Chương 4 :

Pháp Tư Nặc hành tỉnh ở giao giới hai đế quốc, mà Thánh Hồn thôn Nặc Đinh thành khoảng cách cùng Tinh La đế quốc chỉ có không đến hai trăm dặm lộ trình mà thôi.

Đường Tam và Đường Thiên từ thôn dân nói chuyện với nhau biết, tại Đấu La đại lục, không có võ công như ở thế giới kia của mình, nhưng có một loại gọi là vũ hồn gì đó. Nghe nói, từng người đều có vũ hồn thuộc về chính mình, trong đó, một bộ phận người cực nhỏ là vũ hồn có thể tiến hành tu luyện, hình thành một nghề nghiệp, gọi là hồn sư. Mà đại lục nghề nghiệp cao quý nhất gọi là hồn sư. Giống trăm năm trước trong truyền thuyết từ Thánh Hồn thôn đi ra vị Hồn thánh, chính là một gã hồn sư, Hồn thánh là xưng hiệu của một hồn sư đã đạt tới một cấp bậc nhất định.

Vũ hồn chia làm hai loại lớn, một loại là khí vũ hồn, một loại là thú vũ hồn. Tên như ý nghĩa, lấy khí cụ làm vũ hồn chính là khí vũ hồn, lấy động vật làm vũ hồn chính là thú vũ hồn. Tương đối mà nói, khí vũ hồn bao hàm phạm vi lớn hơn nữa, đại đa số người đều là khí vũ hồn, mà trong khí vũ hồn, vũ hồn không cách nào tu luyện cũng phải so với thú vũ hồn lớn hơn nhiều.

 Trong thôn có một người có vũ hồn là Sừ Đầu, hiển nhiên là một loại vũ hồn không cách nào tu luyện, nhưng mặc dù như thế, lúc hắn canh tác so với bình thường thôn dân cũng tốc độ nhanh hơn một ít.

Đây cũng là toàn bộ hiểu biết của Đường Tam, bởi vì mỗi người đều có vũ hồn của chính mình, Đường Tam cũng muốn biết, vũ hồn chính mình là cái gì. Rốt cuộc là khí vũ hồn hay là thú vũ hồn, hoặc có thể là vũ hồn không thể tu luyện?

Người trên Đấu La đại lục, vũ hồn sẽ Giác Tỉnh lúc sáu tuổi, vài ngày nữa, Đường Tam và Đường Thiên sẽ sáu tuổi, Đường Thiên cực kì hưng phấn.

'' Không biết mình sẽ thức tỉnh võ hồn gì đây, chắc cũng giống Tam ca nhỉ ? Không được ta không muốn Lam Ngân Thảo, cầu thượng đế cho ta vũ hồn gì ngầu một tí  hihi '' 

"Đường Hạo, bận ư? " Trong khi Đường Thiên đang ngồi mộng tưởng thì ngoài cửa có lão trung niên bước tới , khuôn mặt rất phúc hậu đây là trưởng thôn của Thánh Hồn Thôn .

Bây giờ đã xế chiều, Đường Hạo đang làm việc, đánh tạo nông cụ, nghe vậy chỉ là ừ một tiếng.

Đường Tam có chút tò mò từ phòng mình đi tới, chỉ thấy tới là một lão nhân, nhìn qua tầm hơn sáu mươi tuổi, vóc người cao gầy, nhưng tinh thần quắc thước, quần áo sạch sẽ, tóc được chải gọn gàng, so với Đường Hạo quả là hai thái cực.

."Tiểu Tam, Tiểu Thiên đến đây, để gia gia nhìn xem."Lão Kiệt Khắc hướng Đường Tam và Đường Thiên phất tay.

Vị thôn trưởng này là một người tốt, người trong thôn đều rất tôn kính hắn, vài năm trước, lúc nhà Đường Tam khó khăn nhất, hắn không ít lần mang thức ăn đến cho.

"Kiệt Khắc gia gia, ngài hảo." Đường Thiên đi tới trước mặt lão Kiệt Khắc, cung kính hướng hắn hành lễ. Đối với người đối tốt với mình, Đường Tam và Đường Thiên đều khắc ghi trong tâm khảm.

Đường Hạo lãnh đạm nói: "Có việc gì thế, thôn trưởng."Lão Kiệt Khắc kỳ thật so với hắn lớn hơn không đến mười tuổi, nhưng lại so với hắn cao hơn một bối phận, làm Đường Hạo vẫn có chút khó chịu.

Lão Kiệt Khắc tựa hồ đã quen với thái độ của Đường Hạo, "Đường Hạo a, Tiểu Tam và Tiểu Thiên cũng nhanh đến sáu tuổi rồi. Năm nay Giác Tỉnh nghi thức hắn hẳn cũng nên tham gia ''

Đường Hạo nhìn Đường Tam và Đường Thiên một cái, lạnh nhạt nói: "Vậy thì tham gia đi. Là ngày nào đó? "

Lão Kiệt Khắc đạo nói: "Ngay ba ngày sau, đến lúc đó ta tới đón hắn."Hắn nhìn Đường Hạo bộ dáng, rất rõ ràng là muốn nói, nếu dựa vào ngươi đưa hắn đi, chỉ sợ cũng chậm trễ.

Đường Hạo gật đầu, không để ý tới vị thôn trưởng này.

Đường Tam có chút tò mò hỏi: "Kiệt Khắc gia gia, cái gì là Giác Tỉnh nghi thức? "

Lão Kiệt Khắc nghiêm mặt nói: "Chúng ta từng người đều có vũ hồn thuộc về chính mình, tới khoảng sáu tuổi liền tiến hành Giác Tỉnh nghi thức. Có vũ hồn, đối với chúng ta mỗi phương diện năng lực đều tăng cường. Cho dù là vũ hồn bình thường nhất, cũng sẽ có điều trợ giúp. Vạn nhất ngươi nếu sở hữu một cái xuất sắc vũ hồn, có thể tiến hành tu luyện, vậy, ngươi thậm chí có thể trở thành hồn sư. Giác Tỉnh nghi thức một năm mới có một lần, ta cũng không thể để ngươi bỏ lỡ. Là Nặc Đinh thành vũ hồn phân điện chấp sự đại nhân tự mình đến trợ giúp hài tử trong thôn chúng ta Giác Tỉnh. Vị chấp sự đại nhân kia chính là một vị hồn sư đạt đến Đại hồn sư cấp bậc."

Lúc nói đến ba chữ Đại hồn sư, lão Kiệt Khắc trong mắt rõ ràng toát ra vẻ hâm mộ.

Đường Tam đối với hồn sư khái niệm chỉ là nghe nói qua một ít, lúc này bắt được cơ hội tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, hỏi tới: "Đại hồn sư là ý tứ gì? ".

Đường Thiên mặc dù biết rõ nhưng cũng phụ họa theo '' Nghe có vẻ rất lợi hại đúng không ? ''

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top