Chap 39: Buổi tập đầu tiên với Đại Sư (2)

Nhìn vẻ mặt khó chịu của Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn trong lòng không khỏi có chút chột dạ.

"Đái lão đại, ngươi sẽ không đem tà hỏa phát tại trên người ta chứ?"

Đái Mộc Bạch tức giận nói:

"Chỉ có ngươi mới có tà hỏa. Ít nói nhảm, đến đây đi" 

Nói xong liền hướng Mã Hồng Tuấn nhào tới. Mã Hồng Tuấn không dám chậm trễ, một bên nhanh chóng hoàn thành vũ hồn nhập thể, đồng thời xoay tay lại tiếp nhận từ Áo Tư Tạp hai cây hương tràng. Cả hai đồng thời nhanh chóng lui về phía sau.

Đối mặt khí thế hung hăng của Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cũng không dám để cho hắn áp sát, lập tức phát động đệ nhị hồn hoàn kỹ năng Dục Hỏa Phượng Hoàng.

Tử diễm mãnh liệt tỏa ra, sức nóng nhanh chóng lan tràn trong không khí. Cường độ của ngọn lửa so với lúc ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có thêm vài phần mạnh mẽ.

Tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm gặp phải nguy hiểm, tiềm lực của bọn họ được kích phát. Không chỉ có thực lực của Đường Tam cùng Tiểu Vũ thăng tíến, Sử Lai Khắc đệ tử điều là thiên tài, dưới tình huống bị thúc ép, thực lực mỗi người điều là có tiến bộ.

Cảm thụ sức nóng của ngọn lửa Phượng Hoàng trên người Hồng Tuấn, Đái Mộc Bạch cũng không có ý tránh né, đón Mã Hồng Tuấn nhào tới. Ngọn lửa trên người mập mạp dù có thể tạo ra thương tổn đối với hắn nhưng vẫn chưa phải là nghiêm trọng. Ngược lại, nếu mập mạp để hắn đến gần phát ra công kích, vậy sẽ rất thảm.

Trước kia, chứng kiến Đái Mộc Bạch đến gần, Mã Hồng Tuấn là sẽ kinh hoảng thất thố. Hắn hồn lực mặc dù không thấp nhưng kinh nghiệm thực chiến không bằng Đái Mộc Bạch, đám người Đường Tam như vậy phong phú. Hắn trước giờ vẫn luôn dựa vào sự bá đạo của ngọn lửa.

Lúc này đối mặt công kích của Đái Mộc Bạch, hắn chẳng những không có lộ vẻ kinh hoảng, trên mặt ngược lại còn lộ ra mỉm cười.

Đái Mộc Bạch tự nhiên sẽ không vì vẻ mặt đối phương mà buông tha công kích. Trong nháy mắt khi hắn tiến sát lại Hồng Tuấn, đệ nhất hồn hoàn của Hồng Tuấn đột nhiên sáng lên. Phượng Hoàng Hỏa Tuyến thô to bằng cánh tay được phun ra.

Trở về từ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Mã Hồng Tuấn phát hiện, dưới tác dụng của Dục Hỏa Phượng Hoàng thi triển Phượng Hoàng Hỏa Tuyến, uy lực được tăng cường mấy lần. Mặc dù đối hồn lực việc tiêu hao là khá lớn nhưng hiệu quả của ngọn lửa là rất tốt. Thậm chí có thể so sánh với đệ tam hồn kỹ của một số hồn sư khác.

Đái Mộc Bạch hừ lạnh một tiếng, hắn tựa hồ sớm đã đóan ra Hồng Tuấn sẽ sử ra chiêu này. Trên người đệ nhất, đệ nhị hồn hoàn đồng thời sáng lên, Bạch Hổ Hộ Thân Chướng cùng Bạch Hổ Liệt Quang Ba đồng thời được phát động.

