Bacsidamdang-Thượng

Quang Hùng lười biếng ngồi trên ghế, trên đầu còn vô cùng tao nhã làm một quả style tổ quạ, trong miệng phì phèo thuốc lá, bắp chân to dài kiện mỹ vắt chéo ngang nhiên để trên bàn, thoạt nhìn có vẻ lưu manh nhưng lại khoác trên thân chiếc áo blouse trắng thanh tao bên ngoài có hơi nhăn nhúm, bên trong lộ ra mảnh áo sơ mi đã sờn, đến cả việc đóng cúc cũng ngại, quanh thân áo bó chặt ẩn hiện cơ ngực cùng 6 múi mê người.
"Hô......" Nhẹ nhàng phun ra vòng khói bạc, tay đưa lên gãi gãi cằm lún phún, ân, hình như đã qua ba ngày chưa có cạo râu. Nga, đúng rồi, có lẽ vì mình ba ngày không về nhà, ngay cả áo sơ mi trên người cũng có thể từ hôm kia kia chưa có thay đi.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
"Mời vào!" Quang Hùng dụi tàn thuốc, đem chân nguyên bản đặt trên bàn cũng vác xuống, dù sao ở trước mặt người ngoài, vẫn phải duy trì trong mắt họ một chút hình tượng tốt đẹp.
"Bác sĩ Hùng, bệnh nhân đang đợi ở ngoài." Đi vào là một cô bé y tá, khuôn mặt tròn tròn khi cười còn lộ ra hai cái răng nanh, rất đáng yêu.
"Ok, để hắn vào đi." Quang Hùng đứng dậy, vỗ vỗ áo trắng trên người cho đỡ nhăn nheo một chút, từ ngăn tủ bên cạnh rút ra một đôi găng tay y tế. Đứng ở cạnh giường bệnh giữa phòng, sắp xếp lại dụng cụ y tế có thể chút nữa sẽ phải dùng qua.
Nắm cửa vang lên một tiếng 'cạch', rõ ràng là thanh âm đóng cửa có chút quái dị làm hắn nghi ngờ quay đầu, vừa đúng lúc nhìn thấy bệnh nhân, ánh mắt thoáng qua một tia hàn quang. Quang Hùng lại chậm rãi trở về chỗ ngồi.
Bệnh nhân nhìn còn rất trẻ, lớn lên lại xinh đẹp thanh tú, bạch bạch tịnh tịnh, lật mặt hắn từ trên xuống dưới, đều phải hoài nghi có phải hay không mới qua mười tám tuổi, bất quá nhìn hắn một thân comple trang trọng, trên người còn toát ra khí độ trầm ồn của doanh nhân, thật là làm cho người nhìn qua đã cảm thấy khó chịu.
"Cởi giày leo lên giường nằm xuống." Quang Hùng lạnh như băng nói xong, liền nhận lấy hồ sơ bệnh từ trong tay người trước mặt, đến bên bàn làm việc ngồi xuống, lấy ra một cây bút, bắt đầu ghi danh.
"Họ tên."
"Đăng Dương."
"Tuổi."
"Hai mươi bảy."
Hai mươi bảy? Thật không thể tin, thanh niên khuôn mặt nhìn qua còn rất trẻ con đã hai mươi bảy rồi.
"Giới tính."
"Nam......" Đăng Dương rất tức giận, cậu không biết tôi là nam hay nữ sao......
Điền tên xong, Quang Hùng đứng dậy, đi tới mép giường, lanh lẹ đưa tay đối Đăng Dương cởi thắt lưng kèm khóa quần tụt xuống.
"Cái này của anh làm sao? Bị yếu hay mắc bệnh phụ khoa?" Quang Hùng đại đại liệt liệt bắt lấy phân thân mềm nhũn của Đăng Dương.
"Bác sĩ!" Đăng Dương tức giận hét lớn.
"Làm sao? Không phải a, không phải cũng tốt, bất quá xem qua dương vật anh có vẻ dùng quá độ rồi, phỏng chừng bạn gái rất nhiều đi."
