😶‍🌫️21. Giải phóng bản thân

21. Giải phóng bản thân.

Sáng thứ sáu Hạ Triêm vẫn không cho Từ Vi Trần tiễn cậu, một mình đi xe buýt về trường.

Điều đầu tiên cậu làm khi về là lấy quần pyjama của giáo sư Từ đi giặt.

Đối mặt với ánh mắt chất vấn của bạn cùng phòng, Hạ Triêm giữ vững niềm tin không giải thích không thừa nhận, trơ mặt cầm quần dũng mãnh đi giặt.

Nhưng giặt rồi giặt thì kiểu gì cậu cũng nhắc nhở mình rằng đó là tinh dịch của Từ Vi Trần, thế là sau đó bật cười với cái thau nước.

Đám bạn cùng phòng: "..." "..." "..."

Sau khi giặt xong, Hạ Triêm nhắn tin cho Từ Vi Trần: Giáo sư Từ, đã giặt quần của anh xong rồi, đang phơi đây.

Từ Vi Trần: Ừm.

Hạ Triêm: Trưa ăn chung với nhau được không?

Từ Vi Trần: Trưa tôi không ăn ở canteen, trò có thể đến văn phòng của tôi nghỉ trưa.

Hạ Triêm cười ngốc nghếch với cái điện thoại, Từ Vi Trần anh giả vờ hay lắm, muốn làm tình thì cứ nói thẳng đi, còn bày đặt nghỉ trưa.

Hạ Triêm ăn trưa xong tranh thủ đi tắm rửa, sau đó mới tung tăng đi tìm Từ Vi Trần.

Bạn cùng phòng càng ngày càng không hiểu tác phong của cậu, tối đi đêm không về, giặt quần cho đàn ông khác, tắm giữa trưa...

Khi Hạ Triêm đến văn phòng của Từ Vi Trần thì anh đang gõ gì đó trên máy tính, cậu nghiêm túc gõ cửa, "Giáo sư Từ, em vào được không?"

Ai ngờ cố vấn của Hạ Triêm tình cờ đi ngang thấy cậu, kinh ngạc nói: "Hạ Triêm? Em đến tìm giáo sư Từ à?"

Hạ Triêm đang sắp cương, suýt chút nữa bị cố vấn dọa cho ngừng hót, đáp chiếu lệ: "À, dạ, tìm giáo sư Từ hỏi vài câu."

Cố vấn còn bắt chuyện với cậu, "Chuyện CLB của em tôi đã nghe nói rồi, định làm lớn chuyện thật hả?"

Hạ Triêm: "... Thầy à, chúng em không làm lớn chuyện thì không giữ CLB được."

"Được rồi, chuyện của các cô cậu tôi không hiểu, tôi chỉ nói trước một câu, không phải giảng viên nào cũng sáng suốt như tôi đâu, cô cậu cứ chuẩn bị tinh thần bị lãnh đạo trường đả kích đi."

"Dạ, em cảm ơn."

Hạ Triêm và cố vấn nhìn nhau một lúc nhưng không ai định đi, vì vậy Hạ Triêm hỏi: "Thầy không đi ạ?"

Cố vấn bật cười: "Tôi tìm giáo sư Từ có việc cần, em có chuyện thì hỏi sau đi."

Sao Hạ Triêm cam tâm rời đi như thế được, nếu không thì thành tắm vô ích hả, thế là cậu mạnh mẽ đi vào cùng cố vấn.

Hai giảng viên nói chuyện với nhau, Hạ Triêm ngồi một bên chờ không thấy lúng túng chút nào, cậu không tin không chờ được cố vấn đi.

Hạ Triêm ngại nghịch điện thoại nên chỉ ngồi chờ, trơ mắt nhìn thời gian trôi qua, sắp đến giờ vào lớp rồi, may mà chiều nay tiết một cậu không phải học, nhưng cậu bắt đầu nghi ngờ với trình độ lải nhải này của cố vấn thì rất có thể hôm nay cậu sẽ không được đụ.

Hạ Triêm ai oán nhìn Từ Vi Trần, cũng vừa hay anh ngước mắt lên nhìn cậu.

Từ Vi Trần ngắt lời cố vấn, nói với giọng nhẹ nhàng: "Tôi đã biết đại khái rồi, tôi sẽ tận dụng tuần này để chuẩn bị các vấn đề liên quan, tiếp theo vẫn còn vài việc cần giải quyết."

Cố vấn cũng nói: "Vậy được, chuyện này giao cho giáo sư Từ."

Cuối cùng người cũng chịu đi, chân trước cửa vừa đóng, chân sau Hạ Triêm đã nhào vào lòng Từ Vi Trần.

Hạ Triêm nghĩ đến câu anh vừa nói, hỏi: "Từ Vi Trần, anh còn chuyện gì cần phải giải quyết hả?"

Từ Vi Trần khóa trái cửa: "Giải quyết vấn đề động dục của sinh viên."

.

"Bạn học Hạ Triêm Triêm, sao lại dụ dỗ giáo sư trước giờ học, hửm?" Từ Vi Trần vừa chịch vừa hỏi.