Luồng sáng trắng giao phong mãnh liệt với ngọn lửa tím tại một chỗ. Dù rằng Phượng Hoàng hỏa tuyến đã được tăng phúc lên nhiều lần dưới tác dụng của Dục Hỏa Phượng Hoàng, chỉ bằng việc thấp hơn Mộc Bạch đến bảy cấp, mập mạp trước giờ điều là chịu lép vế. Kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể hắn cấp tốc thối lui.

Đái Mộc Bạch kinh nghiệm chiến đấu vốn rất phong phú. Hổ trảo phóng ra, hình dáng hắn lúc đó tựa như một đầu Bạch Hổ thực sự. Trong nháy mắt đã nhào tới mập mạp.

"Đái lão Đại, chiến đấu không chỉ có mình ta." 

Mã Hồng Tuấn không hốt hoảng chút nào, mắt thấy Đái Mộc Bạch phóng tới, đột nhiên hắn trong nháy mắt thân thể đã xuất hiện ở phía sau cả chục thước, thoát khỏi công kích của Mộc Bạch.

Đái Mộc Bạch một trảo vồ vào không khí, nhất thời có chút hụt hẫng. Mã Hồng Tuấn dù là sở hữu vũ hồn có năng lực phi hành, tuy vậy hồn lực bây giờ của hắn là chưa đủ.Nhớ tới câu nói kia của hắn, Mộc Bạch nhất thời hiểu ra.

Là Ma Cô Tràng của Áo Tư Tạp.

Bằng vào Ma Cô Tràng, Mã Hồng Tuấn là có thể phi hành trong một khỏang thời gian nhất định. Năng lực phi hành thừa hưởng từ Phong Vĩ Kê Quan Xà, nói về tốc độ, Đái Mộc Bạch là không cách nào theo kịp.

"Cũng chỉ được khoảng vài tuần chung"

Đái Mộc Bạch trong lòng cười lạnh một tiếng. Thân thể hắn uyển chuyển tránh thoát một tia Phượng Hoàng hỏa tuyến khác của Mã Hồng Tuấn từ trên không đánh xuống. Chuyển người, Mộc Bạch tựa như mãnh hổ chụp mồi, hướng Áo Tư Tạp cách đó không xa, công tới.

"Trước là đem gã phụ trợ giải quyết. Sau phần này, trận đấu cũng sẽ kết thúc."

Đáng tiếc, công kích của hắn cũng như trước rơi vào khoảng không. Áo Tư Tạp sớm có chuẩn bị, mắt thấy Đái Mộc Bạch chuyển mục tiêu sang mình không đợi hắn đến gần, Tư Tạp đã dùng ngay một cây Ma Cô Tràng.

Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Mộc Bạch mặc dù có thể công kích ở xa nhưng khoảng cách bị giới hạn trong hai mươi thước. Nếu muốn tấn công ở khoảng cách xa hơn, hồn lực tiêu hao là rất lớn. Trước đó, hắn đã cùng Đường Tam đánh qua một trận. Bạch Hổ Kim Cương Biến cũng đã sử ra, hồn lực tiêu hao vốn đã là không nhỏ. Lúc này hắn hiển nhiên là không muốn lãng phí hồn lực.

Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn tại không trung mỗi người ăn một cây Khôi Phục Hương Tràng. Từng đạo Phượng Hoàng hỏa tuyến được Mã Hồng Tuấn phóng ra, bên cạnh hắn Áo Tư Tạp cũng đang tạo ra vô sô Hương Tràng. Có Khôi Phục Hương Tràng này trợ giúp, hồn lực tiêu được bổ sung dần. Trong khoảng thời gian ngắn, chuyện tiêu hao là không cần lo lắng.

