Chương 81-90
Chương 81: Nai con hôn mê
Sooyeon nghe được mọi người bàn luận nhất thời cảm thấy hoảng sợ.
Anh trai à, anh nói hay quá ha, rốt cuộc anh nhìn kiểu gì mà thấy ánh mắt Yuri nhìn tôi không giống bình thường?
Còn là ánh mắt đang nhìn vợ...?
"Hờ hờ, mắt của anh kia có lẽ không được tốt lắm!" Sooyeon ho khan một cái nói với Yuri.
Sooyeon vừa dứt lời, người phụ nữ kia đã tán đồng mà gật gật đầu: "Anh nói không sai, đúng như vậy! Hơn nữa thằng nhỏ kia tuy rất giống ba nó, nhưng đôi mắt lại giống mẹ, nhất là lúc nó cười..."
Sooyeon nghe mà muốn đâm đầu vào cột mà chết cho rồi: "Khụ, chị gái này... mắt cũng không tốt lắm..."
Bánh bao nhỏ làm sao trông giống cô được! Cô cũng không phải là mẹ của bánh bao nhỏ!
Yuri như có như không liếc nhìn đôi mắt cô, thật ra thì cũng có chút giống.
Lúc trước anh đã nhận ra, lúc Shinvi cười thì thần thái giữa hai hàng lông mày có mấy phần giống với Sooyeon.
Nếu như chỉ là trùng hợp thì duyên phận này thật sự làm người ta thấy vui vẻ...
Khúc nhạc đệm nhỏ này trôi qua rất nhanh.
Ngồi xuống, Sooyeon thở phào thoải mái: "Ôi! Vào mùa hè mà ngồi điều hòa ăn lẩu thì đúng là sướng nhất đời, bảo bối nè, cô thề, con nhất định sẽ yêu cảm giác này!"
Đây là lần đầu tiên sau hai năm Shinvi ra ngoài ăn cơm, đối với cái gì cũng thấy tò mò, hết nhìn đông lại nhìn tây, có điều cái tay nhỏ bé vẫn phải nắm lấy tay Sooyeon mới yên tâm.
Sooyeon lật thực đơn, hỏi ý kiến Yuri: "Anh không ăn được cay, vậy chúng ta gọi lẩu uyên ương đi?"
"Cô quyết đi." Yuri gật đầu, cởi áo khoác, cánh tay tùy ý vắt ngang trên ghế.
Chẳng qua chỉ là một loạt động tác rất bình thường nhưng người làm là Yuri nên khiến người ta thấy cực kì hấp dẫn, Sooyeon lại cảm thấy như có một đoàn nai con* đang chạy loạn trong lòng.
*Nai con chạy loạn: Một câu thành ngữ ám chỉ cảm giác tim đập rộn rạo khi nhìn thấy người thương.
Gần đây không biết làm sao mà số lần bị thế này càng ngày càng nhiều, nai con chạy nhiều đến nỗi sắp lăn ra ngất rồi!
Kwon Yuri rốt cuộc là vô tình hay cố ý hả?
Đồ ăn rất nhanh được mang tới, Sooyeon lập tức đem mọi chuyện vứt ra sau đầu tập trung vào chiến đấu với đồ ăn trên bàn.
Kwon đại ma vương ăn lẩu cũng rất nghiêm túc, nên ăn loại nào trước loại nào sau, cả thời gian nhúng vào là bao nhiêu cũng tính toán vô cùng chuẩn xác, tận tâm phục vụ cô với bánh bao nhỏ từ đầu tới cuối, so với lúc ăn ở nhà cô còn chuyên nghiệp hơn.
Sooyeon chưa bao giờ ăn lẩu mà không phải lo nghĩ gì như vậy. Bởi vì hôm nay cô chỉ cần ăn là được, các loại thức ăn đều chín vừa đủ, không giống cô làm lúc thì quá sống lúc thì quá chín.
"Cô với Key cùng một đoàn làm phim?" Đang ăn, Yuri đột nhiên hỏi.
Sooyeon sửng sốt một chút mới phản ứng lại được: Key là Tiểu thịt tươi của Soshi, lại là cháu của Kwon Yuri, cho nên anh ta biết tình hình gần đây của Key cũng không có gì đáng ngạc nhiên, vì vậy gật đầu nói: "Đúng vậy, hôm nay anh ta vừa đến đoàn làm phim, thật ra thì hôm nay tôi mới biết, lúc thấy anh ta tôi còn sợ hết cả hồn..."
Yuri gắp cho cô một viên cá viên, lơ đãng hỏi: "Quan hệ không tệ?"
Sooyeon gật đầu, cảm thấy cái này cũng chẳng có gì cần giấu diếm vì vậy nói thẳng: "Cái này... Quan hệ của tôi với Key một lời khó nói hết, chúng tôi có qua lại một đoạn thời gian nhưng đã chia tay lâu rồi, còn bây giờ thì cứ cho là bạn đi! Chỉ là tình bạn này đoán chừng rất nhanh sẽ kết thúc, từ sau khi về nước anh ta toàn kéo cừu hận cho tôi thôi, suýt nữa còn hại chết tôi..."
"Sau này nếu nó bắt nạt cô thì nói cho tôi." Yuri nói.
Sooyeon cười: "Ha ha không có đâu, trong phim đều là cảnh tôi bắt nạt anh ta, còn ngoài đời ấy à, hừ hừ, nếu anh ta dám bắt nạt tôi thì tôi lập tức làm mợ anh ta, dùng bối phận đè chết cái tên đó!"
Vừa dứt lời, Sooyeon với Yuri đều sửng sốt.
Sooyeon hận không thể chôn đầu dưới đất: Sao - cô - lại - không - quản - được - cái - mồm - để - giờ - nó - hại - chết - cô!
Chương 82: Cô rất muốn rời đi?
Sooyeon liều mạng gắp đồ ăn: "Ha ha, tôi... tôi nói giỡn chút thôi... anh chớ để ý!"
Khóe môi Yuri cong lên: "Chủ ý không tệ."
Sooyeon sững sờ: "..." Anh ta lại cảm thấy chủ ý này không tệ?!
"Sooyeon." Yuri đột nhiên nhìn thẳng vào mắt cô.
Sooyeon bị đôi mắt ấy nhìn chăm chú thì khẩn trương vô cùng: "Sao.. thế nào?"
"Nếu em đổi ý, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào cũng được." Yuri nói.
Sooyeon nghe vậy liền hoảng, cô biết Yuri đang nói về việc "gả cho anh ta"...
Mặc dù đã từ chối rất rõ ràng và Yuri cũng không nhắc lại nữa nhưng cô vẫn luôn cảm thấy thái độ của Yuri đối với cô không giống bình thường, cả cái bầu không khí mập mờ giữa hai người nữa...
