Chương 2. Cháu trai của Hội trưởng
Freya ước gì bản thân có thể thu lại lời nói ban nãy, ngọn lửa quyết tâm của cô giờ đây đã bị cơn mưa xối xả này dập tắt.
Muốn đến được Onibus, trước tiên cần phải băng qua khu rừng chẳng rõ tên gọi, chỉ biết là nó rất rậm rạp và âm u.
Cơn mưa này càng khiến cho cảnh vật xung quanh thêm phần lạnh lẽo, ảm đạm và nguy hiểm.
"Hắt xì."_Freya đã hắt hơi liên tục từ nãy đến giờ, có lẽ là do dầm mưa cả buổi mới tìm được một hang động trú ẩn.
Laxus thì chẳng sao, hắn ta khỏe như voi ấy!
"Sao tự dưng cậu lại nhiệt tình chẳng đúng lúc gì hết vậy? Giờ tính sao?"_Laxus nhíu mày nhìn ra bầu trời bên ngoài, cơn mưa này có vẻ như sẽ kéo dài khá lâu đây.
"Tại sao lúc đó cậu không cản tôi lại? Tất cả là lỗi của cậu!"_Freya bắt đầu đổ lỗi cho người đồng đội của mình, nếu như lúc đó hắn ngăn cản quyết định của cô thì có lẽ bây giờ mọi chuyện đã khác.
"Chẳng phải là do cậu cứ nằng nặc đòi đi cho bằng được à?"_Laxus nói.
"Thì ban đầu rõ ràng cậu là người lôi kéo tôi đi theo còn gì, không phải lỗi do cậu thì là lỗi do ai?"_Cô cố cãi.
"C-cậu...cái đồ...cái đồ..."_Laxus cứng họng, muốn buông lời ác nhưng ngặt nỗi vốn từ chửi mắng của hắn khi ấy lại vô cùng nghèo nàn.
Người đồng đội tuyệt nhất không phải lúc nào cũng là người có cùng chung suy nghĩ, cũng chẳng phải là đôi bạn tri kỷ hòa hợp với nhau về mọi mặt.
Người đồng đội tuyệt nhất chính là người thỉnh thoảng sẽ bất đồng quan điểm, sẽ cãi nhau, sẽ cố chấp tự cho mình là đúng nhưng rồi lại tự nhận thấy rằng mình mới là người sai.
Suy cho cùng, sự quan tâm và lo lắng dành cho đối phương vẫn nhiều hơn những cảm xúc khó chịu.
"Hắt xì, hắt xì, hắt xì."_Freya nhảy mũi liên tục.
Mặc dù kĩ năng chiến đấu cũng như ma pháp rất đỉnh nhưng sức đề kháng của cô lại là một vấn đề đáng quan ngại.
Do lúc soạn hành lí Freya chỉ soạn một cách qua loa nên đến cả áo khoác cũng chẳng mang theo. Làm sao bây giờ, cả người cô lạnh cóng cả rồi.
Laxus ngồi cách xa cô một khoảng, hắn khoanh tay trước ngực, ánh mắt nghiêm nghị vờ như bản thân đang rất khó chịu vì cơn mưa này.
Nhưng thực chất, chốc chốc hắn lại liếc nhìn về phía Freya.
Cuối cùng, Laxus ho khan vài tiếng, hắn đứng dậy, tháo bỏ chiếc áo khoác ngoài của mình rồi quăng nó về phía của cô.
Chiếc áo rơi trúng đầu của Freya, cô để yên một lúc mới chịu lấy tay kéo nó xuống.
"Không cần cảm ơn."_Laxus quay mặt đi hướng khác. Chính hắn cũng tự cảm thấy rằng hành động của bản thân ngầu không thể tả.
Freya mặc áo của Laxus vào, cô nhìn hắn bằng nửa con mắt.
"Thì tôi cũng đâu có định cảm ơn cậu." ┐( ̄ヘ ̄)┌
...
Khi cơn mưa bên ngoài vừa dứt thì Laxus và Freya cũng gấp rút lên đường.
Một người bình thường nếu đi bộ từ Magnolia đến Onibus sẽ mất khoảng một ngày một đêm. Nhưng đối với hai ma đạo sĩ sử dụng sấm của Fairy Tail thì chỉ cần sáu tiếng đồng hồ là đã đến nơi.
Cả hai đến gặp thị trưởng của Onibus để được nghe cụ thể hơn về nhiệm vụ.
Thị trưởng ban đầu nhìn thấy hai đứa trẻ tầm mười mấy tuổi ngay lập tức tỏ thái độ ra mặt.
"Ông Makarov nghĩ cái quái gì mà lại gửi đến hai đứa trẻ vắt mũi chưa sạch thế này?"_Thị trưởng buông lời khó chịu.
"Nói gì đó ông già? Bọn tôi vất vả lắm mới đến được đây đấy! Đừng bao giờ xem thường thành viên của Fairy Tail!"_Laxus gắt lên, hắn ghét bị người khác đối xử như một thằng nhóc. Bởi vì Laxus đã nổ lực, đã luyện tập không ngừng để nâng cao sức mạnh của mình. Ma lực của hắn có thể nói là không thua kém bất kì một người lớn nào trong hội.