Đăng Dương lập tức mặt đỏ tới mang tai, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:
"Tôi không có bạn gái!!"
"Phải không? Vậy anh rốt cuộc đến đây xem bệnh cái gì?" Quang Hùng cũng không thèm để ý, người tới đây khám bệnh loại nào cũng có, người không thích gái cũng chẳng phải chuyện gì mới mẻ.
"Da quy đầu hình như hơi sưng tấy." Đăng Dương mặt xanh mét, tức giận nói.
"Vậy để tôi kiểm tra giúp một chút." Quang Hùng hơi cong lên khóe miệng, mờ hồ lộ ra một tia gian trá.
Trên dưới sờ soạng một phen, Quang Hùng câu khởi ngón tay, nhẹ nhàng ma sát nang đại mềm mại. Đăng Dương nằm trên giường lập tức hô hấp có chút khó khăn. Máu từ trên đổ dồn xuống dưới, phân thân bị kích thích kìm nén không được liền chào cờ.
"Quả thật là có chút sưng a." Quang Hùng làm bộ nói, sau đó nhẹ nhàng ở trên phân thân cương cứng búng nhẹ một cái.
"Không bằng làm tiểu phẫu cắt luôn đi."
"Cái gì?" Đăng Dương giật mình nhìn Quang Hùng. Có vẻ không tin vào tai mình.
"Tôi bảo cái kia là da quy đầu kia của anh." Quang Hùng bĩu môi một cái, nói.
"Thật phải cắt?" Đăng Dương cảm giác da đầu tê dại một trận.
"Tùy anh thôi." Quang Hùng khoanh tay ôm trước ngực, hếch cẳm nhìn hắn, trong tay quơ quơ giấy cam kết phẫu thuật.
"Được ...... Cắt......" Khuôn mặt khổ sở nói ra một hơi, Đăng Dương đặt bút, ở trong giấy cam kết ký tên, sau đó bất đắc dĩ nhắm mắt lại nằm trên giường.
"Đây chính là anh tự đồng ý phẫu thuật nha." Quang Hùng câu khởi khóe miệng, từ trên bàn lấy ra một ống kim tiêm thuốc mê, đặt mũi chích lên tay Đăng Dương một nhát. Đăng Dương liền mơ màng mất dần đi tri giác.
Đợi đến lúc thời điểm Đăng Dương tỉnh lại, hắn phát hiện mình thế nào đã ngồi trên một chiếc ghế. Trong miệng bị nhét một búi giẻ, suýt chút nữa hốt hoảng mà hô hấp luôn bằng miệng. Hai tay bị trói chặt đằng sau lưng, thân dưới quần âu, quần lót đều không cánh mà bay, hai chân khiêu khai mở rộng, cổ chân cùng đùi đều bị trói chặt ở chân ghế có cố gắng khép lại cũng vô dụng.
"ô ô......" Đăng Dương giãy giụa thân thể, nhưng ở trong cái tình thế bị trói chặt cố định như này có nhúc nhích cũng chỉ làm đau mình thêm.
"A a." Phía sau truyền đến tiếng cười cực kỳ dâm đãng.
"Tiểu mỹ nhân, anh gấp đến độ chịu không nổi nữa rồi sao?" Sau đó từ đằng sau hiện ra một bàn tay thô to bắt lấy phân thân hắn chơi đùa.
"Gia hỏa này phân lượng thật không tệ a. Mới vừa kiểm tra toàn thể mới chú ý tới." Quang Hùng liếm môi một cái, tay nhẹ nhàng nhu lộng nắn bóp tính khí mềm mại. Phân thân Đăng Dương bị sờ mấy cái đã có dấu hiệu cương lên, bao quy đầu tuột vỏ, lộ ra đỉnh dương vật đỏ hồng như nấm mũ.
"Thật là lớn a." Quang Hùng cảm khái nói:"Bảo bối phải chơi đùa mới thoải mái."
Đăng Dương nghe hắn nói xong, thân thể giãy giụa càng thêm kịch liệt.