Được tăng phúc bởi Dục Hỏa Phượng Hoàng, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến uy lực cực kỳ cường hãn. Ngọn lửa tím phóng xuống chạm vào mặt đất, lưu lại từng mảnh cháy xém lớn. Càng làm Đái Mộc Bạch bực bội hơn chính là việc hỏa tuyến không ngừng được mập mạp từ trên không quét qua quét lại. Nhanh nhẹn vốn không phải là sở trường của hắn, lúc này bộ dáng là rẩt chật vật. Chỉ bằng đệ nhất hồn hoàn kỹ Bạch Hổ Hộ Thân Chướng là đở không được ngọn lửa của mập mạp. Bất đắc dĩ, trong lúc không còn chỗ tránh né, hắn cũng chỉ có thể dụng Bạch Hổ Liệt Quang Ba để đối chọi.

Một bên có Khôi Phục Hương Tràng để cầm cự, một bên trước vừa mới tiêu hao không ít hồn lực. So sánh tình huống, lúc mập mạp phục dùng cái Hồi Phục Hương Tràng thứ hai, Đái Mộc Bạch hồn lực lúc đó đã có chút không bằng.

Nếu tại trạng thái sung mãn đối mặt mập mạp, Đái Mộc Bạch còn có thể bằng vào hùng hậu hồn lực của bản thân cùng đối phương đấu sức. Dù sao khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp một lần cũng chỉ có thể khôi phục một lượng nhỏ hồn lực, trong khi việc chế tạo Ma Cô Tràng đối với hắn mà nói hồn lực bị tiêu hao cũng không nhỏ. Kiên trì thêm một đoạn thời gian, hai gã này tự nhiên là sẽ rơi xuống mặt đất.

Không may là Đái Mộc Bạch trước đó đã sử dụng qua Bạch Hổ Kim Cương Biến làm hồn lực hắn tiêu hao thật lớn. Thêm vào việc Áo Tư Tạp đã là ba mươi cấp nên việc chế tạo Khôi Phục Hương Tràng cơ hồ là trong nháy mắt, tựa như không cần hao phí hồn lực, không ngừng vứt cho Mã Hồng Tuấn. Có lượng lớn khôi phục hương tràng cầm cự, khả năng duy trì năng lực chiến đấu của mập mạp rõ ràng càng tăng thêm.

Đến khi Mã Hồng Tuấn phục dùng cái Ma Cô Tràng thứ ba, Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Mộc Bạch có chút đở không được Phượng Hoàng hỏa tuyến của mập mạp, hồn lực của hắn đã không đủ để duy trì liên tục như vậy.

Mà lúc này, Đường Tam cùng Tiểu Vũ cũng không nhàn rỗi. Cùng lúc với Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn, Đường Tam và Tiểu Vũ bên này đã bắt đầu trận đấu.

Cả hai đã đấu với nhau không biết bao nhiêu lần, Lam Ngân Thảo trước tiên xuất hiện rậm rạp tại xung quanh thân thể, chỉ cần Tiểu Vũ tiến vào khu vực này, lập tức sẽ phát động Quấn Quanh kỹ năng.

Đường Tam đối với Tiểu Vũ quen thuộc, Tiểu Vũ đối hắn chẳng lẻ lại không? Mặc dù Đường Tam sở hữu đệ tam hồn hoàn làm Lam Ngân Thảo xảy ra không ít biến hóa, nhưng thông qua việc quan sát trận đánh của hắn cùng Mộc Bạch, Tiểu Vũ đại khái hiểu được những biến hóa đó.

"Tam ca, ca cần phải cảnh giác đến vậy sao?" 

Tiểu Vũ thanh âm có chút u oán vang lên, mang theo vài phần ủy khuất. Đường Tam bất giác ngẩng đầu lên nhìn nàng. Mặc dù trong lúc ngẩng lên hắn ý thức được có chuyện không hay, nhưng xem ra vẫn còn chậm. Vừa nhìn vào, hắn lập tức thấy được cặp mắt màu phấn hồng của Tiểu Vũ.

Đệ nhị hồn hoàn kỹ năng của Tiểu Vũ, Mị Hoặc được phát động.

