Chương 7
CHƯƠNG 7
Buổi chiều, tới giờ tan làm, Tề An liền vội vàng thu dọn đồ đi về, cũng không giống nhân viên ở đây đều cố ý ở lại công ty để nhìn thấy diện mạo giám đốc mới.
Tề An đi Hỗn Độn ca hát cũng vừa thời gian, một tuần hai-ba-năm-bảy, vừa lúc hôm nay là thứ hai, Tề An về nhà dọn dẹp một chút lại muốn đi quán bar.
Cả đêm, Tề An hát xong hai ba bài hát liền có thể về nhà, loại bán nghệ này kiếm tiền kỳ thật cũng không nhiều, cả đêm chỉ có thể kiếm năm trăm tệ.
Bởi vì ba Tề An hàng năm nằm viện, viện phí cùng tiền thuốc men tốn chi phí rất lớn, cho nên hôm trước Tề An mới bất đắc dĩ đáp ứng bán đấu giá bản thân.
Ngày hôm sau, Tề An giống thường ngày tỉnh dậy sớm, rời giường rửa mặt sau đó đi làm, Tề An khôi phục lại nguyên bộ dáng, cũng không có bởi vì cùng Từ Độ đêm hôm đó mà trở nên có điểm bất đồng.
Đã gần ba mươi tuổi, trên người có rất nhiều gánh nặng cùng áp lực, không thể luôn giống như thời học sinh lúc ấy chỉ nghĩ đến nhi nữ tình trường được.
Tề An lại mang kính dày nặng, từ trên bàn cầm lấy cặp xách đi làm.
Một giờ sau, thành công đến công ty.
Tề An không có nói gì đi tới trước bàn làm việc của mình ngồi xuống, mới vừa ngồi xong liền nghe được đồng nghiệp bên cạnh ríu rít nói chuyện.
"Ài, tôi ngày hôm qua nhìn thấy tân giám đốc, thật là hảo soái a!!!"
"Phải không phải không? Tôi ngày hôm qua cùng bạn trai có hẹn, cũng chưa kịp nhìn thấy."
"Thật, tôi chờ đến 9 giờ tối mới nhìn thâyd. Rất là đẹp trai... hảo soái... hảo soái a! Mùa xuân của tôi đã tới."
"Nhìn cô bây giờ thật không có tiền đồ, vị đó thật ra có bao nhiêu đẹp?"
"Vô địch thiên hạ đệ nhất đẹp trai, đẹp đến mức nhũn chân..."
Tề An nghe được chỉ là cười cười, sau đó nghiêm túc xử lý công việc của bản thân.
Tuy nói đã đổi giám đốc mới, nhưng cũng không có chuyện quan trọng gì đặc biệt phân phó xuống, công việc vẫn là nhẹ nhàng như thường.
Một buổi sáng, chớp mắt liền trôi qua, tất cả mọi người đều đi nhà ăn ăn cơm, mình Tề An ngồi ở vị trí ăn bánh mì.
Đại khái là bánh mì làm quá khô hoặc là Tề An ăn quá nhanh, sau đó liền Tề An nghẹn, nghẹn rất khó chịu.
Tề An từ bàn làm việc cầm lấy cái ly nhanh chóng đến phòng trà, rót một ly nước sau đó uống một ngụm làm thông khí lên xuống.
Rốt cuộc cũng có cảm giác sống sót.
Lại rót một ly nước, cảm thấy không tệ nữa Tề An cầm ly nước đi đến chỗ ngồi.
Chính là còn chưa tới chỗ ngồi, đối diện liền đến một khuôn mặt nữ tính tinh xảo.
Nàng thật xinh đẹp, mặc một bộ âu phục màu đen xinh đẹp quyến rũ, là loại điển hình cho tiểu thuyết mỹ nữ quyến rũ.
Tề An nhíu nhíu mày, tính đi vòng qua nàng.
Nhưng vị kia lại không buông tha Tề An, chỉ thấy nàng duỗi cánh tay ra chặn đường đi của Tề An.
Lông mày nhăn lại, trong lòng Tề An khẩn trương, cái người ngăn mình tên là Y Toa Toa, tuy cùng thuộc bộ phận tiêu thụ nhưng trước nay là nước sông không phạm nước giếng.
Không, thay lời khác nói, hẳn là Tề An cũng không phạm nàng, nàng lại luôn nhìn cậu không vừa mắt, Tề An không hiểu lắm đây là vì cái gì.
Chỉ thấy Y Toa Toa vẻ mặt khinh thường nhìn cậu mặc bộ âu phục dài rộng hướng Tề An nói, "Thật không hiểu loại người này, vì cái gì ở lại công ty, quả thực ô uế mắt người khác."
Y Toa Toa nói chuyện rất khó nghe, nhưng Tề An cũng không có tức giận, cậu không muốn cùng một nữ nhân viên tính toán chi li.
Tề An không có đáp lại lời Y Toa Toa nói, chỉ là vòng qua Y Toa Toa, từ bên cạnh nàng đi qua.
Y Toa Toa thấy Tề An lại không để ý tới bản thân, tức giận liền duỗi chân muốn làm Tề An té ngã.
Quả nhiên, Tề An vấp chân cô suýt nữa ngã bầm mặt. Bất quá Tề An cũng không có ngã xuống dưới sàn nhà, mà ngã vào một lồng ngực.
Tề An dùng tay đẩy đẩy mắt kính, sau đó ngẩng đầu nói, "Thực xin lỗi, tôi không phải......"
Vừa mới ngẩng đầu, đập vào mắt chính là gương mặt quen thuộc, đôi môi mím chặt, mày kiếm nhăn lại, mũi cao thẳng cùng làn da ngăm đen, vẻ mặt đầy lệ khí.
Này, này đây không phải Từ Độ sao......
Tề An sợ tới mức lập tức liền đẩy Từ Độ ra, sau đó cúi đầu nói, "Xin, xin lỗi......"
Nhưng mà Từ Độ chỉ là nhìn thoáng qua Tề An, không nói gì liền đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top