Hạ Triêm quỳ gối trên ghế da, ưỡn mông về phía Từ Vi Trần, đã bị anh nện đến không còn tỉnh táo, nói bừa: "Vì bên trong ngứa quá... ưm... không chịu nổi nữa... muốn cu to của giáo sư đụ em..."

"Học ở đâu mà lẳng lơ thế?"

"Em vốn lẳng lơ mà... ưm... lẳng lơ tự nhiên."

Hạ Triêm thừa nhận rất thẳng thắn, lúc trước khi cậu thủ dâm luôn nghĩ mình được đàn ông đụ, thế còn không đủ, vì từ khi làm tình với Từ Vi Trần rồi thì đối tượng ảo tưởng cũng bắt đầu có hình có dáng, khi cậu không đến nhà anh sẽ thừa dịp trong ký túc xá không có ai nhớ lại cảnh Từ Vi Trần đụ mình, đút tay vào trong lỗ nhỏ đâm thọc tưởng tượng rằng Từ Vi Trần đang đụ mình.

Hạ Triêm thở gấp: "Từ Vi Trần... ngày nào tôi cũng nhớ anh để thủ dâm."

Từ Vi Trần chậm rãi tăng tốc độ nện dập, dương vật anh ra vào mạnh mẽ trong lỗ nhỏ, chịch đến mức vang vọng tiếng nước nhóp nhép, Từ Vi Trần nhỏ giọng mắng: "Bé dâm, chảy nhiều nước dâm thế."

"Em dâm mà... A a a... sâu quá... em muốn... muốn con cu to đút luôn vào... ưm... Từ Vi Trần, ngày nào em cũng muốn được anh địt..."

Từ Vi Trần dán vào tai cậu thủ thỉ: "Vậy sau này em trốn dưới bàn làm việc của tôi, ở trần ở truồng, muốn ngậm cu thì tự mình đỡ lấy cắm vào lỗ nhỏ được không?"

Hạ Triêm tưởng tượng ra cảnh đó rồi bị Từ Vi Trần kích thích cho hưng phấn hơn, liên tục đồng ý: "Được... muốn được cu cắm trong lỗ nhỏ... A ưm... Từ Vi Trần anh nhanh nữa..."

Từ Vi Trần bắt đầu thọc mạnh vào lỗ nhỏ, dương vật nện nhanh và sâu vào bên trong làm cho Hạ Triêm kêu tiếng này to hơn tiếng kia, Từ Vi Trần véo núm vú cậu nói: "Kêu to thế, không sợ bị người khác nghe thấy à?"

"A... sướng quá... Từ Vi Trần cu anh to chết mất... em muốn kêu đó... dù sao cũng không phải mất thanh danh của em..."

Dương vật trong lỗ nhỏ di chuyển nhanh chóng, Từ Vi Trần gần như là đâm đụ thật mạnh vào lỗ nhỏ của cậu bằng cường độ trừng phạt, Hạ Triêm dâm đãng rất hợp ý anh, làm anh sắp không kìm được lý trí muốn đắm chìm vào trong khoái cảm đụ địt cậu.

Tiếng rên rỉ của Hạ Triêm đã đến mức điên cuồng, cậu sắp xuất tinh, gọi tên Từ Vi Trần: "Từ Vi Trần, em muốn bắn... A..."

Cậu muốn bắn nhưng với Từ Vi Trần vẫn còn sớm, khi anh đổi tư thế muốn chịch tiếp thì chợt có người nhấn chuông.

Hạ Triêm ngừng tiếng thở dốc ngay lập tức, nhỏ giọng nhắc nhở Từ Vi Trần: "Hình như có người tìm anh."

Từ Vi Trần tiếp tục đâm rút dương vật của mình, không có ý định dừng lại, "Không sao, để chờ đi."

Hạ Triêm hạ giọng: "Từ Vi Trần, sao anh lại trở nên như thế?"

"Rên tiếp đi, tôi thích nghe em rên."

"Đụ má! Từ Vi Trần anh điên rồi phải không? Có người ở bên ngoài đó!"

Từ Vi Trần mạnh mẽ dập sâu làm cho Hạ Triêm lại thở hổn hển lần nữa, "Văn phòng cách âm, không mở cửa thì bên ngoài chẳng nghe được âm thanh gì cả."

Hạ Triêm vẫn cảm thấy không thể chơi điên quá, vì vậy cầu xin Từ Vi Trần: "Lát nữa cho anh đụ tiếp được không? Giáo sư Từ anh đừng tinh trùng đầy não vậy chứ?"

Cuối cùng Từ Vi Trần cũng dừng động tác lại, bắt đầu ra điều kiện với Hạ Triêm: "Vậy em phải oral sex dưới bàn làm việc cho tôi."

Hạ Triêm muốn mắng chết anh: "Từ Vi Trần, cái lão súc sinh nhà anh, rốt cục là anh bung xõa bản thân hay là mất trí hả?"

Từ Vi Trần bất đắc dĩ rút khỏi cơ thể cậu, tùy tiện tháo bao ném vào sọt rác, vừa mặc đồ vừa nói, "Hạ Triêm Triêm, tôi rất dâm, em nên biết sợ đi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top