"Yên tâm, tôi bảo đảm nhất định sẽ làm anh cực kỳ thoải mái." Nói xong, chuyển tay đến lồng ngực Đăng Dương, chậm rãi cởi cúc áo sơ mi đắt tiền, lộ ra đường cong lồng ngực cực kỳ mỹ lệ.
Thổi ra một tiếng huýt sáo, Quang Hùng hài lòng nói:
"Mỹ nhân, dáng người thực không tệ. Thật không lột sạch tây trang mới nhìn không ra cực phẩm a."
Đăng Dương không nói gì, chẳng qua là dưới áp bách của Quang Hùng, đã có vẻ buông xuôi bỏ qua chống cự.
Quang Hùng cúi đầu, đưa vào miệng nhũ viên hồng nộn trước ngực hắn, dùng đầu lưỡi quấn lấy đầu nhũ tận lực hút mút, tay phải không ngừng hành hạ hồng anh còn lại, cấu ngắt mấy cái, liền sưng đỏ cương cứng lên. Tay trái ở dưới cao thấp lên xuống nhu lộng vật nhỏ giữa hai chân hắn.
Mắt thấy Đăng Dương tựa hồ đã bị dục niệm che mờ cả hai mắt, Quang Hùng đột nhiên ở trước ngực hắn hung hăng cắn một cái, lưu lại trên khỏa ngực hắn hai đạo vết máu.
Đăng Dương rên lên một tiếng, thân thể có chút hơi run rẩy, dáng vẻ hình như rất đau. Nhưng Quang Hùng cũng không để ý cảm thụ của hắn, lè lưỡi, dọc theo vết thương còn rỉ máu liếm một vòng, liếm đến khi máu đã khô, sau đó một đường di chuyển xuống dưới. Đầu lưỡi cực kỳ linh hoạt, mang theo trong suốt nước bọt, dọc đường bụng bằng thẳng không một chút tì vết, tiến dần đến trung tâm dục vọng.

Quang Hùng nhìn trong tay tính khí hơi khiêu động, đưa ra đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm, trong miệng dâng lên một cỗ mùi vị ngai ngái. Đăng Dương bị liếm, trong nháy mắt nhẹ nhàng run một cái, sau đó côn thịt dưới thân cũng trướng lớn, thậm chí chóp đỉnh cũng bắt đầu nhỏ giọt trọc dịch trắng sữa.
"Muốn?"Quang Hùng nhẹ nhàng liếc ánh mắt tà nghễ đến Đăng Dương, trên mặt tự tiếu phi tiếu. Đăng Dương có chút dại ra khi bắt gặp khuôn mặt đó của Quang Hùng.
Quang Hùng cúi người, quỳ gối dưới chân Đăng Dương, dùng đầu lưỡi liếm cộn thịt từ trên xuống dưới, mỗi một tấc đều không bỏ qua, dùng đầu lưỡi cuốn chặt xung quanh đỉnh chóp, dọc theo thân trụ xoay vòng liếm xuống. Ngón tay chậm rãi nắn bóp hai tiểu cầu, thỉnh thoảng dùng răng cắn nhẹ lên bề mặt da mịn màng.
Đăng Dương bụng ngày càng căng cứng, trong miệng liên tục để thoát ra thanh âm rên rỉ sảng khoái 'ô ô ~'. Không nhịn được uốn éo lưng, đem côn thịt càng muốn tiến vào sâu trong cổ họng Quang Hùng.
Quang Hùng vâng lệnh mở miệng ngậm vào âm hành trước mặt, dùng đầu lưỡi trong miệng không ngừng khuấy đều, côn thịt bên trong di chuyển nuốt ra nuột vào, nước miếng trong suốt tưới ướt rừng rậm, lóng lánh đọng nước sáng bóng.
"A....a..." Đăng Dương thở dốc thô trọng một trận, toàn thân co quắp đến bủn rủn, ánh mắt nhắm lại thật chặt, phảng phất chỉ cần một giây sẽ đạt tới cao trào. Nhưng chưa kịp lên đến nơi Quang Hùng đã dừng lại, phun ra âm hành của hắn.
