Chương 24: Đại sư đến rồi!!!

Đại sư nhìn cánh cổng thôn trước mặt, không khỏi cảm thán, cũng không tồi. Trước cửa thôn đã có Phất Lan Đức ra đón hắn.

Phất Lan Đức cười cười nhìn Đại sư "Nếu không phải vì Tiểu Nguyệt cùng Tiểu Tam chắc người cũng không đến đây đâu nhỉ?"

Đại sư không tỏ ra thái độ gì, chỉ lạnh nhạt nói "Bọn chúng, chính là niềm tự hào cùng kiêu hãnh của ta" Trong tay Đại sư vẫn còn nắm chặt một phong thư.

________________________________________________________________________

Trong lúc này....

Sau khi đám Sử Lai Khắc chứng khiến uy lực của Chư Cát Thần Nỏ, không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Áo Tư Tạp đánh đánh tay vào người Đường Tam "Tiểu Tam, chúng ta có còn là huynh đệ không nhỉ?"

Đường Tam nhìn nụ cười của hắn, làm sao lại có thể không hiểu rõ ý tứ của hắn được, "Đương nhiên, yên tâm đi. Ta sẽ tặng mỗi người một bộ Chư Cát thần nỏ là được, cũng như Vinh Vinh, tài liệu phí các ngươi bỏ ra, ta phụ trách chế tạo. Chỉ có điều, cái đồ này chế tạo rất là phức tạp, ta một tháng cũng chỉ có thể làm được một cái. Các ngươi đừng nên nóng vội. Hơn nữa, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không nên sử dụng. Mũi nỏ tiễn chế tạo cũng không dẽ dàng, sau khi bắn ra sẽ rất khó thu hồi lại. Ta dù sao cũng chỉ có một mình, chắc chắn không thể nào cung cấp đủ cho mọi người sử dụng. Huống chi, Gia cát thần nỏ này bản thân rất bá đạo, lực sát thương quá lớn, rất dễ tạo thành vết thương trí mạng."

"Tiểu Tam, như vậy không được." Triệu Vô Cực đột nhiên mở miệng.

Đường Tam sửng sốt một chút, "Tại sao, Triệu sư phụ?"

Triệu Vô Cực trên mặt toát ra một tia cười xảo trá, nhìn đám đệ tử của hắn, nói: "Bọn chúng cũng không phải là người không có tiền, cứ cho là Chư Cát thần nỏ ngươi có thể chế tạo dễ dàng, nhưng cũng không thể bán rẻ tiện nghi cho bọn chúng được. Dù sao cũng có những kẻ không quan tâm đến tiền, ta nghĩ người nên đưa ra một cái giá rồi bán cho bọn chúng."

Đái Mộc Bạch gật đầu nói: "Ta đồng ý với Triệu sư phụ. Tiểu Tam, cái món Chư Cát thần nỏ này ngươi muốn bán bao nhiêu tiền một cái?"

Đường Tam mỉm cười lắc đầu, "Mọi người đều là người của mình, không nên lấy tiền."

Đái Mộc Bạch nói: "Đúng là người của mình, nên mới không thể để cho ngươi bị thiệt được. Một cái hạp tử nhỏ nhỏ như vậy lại có thể phóng ra nỏ tiễn uy lực lớn như vậy, có thể thấy được cách chế tạo cực kỳ phức tạp. Không thể để ngươi lao tâm lao lực vô ích được, càng huống chi, sau này chúng ta sử dụng nó, còn cần bổ sung mũi nỏ tiễn, chẳng lẽ mỗi lần đó người lại làm miễn phí hay sao chứ? Ngươi không nên khách khí với bọn ta, vậy thế này đi, bộ Chư Cát thần nỏ đầu tiên này thì cứ coi như ngươi cho bọn ta, bọn ta trả tiền tài liệu. Sau này nếu cần cái gì, ngươi phải bán cho bọn ta, ngươi xem thế nào?"

Áo Tư Tạp cười a a, nói: "Đúng vậy, cứ như vậy đi. Dù sao mọi người chúng ta mỗi tháng cũng có không ít tiền trợ cấp, mà vật này vào lúc mấu chốt lại có thể cứu mạng, phải bán mới đúng."

Đường Tam lúc này mới gật đầu nói: "Vậy cũng tốt. Nếu mọi ngươi đối với loại cơ quan ám khí này có hứng thú, sau này ta tranh thủ giúp các ngươi trang bị bên người. Dù sao, thêm một loại vũ khí là thêm một vệ sĩ bảo mệnh."

Mọi người hiển nhiên đối với ám khí cũng cảm thấy rất có hứng thủ, đương nhiên, việc đó với việc Đường Tam sử dụng ám khí sinh ra hiệu quả rất lớn cũng có quan hệ, dù sao, ngày đầu tiên hắn tới Sử Lai Khắc học viện, chỉ bằng ám khí đã khiến cho Triệu Vô Cực hồn lực cao hơn hắn đến 40 cấp cũng phải nếm quả đắng. Không chỉ có đệ tử,mà ngay cả Triệu Vô Cực cũng có chút động tâm.

Rốt cuộc cũng ra khỏi phạm vi của Tinh Đấu đại sâm lâm, mặc dù không còn được hít thở làn không khí trong lành, nhưng mọi người lại như phảng phất bỏ đi được một tầng áp lực, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.

"Chúng ta quay lại đường này, đến trấn nhỏ là có thể nghỉ ngơi." Triệu Vô Cực mỉm cười nói.

Đái Mộc Bạch nói: "Mọi người vừa phải trải qua một quãng thời gian khẩn trương, tới trấn nhỏ, ta mời mọi người uống rượu. Triệu sư phụ, lần này ngài cũng không nên từ chối. Nếu không có sự trợ giúp của ngài, sợ là chúng ta đều không còn sống mà bước ra khỏi sâm lâm."

Triệu Vô Cực cười nói: "Tiểu Bạch, biết là ngươi có tiền, nhưng, tửu lượng ta rất lớn đó."