Thảm nhất là, trái tim của cô lại dần dần thoát khỏi sự kiểm soát của cô...
Chả lẽ Key nói đúng, cô bị sắc đẹp mê hoặc rồi?
Sau sự kiện kia cô từng cho rằng mình sẽ không thể yêu bất cứ người nào nữa, thậm chí cô từng xuất hiện tâm lí bài xích đàn ông trong một thời gian dài. Nhất là khi nhìn thấy những thằng đàn ông khốn nạn thì hoàn toàn bị mất kiểm soát chỉ muốn giết chết bọn họ để thay trời hành đạo...
Mặc dù mấy năm gần đây trạng thái của cô đã ổn định rất nhiều, nhưng đối với loại sinh vật đáng khinh - đàn ông thì cô vẫn không muốn lại gần, thế nên việc kết hôn đối với cô mà nói không khác gì một câu chuyện kinh dị.
Nhưng, người đàn ông đôi lúc khiến cô cảm thấy sợ hãi này lại bất giác phá được một khe hở nhỏ trên lớp kén bảo vệ trái tim cô...
Ăn lẩu xong, trên đường về nhà, Shinvi ăn no liền buồn ngủ, Sooyeon ôm cậu bé nhỏ con mềm mại vào trong ngực mà không nỡ buông tay.
Ôi thôi xong! Một bánh bao lớn đã đủ khiến cô rối loạn, giờ lại thêm một bánh bao nhỏ nữa...
Cô phát hiện ở chung càng lâu thì cô càng thích bánh bao nhỏ, thậm chí một ngày không gặp đã nhớ điên cuồng, nếu một ngày không ôm nhóc một cái thì sẽ luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì.
Đây cũng không phải triệu chứng tốt...
Sau khi về đến nhà, Sooyeon nhẹ nhàng ôm Shinvi vào phòng ngủ.
Yuri dựa người vào cửa, ánh mắt dịu dàng: "Mấy ngày nay làm phiền em rồi."
Sooyeon kéo chăn cho Shinvi, khép cửa phòng đi ra: "Không phiền, tôi cũng rất thích Shinvi."
Do dự một chút, cô ra vẻ vui mừng nói: "Tình trạng của Shinvi ngày càng tốt, có lẽ cũng sắp đến lúc tôi không cần ở đây nữa rồi!"
Sắc mặt Yuri đột nhiên trầm xuống: "Cô rất muốn rời đi?"
Sooyeon bị ánh mắt bén nhọn ép lui về sau một bước: "Cái này... thì là chờ Shinvi ổn định là tôi phải đi mà, quấy rầy mọi người lâu như vậy tôi thật sự rất áy náy!"
Yuri: "Không hề quấy rầy."
Sooyeon không biết làm thế nào, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt của Yuri, "Nhưng tôi sẽ cảm thấy phiền."
Chân mày Yuri nhăn lại: "Phiền?"
"Đúng vậy." Sooyeon hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Nói thật, tôi cũng không phải kiểu người sống có nguyên tắc gì, ở chỗ này tôi luôn phải chú ý từng cử chỉ lời nói..."
Yuri: "Em không cần phải chú ý."
Sooyeon xoa xoa trán, bất đắc dĩ nói: "Được, vấn đề này coi như không ngại, nhưng tôi cũng cần có cuộc sống riêng, thỉnh thoảng tôi sẽ mang bạn về nhà chơi, sau khi kết thúc công việc cũng cần thư giãn một chút, đua xe, đi quán bar... nhỡ đâu gặp được một anh chàng đẹp trai cũng khó tránh khỏi chuyện mang về nhà qua đêm..."
"Đủ rồi!" Yuri nghe vậy sắc mặt càng khó nhìn, khộng thể nhịn được nữa mà cắt lời cô.
Chương 83: Bị hôn tỉnh
Đêm khuya, Sooyeon nằm trên giường nhưng trong đầu lại không ngừng suy nghĩ lung tung.
Có họa điên cô mới lôi thằng nào về nhà, những người có ý đồ với cô hay muốn chơi tình một đêm với cô đều bị cô kéo vào ngõ hẻm đánh cho kêu cha gọi mẹ. Nhất là những người đàn ông trên tay đã đeo nhẫn kết hôn.
Về phần cuộc sống tình dục...
Nói tới cũng thảm, cô chỉ có duy nhất một lần kinh nhiệm vào năm năm trước...
Có lẽ do lần đầu tiên tạo thành ám ảnh quá lớn, bản thân cô đối với loại chuyện này luôn cảm thấy rất chán ghét.
Tối nay Kwon Yuri bị cô chọc cho phát cáu, nhưng không có cách nào khác, sớm muộn gì cũng phải đề cập tới vấn đề này, không bằng, cô rời đi trước khi tình hình trở nên xấu hơn.
Cách xa anh một chút vẫn tốt hơn là nhỡ đâu có một ngày những cái xấu xa kinh tởm nhất của cô bị vạch trần trước mặt anh.
Tâm trạng không yên hậu quả là nửa đêm nằm mơ linh tinh.
Trong giấc ngủ, bên tai cô dường như văng vẳng các loại âm thanh gào thét...
"Sooyeon, cô dựa vào đâu mà tranh với tôi? Trừ chuyện huyết thống ra thì cô đúng là một phế vật không hơn không kém!"
"Cô còn mặt mũi để hỏi đứa con hoang đó à, cô muốn làm gì? Chẳng lẽ cô sinh nó ra, nuôi nó lớn?"
"Đứa trẻ thiếu tháng, vừa sinh ra đã chết, thi thể đã xử lí rồi!"
"Sooyeon, tôi nói cho cô biết, từ nay về sau Jung Dongyup này coi như không có con gái là cô! Cô với Jung gia không còn quan hệ gì!"
"Sooyeon, thật xin lỗi, chúng ta chia tay đi! Anh sẽ bỏ qua mọi chuyện mà coi em như em gái để chăm sóc.."
...
Cô liều mạng chạy, chạy bạt mạng, muốn trốn tránh tất cả những thanh âm đáng sợ ấy...
Cô chạy tới tầng trên cùng của bệnh viện, bên dưới là vực sâu vạn trượng, dưới vực sâu kia dường như có ma lực dụ dỗ cô tiến thêm một bước về phía trước...
Cuối cùng, cô nhắm mắt lại, nhảy vào đó...
Lúc rơi xuống cô lại không đột ngột tỉnh dậy như mọi ngày mà rơi vào một giấc mộng kiều diễm khác.
Lần ngày không phải là ác mộng, lại có chút giống như là... mộng... xuân...