Đường Tam chỉ cảm thấy trong đầu choáng váng, may là hắn kịp thời nhắm lại hai mắt, không để Tiểu Vũ có cơ hội bộc phát hòan tòan kỹ năng. Dù vậy, đã đột phá ba mươi cấp, hồn kỹ của Tiểu Vũ cũng có tiến bộ nhất định. Chỉ một thóang nhìn qua cũng đủ làm đại não của Đường Tam rơi vào trống rỗng.

Đường Tam thầm mắng chính mình hồ đồ. Từ lúc tới Sử Lai Khắc học viện, chưa cùng Tiểu Vũ đối luyện qua, hắn cũng có chút buông lỏng. Nếu lúc nãy vừa lên, hắn sử dụng Tử Cực Ma Công thì sẽ không như bây giờ rơi vào thế bị động. Tử Cực Ma Công chính là khắc tinh của Mị Hoặc.

Ngay cả Tiểu Vũ cũng chưa từng nghĩ đến chính mình cư nhiên thành công. Thấy Đường Tam nhắm lại hai mắt, Lam Ngân Thảo mất đi độ sáng, nàng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, chân điểm nhẹ, lặng yên không một tiếng động hướng Đường Tam tiến tới.

Nghiêm khắc mà nói, Tiểu Vũ gần như là một gã mẫn công hệ hồn sư. Bất quá, nàng cùng Chu Trúc Thanh bất đồng chính là cách thức công kích. Trong khi nàng phải tiếp cận đối phương mới có thể công kích, Trúc Thanh là vô thanh vô thức. Cách thức của Trúc Thanh gần như là của một gã thích khách.

Đại não ngắn ngủi lâm vào khoảng trắng, tuy vậy theo bản năng để bảo vệ bản thân, Đường Tam lập tức giơ lên tay phải. Lam Ngân Thảo màu sắc xanh biếc lại được phát động.

Quang mang trong nháy mắt khuếch trương, Chu Võng đường kính hơn năm thước xuất hiện che chắn Đường Tam với xung quanh, các phương điều bị phong kín, ngay cả Tiểu Vũ đang tiến vào cũng không ngoại lệ.

Lúc này nhìn qua, Tiểu Vũ các chiêu thức đã hoàn toàn dùng hết, căn bản không có phương pháp thay đổi tình huống. Nháy mắt Tiểu Vũ đã lọt vào trong phạm vi của Chu Võng mà bằng hồn lực của Đái Mộc Bạch cũng không thể thóat khỏi. Một khi bị quấn quanh, hiển nhiên Tiểu Vũ sẽ bị chất độc công kích, mất đi khả năng chiến đấu.

Tiểu Vũ mặc dù không như Mã Hồng Tuấn được trợ giúp bởi Ma Cô Tràng tuy vậy cũng không thấy trên mặt nàng lộ chút lo âu nào. Giống như theo lời Đại Sư từng nói.

"Hồn kỹ nào đều có thể khắc chế."

Mắt thấy Chu Võng đã tới người, đệ tam hồn hoàn trên người Tiểu Vũ chợt lóe sáng. Lần đầu tiên mọi người được chứng kiến đệ tam hồn hoàn của nàng.

Ánh sáng màu tím trên người Tiểu Vũ chớp động. Nhưng bất đồng với những người khác, đệ tam hồn kỹ sau khi phát động ánh sáng cũng không biến mất mà còn sáng mạnh hơn, đem thân hình Tiểu Vũ bao vào bên trong. Sau một khắc, Tiểu Vũ bỗng nhiên biến mất.

