Chap 8: Tết Hàn thực ~~~Huynie~~~

Ở đội hôm đó là tết Hàn thực...

Phần vì toàn đội ai ai cũng bận bịu với việc tập luyện, phần vì cũng toàn đàn ông đàn ang nên chả mấy ai quan tâm đến bánh trái làm gì.

Ban quản lý của đội thương mấy cậu nhóc này ghê gớm! Vốn dĩ đa số các cầu thủ đều xuất thân rất khó khăn. Tại sao có thể khẳng định chắc chắn như vậy? Bởi lẽ, nếu gia cảnh tốt, bố mẹ họ đảm bảo sẽ cho con trai mình theo con đường học hành, sau này có công việc đàng hoàng, ổn định và an nhàn. Mấy ai chấp nhận cho con theo cái nghề khổ cực này chứ? Hào quang phút chốc nhưng khi sa sút phong độ nhất định sẽ bị chỉ trích. Chấn thương ảnh hưởng tập luyện, mà đấy là còn chưa kể tới có thể để lại di chứng cho sức khoẻ sau này. Thu nhập thì bấp bênh, độ tuổi cống hiến ngắn, sau này không đá bóng nữa thì sẽ làm gì?

Vì thế, ban quản lý muốn thắt chặt tình đồng đội cộng thêm luôn luôn mong tạo được bầu không khí gắn kết như gia đình nên tổ chức cuộc thi nặn bánh trôi! Cụ thể là sẽ chia ra tầm hơn chục đội, mỗi đội hai người. Họ sẽ được phân phát bột làm bánh, đường viên, vừng trắng, nồi cùng bếp gas du lịch. Phần thi trong vòng 15 phút, mỗi đội phải ra thành quả là một đĩa bánh trôi. Đội nào có thành phẩm đẹp mắt, ngon miệng sẽ được trao giải.

"Cha đẻ" của cuộc thi này là thầy Park.  Thầy từng nói vô cùng yêu các món bánh truyền thống của Việt Nam và hết mực thương các con trai cưng của mình nên đầu tư cho nghỉ buổi cả sáng tập luyện hôm đó để tổ chức thi.

Vì rất hiếm khi đội có hoạt động vui như thế nên ai ai cũng háo hức như trẻ con. Các cầu thủ chia nhóm từ tối hôm trước, thi nhau bàn luận, cá cược xem đội nào sẽ giành được phần thưởng của thầy Park. Đương nhiên, như mọi hoạt động chia nhóm khác, Dũng Chinh lại vô thức chọn "về chung mái nhà" với nhau. Chinh nói:
"Em chả mong đoạt được giải, hai đứa mình vụng bỏ xừ."
Dũng cười:
"Cái đấy mà em còn đắn đo à? Mình tuổi gì so với team chúng nó? Thôi đừng suy nghĩ nhiều, vui là chính. Đây là thời gian hiếm hoi để giải trí đấy, thoải mái nhé. Đừng đè nặng giải thưởng!"

Chả mấy mà đã tới sáng hôm sau...

Các cầu thủ nhanh chóng tập trung ở sân tập mà hôm đó là dịp hiếm hoi trở thành "đấu trường thi cử"! Thầy Park cùng ban quản lý đứng ở chỗ bàn trên cùng, to nhất. Trên bàn trải tấm ga trải trắng cùng tấm biển nho nhỏ ghi rất hoành tráng "Ban giám khảo". Bên dưới là 10 chiếc bàn, trên mỗi chiếc bàn đã chuẩn bị sẵn tất cả các dụng cụ đủ để làm ra thành phẩm là những đĩa bánh thơm ngon. Thầy Park thông báo thể lệ cuộc thi, các mục chấm thi. Nào là bánh phải ngon, phải tròn trịa không bị nát, vừng bên trên rải đều đẹp mắt, lúc làm xong phải xếp đồ gọn gàng sạch sẽ lại, đội nào không dọn thì trừ điểm vệ sinh. Thầy Park thông báo xong thì huýt một hồi còi ra hiệu bắt đầu, tất cả các "thí sinh" bước vào cuộc thi cam go và khốc liệt nhất.