Trước đây, cô cũng từng mơ như vậy nhưng mỗi lần đều đi kèm với nỗi sợ hãi to lớn và bất lực, nhưng lần này dường như hơi khác.
Một làn hơi lạnh vô cùng nhẹ nhàng mà chạm vào trán cô, đôi mắt, cái mũi, đôi môi của cô...
Cô không cảm giác được sự ghê tởm bẩn thỉu như trước đây mà trái lại còn có cảm giác mình là bảo vật mà đối phương trân trọng nhất.
Đây... là ai...
Ai, thật đau quá...
Tại sao lại cắn cô?
Mặc dù Yuri đã liều mạng kìm nén nhưng cuối cùng vẫn không khống chế được mà chạy vào phòng cô, rõ ràng biết không thể đánh thức cô nhưng động tác lại không khống chế được mà mạnh bạo hơn một chút.
Người phụ nữ này có thể dễ dàng ép anh nổi điên!
"Nhỡ đâu gặp được một anh chàng đẹp trai nào khó tránh khỏi chuyện mang về qua đêm" --- những lời này giống như thiên thạch rơi xuống trái đất, đụng cho lí trí của anh vỡ vụn thành tro bụi.
Miệng trượt tới cần cổ non nớt, dục vọng trong lồng ngực lại càng không thể khống chế được, anh tàn nhẫn cắn giống như dã thú chinh phục con mồi bằng phương thức nguyên thủy nhất...
"Ưhm, cái đó..."
Mùi máu tanh tràn ngập, bên tai đột nhiên truyền tới thanh âm yếu ớt của cô.
Sống lưng Yuri cứng đờ, cả người giống như bị một chậu nước lạnh dội từ đầu tới chân.
Người đàn ông vẫn duy trì tư thế vùi đầu vào cổ cô, sự đau đớn truyền tới khiến Sooyeon thiếu chút nữa thét lên, nhưng chỉ có thể cố nén, cô lúng túng nhắc nhở: "Khụ, tôi... tôi chỉ ngủ thôi, cũng không phải ngủ như chết, anh... anh làm động tĩnh lớn như thế... tôi sẽ tỉnh nha..."
Ban đầu cô còn định phối hợp giả vờ một chút nhưng cuối cùng không giả vờ được nữa, đau chết đi được!
Lúc này, đôi mắt đen láy của Yuri dường như hợp làm một với bóng đêm, anh từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn dán chặt vào cô, ngón tay bóp lấy cằm cô, nhẹ nhàng vuốt ve, thanh âm ma mị giống như đến từ địa ngục: "Ừ, tỉnh... thì làm sao?"
Vừa dứt lời, một phát khóa hai tay cô lại trên đỉnh đầu, sau đó cúi đầu, không chút do dự hôn môi cô...
Chương 84: Chẳng lẽ là mộng du?
"A..." Sooyeon muốn tránh thoát theo bản năng nhưng hai tay đã bị khóa lại, hai chân cũng bị anh dùng đầu gối chặn lại.
Con mẹ nó, đây là tình huống gì?
Chẳng lẽ cô còn đang nằm mơ?
Cho đến lúc dưỡng khí trong lồng ngực Sooyeon ngày càng ít, trở nên thoi thóp dần, Yuri rốt cuộc cũng bỏ qua cho đôi môi của cô, chuyển tới cái cổ vừa mới bị cắn một cái, dùng cái lưỡi nóng bỏng liếm qua lại trên vết thương như là trấn an nhưng lại làm cho người ta rợn cả tóc gáy...
"Này, Yuri... Yuri..." Sooyeon gọi mấy tiếng mà người kia vẫn không phản ứng gì, chỉ chăm chú bận rộn công việc của mình.
Thời khắc này, anh không có sự nghiêm cẩn hàng ngày, càng không có sự dịu dàng mà cô quen thuộc, hàm răng sắc bén đi đôi với dục vọng cứ trượt dần từ cổ tới xương quai xanh, thậm chí ngày càng xuống thấp...
"Không... Không muốn!"
Những đoạn kí ức ẩn giấu trong trí nhớ ùn ùn kéo đến, giống như vũng bùn lầy nhớp nháp đang kéo cô xuống, khiến cả người cô đều run rẩy.
Ngay tại lúc Sooyeon thống khổ đến không muốn sống thì đột nhiên động tác của người kia ngừng lại, chỉ có một thân thể nặng nề lại cứng rắn như núi đang đè trên người cô, không nhúc nhích.
Cái cảm giác khó thở như chìm sâu vào bùn lầy bỗng dưng biến mất, chỉ còn lại sự ngẩn người...
"Kwon... Yuri?" Sooyeon thử thăm dò, vỗ bả vai người đàn ông một cái, không có chút phản ứng nào.
Đợi hơn mười giây, đối phương vẫn không nhúc nhích, để không kinh động đến Yuri, Sooyeon nhẹ nhàng lật người sang bên cạnh.
Mượn ánh trăng ngoài cửa sổ, cô thấy người đàn ông đang an tĩnh nhắm mắt nằm ở nơi đó như một vị quốc vương đang ngủ say. Tựa như con dã thú điên cuồng cắn người vừa nãy không phải là anh.
Gặp quỷ à, rốt cuộc chuyện này là sao?
"Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là mộng du?!" Sooyeon lầu bầu.
Dường như chỉ có cách giải thích này là nghe có vẻ xuôi tai.
Nhưng mà cách Yuri mộng du cũng quá độc đáo đi? Nửa đêm canh ba chạy đến phòng cô đem cô vừa cắn vừa gặm y như ma cà rồng, lại còn có thể trả lời cô nữa chứ?
Yuri thở đều, dáng vẻ giống như là đang ngủ say rồi.
"A lô! Sooyeon! Sao cô lại gọi điện cho tôi lúc này! Xảy ra chuyện gì à?" Thanh âm Yoona rất lớn cứ như là đang hét lên.
Sooyeon còn đang lo muộn như này lại gọi điện sẽ quấy rầy đến anh ta nhưng kết quả lại là Yoona lại vô cùng hưng phấn khi thấy cô gọi, có vẻ anh ta đang ở một nơi rất ồn ào, có vẻ như đang quẩy đêm.
"Yoona, tôi hỏi anh một chuyện!"
"Cô hỏi đi hỏi đi!"
"Anh trai anh.."
"Anh tôi làm sao? Làm sao?"
"..." Người này là cái máy lặp sao? Nói chuyện cũng phải nói hai lần!
Sooyeon im lặng một hồi, sau đó lo lắng hỏi: "Anh trai anh có bị mộng du không?"