Mà lúc này Đường Tam cũng đã thoát khỏi kỹ năng Mị Hoặc của Tiểu Vũ. Dựa vào Tử Cực Ma Công cùng nghị lực kiên định, hơn nữa tâm pháp chánh tông Huyền Thiên Công đối Mị Hoặc kỹ năng vốn là khắc chế, Đường Tam cũng chỉ ngốc trệ trong chốc lát. Lúc hắn khôi phục lại bình thường, vừa lúc chứng kiến một màn biến mất của Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ biến mất, Chu Võng của Đường Tam nhất thời nhào vào khoảng không. Khi ánh sáng tím một lần nữa xuất hiện thì nàng đã tại phía sau Chu Võng. Chuẩn xác mà nói, Tiểu Vũ là đang trước người Đường Tam. Cặp chân nhỏ thon dài kia đồng thời đáp trên bả vai Đường Tam. Cùng lúc truyền đến tiếng cười duyên dáng:

"Tam ca, ca đã thua."

Tại các tận đấu cùng Tiểu Vũ trước đó, một khi bị Tiểu Vũ đến gần, lại không thể sử dụng ám khí, Đường Tam là không có biện pháp.

Đã ngoài ba mươi cấp, hồn lực Tiểu Vũ rõ ràng tăng cường. Mặc dù cách lớp vải, nhưng Đường Tam có thể cảm nhận được độ co giãn của chân nàng. Chân kia của Tiểu Vũ đã đặt trên cổ Đường Tam, đệ nhất hồn kỹ Yêu Cung trong nháy mắt phát động, trực tiếp đem thân thể Đường Tam nâng lên khỏi mặt đất.

Nên biết rằng, theo cấp bậc hồn lực gia tăng, Yêu Cung hồn kỹ của Tiểu Vũ cũng đã được tăng phúc thêm hai mươi phần trăm. Lực lượng ấy, không phải hồn sư cùng cấp bậc nào cũng có thể chống đỡ nổi.

Cảm thấy sức nặng của Tỉểu Vũ đang dồn về sau cùng với lực của chân trên cổ đang tăng cường. Đường Tam giật mình bỗng hét lớn một tiếng.

"Còn chưa."

Ánh sáng xanh biếc trên người lại hiện ra. Lúc này là hướng chính trên người Đường Tam phóng đến.

Chu Võng có chất độc thật lớn đem thân thể Đường Tam cùng Tiểu Vũ quấn quanh cùng một chỗ. Yêu Cung hồn kỹ của Tiểu Vũ mặc dù phát động thành công, nhưng hai người điều bị quấn quanh, tự nhiên cũng không cách nào đem Đường Tam hất văng, nghe bịch một tiếng, đồng thời cùng té xuống đất.

Đường Tam là lần đầu tiên nhận ra sự kinh khủng của Chu Võng Trói Buộc. Dùng Lam Ngân Thảo tạo thành Chu Võng, trong nháy mắt đem hai người buộc chặt, làm thân thể cả hai bị dán vào cùng một chỗ.

Lúc này, một chân của Tiểu Vũ là đang ở trên cổ Đường Tam, cả người nàng đang hướng ra sau. Khi bị quấn quanh, vừa lúc là kiều đồn dán tại hạ thân Đường Tam. Cảm giác ấm áp kéo tới. Thêm vào đó cả hai thân thể là toàn diện tiếp xúc, làm Đường Tam trong lòng cảm thấy bức rức.

Tiểu Vũ cho dù muốn phát ra tiếp đệ tam hồn kỹ cũng là vô pháp. Độc tố trên Chu Võng mặc dù không ảnh hưởng đến Đường Tam nhưng đối phó với Tiểu Vũ đã quá dư. Trong nháy mắt toàn thân nàng cảm thấy tê dại, mất dần kiểm soát, không cách nào phát động được đệ tam hồn kỹ. Tiểu Vũ lúc này là cùng cảnh ngộ với Mộc Bạch, không có khả năng phát động hồn kỹ của bản thân.

"Tốt lắm, các ngươi có thể ngừng." 

Âm thanh của Đại Sư vang lên, ngay lúc đó Áo Tư Tạp cũng đã rơi xuống đất. Lúc này Đái Mộc Bạch mới nhớ tới, Áo Tư Tạp sử dụng hương tràng của bản thân, hiệu quả dĩ nhiên là không lớn. Đáng tiếc, hồn lực hắn không đủ, nếu không bây giờ là cơ hội tốt nhất.