"Hừ, tùy tiện bị liếm hai cái đã biến thành như vậy, thật vô dụng." Quang Hùng đứng lên, chậm rãi nói, xoay người vòng ra đằng sau lưng Đăng Dương.
Đăng Dương trong miệng không ngừng phát ra tiếng ô ô, căm tức nhìn theo Quang Hùng, thân thể cũng liều mạng giãy dụa, ngay cả cái ghế cũng phát ra thanh âm "Cót két! Cót két!".
Thanh âm thanh thúy vang lên, tiếng cởi thắt lưng làm Đăng Dương bừng tỉnh lại, đằng sau lại truyền đến tiếng ma sát của quần áo, giống như đang cởi ra.
"Ba" một tiếng, tựa hồ giống như tiếng mở nút chai, làm Đăng Dương kích động mặt đỏ rần lên, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra hình ảnh nam nhân cường tráng bắt đầu thoát từng kiện từng kiện quần áo, sau đó tách mở hai chân, ngón tay đổ ra rất nhiều chất dịch bôi trơn, hơi nhíu lại chân mày, đem ngón tay dính dịch lỏng kia bỏ vào trong mật huyệt mình khuấy động.
Sự thật cùng hắn tưởng tượng hơi có sự khác biệt, Quang Hùng thật sự chỉ cởi bỏ quần và áo sơ mi, nằm lỳ ở trên giường, đem áo Blouse trắng vén tới eo, cái mông nhếch cao mân mê, bên trên ngón tay dính đầy chất dịch sền sệt, hai ngón tay đang đặt trong hậu huyệt ra ra vào vào.
Ngón tay dính chất bôi trơn ma sát bên vách phát ra vài tiếng, Quang Hùng nương theo ngón tay đẩy ra đút vào vang lên ngọt nịm tiếng rên rỉ. Đăng Dương một bên không cách nào nhúc nhích, cảm giác mình chắc chắn điên rồi. Bên tai là thanh âm dâm đãng của Quang Hùng cọ đến cọ đi, hạ thân ngưỡng bổng, trướng lớn đến bùng phát mà không cách nào vuốt ve, dục vọng điên cuồng muốn liều mạng thoát khỏi trói buộc, lập tức nhào đến thao chết nam nhân kia.
Quang Hùng nhìn Đăng Dương đã có dấu hiệu nổi điên, hài lòng nhếch khóe miệng. Hắn từ trên giường bò xuống, đi tới trước mặt Đăng Dương, nâng lên một chân, giẫm lên đùi Đăng Dương, phân thân cương cứng bại lộ rõ ràng, nhẹ nhàng lắc eo, thịt hành thật lớn liền cọ cọ lên má Đăng Dương.
Đăng Dương mặt mũi đỏ bừng nhìn nam nhân cường tráng trước mặt, hạ thân trần trụi, trên người chỉ độc một cái áo choàng Blouse của bác sĩ, một chân giẫm lên trên người hắn, mật huyệt giữa hai chân bị hai ngón tay của mình rút ra rồi cắm sâu vào, một cái tay khác đặt trên cơ ngực tự nắn bóp, vê tròn nhũ viên đỏ sẫm, trên mặt phiến tình hưởng thụ, hạ thân thẳng tắp quẹt qua quẹt lại hai má hắn, nhẹ nhàng vỗ vào mặt. Ánh mắt Đăng Dương tràn đầy tơ máu, nam nhân dâm đãng, cư nhiên dùng cách này câu dẫn hắn.
Quang Hùng thấy cặp mắt Đăng Dương đã đỏ ngầu, cuối cùng cũng thỏa mãn, đại khái là cảm thấy trừng phạt đủ rồi, hắn mở lớn hai bắp đùi, nhảy qua ngồi lên trên người Đăng Dương, phía sau sớm bị đùa giỡn đã cực kỳ co dãn, mềm mại dễ dàng nuốt vào từng phần từng phần vật trướng cực đại.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top