Sooyeon đang gọi điện nên cũng không chú ý tới cơ thể của người vốn đang nằm thẳng đơ bên cạnh cô lập tức cứng ngắc khi nghe thấy câu hỏi này.
Anh chỉ đột nhiên nghĩ ra biện pháp này thôi, nào ngờ Sooyeon lại gọi cho Yoona để xác nhận, nhỡ đâu thằng ngốc kia lỡ miệng thì....
Vậy thì chặt đứt chân nó là được!
Chương 85: Chung chăn chung gối
Đầu giây bên kia Yoona đột nhiên im lặng mấy giây, khiến cho Sooyeon thấy bất ổn, giục giã: "Nhị thiếu, rốt cuộc có hay không vậy?"
Nếu như là mộng du thật thì vấn đề chả có gì to tát nhưng nhỡ đâu Yuri lại có tật xấu khác thì cô phải nhanh chóng đưa anh ta đi bệnh viện!
Hơn nửa đêm, hóa thân thành "người sói" xong rồi lại đột nhiên lăn ra ngủ mê man, mẹ nó, có biết như vậy đáng sợ lắm không hả?
"Nga, tổi chỉ có chút thắc mắc sao cô lại biết vấn đề này, anh ấy quả thực bị mộng du, mà sao cô biết?" Yoona trả lời, giọng nói nghe không hề có gì khác thường.
Sooyeon nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, giống như chẳng có chuyện gì cười ha hả: "Cũng không có gì, chỉ là nửa đêm tôi khát nước, đi xuống lấy nước thì thấy anh ấy cứ đứng ngây trong phòng khách nên bị giật mình thôi!"
"Phải thế không?" Giọng của Yoona như đang nghiền ngẫm, sau đó nghiêm túc mở miệng nói, "Không có gì đâu, chỉ là chút tật xấu thôi, cô đừng đụng vào anh ấy, anh ấy làm gì cô cứ để anh ấy làm tiếp, ngàn vạn lần đừng đánh thức anh ấy, qua một lúc thì anh ấy cũng tự về thôi!"
"Hả? Để làm tiếp... không thể đánh thức? Kia... vậy cũng được, tôi biết rồi!" Lo Yoona sẽ nghe ra cái gì khác thường, Sooyeon vội vàng cúp điện thoại, ảo não nhìn người đang nằm bên cạnh.
Không đánh thức vậy thì chẳng lẽ để anh ta nằm ở đây sao?
Nhỡ đâu anh ta lại mộng du tiếp thì làm thế nào bây giờ?
Thật là, phiền chết cô rồi!
Bởi vì biến cố bất thình lình này mà nỗi khủng hoảng khiến cô gần như hỏng mất đã không còn thấy bóng dáng.
Cô nhìn người đàn ông đang ngủ bên cạnh, càng nhìn càng tức, cuối cùng tựa như để hả giận cô đưa tay bóp mặt anh: "Khốn khiếp, tí nữa thì tôi bị anh dọa cho thăng thiên luôn rồi, anh còn thoải mái nhàn nhã nằm ngủ như này được hả?"
Xả xong Yuri vẫn ngủ rất ngoan, nhìn không có chút uy hiếp nào, cô bóp mấy lần cho đã nghiền rồi mới thu tay lại.
Bây giờ chỉ có thể chờ chính anh ta thôi, cô nghe nói nếu như người đang mộng du mà bị đánh thức đột ngột sẽ rất sợ hãi, thậm chí còn có thể đột tử luôn.
Rõ ràng cô mới là người bị sợ hãi mà...
Sooyeon vốn chuẩn bị chờ Yuri đi rồi mới ngủ lại, nhưng không ngờ nghe tiếng tim đập rất quy luật bên tai lại bất tri bất giác ngủ mất...
Rất lâu sau, người đàn ông bên cạnh mới chậm rãi mở ra đôi mắt màu mực ra, trên mặt lộ vẻ nhẹ nhõm.
Sau đó anh ngây người nhìn cô gái đang nằm bên cạnh, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chân mày đang nhíu chặt của cô, ánh mắt bỗng trở nên phức tạp...
Sáng sớm hôm sau, Sooyeon bị một cú điện thoại đánh thức.
Phản ứng đầu tiên của cô không phải là nghe điện thoại mà là nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh.
Quả nhiên Yuri không có ở đây.
Vì vậy cô mới mơ mơ màng màng nhấn nút nghe của di động, lập tức vang lên tiếng gào thét giận dữ của Hana: "Sooyeon, cô làm chuyện tốt quá ha! Tôi đã sớm cảnh cáo cô chú ý ngôn hành cử chỉ của bản thân, đừng làm công ty mất thể diện, cô giỏi lắm! Bây giờ danh dự của công ty đều bị cô làm cho mất hết!"
Sooyeon lập tức tỉnh ngủ: "Xảy ra chuyện gì?"
Hana tức giận nói: "Vào weibo mà xem!"
Sooyeon bò xuống giường, nhanh chóng lấy máy tính đăng nhập vào weibo.
Sau đó cô phát hiện, weibo của mình đang bị người ta oanh tạc!
Dưới tình huống như này, phần lớn các nghệ sĩ đều sẽ được công ty đứng ra xử lí giúp, nhưng hiển nhiên là Sooyeon không có loại đãi ngộ đó, cô không mua fan cũng không hoạt động nhiều, trên weibo cũng chỉ có hơn 30.000 người hâm mộ, ngay cả một hot girl mạng cũng không bằng, bình thường cô chỉ chia sẻ một số mẩu chuyện nhỏ trong cuộc sống, mỗi lần đăng cũng không quá 100 lượt thích.
Nhưng bây giờ, chỉ qua một đêm mà đột ngột tăng lên hơn mười nghìn lượt tag cùng bình luận.
Cô dùng tốc độ nhanh nhất xem những tin tức này, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chương 86: Để cho bão táp tới mãnh liệt hơn đi
Sooyeon bị bôi đen, hơn nữa còn bôi đen triệt để.
Nửa đêm hôm qua có một weibo khá nổi tiếng đăng một bài, tựa đề là: Lịch sử "thượng vị" của kỹ nữ Sooyeon, chưa từng thấy người nào mặt dày vô liêm sỉ như vậy.
Nội dung đại ý là nói cô vì để lấy được vai diễn mà lên giường với đạo diễn, giao du với mấy ông già có tiền rồi đào mỏ bọn họ, trong quá trình quay phim còn cố ý chiếm tiện nghi của Key...
Trong bài đăng này còn nói, lúc cô ở trong đoàn làm phim vẫn luôn mở cửa phòng, ai muốn ngủ với cô thì có thể trực tiếp đi thẳng vào, nói cô thành một người phụ nữ lăng loàn, phóng túng không có giới hạn...