Đái Mộc Bạch cười ha ha, "Triệu sư phụ, ngài chưa từng nghe nói hay sao? Chỉ cần có thể dùng tiền giải quyết vấn đề, thì sẽ không còn vấn đề gì cả."

Tuyết Nguyệt ở một bên nghe nói mở tiệc cũng vui vẻ "Hảo a~ Mở tiệc, hôm nay ta sẽ đích thân vào bếp, muốn ăn gì có thể gọi, tiền nguyên liệu và rượu...tất nhiên vẫn là do Đới lão đại trả, có được không nào"

"Hảo" Tất cả đều đồng thanh.

"Ta sẽ đi tiêu hết tiền của huynh" Tuyết Nguyệt cười lém lỉnh. Sau đó lại chạy về nhóm con gái bàn tán sôi nổi.

Lần này tiến vào Tinh Đấu đại sâm lâm, thu hoạch thật không nhỏ. Chẳng những Áo Tư Tạp thành công tiến vào cảnh giới Hồn tôn, mà Đường Tam cùng Tiểu Vũ đồng dạng hoàn thành dung hợp đệ tam hồn hoàn, Tuyết Nguyệt thành công dung hợp đệ tứ hồn hoàn. Quan trọng hơn chính là quan hệ ngày càng ăn ý giữa mọi người, cả Sử Lai Khác học viện cũng chỉ có chín người bọn họ, mâu thuẫn được giải trừ đối với sự tu luyện của mọi người sau này cực kỳ có lợi.

Mọi người nghỉ trong trấn nhỏ hai ngày, trong hai ngày nay chính là thời gian để giải tỏa mệt nhọc của đám người Sử Lai Khắc. Đới Mộc Bạch cũng rất hào sảng, bao tất mọi chi phí của mọi người, trong hai ngày này, bọn họ cũng chỉ có chơi, chả tu luyện gì cả, cũng chỉ uống rượu rồi đi chơi, tình cảm cũng càng ngày càng gắn kết.

Điểm đáng nói chính là các thành viên nữ trong Sử Lai Khắc. Lúc trước, bọn họ mỗi người một việc, hiện tại, nhờ có Tuyết Nguyệt, mọi người đi mua sắm cùng nhau. Phải công nhận một đều, bọn họ rất hợp ý nhau nha, mua đồ cũng mua rất nhiều đồ, cũng vô thức gần nhau hơn,... chỉ có điều... (vạn sự tự thông ha)

Mọi việc cứ diễn ra như vậy, trong hai ngày, sáng bọn họ đi chơi, tối về uống rượu, tiêu dao tự tại.

Sau hai ngày, mọi người lại lên đường, trải qua một ngày, thuận lợi về Sử Lại khắc học viện.

"Rốt cục đã trở lại, cảm giác về nhà thật là tuyệt a!" Áo Tư Tạp có chút khoa trương lớn tiếng.

Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn hắn, "Ngươi nói nhỏ thôi, không thấy trời tối rồi sao? Được rồi, các người tự về túc xá nghỉ ngơi đi, ta đi gặp viện trưởng, hồi báo tình hình đã qua."

Đi suốt một ngày mọi người cũng đều mệt mỏi,tất cả đều tự đi về túc xá của mình.

Tuyết Nguyệt vô tâm mà bỏ cái tên nào đó ở lại chỗ Đới Mộc Bạch, bản thân thì lại vui vui vẻ vẻ mà dắt tay Chu Trúc Thanh về phòng.

"Thanh Thanh, tặng ngươi nè!" Khi về đến phòng của mình, Tuyết Nguyệt kéo Chu Trúc Thanh lại, dúi vào tay nàng ta một cái ngọc bội.

"Đây là bảo vật mà ta luyện khí được, tặng ngươi, ta thấy màu tím này rất hợp với ngươi nha"

"Hảo" Chu Trúc Thanh vui vẻ nhận lấy, sau đó cùng nàng nói đủ chuyện trên trời dưới đất rồi thoải mái đi ngủ. Hôm nay, đặc biệt, bọn họ cũng không có luyện công đi ngủ, tính đợi cho tới ngày mai.

Đêm nay, ở phòng hiệu trưởng, đã diễn ra một cuộc nói chuyện dài...

Sáng hôm sau, Tuyết Nguyệt dậy từ rất sớm, do mấy ngày hôm nay chơi không nên tâm tình cũng vui vẻ, tự dưng cũng có cảm giác muốn luyện công. Cơ mà, lại chợt nhớ đến lá thư mà Đại sư gửi nàng hôm qua, cũng liền phi thân đi tìm hai người họ.

Nhìn thấy hai cái bóng người đang ngồi trên nóc nhà kia, Tuyết Nguyệt không cần nhìn cũng biết là ai, bởi vì Sử Lai Khắc cũng không có thói quen dậy sớm, cho nên, hai bóng người kia cư nhiên là Đại sư cùng Đường Tam. 

"Đệ tử bái kiến sư phụ" Tuyết Nguyệt vui vẻ phi thân đến chỗ hai người nào đó.

Đại sư cũng nhàn nhạt nói "Hảo, nghe nói thực lực của ngươi cũng tăng không ít, bây giờ chúng ta đi ra ngoài học viện, xem xem thu hoạch của các ngươi đã được gì rồi"

Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt mừng rỡ, hai người còn muốn hỏi thêm một chút về ngoại phụ hồn cốt đâu.

Ba thầy trò từ trên nóc nhà lặng lẽ nhảy xuống, không gây kinh động đến ai, đi ra khỏi thôn, đến một mảng rừng cây nho nhỏ thì dừng lại.

Đại sư đưa tay ra hiệu, làm thấy trò nhiều năm, Tuyết Nguyệt cùng Đường Tam cư nhiên hiểu rõ, đều vội vàng thúc dục hồn lực trong cơ thể, đem hồn hoàn phóng thích ra ngoài.

Bên phía Đường Tam, quang mang màu tím hiện lên, các cây lam ngân thảo lặng lẽ xuất hiện trên mặt đất, ùn ùn bò lên vây quanh Đường Tam. Mà Tuyết Nguyệt, khi hồn hoàn được phóng thích, hình dạng của Nyaonikusu cũng xuất hiện, một luồng sức mạnh lớn lan tỏa. 