Thu hồi Chu Võng, Đường Tam đỡ Tiểu Vũ đứng lên, vẻ mặt hai người đều có ít nhiều xấu hổ. Đại Sư tựa hồ không có chứng kiến tình huống đáng xấu hổ của Đường Tam cùng Tiểu Vũ trong lúc đó, ra dấu cho Hồng Tuấn đáp xuống, đảo một vòng quanh năm người bọn họ.

"Nói một chút cảm nhận của các ngươi."

Đái Mộc Bạch lúc này tâm tình cực độ buồn bực. Thua bởi Đường Tam lại thua tiếp trong tay Hồng Tuấn. Đường Tam dù sao cũng là khống chế hệ hồn sư thêm vào đó đệ tam hồn kỹ mạnh mẽ. Nhưng mập mạp trước giờ chưa từng là đối thủ của hắn. Lần này thất bại, khiến hắn nhất thời tức giận, nói:

"Nếu hồn lực ta ở trạng thái sung mãn, bọn họ không có cơ hội."

Đại sư liếc hắn một cái nhàn nhạt nói:

"Địch nhân sẽ chọn thời điểm hồn lực của ngươi cực đại để giết ngươi hay sao chứ?" 

Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút, đơn giản một câu nói của đại sư nhưng hắn không biết trả lời bằng cách nào. Đại sư lại tiếp tục nói:

"Biết rõ Áo Tư Tạp có thể cung cấp Ma cô tràng, tại sao ngươi lại cho Mã Hồng Tuấn cơ hội ăn nó? Nếu ngay từ đầu ngươi ngăn cản hắn, hoặc tận lực vận hồn lực của bản thân, thì chiến thắng này đáng lẽ thuộc về ngươi."

Mã Hồng Tuấn với tay nắm lấy bả vai Áo Tư Tạp.

"Sảng khoái, thật là sảng khoái. Không nghĩ tới có một ngày ta có thể thắng được Đái lão đại. Tâm tình thật là sảng khoái. Tiểu Áo, hương tràng của ngươi tác dụng quả nhiên rất tốt."

Áo Tư Tạp cười hắc hắc.

"Đó là đương nhiên, nói như thế nào thì chúng ta bây giờ cũng đều là hồn tôn."

Đại sư lạnh lùng nhìn hai người.

"Các ngươi đắc ý cái gì chứ? Mã Hồng Tuấn, ta hỏi ngươi,lúc Ma cô tràng của Áo Tư Tạp mất đi hiệu lực phi hành, ngươi và hắn rơi xuống mặt đất, nếu lúc này Đái Mộc Bạch còn khả năng xuất một kích để giết ngươi, thì ngươi sẽ làm gì?"

"Ta..." 

Mã Hồng Tuấn trợn mắt, há hốc mồm nhìn đại sư. Đại sư chuyển hướng Áo Tư Tạp.

"Còn cả ngươi nữa. Một hồn sư hệ thực vật, điều quan trọng nhất dưới mọi tình huống là có thể bảo trụ tính mạng của bản thân. Hắn không chủ động giúp ngươi, ngươi không biết tự mình phi hành hay sao mà còn phải bám lấy hắn? Nếu dưới tình huống đó Đái Mộc Bạch vẫn còn sung túc hồn lực, đem người thứ nhất rơi xuống là ngươi giải quyết, giả sử ngươi là địch nhân thì bây giờ ngươi đã chết rồi. Hồn tôn? Cho dù là thực vật hệ hồn sư cấp bậc Phong hào đấu la, trước mặt chiến hồn sư cũng là yếu ớt không chịu nổi."

Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn ba người đối mặt nhìn nhau, không ai nói nên lời. Âm thanh của đại sư nhẹ nhàng, bình thản, trực tiếp xoáy thẳng lỗi của bọn chúng.

