Thiên tài tụ tập, bất phàm
"Nguyên lai vị này chính là Mạc Điện trong truyền thuyết, quả nhiên là khí thế bất phàm, ngọc thụ lâm phong." Mạn Thủy Quận Vương mỉm cười khen ngợi, nàng vốn là một mỹ nữ tuyệt sắc, lời nói ra lại êm tai dễ nghe.
Dạ Quân Mạc ngay cả nhìn cũng không liếc nhìn Mạn Thủy Quận Vương một cái, lướt qua Vô Trần Cung chủ đi đến ghế ngồi.
Sắc mặt sáu người nhất thời khẩn trương, người này không những coi nhẹ bọn họ còn thôi, ngay cả Vô Trần Cung chủ cũng không thèm đếm xỉa tới! Vị Mạc Điện này cũng không khỏi có phần lớn lối.
Mạn Thủy Quận Vương mặt đỏ lên, cực kỳ căm tức, lạnh lùng nói: "Mạc Điện, hẳn là nên mời Vô Trần Cung chủ ngồi trước!"
Oanh ——
Một cỗ uy thế ngập trời từ trên người Ám Ưng bộc phát ra, nghiền áp toàn trường.
Quốc Quân sáu quốc cùng Thương trưởng lão, Tửu trưởng lão nhất thời sắc mặt trắng bệch, thân hình lung lay sắp đổ, môi phát run, ngay cả một chút lực công kích cũng không có, bùm bùm quỳ rạp xuống mặt đất.
Trong nháy mắt, trên đài cao ngoại trừ Dạ Quân Mạc cùng Ám Ưng, chỉ có Vô Trần Cung chủ còn đứng, nhưng sắc mặt của lão cũng tương đối không tốt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể trở nên xanh mét, cũng may sáu người kia thân mình còn lo chưa xong nên cũng không thấy được tình huống của lão, không tính là mất mặt.
Dạ Quân Mạc lạnh lùng ngồi xuống, Ám Ưng lúc này mới thu lại uy áp, cung kính đứng ở phía sau hắn.
Mấy người quỳ trên mặt đất lúc này mới cảm thấy chính mình được sống lại, nhìn bóng dáng cao cao tại thượng như một vị thần ở phía trên của Dạ Quân Mạc, một câu cũng không dám nói thêm nữa, ngoan ngoãn đứng dậy trở lại ghế của chính mình.Bọn họ cũng đoán được thực lực của vị Mạc Điện này hẳn là không kém, nhưng không nghĩ tới chỉ một người hầu của hắn cũng có thể đè ép bọn họ tới mức hít thở không thông, bọn họ còn dám nhiều lời chẳng khác nào là đi tìm chết!
Thương trưởng lão cùng Tửu trưởng lão xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, liếc mắt nhìn nhau, hướng ánh mắt ghét bỏ về sáu vị Quốc Quân: đều do bọn họ nói lung tung, làm hại chúng ta cũng xui xẻo quỳ theo.
Mọi người ở đây cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy sáu vị Quốc Quân đột nhiên quỳ xuống, cũng không biết là bái ai. Trước kia cũng chưa từng thấy bọn họ cung kính như thế, chẳng lẽ Vô Trần Cung chủ lại đột phá, vài vị Quốc Quân mới biểu thị sự chúc mừng?
Nhạc Kỳ Nhân ôm lấy cánh tay Bạch Vũ, kinh hỉ lắc lư, "Mau nhìn, đó chính là Mạc Điện trong truyền thuyết. Trong khoảng thời gian này tin đồn về hắn có rất nhiều, không nghĩ tới bộ dạng của hắn lại tuấn mỹ như vậy!"
"Đúng vậy, rất tuấn, còn rất, quen, mắt!" Bạch Vũ cơ hồ cắn răng phun ra ba chữ này.
Thời điểm Đông Nhạc Quận Vương nói Vô Trần Cung đột nhiên xuất hiện một Mạc Điện thực lực không rõ, nàng liền liên tưởng đến Dạ Quân Mạc. Thực lực bí hiểm, có thể làm cho Thương trưởng lão tất cung tất kính, rất phù hợp với tình huống của Dạ Quân Mạc.