Đại sư hài lòng nhìn hai đệ tử của mình, quay sang nhìn Đường Tam "Lam ngân thảo nhìn qua thì sáng bóng hơn lúc trước rất nhiều, ngoại trừ mùi hương trà, vẫn còn rất nhiều điểm sáng nhàn nhạt, chắc là độc tố của Nhân diện ma chu bị hút vào. Cứ lấy sự cứng cáp của sợi lưới của Nhân diện ma chu mà tính thì đáng lẽ Lam ngân thảo của ngươi phải càng thêm cứng cỏi mới đúng, Tiểu Tam, quấn quanh cái cây bên kia, dùng toàn lực kéo thử xem nào."

"Vâng."

Đường Tam khoát tay, một nhánh Lam ngân thảo như điện bay ra, trong chớp mắt đã quấn quanh thân cây đại thụ cách xa mười thước, hai tay đồng thời dùng sức, toàn lực thúc dục Huyền thiên công.

Cây đại thụ to bằng một vòng tay người ôm kia bị Đường Tam toàn lực kéo, thân cây thô to bắt đầu bị bẻ cong. Đại sư đi tới chỗ cái cây, cẩn thận quan sát Lam ngân thảo quấn quanh thân cây.

Theo Đường Tam dùng sức, Lam ngân thảo đã dần dần nghiến vào bên trong vỏ thân cây, một tầng khói nhạt tản mát bay ra từ chỗ tiếp xúc giữa Lam ngân thảo với thân cây, có thể chứng kiến rõ ràng Lam ngân thảo đang dần dần ăn sâu vào thân cây. Đường Tam dụng lực càng nhiều, thân cây càng bị kéo oằn.

"Tốt lắm, có thể ngừng." Đại sư ra dấu cho Đường Tam biết.

Lúc này, Đường Tam thả lỏng, Lam ngân thảo quấn quanh thân cây như một con linh xà nhanh chóng bay về, trên thân mềm mại của nó không có một chút biến hoá nào hết.

"Hảo" Sau đó, Đại sư lại quay sang phía Tuyết Nguyệt "Đệ tứ hồn kỹ của ngươi là gì?"

"Dạ là hắc ám cầu" Tuyết Nguyệt không nhanh không chậm nói.

Sau đó, như để chứng minh, Tuyết Nguyệt ngưng tụ quả cầu bóng đêm trong tay, dùng lực ném nó về phía tảng đá cách đấy vài thước. Tảng đá kia phải nói quả thực rất to, có khi còn to hơn người Tuyết Nguyệt, chính là, khi vừa bị quả hắc cầu của Tuyết Nguyệt va phải liền nổ tung.

"Hảo, xem như các ngươi đã tiến bộ không ít đi" Đại sư trong vui ngoài bình thản nói, sau đó, ngài giải thích rõ điểm mạnh điểm, điểm yếu của hồn hoàn mới và những điểm Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt cần lưu ý khi tu luyện.

Như nhớ đến cái gì, Đại sư mở miệng nói "Được rồi, cho ta xem nghi vấn của ngươi đi"

Đường Tam phóng thích tám cái chu thối sau lưng ra, hỏi đại sư "Tuyết Nguyệt bảo đây là một khối ngoại phụ hồn cốt, nhưng nàng cũng không có giải thích kĩ ngoại phụ hồn cốt là gì, nói ta nên hỏi ngài"

Đại sư gật gật đầu,"Mấy năm nay ta đã một mực dạy ngươi phân biệt hồn thú cùng hồn hoàn là như thế nào. Các phương pháp tu luyện vũ hồn cùng với các loại hữu ích của chúng. Nhưng vẫn chưa nói qua gì những tri thức về hồn cốt. Chủ yếu là bởi vì ta không nghĩ tới, ngươi có thể sớm tiếp xúc đến hồn cốt như vậy. Xem ra, hiện tại nên nói cho ngươi một chút về sự huyền bí của hồn cốt. Trước hết điều cần phải nói,cái gì là hồn cốt."

Đại sư nghiêm mặt nói:"Hồn cốt là một loại vật thể cực kì đặc thù.Có thể nói. Nó là giấc mộng của những hồn sư,là vật phẩm mà bọn họ hy vọng chiếm được nhất.Cũng cùng loại với hồn hoàn, hồn cốt cũng xuất phát từ hồn thú. Nhưng nó cùng hồn hoàn khác nhau rất lớn. Đầu tiên.Tỉ lệ xuất hiện hồn cốt chỉ trong ngàn phần có một(1/1000), thậm chí còn thấp hơn, nói đại khái, chỉ có khi thực lực cực kì cường đại, hơn nữa trong tình huống tử vong của một vài loại đặc thù hồn thú,hồn cốt mới có thể xuất hiện sau khi chết, khác hẳn các hồn thú sau khi chết đều tồn tại hồn hoàn. Bởi vậy. Hồn cốt là cực kì hi hữu, cực kì trân quý."

"Hồn cốt cùng hồn hoàn khác nhau là nó không cần phải như hồn hoàn, là ai giết chết hồn thú người đó mới có thể sử dụng.Còn hồn cốt sau khi có được thậm chí có thể buôn bán. Còn nhớ rõ không,ta trước kia đã nói qua với ngươi,là nên tận lực tích góp kim tiền. Chính là vì, có thể ở tương lai, tại một vài đặc thù địa phương,sẽ mua được hồn cốt mà ngươi cần.Mà bất cứ một khối hồn cốt nào. Cho dù là loại hồn cốt bình thường, cũng là có giá trên trời. Hơn nữa còn có thể là vô giá."

Đường Tam hỏi:"Vậy hồn cốt hẳn là có cách sử dụng riêng của nó? Theo ý của ngài? Tám cái Chu thối sau lưng ta chính là tám cái hồn cốt phải không?"