Dưới tiết trời khá oi ả, ai ai cũng khẩn trương tập trung vào công việc của chính mình, trán mỗi người đều lấm tấm làn mồ hôi mỏng.

Trong lòng bàn tay đen đen của Chinh, cục bột trăng trắng kia nổi bật đến lạ! Tiến Dũng phì cười. Biết Dũng bắt đầu cười đểu mình, Hà Chinh ngẩng khuôn mặt đã lem nhem vì bột lên. Chả hiểu sao, mới có tí phút trôi qua, chưa nặn được viên bánh nào nhưng mặt Chinh đã "ăn bột" trước luôn rồi. Chinh cáu:
"Không làm để yên người ta tập trung làm, cười gì mà cười."
Dũng vẫn cười:
"Kệ tôi, tôi cười mặc tôi. Bản thân cậu cũng có tập trung đâu, phải để ý đến tôi mới biết tôi đang cười chứ đúng không?"

Hà Chinh giận tím mặt, bặm môi, dồn hết sức bình sinh nặn bánh.
*Bẹp* - cục bột đáng thương nát ra trong tay Chinh. Dũng cau mày:
"Nhè nhẹ thôi không hỏng hết bây giờ. Nặn bánh chứ không phải đá bánh mà dùng hết lực!"
Chinh ném viên bột xuống, gắt:
"Tự đi mà nặn."
Dũng cười nghiêng ngả xong cũng cầm viên bánh lên bắt đầu xoa xoa nhè nhẹ.

Phải công nhận tay Dũng to và thô ráp nhưng nói chung vẫn khéo léo hơn cậu. Hết viên này tới viên khác, thao tác tay của Dũng đưa lên hạ xuống, những viên bánh lần lượt ra đời dưới con mắt đầy ngạc nhiên của Chinh. Nhưng dù sao, hoàn hảo đến đâu thì vẫn thoang thoảng nét vụng về của người đàn ông chứ. Từng viên bánh vẫn chưa thực sự đều, một số viên vẫn lộ đường bên trong ra. Không sao, thế nào thì Chinh vẫn thấy đáng yêu hết! Chinh mỉm cười, tự dưng chả giận nữa, cũng cầm bột lên nhét đường vào trong rồi xoa xoa.

5 phút trôi qua...

Nhìn chung, các đội vẫn đang hết sức hối hả làm bánh. Đội của Xuân Trường cùng Duy Pinky là nhanh nhất, đã nặn gần xong và chuẩn bị tới công đoạn luộc bánh. Lạ thật, nhắm mắt mà cũng nặn được bánh mà còn nhanh nữa chứ!

Đội của couple "Từ bi Đại Đức" thì phối hợp rất hài hoà và ăn ý với nhau, hầu như không có tiếng tranh luận cãi vã nào. Đúng là team toàn hot boy nên vừa sang vừa có thần thái dã man.

Bên team Tư Dũng cùng Trọng Ỉn chỉ toàn thấy tiếng anh Tư:
"Mi mần chi mà lâu rựa?"
"Mi nói cái chi? Thôi mi đừng nói nựa mô, mi tập trung làm đi."
"Ta không cần giải mô, nhưng phải cố hết sức."
Trọng Ỉn hiền lành răm rắp nghe theo lời anh Tư, tuyệt nhiên không có tiếng phàn nàn nào thoát ra.

Team quý tộc gồm hoàng tử Trung Đông Đức Huy cục súc và Công (chúa)  Phượng không ai nhường ai câu nào. Cái team này hôm qua là vì một người đi wc, một người mải nhắn tin với gái nên khi quay lại ai ai cũng có team hết rồi. Cuối cùng còn thừa đúng hai người họ nên đành về chung team với nhau. Công (chúa) Phượng:
"Mi nặn cục to cục nhỏ vậy mà không trướng mắt răng?"
"Mày thích tao nhét cục bột vào lỗ mũi mày không?"