Nhưng nàng cũng chỉ là phỏng đoán, hiện tại Dạ Quân Mạc lại thật sự lấy thân phận Mạc Điện xuất hiện trước mặt nàng, làm cho nàng có loại ý nghĩ xúc động muốn đánh người.
Khó trách lúc trước khi nàng hỏi Dạ Quân Mạc là ai, Dạ Quân Mạc lại nói đến Triệu hoán đại hội nàng sẽ biết. Rõ ràng ngay từ đầu có thể nói rõ mọi chuyện, vì sao không nói thẳng? Hay là hắn cảm thấy có thể cho nàng một kinh hỉ? Tin tức này không kinh ngạc, không thú vị cũng không hay!
Dạ Quân Mạc giống như nghe được Bạch Vũ oán thầm, một đôi con ngươi thâm thúy lạnh như băng nhìn về phía này, ánh mắt nhìn không thấu như đêm tối cất giấu một tia ý cười không rõ.
"Vũ tỷ tỷ, Mạc Điện nhìn về phía này. Hắn đang nhìn chúng ta sao? Nhưng tại sao muội lại cảm thấy...... rất lạnh." Nhạc Kỳ Nhân không tự chủ được rùng mình một cái, cảm giác giống như thật sự có hàn ý ngưng tụ lại.
Bạch Vũ thờ ơ, nàng sớm nhìn ánh mắt Dạ Quân Mạc lạnh như băng không có cảm xúc đã thành thói quen. Mỗi lần nhìn đến đôi mắt như sao sáng kia, nàng chỉ cảm thấy đây là thứ đồ tốt đẹp nhất trên thế giới, có loại xúc động muốn chiếm làm của riêng.
Bắc Thần Phong cũng nhận ra Dạ Quân Mạc, hai tay ở dưới ống tay áo yên lặng nắm chặt, niết mạnh đến mức các ngón tay trắng bệch. Người đoạt đồ của hắn ở Vô Trần tửu lâu lại là Mạc Điện cao cao tại thượng, điều này làm cho hắn có một loại cảm giác thất bại, cực kỳ không cam lòng, dã tâm bên trong muốn đem hết thảy dẫm nát dưới chân càng phát ra mãnh liệt.
Bách Lý Vân Diễm ánh mắt tỏa sáng. Mạc Điện ở Vô Trần Cung là người cùng Cung chủ quyền thế ngang nhau, là nhân vật bá chủ ở Vân Vũ Thần Châu, lại còn có tướng mạo yêu nghiệt như thế, còn so với Bắc Thần Phong cao quý hơn không biết bao nhiêu lần, nếu có thể chinh phục được hắn thì cuộc đời này cũng đáng giá!
Đáng tiếc loại nam nhân này lãnh khốc vô tình, tuyệt không hiểu được thương hương tiếc ngọc, so sánh với Tam hoàng tử dễ dàng bị quyến rũ..... Trên mặt Bách Lý Vân Diễm xẹt qua một tia tính kế, ánh mắt nhìn Bắc Thần Phong trở nên có chút ghét bỏ.
Sau khi Vô Trần Cung chủ ngồi xuống, diện tích không gian trường thi đấu lập tức được chia thành ba khối, ba lôi đài to lớn mọc lên, diện tích của từng lôi đài rất lớn, địa hình đa dạng.
Đông Nhạc đấu với Mạn Thủy, Viêm Võ đấu với Nam Phong, Bắc La đấu với Tây Trần, ba trận tỉ thí phân biệt ở ba lôi đài đồng thời bắt đầu.
Dựa theo an bài như ngày hôm qua, Sa Hoằng đi lên lôi đài đầu tiên, tuyển thủ Mạn Thủy Quận Quốc cũng không thèm đếm xỉa tiêu sái đi lên lôi đài, giành phát động công kích trước.
Sa Hoằng ngăn lại cơ hội nàng ta muốn phóng ra độc dược, Phi Sa Tẩu Thạch bắt đầu khởi động, nháy mắt đem cả lôi đài bao phủ bên trong một mảnh cát vàng, quanh thân vô số đá vụn sắc bén đánh về phía đối thủ.
Sắc mặt tuyển thủ Mạn Thủy Quận Quốc bắt đầu thay đổi, thật vất vả tránh thoát công kích, lại bị bức bách cuốn vào trung tâm cát bụi, cái gì cũng không nhìn thấy rõ.