Nghe xong Đường Tam nói. Đại sư cùng Tuyết Nguyệt không nhịn được cười, cuối cùng Tuyết Nguyệt mới nói "Ngươi không quá tham lam chứ. Tám cái hồn cốt! Có thể có một cái hồn cốt đã là may mắn cự độ, càng huống chi của ngươi là Ngoại phụ hồn cốt.Mức độ trân quý cơ hồ có thể so sánh với loại hồn cốt cao nhất. Khối ngoại phụ hồn cốt của ngươi là xương sống,là đã liên quan tám cái xương sườn.Tác dụng của nó, chính là chứa đựng tất cả độc tính chết người của Nhân diện ma chu, hơn nữa tám cái Chu thối sau lưng sẽ kết hợp với năng lực mạnh dần của ngươi mà càng ngày càng biến hoá."

"Hồn hoàn Nhân diện ma chu cùng vũ hồn của ngươi kết hợp, đối với thân thể và các phương diện khác đều sẽ mạnh lên.Độc tính của Lam ngân thảo đã gia tăng không ít rồi, nhưng dù sao thì độc tính của Nhân diện ma chu trên tám cái Chu thối của ngươi không giống vậy. Chẳng những có được độc tố của Nhân diện ma chu, thậm chí còn xuất hiện biến dị nhất định. Mới vừa rồi hiệu quả ăn mòn siêu cường của nó, ngươi cũng đã thấy được. Nếu như đây là đâm trúng cơ thể con người, sẽ như thế nào?"

Đại sư gật đầu, sau đó lại hưng phấn hỏi Đường Tam "Tiểu Tam. Ta hỏi ngươi, một gã hồn sư nhiều nhất có thể có được đến mấy cái hồn hoàn?"

Đường Tam nói:"chín cái, được đến chín cái là cực hạn, cũng là Phong hào đấu la."

Đại sư gật gật đầu,"Vậy nếu như tất cả mọi người đều có chín cái hồn hoàn, hơn nữa dưới tình huống số năm đạt được không có chênh lệch gì nhiều.Vậy thì như thế nào quyết định đựơc ai mạnh hơn ai?"

Đường Tam suy nghĩ một chút, nói:"Thế thì phải xem vũ hồn của song phương là cái gì, có hay không có khắc chế. Còn phải xem kinh nghiệm chiến đấu của song phương. Tổng hợp cùng một chỗ. Mới có thể phán đoán ai mạnh hơn ai."

Đại sư gật gật đầu, nói:"Ngươi nói không sai. Ta nói cho ngươi điều này,ngươi, cả Tuyết Nguyệt nữa cũng nên nhớ kỹ cho rõ ràng.Khi song phương dưới tình huống hết thảy đồng cấp bậc. Nếu có một người có được một khối hồn cốt, như vậy, theo như lời ngươi nói vừa rồi,thì cũng chẳng cần giải bày gì thêm nữa, bởi vì nếu có được hồn cốt,hồn sư ấy chắc chắn chiếm ưu thế tuyệt đối."

"A? Hồn cốt có tác dụng lớn vậy sao?" Đường Tam có chút giật mình nhìn đại sư, Tuyết Nguyệt cũng không tin được, nàng chỉ tưởng là thêm một chút gì gì đó thôi chứ, không ngờ lại quan trọng như vậy?

Nhìn vẻ mặt của hai đệ tử mình, Đại sư gật đầu, nói tiếp "Hồn hoàn phụ gia còn cần hơn hồn kĩ. Mặc dù cũng đúng đối với tăng cường thuộc tính cho thân thể hồn sư, nhưng tác dụng chủ yếu của nó dù sao cũng là phụ trợ cho hồn hoàn, mà hồn cốt lại hoàn toàn trái ngược.Hồn cốt không phụ trợ kỹ năng, nhưng đối với thân thể hồn sư thì có tăng cường cự đại. Càng thêm quan trọng là,tính phát triển của hồn cốt so với hồn hoàn càng thêm quý giá,kỹ năng của hồn hoàn đều là theo sự gia tăng của hồn lực mà tăng lên, đây là điều ngươi đã biết. Nhưng ngươi cũng nên biết thêm là. Hồn hoàn theo cực hạn của hồn sư mà hạn chế sự tăng tiến. Cho dù là một vị Phong hào đấu la trên chín mươi cấp,thì đệ nhất hồn hoàn kỹ năng của hắn cũng sẽ không thể tăng cường đại hơn được,đó là đạo lý. Mà đạo lý này,đối với hồn cốt là không giống. Hồn cốt không bị hạn chế bởi hồn thú sinh ra nó, chỉ biến hoá theo thực lực tăng cường của hồn sư. Nói cách khác, càng sớm có được hồn cốt.Thời gian tiến hoá của nó sẽ càng dài."

Đường Tam nói:"Trên mỗi thân thể con người, đầu khớp có nhiều như vậy, nếu như có thể có hấp thu nhiều loại hồn cốt, chẳng phải là thiên biến vạn hóa......"

Tuyết Nguyệt cũng không khỏi rùng mình "Nếu lắp nhiều hồn cốt như vậy không phải là bất khả chiến bại đi???"

Đại sư lắc đầu, nói:"Trên mỗi thân thể,đầu khớp mặc dù nhiều. Nhưng thật ra chia làm vài bộ phận lớn. Nói đại khái. Hồn cốt có thể hấp thu cũng chỉ có vài loại, tứ chi, đầu cùng thân thể, nói cách khác. Người bình thường có thể hấp thu là sáu khối hồn cốt,cũng tựa như hồn sư có thể hấp thu đến chín cái hồn hoàn, còn nữa, hấp thu nhiều hồn cốt chưa hẳn đã có tác dụng lớn, chủ yếu là hấp thu hồn cốt có cùng thuộc tính hỗ trợ lẫn nhau hay không."

Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt chợt hiểu ra, vì vậy, là do khối hồn cốt này phù hợp với thân thể Đường Tam nên uy lực mới lớn như vậy? 

Đường Tam nói "Khối hồn cốt đến từ Nhân diện ma chu này không nghi ngờ là cùng thân thể của đệ tử tương hợp,vậy có phải nó chính là thuộc về loại thân thể hồn cốt?."