Thế là fan của Key liền điên lên, kết bầy kháng nghị, yêu cầu đoàn làm phim đổi vai của Sooyeon.
Sooyeon nhìn những bình luận bên dưới bài đăng đó tất cả đều tỏ ý nhục mạ cô, ai ai cũng yêu cầu: Sooyeon cút khỏi giới giải trí...
"Xem kĩ chưa? Cô lập tức đăng một lời công khai xin lỗi để cứu vãn hình tượng của công ty đi!" Hana nổi giận đùng đùng ra lệnh.
Sooyeon cười nhạt: "Công khai xin lỗi?"
Những nghệ sĩ kí hợp đồng với công ty mà gặp phải loại chuyện này đều được công ty an bài phát ngôn viên chuyên nghiệp để phủi sạch toàn bộ quan hệ, giảm thiểu sự ảnh hưởng xấu tới mức thấp nhất nhưng Hana thì ngược lại...
Cô ta có chỗ nào muốn cô vớt vát lại hình tượng đâu, cô ta muốn bôi đen cô hoàn toàn thì có, bởi vì một khi công khai nói xin lỗi thì cũng chứng tỏ cô thừa nhận những gì mà bài đăng kia nói là sự thật.
"Đúng, trước tám giờ tối nay tôi phải thấy! Tốt nhất là cô quay một đoạn video, có thành ý một chút! Nếu không cô chờ bị đuổi khỏi đoàn làm phim đi! Đến lúc đó thì ngay cả công ty cũng không che chở được cô đâu!" Hana bỏ uy hiếp thêm một câu rồi "Ba" một tiếng hung hăng ngắt điện thoại.
Sau khi nghe xong điện thoại, Sooyeon đã hoàn toàn tỉnh ngủ.
Cô đã sớm đoán được việc này có thể xảy ra, chỉ không ngờ là nó tới sớm như vậy.
Xem ra Go Haerin không chờ nổi nữa rồi, lại cả ả Jung Soohee đứng sau phối hợp rót dầu vào lửa nữa nên chỉ trong một đêm ngắn ngủi cô đã bị đẩy đến đỉnh đầu ngọn sóng.
Được, cứ tới đi!
Chỉ sợ bọn họ không dám đến thôi!
Sooyeon rời giường đi rửa mặt, sau đó lấy đồ trang điểm ra bắt đầu hóa trang.
Nửa giờ sau, cô nhìn khuôn mặt được trang điểm trông vô cùng tiều tụy nhợt nhạt lại điềm đạm đáng yêu trong gương, mà hài lòng gật gật đầu.
Vừa thu dọn được bàn trang điểm xong thì tiếng gõ cửa vang lên.
Sooyeon đứng dậy mở cửa phòng, sau đó ngẩn người, bên ngoài chính là "người sói" tối qua ---- Yuri.
Sau chuyện xảy ra đêm qua, giờ trông thấy anh ta quả thật có chút cảm giác là lạ...
Không đợi Sooyeon mở miệng nói chuyện, Yuri đã trông thấy khuôn mặt tái nhợt tiều tụy của cô thì lập tức trầm mặt, không nói lời nào liền cầm di động lên gọi điện.
Khóe mắt Sooyeon nhìn thấy ngón tay của anh dừng lại trên cái tên "Yoo Jaesuk" trong danh bạ.
Yoo Jaesuk --- tổng giám phòng quan hệ công chúng của Soshi --- ông ta là người có thể đảo lộn trời đất, nhiều lần giải quyết êm đẹp các vụ tai tiếng vãn hồi hình tượng của nghệ sĩ nổi tiếng, có thể nói là nhân vật điển hình được lôi ra để giảng dạy cho bất cứ ai muốn theo nghề quan hệ công chúng.
Sooyeon thấy vậy lập tức bổ nhào qua cướp lấy di động của Yuri: "Yuri, anh định làm cái gì?"
"Giải quyết những thứ đó." Sắc mặt Yuri cực kì khó coi, hiển nhiên anh cũng đã biết chuyện xảy ra trên mạng.
"..." Sooyeon bất đắc dĩ nhìn anh ta.
Lần trước Yuri đem stylist riêng của Kang Jonghee đến cứu cô đã đủ khiến cô kinh sợ rồi, may mắn không bị ai phát hiện, nếu thêm một lần nữa quả thật là trái tim nhỏ bé của cô chịu không nổi.
Giờ tình thế như này mà để Soshi nhúng tay vào, thì cô còn đeo thêm một cái danh bất trung, một chân đạp hai thuyền mất.
Chương 87: Anh cần một người phụ nữ
Sooyeon thản nhiên nói: "Mới chút sóng gió thế này đã không chịu nổi, sao tôi có thể lăn lộn trong giới giải trí được? Lần trước chẳng phải anh còn nói sẽ tin tôi sao?"
"Nhưng bộ dạng của cô bây giờ không hề có sức thuyết phục." Yuri nghiêm mặt.
Sooyeon nghe mà không hiểu gì hết, sau mới nhớ ra lớp trang điểm của mình lúc này, cô giải thích: "Cái này là do tôi tự trang điểm thành đấy chứ không phải giả bộ kiên cường gì đâu, không tin tôi tẩy trang cho anh xem nhé...."
Còn chưa nói hết, Yuri đã bất thình lình đưa tay ra, dùng ngón tay nhẹ xoa lên má và mắt cô.
Chỉ chạm nhẹ một cái, Sooyeon lại như bị điện giật, bất giác co rúm lại.
Phản ứng của Sooyeon khiến mặt Yuri trầm xuống, nhanh chóng thu tay lại: "Đừng có cậy mạnh."
Sooyeon cười nói: "Không đâu, nếu tôi không làm được, tuyệt đối sẽ chạy về ôm đùi ngài ngay!"
Yuri được người ta "vuốt lông", sắc mặt cũng hòa hoãn hơn: "Ừm."
Sau đó, Sooyeon gãi gãi đầu nhìn anh, muốn nói gì đó lại thôi.
"Muốn nói gì?" Yuri hỏi, giọng nói vô cùng dịu dàng, hoàn toàn không giống người đêm qua chút nào.
Vẻ mặt Sooyeon phức tạp, cô nhìn anh hồi lâu, cuối cùng vẫn mở miệng: "Khụ, chuyện là, Yuri, anh có từng nghĩ tới việc muốn tìm một người phụ nữ bầu bạn với mình không?"
"Em có ý gì?" Sắc mặt Yuri bỗng lạnh xuống.
"Anh đừng trách tôi nhiều chuyện, chỉ là tôi cảm thấy...." Sooyeon đắn đo chọn lọc từ ngữ, sau đó thành khẩn vỗ vai anh: "Tôi nghĩ chắc anh cần một người phụ nữ, có một số chuyện, nhịn nhiều không tốt cho sức khỏe đâu!"
