CHƯƠNG 50: PHÁP SƯ

Cô tỉnh dậy thấy mình nằm trên chiếc giường trắng quen thuộc, ba gương mặt thân quen đang ở trước mắt cô, nét mặt vui không tả nổi.

Cô cảm nhận được một tiếng reo vui sướng "Sabrina" tiếp đó là một vòng tay dịu dàng ôm chầm lấy mình cùng giọng nói thủ thỉ dịu dàng:

"Anh mừng quá, cảm ơn Chúa rất nhiều. Anh cứ tưởng cả đời này sẽ không được gặp em nữa."

Cô gật gật đầu, chưa biết nói thêm lời nào thì bỗng ánh mắt hướng đến một người.

Ngoài ba gương mặt thân quen là anh, Syrena và Collins ra thì buổi sáng hôm nay trong nhà còn hiện diện thêm một người thứ tư nữa.

***
"Từ từ đã nào em gái. Khoan hãy ngồi dậy, em chưa khoẻ lắm đâu."

Nữ pháp sư Judy bảo Sabrina.

Chị ta nghe giới thiệu thì đã ba mươi tuổi nhưng sao trông trẻ trung hết biết.

Thật kỳ lạ.

Bỗng Judy quay sang Collins, hỏi:

"Tôi xin phép được mượn gian bếp của nhà mình được không? Tôi cần xắt thuốc cho cô bé."

Rồi hất đầu về phía Sabrina. Collins toan gật đầu nhưng nhớ ra điều gì, nói:

"Khoan đã! Cô nói xắt thuốc, thuốc gì cơ? Tôi có thể biết không?"

Judy lúc ấy chỉ cười, chị ta đáp gọn:

"Thuốc thảo mộc. Cô bé trông yếu thế kia mà. Thế có được không?"

Chị ta hỏi lại.

Collins gật đầu rồi dắt chị ta xuống lầu.

***
Lát sau anh quay lên, đến bên giường cô, cô hỏi:

"Cô ấy là pháp sư thật à?"

Ánh mắt Devan và Syrena cũng hết sức tò mò.

Collins đáp:

"Thì cô ta tự xưng là pháp sư đó. Thế nhưng ai biết được."

Rồi thở hắt ra, thật anh cũng cảm thấy có chút nghi ngờ với người phụ nữ này.

Tại sao lại biết Sabrina gặp nạn?

Tại sao lại biết nhà anh mà mò đến và bí ẩn hơn cả ấy là cô ta đã làm gì Sabrina mà khiến cô như trở về từ cõi chết, tỉnh dậy một cách thần kỳ mặc dù thần sắc vẫn còn kém?

***
Suy nghĩ của anh bị đứt đoạn bởi mùi thơm thoang thoảng toả ra từ dưới nhà.

Hình như là mùi thuốc thảo mộc thì phải?

Thơm quá. Anh thầm nghĩ.

Thế rồi trước cửa xuất hiện một bóng người, nữ pháp sư ấy bước vào, tay bưng một chén thuốc đang toả ra mùi thơm thoang thoảng.

Cô ta bước đến chỗ bốn người đang tụ họp, đưa chén thuốc cho Sabrina, bảo:

"Em gái, uống đi. Sẽ tốt cho em lắm đấy."

Sabrina đón lấy chén thuốc, cô lưỡng lự.

Ánh mắt hướng về người cô yêu nhất, anh lúc ấy hôn nhẹ lên má cô rồi quay sang Judy.

"Chị nói thuốc này là từ thảo mộc? Một trăm phần trăm?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top