Đêm tân hôn


Vì ham tiền mà cô Tú đã bán đàn con thơ của mình cho một hộ khá giả đầu làng. Cô cầm tiền ấy đi lấy chồng mới.

Mọi người biết chuyện thì liền thoá mạ cô Tú thậm tệ. Trên dưới thôn xóm đều chửi cô là hạng đĩ, đốn mạt, lăng loàn, hạng gái dơ bẩn ăn thịt con. Người chửi lây sang cả chồng mới của cô.

Cô Tú ngồi trong phòng ngủ sơn móng tay, không thèm biết nắng gắt hay mưa rơi bên ngoài, cô ngủ ngon trên chiếc nệm êm ái, được trang điểm đẹp và xinh. Năm nay cô mới hai mươi.

Đầu năm mười hai cô bị một gã cưỡng hiếp trong lúc đang tắm. Cô đem tấm thân trần truồng về khóc trong lòng mẹ. Ai dè người đàn bà lạ lùng ấy không những không xót cho cô mà còn dùng cây roi mây đánh. Vừa phang túi bụi lên người cô gái, bà vừa chửi:

- Lăng loàn! Lăng loàn! Mày bêu do trát trấu vào mặt tao rồi con ơi!

Con bé mười hai tuổi đớn đau về thể xác, chịu đựng hai vết thương tinh thần, ngã ngồi trên nền đất. Chẳng hiểu gì sất. Nhưng mà cơn đau này không thể làm ngơ được.

Những giọt nước mắt không biết là vì đau hay vì tủi chảy dọc ngang trên hai gò má phính. Cô Tú mười hai tuổi xinh thật nhưng mình đã đầy sẹo. Và mất trinh.

Bà mẹ cô gả con gái vào ngay cửa một nhà có tiền và đã để ý cô Tú từ lâu.

Hôm rước dâu, bà như ngồi trên đống lửa. Cô Tú thì thẫn thờ ngồi trên xe hoa. Màu đỏ và hoa bay đầy trời tiễn đưa linh hồn cô gái trẻ.

Đêm ngồi trên giường tân hôn, cô Tú còn chưa kịp nhìn kĩ mặt tân lang đã bị người ta đẩy xuống.

Quần áo bị xé bỏ, trần trụi phơi bày trên giường.

Chồng cô, người đàn ông hung bạo đè lên người cô, day đầu vú cô tới đau điếng. Hắn thò cái của nợ ấy ra ngoài quần, banh chân cô ra rồi đâm chọc.

Sự dâm dục toả ra trong căn phòng tân hôn. Cô Tú sợ hãi thứ quan hệ mà người ta thường ca tụng là thiêng liêng, là trăm năm son sắt.

Tên chồng ngủ say sau khi thoả mãn, chỉ còn mình đứa con nít khóc ròng ướt gối. Máu và chất nhầy thấm giữa đùi, đau đớn, ê chề biết bao nhiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top