"Tiểu Tam"

Đại sư chuyển hướng sang tiểu tử họ Đường. Đường Tam bước tới phía trước từng bước một.

"Sư phụ, ta đây"

"Nói một chút cảm thụ của ngươi trong trận đánh với Tiểu Vũ đi"

Đường Tam đỏ mặt lên.

"Sư phụ, ta sai rồi. Ta không nên coi thường, đối mặt với đệ nhị hồn kỹ Mị Hoặc của Tiểu Vũ, lại bị rơi vào tình huống bị động. Dưới tình huống không biết đệ tam hồn kỹ của nàng là cái gì mà tuỳ tiện phóng ra Chu lưới, làm cho bản thân càng trở nên bị động."

Đại sư gật đầu.

"Biết sai là tốt rồi, sai lầm của ngươi mới là quan trọng nhất. Sư tử cho dù săn thỏ cũng phải dùng toàn lực. Tội của ngươi trong lúc động thủ lại coi thường đối thủ thì không thể tha thứ được. Nếu địch nhân lại xuất ra một đợt công kích sắc bén lần nữa, ngươi cũng đã chết. Nhớ kỹ, hồn sư hệ khống chế không những phải khống chế địch nhân, mà còn phải khống chế bản thân mình."

Cuối cùng, đại sư nhìn về phía Tiểu Vũ.

"Đệ tam hồn kỹ của ngươi hẳn là Thuấn di, bất quá lại bị hạn chế về khoảng cách. Nếu ta đoán không sai, đây là năng lực của Thiểm điện thỏ. Đệ tam hồn hoàn của ngươi là một con Thiểm điện thỏ ngàn năm. Loại hồn kỹ Thuấn di này, trong tất cả các loại hồn kỹ, là một loại khó sở hữu nhất, ngươi làm cho ta thực sự vui mừng lẫn sợ hãi. Đồng thời, Thuấn di phối hợp với nhu kỹ của ngươi, lực sát thương tăng lên gấp bội. Nhưng tai sao lúc ngươi kẹp cổ Đường Tam, ngươi đã dám kết luận là mình đã chiến thắng? Nếu khi đó ngươi bất cẩn một chút, nhân lúc Đường Tam thi triển Chu lưới trói buộc lần thứ ba, không nên nóng lòng cầu thắng, ... trước tiên thuấn di thoát ra khỏi phạm vi công kích của hắn, sau đó mới tiếp tục phát động tấn công, thì ngươi chắc chắn sẽ thắng, mà không sợ bị khống chế thêm lần nào nữa."

Tiểu Vũ lặng lẽ le lưỡi, nhưng một câu nói cũng không dám thốt ra phản bác. Sắc mặt đại sư cứng ngắc, rất khó xem.

"Đây là những quái vật thiên tài ư? Biểu hiện của các ngươi hôm nay làm ta rất thất vọng. Mỗi người đều phạm những sai lầm không thể tha thứ. Các ngươi đều đáng bị trừng phạt. Bây giờ bắt đầu chạy, người này giám sát người kia, không được sử dụng hồn lực, từ học viện chạy đến Tác Thác thành rồi quay lại. Đến bữa trưa, ta yêu cầu các ngươi hoàn thành mười vòng, lúc nào chạy xong mới được ăn cơm. Đường Tam, sai lầm của ngươi nghiêm trọng nhất, cho nên phạt ngươi chạy mười hai vòng. Lập tức hành động, bắt đầu."

Đường Tam là người đầu tiên chạy ra ngoài. Đối với hắn, lời nói nói của đại sư không khác gì mệnh lệnh. Tiểu Vũ, Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn theo sát sau đó. Đại sư đối với đệ tử đích truyền còn phạt, hơn nữa lại phạt nặng nhất, bọn họ có gì để nói đây chứ? Càng huống chi sai lầm mà đại sư chỉ ra, đối với bọn họ đều là những sai lầm rất lớn.