Chẳng phải có câu tục ngữ, ngày nghĩ gì đêm mơ cái đấy sao?
Nhìn Yuri bề ngoài có vẻ không gần nữ sắc, nhưng từ biểu hiện của anh đêm qua lại cho thấy, rõ ràng... là rất cần mà....
Lần này, sắc mặt Yuri đúng là đen đến độ không cách nào cứu vãn.
Cô gái đáng chết này, là tại ai hại chứ, cô thử nghĩ xem là ai để thịt đến tận miệng rồi mà vẫn phải nhẫn nhịn chật vật đến thế này không hả?
Thấy vẻ mặt Yuri càng ngày càng đáng sợ, Sooyeon ho khan một tiếng, chuồn vội: "Sắp muộn rồi, tôi đi chào Shinvi rồi tới phim trường đây! Bái bai~"
Tại phim trường ở ngoại thành.
Sooyeon vừa xuất hiện, đám fan của Key đã đợi sẵn trước cổng lập tức xông về phía cô.
"Sooyeon! Sooyeon tới rồi! Con đĩ thối tha đó đến rồi kìa! Không ngờ cô ta còn dám vác xác tới đây!"
"Con khốn kinh tởm kia! Bọn tao không cho phép mày lại gần Key! Mau cút khỏi đoàn làm phim đi!"
"Sooyeon mau cút khỏi đoàn làm phim đi! Sooyeon cút khỏi làng giải trí! Cút đi!"
..........
Mọi thứ trở nên hỗn loạn, chỉ có vài nhân viên an ninh bảo vệ Sooyeon đi vào trong, những người khác lại chỉ vậy lại xem náo nhiệt, thỉnh thoảng lại chỉ trỏ cô, cười châm biếm.
Những ánh mắt tràn đầy ác ý ấy như một con rắn độc dữ tợn đang muốn xé nát cô ra.
Sooyeon bất giác nhớ tới một nữ minh tinh mới nổi phải tự sát vì không thể chịu đựng nổi những lời đàm tiếu, sau khi cô chết, trên di thư chỉ có dòng chữ: Miệng lưỡi con người chính là thứ đáng sợ nhất thế gian này!
Đám người không ngừng ném trứng thối và rau nát tới, không biết còn có ai ném một hòn đá, nhưng lại ném lệch....
Thấy hòn đá kia sắp đập vào chuyên viên trang điểm Amy đang đứng xem kịch vui, sắc mặt Sooyeon chợt biến, cô nhanh nhẹn nhảy lên, khi hòn đá chỉ còn cách Amy tầm nửa thước cô đã kịp dùng cánh tay chặn lại.
Giây tiếp theo, cánh tay cô chảy máu đầm đìa.......
Chương 88: Tiểu Bạch Hoa (chỉ những người ra vẻ tội nghiệp,đáng thương)
Đám fan đang kích động thấy cảnh này đều sững sờ, Amy cũng bị dọa sợ.
Mặt Sooyeon tái nhợt, cô lạnh lùng liếc nhìn đám fan kia: "Các người muốn làm gì thì nhằm vào tôi, đừng có làm bị thương những người không liên quan."
"Cô... Cô đừng có làm bộ làm tịch!"
"Đúng đấy! Đừng có vờ làm người tốt! Cô chính là một con hồ ly tinh không biết xấu hổ!"
Ánh mắt Sooyeon càng trở nên sắc lạnh: "Chỉ dựa vào một bài đăng vô căn cứ trên weibo mà bảo tôi là người xấu? Tuy các bạn còn nhỏ, nhưng tôi mong trước khi làm gì thì các bạn cũng nên động não một chút, từng lời nói và hành động của các bạn đều đại diện cho thần tượng của mình thế nên đừng có để bị người khác lợi dụng mà còn không biết! Như thế là đang bôi nhọ thần tượng của mình đấy!"
Sooyeon biết, lúc này cô có nói gì họ cũng sẽ nghe không lọt tai, trừ khi nhắc đến thần tượng mà họ hâm mộ.
"Từ khi nào đến lượt cô dạy bảo bọn này đấy!"
"Thật ra tôi thấy cô ta nói cũng có lí... Vừa rồi là ai ném đá thế, đứng ra đây! Không phải đã nói không dùng bạo lực, nhiều nhất chỉ ném trứng thôi cơ mà?"
"Phải đấy! Ai đấy! Chúng ta tới đây để đòi lại công bằng cho Key chứ không phải đến để bôi nhọ anh ấy!"
........
Đám fan bạo động tạm thời cũng ổn định lại, Sooyeon rốt cuộc cũng chen được vào trường quay.
Shim Chansung thấy cô đến, vội vàng gọi cô vào phòng nghỉ: "Sooyeon đến rồi à! Mau vào đây ngồi đi!"
"Đạo diễn, em xin lỗi, gây phiền phức cho đoàn mình rồi...." Sooyeon áy náy, cô cúi gập người.
Thấy bộ dạng tiều tụy của cô, Shim Chansung vội an ủi: "Người khác không hiểu cô, chẳng lẽ tôi còn không rõ sao? Cái bài đăng đó nói cô không có khả năng diễn xuất rõ ràng là nói bừa! Còn nói... khụ, nói cô ngủ với tất cả mọi người trong đoàn.... Tôi thân là người trong cuộc chẳng lẽ không rõ? Chuyện này tôi thấy nhiều rồi, ai đúng ai sai, trong lòng tôi tự khắc biết!"
"Cảm ơn đạo diễn." Vào những lúc thế này mà Shim Chansung vẫn đứng về phía cô, điều này khiến cô vô cùng cảm kích.
"Nhưng, chuyện này quả thật ảnh hưởng rất lớn tới cô, cô nhìn vẻ mặt tiều tụy của cô xem, nếu không thì tôi cho cô nghỉ ngơi vài ngày, cô cứ ở nhà nghỉ ngơi khỏe hẳn đi?" Shim Chansung góp ý.
Sooyeon lập tức nói, "Không cần đâu. Em muốn quay tiếp! Vốn dĩ chuyện của em đã gây ảnh hưởng rất lớn cho cả đoàn rồi, nếu lại làm liên lụy tới tiến trình thì em có chết ngàn lần cũng không hết tội đâu!"
Shim Chansung thấy thái độ kiên quyết của cô, liền tỏ ra vui mừng, "Haiz, vậy được! Nếu không chịu nổi nữa thì nhất định phải nói với tôi đấy!"
Sau khi ra khỏi chỗ của đạo diễn, Sooyeon bỗng bị kéo mạnh vào một góc không người.