Chưa để Đại sư trả lời Tuyết Nguyệt đã ký đầu Đường Tam, nói "Câu trước của ngươi, đúng là không sai chút nào, nhưng mà, ta đã nói với ngươi đây là Ngoại! Phụ! Hồn! Cốt! ngươi không nghe rõ lời tỷ tỷ nói sao?"

Đại sư rất có kiên nhẫn giải thích, nói:"Ngoại phụ hồn cốt là một loại tồn tại thần kỳ,ngoại trừ sáu loại hồn cốt bình thường,nó là một tồn tại đặc thù. Nếu như nói, bình thường hồn cốt từ trên người hồn thú tỉ lệ xuất hiện là một phần một ngàn.Thì tỉ lệ xuất hiện của loại Ngoại phụ hồn cốt đến ngay cả một phần vạn cũng không được. Hơn nữa điều kiện hấp thu ngoại phụ hồn cốt, đầu tiên chính là phải hấp thu hồn hoàn chính hồn thú sinh ra cái hồn cốt này mới được,theo như ta thấy. Bình thường chỉ đều là ngực cốt. Mà khối hồn cốt ngươi hấp thu lại là xương sống. Thông qua quan sát lúc trước của ta, ta có thể khẳng định, nó chính là một khối ngoại phụ hồn cốt. Hài tử, ngươi biết không. Tại hồn sư giới. Đối với hồn sư mà nói.Đồ vật trân quý này được bài danh trong mộng bảng,là Hồn Sư Mộng Bảng, trong đó. Ngoại phụ hồn cốt ngang nhiên chiếm vị trí thứ hai trong Hồn Sư Mộng Bảng. Chỉ thấp hơn cái bài danh đứng ở vị trí đầu tiên cơ hồ khó có khả năng tồn tại-Thập vạn niên hồn hoàn."

Đại sư dễ dàng nhất nhất giải thích cho Đường Tam hiểu,tám cái Chu thối mà chính hắn tưởng là quái vật có độ trân quý đến mức nào.

"Tám cái Chu thối này... Thật sự cường đại như vậy sao?" Đường Tam không nhịn được, trong lòng âm thầm nghi hoặc.

Đại sư nói nhiều lời như thế,miệng cũng có chút khô."Sáng sớm khí trời khá lạnh, ngươi mặc quần áo vào trước đi. Nhớ kỹ. Hôm nay ta nói với ngươi về Ngoại phụ hồn cốt,ngươi nghìn vạn lần không được nói cho bất cứ ai, mặc dù Ngoại phụ hồn cốt không giống hồn cốt bình thường,là có thể bị hấp thu. Nhưng chính cái gọi là "nhiều cây mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ". Càng ít người biết ngươi có được Ngoại phụ hồn cốt thì càng tốt, để tránh có người bởi vì ghen ghét mà xuống tay với ngươi."

Tuyết Nguyệt lúc này cũng lên tiếng "Chính là, sư phụ , có vẻ ta cũng có ngoại phụ hồn cốt"

Câu nói này của Tuyết Nguyệt khiến cả Đường Tam và Đại sư giật mình, không phải chứ, Tuyết Nguyệt cũng có ngoại phụ hồn cốt? Bệnh nghề nghiệp lại tái phát, Đại sư hưng phấn nhìn Tuyết Nguyệt, nói "Mau phóng thích ra cho ta xem."

Tuyết Nguyệt vận dụng hồn lực, tác động khối ngoại phụ hồn cốt kia, mười tâm cánh hư ảo hiện ra, nhìn cấu tạo có vẻ không khác gì sáu tấm cánh hư ảo của Ma cô tràng của Áo Tư Tạp là bao, như thực thế lại hơn vậy nhiều lần. Như để chứng minh thực lực, Tuyết Nguyệt phát động hồn lực, hai phi châm không biết ở đâu xuất hiện sau tấm cánh ghim chặt vào thân cây, chưa kể, trên thân cây còn có độc, độc phát tán ra làm cho cái cây đại thụ xanh tốt bỗng chốc trở nên héo úa.

"Hảo, vậy hồn lực này người lấy của một con điệp hồn thú???" Đại sư không nén nổi tò mò.

"Ân" Sau đó, Tuyết Nguyệt thuật lại mọi chuyện được sắp đặt sẵn trong đầu lại cho Đại sư nghe.

_________________________________________________________________________

Lúc Đường Tam, Tuyết Nguyệt cùng Đại sư trở lại Sử Lai Khắc học viện.Trời cũng đã sáng hẳn, Đại sư hôm nay nói rất nhiều tri thức về hồn cốt, mặc dù chỉ là những tình huống đại thể.Nhưng Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt cũng phải nhanh chóng tiếp thu và tiêu hóa mớ tri thức đó.

"Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt. Đi ăn cơm đi. Bắt đầu từ hôm nay. Ta sẽ an bài cho các ngươi một thời gian biểu tu luyện khác.."

Đường Tam ngẩng đầu nhìn hướng đại sư."Sư phụ, ngài phải đi sao?" Hắn nghĩ rằng.Sau khi Đại sư an bài cho mình phương pháp tu luyện, chỉ sợ là phải rời khỏi. Trong lòng không khỏi một trận mất mát.

Đại sư mỉm cười, nói:"Yên tâm đi. Sư phụ không đi. Ta vẫn lo sợ ngươi trong lúc luyện tập Ngoại phụ hồn cốt gặp phải vấn đề, Ngoại phụ hồn cốt này đã là một bộ phận thân thể của ngươi. Cùng xương sống của ngươi hoàn toàn hòa hợp thành một thể, vạn nhất xuất hiện vấn đề gì. Rất có thể sẽ trí mạng. Cho nên. Ta cũng chỉ có thể lưu lại."

"Sư phụ không đi? Vậy thật sự là thật tốt quá." Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt vừa nghe đại sư nói, lưu lại tiếp tục chỉ đạo mình tu luyện. Không khỏi trong lòng mừng rỡ.