"Đại môn của học viện có chuẩn bị đá nham thạch rất tốt. Các ngươi mỗi người đeo một khối trên lưng, mang phụ trọng mà chạy. Các ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi là một tập thể, nếu có một người không hoàn thành trừng phạt này, vậy thì tất cả đều nhịn đói đi."

Đại sư nhấn mạnh.

Mặc dù không sử dụng hồn lực, nhưng bọn hắn đều là hồn sư, sau nhiều năm thân thể được hồn lực cải tạo, giúp cho cơ thể so với người bình thưởng khoẻ hơn rất nhiều. Nhưng nếu chỉ là chạy thì không đạt được mục đích của đại sư. Từ học viện tới Tác Thác thành khoảnh cách không quá xa, nhưng cũng đến ba bốn dặm, qua lại mười lần, vị chi là sáu bảy mươi dặm, lại có thêm phụ trọng, hoàn toàn không phải là việc dễ dàng.

Nhìn thân ảnh nhóm Đường Tam năm người bắt đầu chạy, Trữ Vinh Vinh không khỏi nuốt nụ cười vào trong bụng, tuy nhiên, khuôn mặt tươi cười cũng không duy trì quá lâu.

"Các ngươi tại sao không chạy?" 

Âm thanh đại sư lạnh lùng vang lên.

"Ách... chúng ta cũng phải chạy?" 

Trữ Vinh Vinh giật mình nhìn đại sư. Đại sư nói:

"Ta không phải vừa mới nói là, toàn bộ các ngươi bị phạt ư?"

Trữ Vinh Vinh nhất thời có chút nóng nảy.

"Điều này không công bằng, ta cùng Trúc Thanh không có phạm sai lầm a. Vả lại Như Nguyệt còn chưa đánh trận nào!" 

Đại sư lạnh nhạt nói:

"Ta hỏi ngươi, bọn chúng là gì của ngươi?"

Trữ Vinh Vinh sửng sốt một chút.

"Đồng học, đồng bọn"

Đại sư lại nói:

"Có một câu nói đồng cam cộng khổ, ngươi có nghe qua không? Các ngươi là đồng bọn, muốn có thể đem lưng của mình giao cho bọn chúng, ngươi có thể ngồi đây nghỉ ngơi nhìn bọn chúng bị chừng phạt hay sao chứ?"

"Ta.." 

Trữ Vinh Vinh á khẩu, mà Chu Trúc Thanh lúc này đã chạy ra ngoài. Nàng cắn môi dậm chân nhưng rồi cũng theo Chu Trúc Thanh chạy đi. Ngay lúc Tô Như Nguyệt chuẩn bị chạy thì giọng nói của Đại Sư vang lên.

"Sau khi chạy xong tới gặp ta. Còn nữa, ngươi sẽ chạy 12 vòng như Đường Tam và Đái Mộc Bạch"

Tô Như Nguyệt không có ý kiến, nàng bắt đầu đuổi theo đồng bọn. Lúc tám người trước sau chạy tới đại môn của học viện, bọn chúng phát hiện, trừng phạt của đại sư đối với bọn chúng có sự khác nhau, hay nói cách khác là đã được chuẩn bị kỹ từ trước.

Tám cái giỏ tre, bên trong mỗi cái giỏ tre là một tảng đá lớn bé bất đồng, trên mỗi tảng đá đều viết tên một người. Trong đó, Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Tô Như Nguyệt bốn người nhận 4 giỏ tre trong có 4 tảng đá lớn nhất. Tiếp theo là Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh cùng Áo Tư Tạp ba người. Tảng đá trong giỏ tre của Trữ Vinh Vinh là nhỏ nhất. Trữ Vinh Vinh chứng kiến giỏ tre cùng tảng đá ghi tên mình, bất mãn trong lòng nhất thời giảm đi vài phần. Trong lòng thầm nghĩ, vị đại sư này cũng không quá mức bất cận nhân tình.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top