1. Tuyệt vọng

   Làn gió thu lạnh lẽo lùa qua từng sợ tóc sơ rối, đôi mắt đen đặc không có tiêu cực hướng về phía mặt trời đang lên dần những tia nắng ấm áp cứ thế chiếu lên gương mặt nhỏ bé không chút biểu cảm. Thiếu nữ khẽ cụp đôi mắt nhìn xuống dòng sông siết phía dưới, đôi mắt lại chẳng có chút tia sáng nào, chà sát hai bàn tay như ủ hơi ấm rồi đặt trước ngực. Làm ơn đi.... chúa nếu ngài có thật hãy để con đi....

- AAAAA!!!! Có...có người nhảy cầu!!! 

  Xung quanh ồn ào hỗn độn, tiếng la hét, khóc lóc vang lên như một bản hòa ca bi thương....

  Đau đớn....

  Lạnh lẽo....

  Mệt mỏi....

  A.... được rồi chứ.... ổn rồi chứ.... 

   Đôi mắt dần mờ đi bị lấp đi bởi làn nước hai tai cũng ù đi, tay chân tê cóng, cơ thể cứ thế buông xuôi chìm dần không chút kháng cự... nhẹ nhàng như một sự giải thoát....

----------------------------------------

  Khẽ chuyển động, cơ thể khó khăn nằm ngửa ra, đôi mày nhăn lại sau đó lại dãn ra, mắt đục ngầu khẽ mở nhìn lên trần nhà lạ lẫm trước mắt. Đưa cánh tay đặt lên trán che đi tầm mắt cơ thể lại bất động sau đó nghiêng người cuộn lại dấu khuôn mặt sau cánh tay nhỏ bé.

- Ư... ư..ư.. hức.. hức.....

  Lại nữa... lại thế rồi... tại sao vậy....

  Đau quá... mệt quá... khó chịu quá....muốn chết quá....

  Hóa ra...

  Tiếng nấc nhẹ bỗng lớn hơn rồi chuyển thành khóc... là gào khóc...

   ....chúa thật sự không có thật rồi....

   Nếu có thật thì ngài thật nhẫn tâm quá.....

....................

   Khóc chán cô gái cựa mình lại im lìm nằm một chỗ không có ý định ra khỏi giường.

   Resumo tuyệt vọng.....

   Đây là lần thứ 51 cô tìm đến cái chết và là lần thứ 65 cô chết.... cô vô cùng tuyệt vọng... Tại sao chứ ? Rõ ràng đang sống hạnh phúc cô lại bị giết chết ở cái cái tuổi 28, chính là lúc mà cô hạnh phúc nhất, thành công nhất...

  Sống lại lần đầu cứ tưởng là mình được ông trời thương cho một cuộc sống mới với thân phận mới. Cứ thế dành chút kinh nghiệm ít ỏi kiếp trước xây dựng được danh nghiệp thành công tìm được tình yêu và cứ thế trở thành một cô gái hạnh phúc nhất thế gian.... Rồi, lại một lần nữa lúc mà cô hạnh phúc nhất bên người mình yêu lại bị người tình nhỏ của tên đó cường ngạnh giết chết vì là kẻ thứ ba xen vào giữa họ...

  Lần thứ hai, ông trời ưu ái mình quá, được rồi kiếp trước là do mình quá cả tin lần này chắc chắn sẽ ổn thôi..... Sinh ra trong một gia đình giàu có hạnh phúc, cô kiếp này căn bản không phải lo quá nhiều nhưng cuộc đời chớ trêu cô lại vướng vào một cuộc tình tay ba không hồi kết nhưng lần này cô thông minh hơn bỏ đi tên cặn bã và tìm người thực yêu mình. Đến lúc vào lễ đường trao nhẫn cô lại ngã ra chết vì bị hạ độc, tên mà cô cho là yêu cô đã lừa cô kí hợp đồng giao lại tài sản của cha mẹ rồi giàn dựng thành một vụ đầu đọc tại lễ cưới. Ha... đau lòng quá....

   Lại tiếp tục sống lại, lần này cô tự hứa sẽ không dây vào tình yêu nữa mà chăm chú xây dựng thế lực, trải qua kiếp thứ hai đủ cho cô thấy tiền quan trọng nhường nào. Cũng may lần này cô sống lại trong thân xác của một cậu trai trẻ được nhiều người kính trọng nên sự nghiệp nhẹ nhàng thăng tiến. Đáng chết là.... cô lại chết khi sự nghiệp đã đạt tớ đỉnh cao vì một kẻ điên. Hắn ta - kẻ điên đó, mang một suy nghĩ kinh tởm và điên khùng lên em trai mình chính là cô ở kiếp này. Hắn yêu em trai mình, yêu đến diên cuồng và giết em trai để không ai có được em ấy....