Người kia tỏ ra sốt ruột, ngay đến quả đầu vàng chói kia trông cũng có vẻ bơ phờ: "Sooyeon, tay bà không sao chứ?"
"Vết thương nhỏ thôi, đã xử lí qua rồi." Sooyeon không bận tâm nói.
Key phát cáu: "Tôi vốn định up tin đính chính giải thích cho fan biết, nhưng anh Kiwang lại đổi mật mã weibo không cho tôi vào, nói giờ tôi mà đứng ra thì sẽ càng hại bà...."
Sooyeon vỗ ngực lộ ra vẻ mặt vui mừng: "May mà anh Kiwang vẫn còn thông minh đấy."
Key cảm thấy thật tổn thương: "Đồ phụ nữ vô lương tâm, tôi chỉ muốn giúp bà thôi, không được sao!"
Sooyeon bất đắc dĩ nói: "Nếu ông thật sự muốn giúp tôi, vậy tôi nhắc trước cho ông biết, lát nữa tôi sẽ giả vờ là một đóa Tiểu Bạch Hoa, anh phải phối hợp với tôi, không được lộn xộn, nếu không đừng trách tôi tuyệt giao với ông!"
Key ngoáy ngoáy tai, tỏ ra không thể tin nổi: "Vừa rồi bà nói muốn làm gì cơ?"
"Tiểu Bạch Hoa, có vấn đề?"
"Bà có chắc một đóa Bá Vương Hoa* như bà có thể hoàn thành được thử thách khó khăn như vậy không?"
"BIẾN!"
*Bá Vương Hoa: chỉ những người áp bức người khác.
Chương 89: Kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu thôi
Hôm nay cũng trùng hợp thật, hầu hết cảnh Sooyeon phải quay đều là cảnh đóng cặp với Go Haerin.
Đang ngồi nghiên cứu kịch bản dưới bóng cây râm mát, bên tai bỗng truyền tới một âm thanh kì quái...
"Ôi, đây chẳng phải là Đại minh tinh của chúng ta sao? Sooyeon, giờ cô nổi tiếng rồi, hot đến độ tất cả mọi người đều biết đến cô rồi đấy! Ha ha, biết mấy chuyện xấu xa mà cô làm! Cô cũng thật vô liêm sỉ, xảy ra chuyện như thế mà vẫn dám vác mặt tới trường quay!" Go Haerin rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.
Chỉ cần Sooyeon biến khỏi đoàn làm phim, cô ta có thể thừa cơ thay thế vị trí của Sooyeon, có thể đóng cặp với anh Key rồi!
Sooyeon cắn môi, thân thể khẽ run, vẻ mặt khó xử nhưng vẫn im lặng.
Go Haerin thấy vậy càng đắc ý, chậc một tiếng rồi chạy theo Key:"Anh Key, loại người này anh phải tránh xa ra! Nếu không danh tiếng của anh sẽ bị cô ta làm hỏng mất! Cô ta hại anh mất bao nhiêu fan rồi còn gì!"
Go Haerin áp sát tới còn mang theo mùi nước hoa gay mũi, gân trên trán Key giật giật, gã muốn phát cáu nhưng nghĩ tới lời cảnh cáo của Sooyeon nên đành hít sâu miễn cưỡng chịu đựng.
Go Haerin thấy Key ngó lơ mình, chỉ nghĩ là anh ta đang khó chịu vì vướng phải chuyện của Sooyeon, lại càng áp sát tới an ủi: "Key, anh cứ yên tâm đi, đoàn làm phim sớm hay muộn cũng sẽ đá Sooyeon thôi!"
"Cô ồn quá đấy." Key kiềm chế hết sức mới thay tất cả ngôn từ chửi mắng của mình thành bốn từ này.
"Xin lỗi anh Key, em không làm phiền anh nghỉ ngơi nữa." Go Haerin ấm ức bỏ đi.
Cô ta bất mãn vì Key vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với mình, nhưng nghĩ một hồi cô ta lại thấy yên tâm, dù sao đợi cô ta lấy được vai nữ thứ thì sẽ có cơ hội ở chung với anh Key ngay thôi.
Cứ nghĩ tới mấy cảnh thân mật kia là cô ta lại không kiềm chế được sự kích động của mình.
Nhớ tới thì, tại sao hôm nay đạo diễn còn bắt cô ta tới quay cảnh tiếp theo với Sooyeon làm gì, thật đúng là lãng phí thời gian!
Có điều, cảnh quay ngày hôm nay cô ta cũng rất thích, có một cảnh cô ta sẽ tát Sooyeon.
Hứ, tới lúc đó nhất định phải cho mày biết mặt!
"Đạo diễn, em thấy cảnh này nếu tát thật thì hiệu quả sẽ tốt hơn, anh có thấy vậy không?" Hiếm lắm mới có dịp một người không hề chuyên tâm đóng phim như Go Haerin lại chủ động chạy tới nói chuyện với đạo diễn như vậy.
Làm gì có chuyện Shim Chansung không biết cô ta đang nghĩ gì, ông trầm giọng nói: "Chủ yếu vẫn là dựa vào góc quay thôi, nhiều nhất chỉ cần xượt qua mặt một chút là được rồi!"
"Em biết rồi!" Go Haerin miệng thì nói thế nhưng hoàn toàn không có ý định nghe theo, cô ta định sẽ tát thật, hơn nữa còn phải tát vài cái, để con khốn kia nếm mùi khổ sở mới được.
Dù sao loại chuyện "lấy việc công trả thù riêng" thế này cũng không phải là lần đầu cô ta làm, chưa lần nào cô ta sẩy tay cả.
Sau khi các bộ phận đã chuẩn bị sẵn sằng, bắt đầu bấm máy.
Trong cảnh này, Mạnh Trường Ca chỉ vừa mới nhập cung, dùng tên giả là Nam Vô Mộng, vẫn chỉ là một cung nữ nhỏ bé, vì hoàng đế để ý tới nàng nên rước lấy sự ghen ghét của Hiền phi, ả ta liền gọi nàng tới tẩm cung gây khó dễ cho nàng.
"Tiện nhân vô liêm sỉ, không ngờ ngươi còn dám quyến rũ hoàng thượng trước mắt bản cung!" Hiền phi nói rồi, giương tay tát mạnh một cái.
Đúng lúc Go Haerin ra tay, đôi đồng tử của Sooyeon thu lại, cơ thể hơi run lên, cô khéo léo tránh camera, né được bàn tay của Go Haerin, nhưng cơ thể cô như bị đẩy mạnh, chật vật ngã xuống đất, sau đó "Phụt" một búng máu được nhổ ra.