Sa Hoằng phối hợp với Minh Mâu (mắt tinh, mắt sáng) của Kim Cương Nộ Viên, công thủ tự nhiên, chưa đến năm hiệp đã đánh bại được tuyển thủ của Mạn Thủy Quận Quốc.Thời điểm tuyển thủ Mạn Thủy Quận Quốc trở lại ghế ngồi, sắc mặt đã trắng bệch, trên mặt tràn ngập khiếp sợ không thể tin. Đội trưởng Mạn Thủy nổi trận lôi đình, tự mình lên đài, kết quả ngay cả bóng dáng của Sa Hoằng còn chưa tìm được đã bị ném ra khỏi lôi đài.
Mạn Thủy Quận Quốc cuối cùng cũng cuống cuồng, người dẫn đầu của các nàng sắc mặt âm trầm giao cho tuyển thủ cuối cùng một lọ khí độc, khiến cho nàng ta nhất định phải chuyển bại thành thắng.
Sau khi nàng ta đi lên đài, hơi thở khí độc quả thật có phóng đến đây, nhưng Sa Hoằng cho dù biết rõ mình đã bị trúng độc, Ngự Độc Nhuyễn Giáp cũng giúp hắn hấp thu phần lớn khí độc,, khiến hắn không phải chịu ảnh hưởng quá lớn, Kim Cương Nộ Viên một chọi ba, khí phách càn quét đối thủ.
Lúc Thương trưởng lão tuyên bố Đông Nhạc thắng lợi, có được 3 điểm, vài vị nữ tử Mạn Thủy Quận Quốc nửa ngày còn chưa phục hồi tinh thần lại, vết máu đọng lại trên mặt cũng quên chùi
Các nàng sao lại thua? Còn thua thảm như vậy, ngay cả một sợi lông của người ta cũng không đụng đến được cả ba người liền bị đánh bại, đối thủ lại là Đông Nhạc mà các nàng khinh thường! Từ khi nào một Đông Nhạc vẫn nằm ở dưới đáy lại xuất hiện tuyển thủ cường hãn như vậy?
Nhạc Kỳ Nhân cười ha ha chỉ vào những nữ tử Mạn Thủy Quận Quốc, "Sa Hoằng ca, đánh đẹp lắm, huynh xem bộ dạng bọn họ xám như tro tàn, thật sự là hả giận! Cho bọn họ biết thế nào là khinh thường người khác!"
"Sau hôm nay sẽ không có người ở quận quốc nào dám khinh thường chúng ta nữa." Bạch Vũ nhìn về phía những tuyển thủ của quận quốc khác, ánh mắt bọn họ nhìn Đông Nhạc cùng ngày hôm qua hoàn toàn không giống nhau, ánh mắt cảnh giác cùng tìm tòi nghiên cứu giống như mũi tên nhọn dừng ở trên người Sa Hoằng.
Lấy ưu thế 3 điểm càn quét Mạn Thủy Quận Quốc xếp hạng thứ ba!
Nghe nói hắn là thống lĩnh trẻ tuổi nhất Đông Nhạc, là người được Đông Nhạc Quận Vương phá lệ đề bạt, hiện tại xem ra, hắn quả thật có bản lĩnh này. Đông Nhạc xuất hiện một nhân tài như vậy, thứ tự lần này chỉ sợ sẽ không còn ở dưới đáy nữa.
Về phần Bạch Vũ cùng Nhạc Kỳ Nhân, quả thật không có người chú ý.
Ngày kế tiếp, Đông Nhạc đánh với Nam Phong. Nam Phong là một quận quốc có rất nhiều Triệu hoán sư hệ Mộc, ba tuyển thủ tham gia thì có hai người là hệ Mộc, lực công kích không cao, nhưng dựa vào năng lực khôi phục cường đại, có thể khiến cho địch nhân tiêu hao mà chết.
Đông thúc tìm hiểu triệt để thông tin đưa cho bọn họ, Nhạc Kỳ Nhân lên đài, lại càn quét ba người, hoàn toàn đạt được 3 điểm, chấn kinh tứ tọa ( bốn phía chấn kinh).