5 phút tiếp theo...

Cuối cùng thì team Supler và Trending cũng đến công đoạn luộc bánh. Lúc chuẩn bị vớt bánh ra thì Dũng mót vệ sinh, Dũng nói với Chinh:
"Em nhớ vớt bánh ra thì ngâm nước lạnh cho bánh cứng lâu đấy nhé. Anh đi vệ sinh chút."
Chinh mải vớt bánh nên ậm à ậm ừ, nghe Dũng nói câu được câu chăng. Nhắc nhở xong, Dũng chạy một mạch tới wc.

Và...

Điều gì đến rồi cũng sẽ đến, Chinh đen quên mất lời dặn của Dũng súp lơ trước lúc ra đi, vớt bánh ra xếp thẳng lên đĩa. Chinh cầm bát vừng lên, vừa chấm bánh vừa thắc mắc:
"Ơ, sao bánh nó cứ mềm nhũn ra thế nhỉ?"
Thầy Park ra hiệu thời gian còn lại:
"5, 4,..."
Trending nhìn thầy ra hiệu mà cuống quá, đổ ụp cả bát vừng lên đĩa bánh!
*Roạt* - vừng trên bánh loang lổ, chỗ có chỗ không, chỗ cả núi, chỗ trắng ởn… Chinh sợ quá, vội lấy tay sửa sửa với gạt bớt đi.
"3, 2, 1..."

Hết giờ.

Tất cả các "thí sinh" bỏ tay ra khỏi bàn. Hầu như bàn nào cũng chưa dọn vệ sinh xong và thảm hoạ nhất là bàn của Công (chúa) Phượng và hoàng tử cục súc! Có 15 phút thôi mà lanh tanh bành hết cả lên.

Trending cười hí ha hí hửng, xem ra team cậu vẫn chưa phải team đội sổ ahihi. Thầy Park cùng ban quản lý bắt đầu đi chấm bánh của từng đội. Cùng lúc ấy thì Tiến Dũng từ xa hổn hển chạy lại...

Dũng nhìn đĩa bánh mềm oặt ẹo, xong lại nhìn Chinh với ánh mắt dò xét:
"Lúc vớt bánh ra em có ngâm với nước mát không đấy?"
Trending ngớ người:
"Ớ, anh có bảo em đâu."
Dũng Supler đưa tay lên đỡ trán:
"Biết ngay mà, anh đi một cái là be bét hết. Mà em chấm vừng kiểu gì lại nham nhở thế này?"
Trending nói thản nhiên:
"Tại lúc đấy hết giờ nên em ụp cả bát vừng lên đấy."
Supler:
"..."

Kết quả thì không còn gì thắc mắc nữa, đương nhiên team Trending × Supler không đạt được giải nhất nhưng nói chung cả hai vẫn hết sức vui vẻ. Tới phút công bố và trao giải họ cũng chẳng quan tâm nữa, vô tư ngồi sụp xuống sân cỏ đút bánh cho nhau ăn. Có thể bánh hơi nát, có thể bánh chưa đều, có thể họ không phải là team xuất sắc nhất. Nhưng sao chứ? Miễn họ thấy vui, thấy mãn nguyện là được rồi.

Nụ cười tươi rói của cả hai dưới ánh mặt trời chói chang ánh lên lấp lánh.

Dường như, họ quay về với niềm vui của con trẻ. Dường như họ đã có thể leo lên cỗ máy thời gian mà quay về thời quá khứ khi còn bé được ở bên gia đình.

~~~~~~~~~~~~HUYNIE~~~~~~~~~~~~
Mừng ngày bánh trôi bánh chay huraaaaaaaa :)) các mày đã đc ăn bánh chưa? Dù tao hnay ôn toán bục mặt l để thi nhưng sáng sớm ngày ra đã có đồ để nốc vào mồm rồi này hoho 😂😂😂

À ai chúc tao thi tốt toán phát đm t bị học lệch văn toán sợ quá hicc...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top