Đại sư trên mặt toát ra một tia tâm tình:"Tiểu Tam, Tiểu Nguyệt. Các ngươi biết không, ta hiện tại rất muốn nhìn bộ dáng hai mươi năm nữa của các ngươi. Ta quyết định lưu lại cũng không chỉ là vì hai ngươi. Còn có các đồng học của ngươi ở học viện này. Các ngươi mỗi một người ai cũng là thiên tài. Nếu như không có phương pháp tu luyện thích hợp. Chẳng phải là lãng phí cả sao? Phất Lan Đức mặc dù có không ít kinh nghiệm tu luyện. Nhưng còn rất nhiều chi tiết trong đó vẫn chưa được hoàn hảo, ta hy vọng, sau này các ngươi có thể trở thành một đoàn thể cường đại, cho nên,nhất định phải bắt đầu từ bây giờ, dùng những phương pháp tu luyện ưu tú nhất chỉ đạo các ngươi."

Đối với Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt mà nói,vì lý do gì Đại sư lưu lại cũng không trọng yếu. Mấu chốt là Đại sư quyết định lưu lại,vậy là đủ rồi. 

Thầy trò ba người đi tới phòng ăn của học viện. Không biết có phải hay không vì ngày hôm qua hành trình vất vả, lúc này điểm tâm trong phòng ăn mặc dù đã chuẩn bị tốt, nhưng vẫn không có một bóng người.

Đường Tam vội vã múc ba cái chén cháo loãng, phân biệt cho mình, Tuyết Nguyệt cùng đại sư, Sử Lai Khắc học viện kinh tế cũng không giàu có.Dù đến sớm một chút cũng không có gì thịnh soạn.Điểm tâm hôm nay cũng đơn giản. Bánh bao,rau, cháo, mỗi người còn có thêm một quả trứng gà.

Nhìn Đường Tam vội vàng bưng đến trước mặt mình. Đại sư liền cau mày.

"Phất Lan Đức cho các ngươi ăn như thế này ư?"Nét mặt cứng ngắc của Đại sư nhìn qua thấy xạm lại.

Đường Tam nói: "Đây đã rất không tồi a. Bánh bao ăn thoải mái. So với đệ tử khi còn bé thì còn tốt hơn nhiều."

"Hồ đồ."

Đại sư buông chiếc bánh bao trong tay xuống, tức giận dâng lên,tính tình của hắn luôn luôn kiên cường."Đây là thời khắc quan trọng nhất để cho các hài tử như các ngươi phát triển'. Thân thể chính là tiền vốn của vũ hồn. Một người không có thân thể tốt. Như thế nào có thể kiên trì,nhẫn nại tu luyện,như thế này đối với ta và Phất Lan Đức thì không sao, nhưng đối với các hài tử các ngươi còn xa mới đủ."

Đang lúc Đại sư phát hỏa.Thanh âm lười biếng của Phất Lan Đức từ bên ngoài truyền đến." Đại sư, ngươi đứng nói chuyện mà không đau thắt lưng hả, ngươi cũng biết bây giờ là lúc các hài tử này phát triển. Ngươi biết bọn họ một ngày muốn ăn bao nhiêu thức ăn sao? Sơn hào hải vị tại Tác Thác thành có bán đó, nhưng điều kiện kinh tế học viện như thế nào có thể cho phép bọn hắn ăn sơn hào hải vị.À mà ....nếu ngươi nguyện ý tài trợ, ta không ý kiến."

Theo thanh âm, Phất Lan Đức từ bên ngoài đi tới.

Nhìn hắn. Sắc mặt Đại sư thoáng hoà hoãn vài phần,"Học viện có cái gì khó khăn ta mặc kệ, nhưng nếu ta quyết định lưu lại làm một gã sư phụ ở nơi này, sẽ tuyệt không để bọn nhỏ phải khổ, Phất Lan Đức, chuyện này ngươi giao cho ta toàn quyền xử lý đi. Sau này mỗi bữa cơm,các hài tử ăn cái gì, sẽ do ta quyết định."

Phất Lan Đức trong lòng nhất thời mừng rỡ:."Như thế nào, tiểu Cương, ngươi đã quyết định lưu lại?"

Đại sư gật đầu."Bất luận là vì Đường Tam, Tuyết Nguyệt hay là vì tên quái vật ngươi mời chào, ta quyết định sẽ ở lại chỗ này một thời gian. Hai ngày qua, ta cũng đơn giản hiểu rõ một chút về phương pháp giảng dạy của các ngươi,ta có rất nhiều cái muốn cải thiện.Ngươi cũng đã từng nói với ta, chỉ cần ta nguyện ý lưu lại. Ngươi có thể giao hết quyền hành cho ta. Có phải hay không?"

Phất Lan Đức hiểu rất rõ đại sư. Nhìn bộ dáng của hắn, hắn hiểu được,vị lão huynh đệ đã phải quyết tâm.Mặc dù biểu hiện của Phất Lan Đức không có gì lộ ra, nhưng trong lòng như đã sớm nở hoa.Tri thức lý luận của Đại sư chính là độc bộ thiên hạ. Lập tức, hắn e sợ đại sư hối hận, liền thống khoái nói:"Không thành vấn đề, ngươi muốn làm gì chỉ cần cho ta biết trước một chút là được. Các sư phụ của học viện này tùy theo ngươi điều phối, đương nhiên.Chỗ nào muốn động đến tiền, ngươi cần phải nói cho ta trước. Tình trạng kinh tế của học viện, khẳng định, nếu so với ngươi tưởng tượng còn kém hơn."

Đại sư khẽ nhíu mày. nói:"Ta biết các ngươi đều là những hạng người cao ngạo. Nhưng tại sao mà đến nỗi không thể tuỳ cơ gia tăng một ít thu nhập chứ?"

Phất Lan Đức sửng sốt một chút, bật cười nói:"Kiên cường như ngươi cũng biết tuỳ cơ ứng biến ư?"

Đại sư ánh mắt nhu hòa liếc mắt một cái nhìn Đường Tam,"Vì các hài tử. Biến đổi một chút thì có là cái gì?"