   Tỉnh lại lần nữa, lần này cô mệt rồi chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường làm kẻ mờ nhạt sống qua ngày thôi. Một gia đình khá giả cùng đứa con gái nhỏ lại vô cùng đúng ý cô, cứ thế sống nhàn nhã trong sự bao bọc của cha mẹ. Và rồi lại thế khi gia đình êm ấm hạnh phúc khi cô đã mở lòng đón nhận họ là gia đình mình khi vượt qua cú sốc ở kiếp thứ tư, một vụ thảm sát xảy ra, cô chết chân nhìn gia đình mình bị giết chết trước mắt bởi tổ chức nào đó. Họ mang cô đi vào một cái trại toàn trẻ con tầm tuổi cô, một lũ lóc nhóc 8, 9 tuổi bị bắt ép giết lẫn nhau để giành quyền sống. Trước sự đe dọa mấy đứa trẻ khiếp sợ phải làm theo, giết lẫn nhau, nhưng cô lại khác một con người với tâm hồn đủ trưởng thành và hiểu biết lại sợ hãi và không thể ra tay với những đứa trẻ trong trắng này được. Như thế cô chết vì bị một đứa trẻ nào đó giết...... một cuộc chọn lọc tàn nhẫn để tìm ra kẻ mạnh.

   Mở to đôi mắt mơ hồ trong im lặng, mệt quá..... Từng kí ức tiền kiếp gợi lại lần này thực sự con người kia không trụ được nữa, tinh thần chấn động, bất ổn.... trở thành một kẻ điên. Không phân biệt đúng sai, đi vào con dường sai trái trở thành một tội phạm giết người làm niềm vui che lấp đi quá khứ đau thương với suy nghĩ vặn vẹo. Kẻ tội phạm đáng khinh, ghê tởm như thế lại dễ dàng phải lòng một thiên thần chỉ vài câu hỏi thường nhật, sau từng ấy năm cô không còn chút minh mẫn nào nữa trực tiếp đem người mình yêu giết không chần chừ. Đúng vậy, kiếp này quan niệm của cô là ' Trước khi bị nó chi phối thì nên diệt trừ nó ngay lập tức'. Rồi cái gì cũng sẽ đến thật không may, thiên thần đó lại quá mức chói sáng, có nhiều kẻ mang lòng hận thù khi cô giết thiên thần ấy của họ. Một cuộc truy lùng gắt gao mở ra, không ngoài dự đoán cô bị bắt và tử hình ngay tại chỗ. Thật buồn cười!

   Aaaaa..... tha cho tôi đi... làm ơn đi.... để tôi chết đi.... Vậy là Resumo Wahani kiếp thứ sáu lần đầu tiên tìm tới cái chết - tự tử.

   Cảm nhận sự xa lại bao bọc xung quanh cùng mùi thuốc sát trùng đậm đặc. Tỉnh lại ở kiếp thứ bảy cô bơ phờ trên giường bệnh, cơ thể cô xuyên vào là một cô bé 13 tuổi bị ung thư phổi mãn tính chỉ đang dành thời gian ngắn ngủi thoi thóp trên giường bệnh chờ chết. Không còn gì luyến tiếc nữa mặc đời xô đẩy cô vượt qua từng cơn khó thở đau buốt ở ngực, làm bạn với thuốc giảm đau và những buổi hóa trị như muốn róc xương tủy chỉ để kéo dài thêm từng ngày từng giờ được sống theo yêu cầu của gia đình cô. Phép màu xảy ra, cô khỏi bệnh trong sự vui sướng của cha mẹ và trở lại cuộc sống thường ngày, một cuộc sống nhàm chán đối với cô trôi đi một cách êm ả đến kì lạ. Cô không cảm thấy vui vẻ hay hạnh phúc gì cả và chết vào tuổi 35 vì cơ thể đã từng hóa trị quá nhiều nên không thể trụ được nữa.

  .................

   Cứ thế sau nhiều kiếp đau khổ cô nhận ra, nếu cô sống quá hạnh phúc hay thỏa mãn với cuộc sống thì sẽ chết, bị cưỡng ép chết. Chỉ khi cuộc sống đối với cô trở nên vô vị và tẻ nhạt đến muốn chết đi thì cô mới có thể sống thọ. Nếu vậy, cô chọn cái chết có khi lại được giải thoát.

   Thế nhưng qua 65 kiếp rồi chịu đủ đắng cay ngọt bùi cùng hàng loạt kiểu cách chết và tự tử cô vẫn không thoát khỏi..... Tại sao vậy chứ ? Ngay từ đầu đây không phải sự ưu ái hay ban phước gì cả, đơn giản nó là sự trừng phạt và giam cầm. Hạnh phúc rồi lại đau đớn, một vong lặp vô tận đến nỗi vô vị.

   Gia đình, bạn bè, quyền lực, tình yêu, tiền, tham vọng,... trở lên thật nhạt nhẽo với cô đến nỗi mỗi kiếp tìm hiểu về một cách tự tử cho mình lại trở thành thứ níu giữ cô lại vài ngày trước khi sang kiếp khác.

-------------------------

- Đã dùng cách phổ thông nhất là nhảy cầu rồi....... rồi giờ thế nào đây........

   Chán nản ngẫm nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhăn lại khó chịu ra mặt....





///////////////

Chào các bạn tui lần đầu viết truyện mong chỉ giáo.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top