"Sooyeon......." Shim Chansung giật mình, tất cả nhân viên công tác cũng bị cảnh này dọa sợ, mọi người túm tít vây lại.
"Go Haerin, cô mới quay phim ngày đầu tiên đấy à? Sao ngay đến cả sức mình cô cũng không khống chế được hả?" Thường ngày, tính khí của Shim Chansung rất tốt, đây là lần đầu tiên ông tức giận như vậy.
Chuyện ngoài trường quay, ông không thể can thiệp, nhưng nếu trong phạm vị của ông mà làm ra mấy chuyện này, ông tuyệt đối sẽ không tha thứ!
"Tôi...." Go Haerin cũng giật mình, vừa xong quả thật cô ta có cố tình dùng sức thật, nhưng tuyệt đối khôngthể đến mức có thể khiến Sooyeon ngã thổ huyết thế kia, hơn nữa vừa rồi cô ta rõ ràng thấy Sooyeon có hơi tránh đi, cô ta căn bản không hề chạm được vào cô, nên chỉ biết è cổ ra kêu oan: "Tôi chỉ tát nhẹ cô ta một cái thôi, vốn không hề dùng sức! Cô ta giả vờ đấy!"
Chương 90: Cos Tiểu Bạch Hoa
Tiếc rằng trong giới Go Haerin có quá nhiều tai tiếng, chuyện thế này lại làm không ít, thêm việc cô ta vẫn luôn chống đối Sooyeon, vậy nên lúc này không ai tin cô ta cả.
"Đạo diễn, em không sao, chỉ hơi rách môi một chút thôi, ngậm đá một lát là được ấy mà. Chị Haerin chắc chỉ muốn hiệu quả quay tốt hơn nên mới vậy, ngài đừng giận nữa...." Sooyeon tuy chịu ấm ức nhưng vẫn cố chống đỡ, trông ẩn nhẫn lại hiểu chuyện.
Thấy vẻ mặt ấy, không chỉ đạo diễn mà những người khác cũng cảm thấy đồng tình với cô.
Key ở bên cạnh nhìn, khóe miệng giật giật, suýt chút nữa thì bị lừa.
Cái con bé chết tiệt này, giả bộ làm Tiểu Bạch hoa cũng giống ghê...
Go Haerin thấy dáng vẻ mảnh mai của cô, nhất thời bão nổ: "Jung Sooyeon, mày còn giả bộ! Rõ ràng là mày cố ý! Là mày tự cắn rách môi mình! Có phải mày đã ngậm bao máu trong miệng từ trước rồi đúng không!"
"Go Haerin, cô đủ rồi đấy!" Shim Chansung khiển trách.
Tiểu trợ lí bên cạnh Go Haerin sợ to chuyện vội vàng kéo cô ta khuyên nhủ: "Chị Haerin, thôi bỏ đi! Chị đừng chọc đạo diễn nổi giận nữa! Dù sao trong chuyện này chúng ta cũng có phần sai mà..."
Cô ta hiển nhiên cũng cho rằng Go Haerin cố ý đánh thật, chuyện thế này cô ta thấy quá nhiều rồi.
Go Haerin trở tay tát vào mặt tiểu trợ lí: "Cút! Từ khi nào tới lượt cô chỉ huy tôi làm việc hả!"
Tiểu trợ lí bị đánh ngã xuống đất, miệng chảy máu giống y Sooyeon.
Tất cả nhân viên trong đoàn, đặc biệt là là những người có địa vị không cao giống như cô trợ lý đều vội vàng chạy tới đỡ cô dậy, họ nhìn Go Haerin với ánh mắt vô cùng chán ghét.
Tuy đời tư của Sooyeon có lung tung, nhưng cô chưa bao giờ làm ảnh hưởng đến người khác, hơn nữa lúc quay phim cũng rất chuyên nghiệp, nhưng còn Go Haerin thì sao, chỉ là một con đàn bà đanh đá!
Đây là lần đầu Go Haerin bị đổ oan, thấy mọi người đều không tin cô ta, mặt cô ta tái mét, có cảm giác chỉ chút nữa thôi là ngất xỉu.
Vào lúc cô ta mất không chế muốn liều lĩnh xông lên cào xé Sooyeon, bỗng có người tiến tới tóm lấy cổ tay cô ta.....
"Haerin, em cũng thật là, chị biết em muốn diễn tử tế cho đạo diễn mở rộng tầm mắt, nhưng cũng không cần quá nghiêm túc như vậy, người biết thì nói em chuyên nghiệp, kẻ không biết thì nghĩ em thế nào đây?"
Người vừa tiến tới nói là Jung Soohee.
Hôm nay, Jung Soohee không có cảnh quay, vốn dĩ cô ta không cần tới, nhưng để thấy bộ dạng đen đủi của Jung Sooyeon nên cô ta vẫn đến, không ngờ, sau khi tới đây lại thấy cảnh này......
Go Haerin rốt cuộc đang làm gì vậy?
Ván bài tốt như thế, sao lại bị cô ta đánh thành ra thế này?
Thấy mọi người đều đang chán ghét Go Haerin cực độ mà đồng tình với Sooyeon, Jung Soohee vội chạy tới giải vây.
Go Haerin vừa nhìn thấy Jung Soohee như nhìn thấy người thân, cô ta lập tức khóc lóc kiện cáo, "Chị Soohee, con khốn đó đổ oan cho em!"
Jung Soohee sợ cô ta lại nói năng linh tinh khiến mọi người ghét bỏ, nên tóm cô ta vào một góc: "Sao em vẫn không kiểm soát được cơn giận của mình thế? Sớm muộn gì Sooyeon cũng sẽ bị đuổi đi, giờ em chọc vào cô ta làm gì?"
Go Haerin thở gấp đáp, "Mới đầu đúng là em có nghĩ sẽ dạy dỗ nó một trận, nhưng em còn chưa động vào nó, nó đã tự mình tránh, lại còn bày ra bộ dạng bị em đánh đến thổ huyết!"
Jung Soohee thấy Sooyeon phía đối diện đang được đạo diễn không ngừng an ủi, nhưng vẫn tỏ ra độ lượng, cô ta lập tức nhìn ra cô định giở trò gì, vội nghĩ cách cứu cánh: "Haerin, chỉ mình chị tin em cũng vô dụng, vấn đề là mọi người đều không tin, tình huống lúc này em không giải thích rõ được đâu, cách tốt nhất là em lập tức đi xin lỗi Sooyeon đi....."
Go Haerin vừa nghe thấy vậy liền nổi giận: "Gì cơ? Bảo em đi xin lỗi! Em không đi! Chị Soohee, sao chị có thể đứng về phía cô ta, nói giúp cô ta như vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top