Mấy vạn người xem đều nghị luận, đây là Đông Nhạc muốn vùng lên! Kiềm nén nhiều năm như vậy, lúc này đây phải chân chính trở thành đại hắc mã.
"Đông Nhạc Quận Vương, hổ phụ vô khuyển nữ (cha tài giỏi đương nhiên không thể sinh ra đứa con chẳng ra gì), nữ nhi của ngươi thật đúng là thiên tư hơn người." Vài vị quan hệ cùng Đông Nhạc Quận Vương không nhiều lắm cũng không nhịn được nói lời tán dương.
"Quá khen, quá khen, nó còn kém xa lắm, chỉ là tu luyện được chút bề ngoài mà thôi." Đông Nhạc Quận Vương vui mừng cười to, thể hiện thái độ khiêm tốn, trong giọng nói lại tràn đầy kiêu ngạo.
"Sa Hoằng, thống lĩnh Đông Nhạc. Nhạc Kỳ Nhân, nữ nhi của Đông Nhạc Quận Vương. Đúng thật là đều rất lợi hại." Bách Lý Vân Diễm vô cùng không vui nói.
"Hừ, chút tài mọn mà thôi, Mạn Thủy Quận Quốc chủ yếu dựa vào độc, chỉ cần phòng bị ngăn cản độc, đánh bại bọn họ cũng không phải là việc gì khó, thực lực của Nam Phong cũng không đủ mạnh." Bắc Thần Phong không cho là đúng, nhìn về phía Bạch Vũ vân đạm phong khinh, mặt nhăn lại, "Nhưng Bạch Vũ đến bây giờ còn chưa lên đài."
Bách Lý Vân Diễm sắc mặt trầm xuống, khinh thường cười lạnh, "Nàng ta phỏng chừng chỉ là được thêm cho đủ số, ai biết nàng ta có dùng biện pháp quá quắt gì cứng rắn chen được vào đợt tuyển chọn lần này."
"Cũng đúng." Bắc Thần Phong cũng không nghĩ nhiều, chỉ là một phế vật bị hắn vứt bỏ mà thôi, điều duy nhất có lực hấp dẫn với hắn chính là máu của Bạch Vũ có chỗ dùng.
Vận khí của Đông Nhạc quả thực rất tốt, ba trận trước thực lực của đối thủ cũng không cao, trận thứ ba bọn họ đánh với Tây Trần, Nhạc Kỳ Nhân lên đài giành được 3 điểm. Thời điểm tỷ thí chấm dứt, Bắc La đánh với Viêm Võ vừa lúc tiến đến chỗ mấu chốt nhất.
Bắc Thần Phong mở đầu, đánh bại người mở đầu của Viêm Võ Đế Quốc. Ngay sau đó, đội trưởng Viêm Hạo Thiên của Viêm Võ lên đài, đánh với Bắc Thần Phong. Đây là trận quyết đấu của hai đại thiên tài nổi danh nhất Vân Vũ Thần Châu, toàn bộ con mắt của mấy vạn người đều nhìn không chớp mắt vào lôi đài.Triệu hoán thú của hai người đã được gọi ra, đứng sát bên người Viêm Hạo Thiên là một con Cực phẩm Hỏa hệ Lưu Tinh Lôi Báo, Triệu hoán thú của Bắc Thần Phong là một con Tử Văn Huyết Hổ một đầu. Hai Triệu hoán thú đối chọi gay gắt, vừa xuất hiện liền phóng xuất ra một cỗ cảm giác áp bách khiến kẻ khác hít thở không thông, bắt đầu khởi động uy thế ngập trời.
"Sa Hoằng ca, huynh nói hai người bọn họ ai sẽ thắng?" Nhạc Kỳ Nhân nâng cằm hỏi.
"Hẳn là Viêm Hạo Thiên. Hắn là Triệu hoán sư sơ giai, Bắc Thần Phong chẳng qua vẫn còn là một Triệu hoán sĩ, hơn nữa Triệu hoán thú hai bên tư chất giống nhau, Hỏa Hệ sẽ khắc chế Kim hệ." Sa Hoằng nói chen vào.
"Không đúng! Tử Văn Huyết Hổ tư chất rất cao." Bạch Vũ đột nhiên nói.