"Bình tĩnh lại đi Laxus."_Freya giữ lấy tay của Laxus để phòng hắn sẽ làm ra những chuyện không hay.
Ngay lúc này, trợ lí của thị trưởng từ bên ngoài bước vào, gã tiến đến chỗ thị trưởng đang ngồi mà thì thầm to nhỏ điều gì đó.
Nói là thì thầm vậy thôi nhưng cả Laxus và Freya ngồi đối diện cũng có thể nghe rõ ràng lời trợ lí đang nói.
"Cậu nhóc đó là cháu trai của hội trưởng Makarov đấy ạ, chắc chắn năng lực không hề tầm thường đâu."_Đó là tất cả những gì mà gã nói với thị trưởng.
Ông ta nghe xong ngay lập tức thay đổi thái độ, từ xem thường trở thành niềm nở tiếp đón.
"Tốt quá rồi Laxus nhỉ?"_Freya quay sang, mỉm cười bảo.
Chợt, nụ cười trên môi cô vụt tắt khi trông thấy gương mặt tối sầm của Laxus, phải nói là trông còn tệ hơn lúc bị coi thường nữa.
Suốt cả buổi bàn bạc về nhiệm vụ, chỉ có Freya là tập trung lắng nghe. Riêng Laxus, hắn trầm lặng đi thấy rõ.
Cô không thể hiểu được rằng Laxus đang nghĩ cái quái gì trong đầu nữa. Hắn bị đau bụng à?
...
Nhiệm vụ kết thúc ngay trong đêm, con quái vật náo loạn phía Nam thị trấn Onibus đã bị tiêu diệt. Chuyến tàu khởi hành về Magnolia cũng đã khôi phục sau sự cố, Laxus và Freya ngồi tàu hỏa về lại hội.
Có vẻ như tâm trạng của hắn đã tốt hơn rất nhiều kể từ khi đánh bại được con quái vật ấy.
"Lúc nãy khi nói chuyện với thị trưởng cậu bị làm sao vậy?"_Freya chống tay lên cằm, nghiêng đầu hỏi.
Laxus cũng một tay chống cằm, mắt thì hướng nhìn ra bên ngoài ô cửa.
"Thì cậu cũng thấy mà, lão ta rõ đáng ghét."_Hắn đáp.
"Không phải, ý tôi là kể từ lúc tay trợ lí bước vào kìa. Nét mặt cậu khi đó trông cứ như là muốn tặng *Lôi kích cho bọn họ vậy."_Freya hồi tưởng lại, cô rùng mình cảm thán.
(*chiêu thức của Laxus.)
Laxus im lặng, đôi đồng tử ánh lên vẻ trầm ngâm suy tư. Qua đôi mắt ấy, cô cảm nhận được nỗi buồn mờ nhạt lướt qua.
Freya nghĩ rằng mình không nên đề cập đến vấn đề này nữa. Cô hiểu Laxus, nếu hắn không muốn nói thì cho dù có cạy miệng cũng chẳng hé môi nữa lời.
Thôi thì cứ coi như đó là bí mật nho nhỏ của tên nhóc ấy đi.
"Ăn trứng không?"_Freya hỏi.
"Bóc vỏ cho tôi đi."_Laxus hai tay chống cằm, chớp chớp mắt nhìn cô.
Chắc chắn Freya sẽ bị xiêu lòng trước vẻ đáng yêu này, chắc chắn là như vậy.
Hoặc là...
"Không rảnh."
(Hồi đó tui có xem bộ phim gì mà người ta hay bán trứng gà luộc trên tàu hỏa nên mới có đoạn này á.)
...
Về đến nhà hội sau nhiệm vụ kéo dài hai tháng, Freya đã thành công tạo một sự bất ngờ lớn cho mọi người.
Có lẽ đây là lần đầu tiên cô đi lâu đến như vậy, Hội trưởng Makarov còn tưởng rằng cô đã xảy ra chuyện gì không hay rồi. Bây giờ nhìn thấy Freya lành lặn trở về khiến cho ông vô cùng mừng rỡ.
Cô đảo mắt một vòng quanh nhà hội, nó đã được sửa sang và đổi mới rất nhiều nhưng không khí náo nhiệt thì vẫn chẳng có gì thay đổi.
Hình như hội còn có thêm thành viên mới nữa thì phải.
Tinh linh ma đạo sĩ Lucy này.
Pháp sư sử dụng nước Juvia này.
Và cả Gajeel - một sát long ma đạo sĩ giống với Natsu nữa.
Nhưng mà Freya cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó. Từ nãy đến giờ cô cứ nhìn chằm chằm lên tầng hai, thông thường thì hắn sẽ có mặt trên đó, ra vẻ vô cùng cao ngạo mà liếc nhìn xuống dưới.
Laxus đi đâu rồi? Rõ ràng Lôi Thần Tộc vẫn còn ở đây kia mà.
"Cậu ấy bị Hội trưởng trục xuất ra khỏi hội rồi."
#còn_tiếp
Nhớ để lại vote và cmt nha 🥰
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top