Phất Lan Đức a a cười,"Được. Chỉ cần không đi ngược lại nguyên tắc làm người của ta. Tùy tiện ngươi muốn làm thế nào thì làm."

"Ha ha, vậy hôm nay cứ để con vào bếp nấu thêm vài món đi" Tuyết Nguyệt hiểu ý sư phụ mình đang không vui, sẵn tiện trong không gian lúc trước tên anh họ ngu ngốc kia không để ý nàng đã mang không ít rau thịt đi, bây giờ nấu lên cũng liền được bữa ngon cho tất cả mọi người. Hơn nữa, biết được sư phụ quyết định ở lại cũng làm tâm tình của Tuyết Nguyệt cũng cực kì tốt.

Làm thức ăn xong, Tuyết Nguyệt cũng người trong nhà ăn thay nhau mang đồ ăn ra, mùi hương thơm tỏa ra ngào ngạt. Đại sư lúc này mới hài lòng gật đầu, bữa ăn như vậy, mới có thể coi là có đủ dinh dưỡng.

Phất Lan Đức thấy đồ ăn ngon như vậy cũng vui vẻ mà ngồi xuống ăn, Đại sư nhíu mày nhìn hắn "Ngươi không thấy ngại?"

Phất Lan Đức gắp một miếng trứng hấp bỏ vào miệng, tự nhiên nói "Ta thấy đồ ăn" 

Đường Tam thở dài nhìn Tuyết Nguyệt 'ngươi lại gây họa'

Tuyết Nguyệt vô tội nhìn lại hắn 'có sao?'

Đường Tam thở dài 'để rồi xem'

Ha...ha... Sau đó đúng như lời Đường Tam nói thật, không biết thức ăn Tuyết Nguyệt làm có sức cám dỗ như thế nào mà mấy còn quái vật lười kia, vừa ngửi thấy mùi đồ ăn liền thức dậy, vệ sinh cá nhân rồi đến nhà ăn. Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh cùng Đường Lâm còn đỡ, ba tên còn lại thì... haiz khó quá bỏ qua, next!

Sau bữa sáng, tiếng chuông đúng lúc vang lên.Triệu tập toàn bộ đệ tử đến thao trường của học viện.

Hôm nay có vẻ đặc biệt náo nhiệt, chẳng những chính, phó hai vị viện trưởng Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực tới. Còn có đại sư cùng mấy vị sư phụ khác của học viện cũng đều có mặt ở thao trường.

Ngoại trừ hai vị viện trưởng,nguyên bổn học viện còn có ba vị sư phụ khác. Cũng là ba vị sư phụ phụ trách các cửa quan khi các thí sinh nhập học. Đường Tam cũng chỉ gặp qua một vị trong đó. Chính là vị lão giả lúc đầu bằng vào Trường côn vũ hồn hù dọa không ít người bỏ đi.

"Hảo. Tất cả mọi người đều đã đến đông đủ.Sau đây ta có vài điều muốn tuyên bố."

Phất Lan Đức đi tới trước mặt bảy tên đệ tử. Ánh mắt nghiêm túc đảo qua cả chín người.

"Đầu tiên. Ta giới thiệu cho năm đệ tử mới tới về các vị sư phụ của học viện." Vừa nói, Phất Lan Đức chỉ hướng vị lão giả mà Đường Tam từng gặp qua-Trường côn vũ hồn lão giả.

"Vị này là Lý Úc Tùng sư phụ, vũ hồn Long Vân côn. Sáu mươi ba cấp hồn đế."

Chỉ hướng vị lão giả thứ hai tuổi lớn hơn một chút, tựa hồ đã ngoài bảy mươi, nói tiếp:"Vị này là Lô Kì Bân sư phụ, vũ hồn Tinh La kì, sáu mươi sáu cấp hồn đế."

Vị sư phụ cuối cùng tuổi tác so với hai vị trước như còn trẻ một chút. Bộ dáng không sai biệt lắm gần giống bộ dáng của Phất Lan Đức.

"Vị này là Thiệu Hâm, Thiệu sư phụ. Vũ hồn Đường Đậu. Bảy mươi mốt cấp hồn thánh. Thực vật hệ hồn sư, Thiệu sư phụ là người mà ta biết,trong thực vật hệ hồn sư, tuyệt đối bài danh một trong năm vị cường giả đứng đầu."

Nếu như hai vị sư phụ trước còn chưa đủ làm cho người ta rung động. Vậy mà khi nói đến vị bảy mươi mốt cấp thực vật hệ hồn thánh, liền làm cho năm gã đệ tử mới tới cơ hồ đồng thời khiếp sợ. Vị Thiệu sư phụ kia nhìn qua vóc dáng không cao.So ra cùng với Tiểu Vũ mới mười hai tuổi thì không sai biệt lắm. Thậm chí còn lùn hơn một chút, mắt nhỏ, mũi to, vẻ ngoài cũng không có gì đặc biệt, nhưng ai có thể nghĩ đến, hắn lại là một vị cao cấp thực vật hệ hồn sư đây chứ? Bảy mươi mốt cấp thực vật hệ hồn thánh. Bất luận là ở Vũ hồn điện hay là bất cứ hồn sư gia tộc nào. Đều tuyệt đối là cấp cung phụng.

Ba gã sư phụ trong khi Phất Lan Đức giới thiệu, đều hướng tới các đệ tử gật đầu.Chỉ có điều khác nhau là. Vị thứ nhất, Lý lão sư mặt không chút thay đổi, vị thứ hai Lô sư phụ mặt có chút mỉm cười.Còn lại vị Thiệu sư phụ. Trên vẻ mặt có chút long trọng kì dị. Ánh mắt của hắn thủy chung rơi vào trên người Áo Tư Tạp. Ánh mắt thậm chí mang theo vài phần si mê. (năng lực, e hèm, đừng hiểu nhầm)

Cuối cùng, Phất Lan Đức đi tới bên người Đại sư, ôm bả vai của đại sư, nói:"Vị cuối cùng này, ta xin long trọng giới thiệu với mọi người. Hắn, chính là bằng vào tự mình nghiên cứu.Đã cho ra Thập đại vũ hồn cạnh tranh lực, được vinh dự là người đứng đầu của Vũ hồn lý luận. Là một vị hồn sư trí tuệ, đồng thời cũng là sư phụ của Đường Tam cùng Tuyết Nguyệt-Ngọc Tiểu Cương tiên sinh. Đương nhiên. Hắn cũng là lão huynh đệ của ta. Chúng ta đã quen biết nhau vài chục năm. Có lẽ nhắc tới tên của hắn các ngươi không rõ lắm. Nhưng danh hiệu của hắn, ta nghĩ các ngươi đều hẳn là đã nghe qua. Sau này, các ngươi cứ gọi hắn là Đại sư là được."

