họ lại!
Lâu rồi không làm một trận hoành tráng với họ nhỉ? Khi trở về chắc chắn phải xả hết mình mới được!!
.
.
.
Tại hội quán của Fairy Tail, vẫn như mọi ngày, bọn họ la lối um xùm, reo hò nhiệt huyết, những tiếng cười đùa vui vẻ và hàng loạt những tiếng động của đỗ vỡ.
Chưa bước vào trong nhưng đã có thể biết rõ mồn một chuyện gì đã xảy ra khiến cô không khỏi háo hức mà nhanh chóng đẩy của bước vào.
Mọi người xung quanh cảm nhận có người đến liền im phăng phắc mà quay sang nhìn chăm chăm vào cô.
" Lâu rồi không gặp, Umi của mọi người về rồi nè!!!!! ". Cô hớn hở nhảy cẳng lên, gương mặt biểu hiện rõ sự vui sướng. " Nhớ mọi người quá đi ".
Cả hội đột nhiên tĩnh lặng, làm cho Umi cũng khựng người theo vì không gian yên bình này...
1
2
3
" Wohhhh...Umi trở về rồi! ".
" Hai năm không gặp, nhìn con bé khác quá ".
" Mấy năm nay cháu đã đi đâu vậy? ".
" Là cô ấy... ".
" Mặc đồ vô đi Gray "
" Đàn ông đích thực đã trở về "
" Mừng em trở về Umi "
" Vâng! Em đã trở về để chiến với mọi người đây ". Umi hai mắt như rực lửa, tinh thần chiến đấu đang sôi sùng sục trong lòng cô!
" Mới về đã thích thể hiện rồi ". Cậu bạn thân thích cởi trần của cô đi đến, choàng tay câu lấy cổ cô, không quên ngửi thử cái mùi phát ra trên người cô. " Như mùi cống vậy! Đã bao lâu rồi cô chưa tắm vậy? "
Nhìn thấy Gray che mũi lại, khiến cô cũng khó hiểu, đưa áo lên ngửi thử...
" Oẹ...thúi quá! "
" Em nên về kí túc xá tắm rửa rồi hãy lại đến hội ". Cô gái với mái tóc trắng xoã dài và một chỏm tóc ngắn được cột lên ở trước trán, gương mặt mỹ miều với đôi mắt xanh lam và y phục là chiếc đầm hồng. Nụ cười hiền hoà như một thiên thần cứu rỗi...nếu như cô là thành viên mới, chắc chắn sẽ rơi vào lưới tình của chị ta...!
Nhưng mà... " Chị là ai! "
Cô gái ấy nghiêng đầu, nở nụ cười ôn hòa nhìn cô. " Là chị, Mirajane "
Cô như chết lặng tại chỗ, sao mà tin đây? Mới đi có hai năm thôi mà?Nữ quỷ Mirajane ngày xưa đâu phải thế này?
" Có lẽ em rất ngạc nhiên, nhưng trước tiên em hãy đi tắm đã...mọi người trong hội đã đi về gần hết rồi ". Mira ngại ngùng nói, hướng tay chỉ về phía vài người đang ra về.
Umi nghe vậy thì bĩu môi, " Đâu phải tại em "
Chưa để Mira kịp trả lời lại.
Cậu bạn đầu lửa từ phía sau đã lao đến, vung tay thành quyền với ngọn lửa đỏ mà nhắm thẳng vào cô.
" Đỡ lấy nè! "
* Binh
Tay của cậu chưa chạm đến mặt của cô thì đã bị một cú knock out bay thẳng vào tường, ngọn lửa trên tay cũng vụt tắt một cách dễ dàng.
" Đợi tôi tắm rửa đã rồi chúng ta tiếp tục tái đấu! "
Gray nghe vậy khẽ hừ lạnh một tiếng, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười nhàn nhã nhìn cô. " Tôi luôn chờ cô mà ".
Natsu từ trên cao liền nhảy xuống, " Hai năm rồi cậu cũng mạnh lên quá đó chứ, Umi "
Thấy bộ ba của hội chuẩn bị tái xuất, Mira đứng từ xa không khỏi vui vẻ nói. " Sắp tới chắc sẽ có nhiều chuyện vui ở hội nữa rồi đúng không hội trưởng? "
Mira quay sang nhìn ngài hội trưởng từ nãy giờ vẫn im lặng, nhưng trán của ông đã chảy đầy mồ hôi, tay cầm chén trà cũng run lẩy bẩy.
" Tam đại của Fairy Tail bắt đầu tái xuất rồi. Vậy có nghĩa là mình bị hội đồng mắng nữa sao ta? ". Vừa nghĩ đến mà đã khiến ông không kiềm lòng được mà oà khóc.
Mira cũng chỉ biết cười trừ mà dỗ dành ông...
Nhưng cá chắc tháng ngày sau đó họ sẽ làm những chuyện động trời cho xem!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top