Oanh ——
Trên lôi đài, hai Triệu hoán thú đã đụng vào nhau. Trường thi đấu nhất thời chấn động kịch liệt, hổ báo tranh chấp, Tử Văn Huyết Hổ tuyệt không yếu hơn Lưu Tinh Lôi Báo, phía trên điên cuồng oanh tạc Lôi Hỏa loạn xạ, móng vuốt sắc bén đâm vào lưng Lôi Báo.
"Hai lực công kích cũng không kém nhau nhiều lắm, tại sao lại có thể như vậy? Trên thông tin ghi rõ Tử Văn Huyết Hổ của Bắc Thần Phong là Cực phẩm Triệu hoán thú tư chất 8 điểm, cùng là Nhị giai, Tử Văn Huyết Hổ làm sao có thể mạnh như thế?" Sa Hoằng kinh ngạc vạn phần.
"Thông tin cũng có thể không chính xác, tư chất của Tử Văn Huyết Hổ đã đạt tới 9 điểm."
"Tư chất 9 điểm? Vũ tỷ tỷ, tỷ nói giỡn! Tư chất còn có thể cải biến?" Nhạc Kỳ Nhân nuốt một ngụm nước bọt, nàng nghĩ có thể đến được tư chất 8 điểm cũng đã là rất Cực phẩm rồi.
"Tư chất đương nhiên có thể cải biến, không phải có rất nhiều dược liệu làm tăng tư chất của Triệu hoán thú đó sao? Chẳng hạn như...... Du Linh Thảo." Khóe miệng Bạch Vũ xẹt qua một chút lãnh ý, tư chất của Tử Văn Huyết Hổ tăng lên nhất định là do Bắc Thần Phong đã sử dụng Du Linh Thảo 3000 năm.
"Cực phẩm trong Cực phẩm! Bắc La Quận Vương, Triệu hoán thú của nhi tử ngươi cũng không tệ." Vô Trần Cung chủ vô cùng tán thưởng, cho dù không cần thủy tinh thí nghiệm, lão cũng có thể cảm giác được thực lực khủng bố của Tử Văn Huyết Hổ.
"Ha ha, Cung chủ quả nhiên rất tinh mắt! Tư chất Tử Văn Huyết Hổ của con ta đã đạt tới 9 điểm, so ra ngay cả ta cũng kém hơn." Bắc La Quận Vương đắc ý nói.
Vài vị Quận Vương sắc mặt cũng không tốt. Triệu hoán thú tư chất cao tới 9 điểm ở Vân Vũ Thần Châu đã qua vài ngàn năm chưa từng xuất hiện, đều đã trở thành truyền thuyết, vì sao Bắc La lại xuất hiện một con, còn vừa khéo là người thừa kế tương lai của Bắc La?
Nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, Bắc La Quận Quốc sẽ có một trận đại quật khởi với xu thế không thể cản nổi, điều này đối bọn họ mà nói cũng không phải là chuyện gì tốt.
Đông Nhạc Quận Vương uống một ly rượu vào bụng, bĩu môi không nói chuyện. Tại sao hắn lại cảm thấy Tử Văn Huyết Hổ còn không lợi hại bằng Hỏa Diễm Thanh Điểu của Bạch Vũ? Nói chuyện như kiểu hắn không biết tư chất Triệu hoán thú của Bạch Vũ.
"Cho dù tư chất của Tử Văn Huyết Hổ có vẻ cao thì thế nào? Viêm Hạo Thiên là Triệu hoán sư chân chính, còn Bắc Thần Phong vẫn còn là Triệu hoán sĩ đỉnh cấp, ai thắng ai thua còn chưa nói chính xác được đâu." Tây Trần Quận Vương giọng điệu có chút khó chịu nói.
Hắn vừa mới dứt lời, tình thế hai thế lực ngang nhau trên đài đột nhiên nổi lên biến hóa.
Khí thế của Bắc Thần Phong đột nhiên tăng vọt, lắc mình tới bên cạnh Viêm Hạo Thiên, một chưởng đánh trúng vào ngực Viêm Hạo Thiên.
Viêm Hạo Thiên lảo đảo lui về phía sau, miễn cưỡng ổn định thân thể, phun ra một miệng đầy máu, "Ngươi là Triệu hoán sư?!"