Nghe được hai chữ "Đại sư", tinh thần mọi người đều không khỏi run lên, ánh mắt sôi nổi quay về hướng Đường Tam, lại quay sang nhìn Tuyết Nguyệt, mặc dù bọn họ đối với đại sư không hiểu rõ nhiều lắm. Nhưng có thể dạy dỗ ra Đường Tam, Tuyết Nguyệt hai đệ tử xuất sắc đến như vậy, sư phụ như thế nào không ưu tú đây chứ?

Đường Tam cũng có chút kinh ngạc. Bởi vì.Vì bây giờ hắn mới biết tên của Đại sư, trước kia đại sư cũng chưa từng nói, hắn tự nhiên cũng không dám hỏi, nguyên lai tên sư phụ mình là Ngọc Tiểu Cương.

Phất Lan Đức nói:"Bắt đầu từ hôm nay. Quá trình dạy các ngươi sẽ do đại sư toàn quyền phụ trách. Chúng ta sẽ phối hợp với đại sư, các ngươi hôm qua vừa trở về, ta nghĩ mọi người cũng xem như tương đối uể oải. Hôm nay sẽ cho các ngươi buông lỏng một ngày. Ngày mai bắt đầu đi học như cũ. Lần này hành trình đến Tinh Đấu đại sâm lâm, có ba người đạt tới Hồn tôn cảnh giới, một người đến cảnh giới Hồn tông, chưa đột phá ba mươi cấp còn Trữ Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn. Chu Trúc Thanh, các ngươi cũng phải cố gắng, tranh thủ sớm đuổi theo mấy người kia. Đại sư. Ngươi có cái gì cần nói không?" Cuối cùng hướng tới đại sư hỏi một câu.

Đại sư gật đầu. Gương mặt cứng ngắc trước sau như một. Nhìn bảy tên đệ tử trước mặt, nhàn nhạt nói:"Học viện chỉ có chín đệ tử các ngươi. Trong mắt của ta. Các ngươi cũng là một chỉnh thể, ta đã xem qua lai lịch đơn giản của các ngươi.Ta đã có sẵn các phương pháp phù hợp dành cho mỗi người. Có thể là tách ra,có thể là phối hợp. Ta không hy vọng nghe được bất cứ thanh âm dị nghị gì. Bất luận là ai. Ta đều đối xử như nhau. Các ngươi nếu đã là đệ tử của quái vật học viện,chắc chắn có sự quái dị so với các hồn sư bình thường. Sau này để cho mọi người nhắc tới các ngươi, chỉ có thể nghĩ đến hai chữ "Quái vật". Bắt đầu từ bây giờ. Các ngươi chín người, những gì trước kia hãy coi như chưa biết,quá trình học sẽ được phân ra hai phần là sơ cấp và cao cấp, hoàn toàn tiến hành thống nhất giáo trình, dựa theo số tuổi ta sắp xếp vị trí tiến hành cho các ngươi.Nhất hào(số một), Đái Mộc Bạch,nhị hào, Áo Tư Tạp, tam hào, Đường Lâm, tứ hào, Lam Ly Tuyết Nguyệt, ngũ hào, Đường Tam, lục hào, Mã Hồng Tuấn, thất hào, Tiểu Vũ, bát hào, Trữ Vinh Vinh, cửu hào, Chu Trúc Thanh."

Đại sư ánh mắt đảo qua tất cả chín người,nói tiếp:"Tốt lắm. Hiện tại các ngươi có thể giải tán, ngày mai sáng sớm ở chỗ này tập hợp. Hãy nhớ khi điểm tâm, ta không hy vọng chứng kiến bất luận kẻ nào vắng mặt. Nếu không, sẽ bị đem ra đặc biệt huấn luyện."

Mập mạp cười hắc hắc, nói:"Tam vị muội muội. Gọi thử "tứ ca" cho ta nghe một tiếng chút nào."

Tiểu Vũ lém mắt, vươn tay, nói:"Không thành vấn đề,cho ta hồng bao(lì xì), ta sẽ gọi."

Mập mạp sửng sốt."Cái này......"

Trữ Vinh Vinh càng dứt khoát,"Mập mạp. Chỉ cần thực lực của ngươi có thể cùng phân cao thấp được với tam ca, ta liền gọi ngươi một tiếng."

Chu Trúc Thanh trả lời càng ngắn gọn. Ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mã Hồng Tuấn. Chỉ nói ba chữ:"Đánh thắng ta."

"Quên đi. Ta nhịn."

Mập mạp có chút buồn bực,khoát khoát tay."Các ngươi có ai vào thành không? Được nghỉ ngơi một ngày, ta đi Tác Thác thành dạo đây."

Áo Tư Tạp ngáp một cái."Không đi, ta trở về ngủ một giấc. Rốt cuộc cũng đạt ba mươi cấp. Sau này có thể thanh nhàn một chút."

Tuyết Nguyệt nghe được câu này, khóe môi không khỏi giương lên "Ngươi chắc chứ?"

Sau đó cùng nắm tay Chu Trúc Thanh đi về phòng "Thanh Thanh, chúng ta đi về luyện công"

"Ân" Chu Trúc Thanh gật đầu, chung thủy vẫn không liếc nhìn Đái Mộc Bạch đến một cái.

***

Hết chương 24

Đăng tải ngày 12/7/2019

Thân ái, viết xong chương này mệt chết ta

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top