"Mới vừa đột phá, so ra vẫn kém Viêm thái tử." Bắc Thần Phong khiêm tốn mỉm cười, nhìn qua vô cùng đáng đánh đòn.
Viêm Hạo Thiên nổi trận lôi đình, một quyền vung mạnh vào trên mặt Bắc Thần Phong, "Ngươi tìm chết!"
Toàn trường đột nhiên một trận ồ lên, Bắc Thần Phong cũng đột phá Triệu hoán sư, lúc này Viêm Hạo Thiên không hay rồi. Vài vị Quận Vương vốn là sắc mặt không tốt càng thêm âm trầm, Tây Trần Quận Vương gương mặt thối hoắc, tỏ vẻ chỉ lo uống rượu.Bắc La Quận Vương đắc ý nhìn về phía Viêm Võ Đế Vương, "Viêm huynh, lần này chính là Thần Phong của ta thắng."
Viêm Võ Đế Vương nhìn thoáng qua tình huống trên lôi đài, trầm mặc không lên tiếng.
"Xem ra lần này là Bắc Thần Phong thắng." Nhạc Kỳ Nhân thở dài. Nhạc Kỳ Nhân tình nguyện để cho Viêm Hạo Thiên thắng, còn hơn Bắc Thần Phong, ít nhất Viêm Hạo Thiên cũng không đáng ghét như vậy.
Bạch Vũ nâng cằm, lưu quang xẹt qua đáy mắt, lắc đầu, "Cũng không hẳn."
Ầm ầm ——
Viêm Hạo Thiên đột nhiên giống như nổi điên tạo ra hơn mười đạo Lôi Hỏa, bổ toàn bộ về phía Bắc Thần Phong, Bắc Thần Phong sợ tới mức cuống quýt tránh né, lại bị Viêm Hạo Thiên tóm chặt không buông. Cuối cùng, Viêm Hạo Thiên quả thực kéo theo Bắc Thần Phong hai bên cùng lưỡng bại câu thương.
Sa Hoằng ngạc nhiên, "Bắc Thần Phong quả nhiên vẫn không thắng, mà là ngang tay."
"Đáng tiếc Viêm Võ Đế Quốc vẫn thua." Bạch Vũ có chút tiếc hận.
Việm Hạo Thiên tuy rằng kéo theo Bắc Thần Phong cùng nhau chịu chung số phận, nhưng người tiếp theo đi lên đài chính là Bách Lý Vân Diễm, thực lực so với tuyển thủ cuối cùng của Viêm Võ Đế Quốc không chỉ mạnh hơn có một chút, thế cục thất bại của Viêm Võ Đế Quốc đã định, Bắc La Quận Quốc đạt được 2 điểm.
Trận này tỷ thí này không chỉ là Bắc La Quận Quốc thắng một trận đơn giản như vậy, đây là đại biểu cho Bắc La Quận Quốc vượt qua Viêm Võ Đế Quốc, đánh vỡ vị trí đứng đầu mà Viêm Võ Đế Quốc độc chiếm vài thập niên qua.
Dương như tất cả mọi người đều cảm thấy cái tên đứng thứ Nhất trong lần Triệu hoán đại hội này khẳng định chính là Bắc La Quận Quốc, trong năm năm tới, Bắc La Quận Quốc sẽ trở thành Quận Quốc đứng đầu sáu quốc, vận mệnh của cả Vân Vũ Thần Châu cũng bị cải biến theo.
Bách Lý Vân Diễm dễ dàng đánh bại tuyển thủ cuối cùng của Viêm Võ Đế Quốc, đi xuống lôi đài, khi đi ngang qua chỗ ghế ngồi của Đông Nhạc, một đôi con ngươi mị hoặc như hồ ly hèn mọn nhìn về phía Bạch Vũ, bàn tay ngọc ngà dính đầy máu tươi hướng trên cổ vẽ một cái, làm một cái động tác giết người. Phối với một thân quần lụa mỏng màu đỏ của nàng ta, càng cực kỳ có vẻ đẹp đẽ đáng sợ.
Ánh mắt Bạch Vũ trầm xuống, trên mặt hiện lên sát ý lạnh như băng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top