Nhiên Huyết,bại sự

Bách Lý Vân Diễm nói xong, vênh váo tự đắc vung tay, ngưỡng mặt đi vào bên trong Chủ Điện.

Bạch Vũ không để bụng bĩu môi, lấy ra điểm tâm mang đến phân cho Nhạc Kỳ Nhân, ba người trực tiếp ăn một bữa cơm ở bên ngoài, dưới bóng cây gần Chủ Điện, nhìn đệ tử tuần tra chung quanh một lúc xong cũng không nói gì.

Lúc Bách Lý Vân Diễm đi vào Đại điện nơi tổ chức Yến tửu, Yếu tửu đã rất huyên náo. Rượu qua ba lần, Quốc Quân Ngũ quốc bắt đầu trình lên lễ vật.

Được mời tới tham gia Đại hội săn bắn, còn có Yến tửu long trọng nghênh đón, bọn họ cũng không thể tay không chạy đến đây, dù sao vẫn phải lấy ra chút đồ tốt. Lễ vật bọn họ mang đến chính là thứ đặc biệt vô cùng hiểu rõ trên Yến tửu, linh tửu.

Đó cũng là một loại lệ thường, Yến tửu của Đại hội săn bắn cũng có thể nói là một hồi Đại hội linh tửu thiết thực, cho nên Vô Trần Cung chủ mới có thể coi trọng linh tửu dùng để chiêu đãi trên Đại hội như vậy.

Vương đô Ngũ quốc có Dược Thiện Sư để cho chính mình ngự dụng, hàng năm đều nghiên cứu ra được linh tửu mới, nhưng cho tới bây giờ, linh tửu bọn họ nghiên cứu ra đều kém hơn Vô Trần Cung.

Năm trước, Vô Trần Cung bắt đầu bán ra Phi Hồng Chi Nguyệt rất tốt, bọn họ cũng có chút nản lòng, chỉ có thể méo mó, cố gắng hết sức nghiên cứu ra phối phương Phi Hồng Chi Nguyệt, nhìn xem có thể có biện pháp làm lại hoặc là vượt qua hay không.

Linh tửu Ngũ quốc đưa lên phân cho mọi người cùng nhau nhấm nháp, linh tửu mấy quốc khác đều không có gì đặc biệt, duy chỉ có điều bất ngờ là linh tửu của Nam Phong Quận Quốc lại rất tốt, hiệu quả có thể vượt qua Phi Hồng Chi Nguyệt.

Tây Trần Quận Vương ngạc nhiên chép miệng, tậc lưỡi: "Nam Phong Quận Vương, rượu này không tệ, tên gọi là gì?"

Nam Phong Quận Vương tự đắc giơ ly rượu lên: "Rượu này là do Dược Thiện Sư tốt nhất Nam Phong Quận Quốc dùng hơn ba mươi loại dược liệu trân quý mới nghiên cứu, chế tạo ra được, Bổn vương gọi nó là Thuần Lam Viêm Dương."

"Ha ha, tên rất hay......" Tây Trần Quận Vương trở mặt xem thường, người ta gọi là Phi Hồng Chi Nguyệt, ngươi liền đặt tên là Thuần Lam Viêm Dương, sợ người khác không biết linh tửu này của ngươi tốt hơn so với Phi Hồng Chi Nguyệt.*Phi Hồng Chi Nguyệt: mặt trăng đỏ rực

*Thuần Lam Viêm Dương: bầu trời thuần lam, ý nói màu lam tinh khiết, không có tạp chất

Nam Phong Quận Vương đang rất đắc ý, hoàn toàn không chú ý tới Tây Trần Quận Vương xem thường, cười tủm tỉm khoe khoang với Vô Trần Cung Chủ: "Cung chủ, người cảm thấy rượu Bổn vương đưa lên như thế nào?"

"Quả thật vượt qua Phi Hồng Chi Nguyệt, chẳng những có công hiệu ngưng tụ linh lực, còn có tỷ suất cơ hội sử dụng để đột phá linh mạch." Cung chủ cười to, không chút nào keo kiệt khích lệ, nhưng rất nhanh lời nói lại xoay chuyển: "Nhưng tỷ suất đột phá quá thấp. Linh tửu lần này Vô Trần Cung chiêu đãi các ngươi có thể làm cho các ngươi có năm thành cơ hội đột phá."

Quân Chủ các quốc gia cả kinh, có chút không tin nhìn Vô Trần Cung Chủ: "Lời này của Cung Chủ là thật sao?"

"Đương nhiên, vị này chính là Dược Thiện Sư chế tạo ra linh tửu." Cung chủ vui tươi hớn hở vẫy tay với Bách Lý Vân Diễm, để cho nàng ta tiến lên.

Bách Lý Vân Diễm đợi lâu như vậy, chính là đợi lúc này.

Nàng ta áp chế kích động nơi đáy lòng, lạnh nhạt tiến lên, đi đến giữa đại sảnh.

Trước đó, nàng ta đã cố ý ăn diện một phen, hồng y nhanh nhẹn, kiều diễm như hoa. Nàng ta muốn dùng dáng vẻ tốt nhất của chính mình, lưu lại một ấn tượng khắc sâu cho mọi người.

Nàng ta không tiếc mạo hiểm lừa gạt Cung chủ, thay thế được Bạch Vũ, vì hôm nay, vì thể hiện chính mình trên Yến tửu, vì trở thành Dược Thiện Sư đứng đầu Vân Vũ Thần Châu! Cô cô đã an bài tốt tất cả, Cung chủ cũng đã tin nàng ta, đưa nàng ta đến trước mặt Quốc Chủ Ngũ quốc, nàng ta tuyệt đối không thể làm sai.

Nàng ta đè xuống tâm tư mãnh liệt, lộ ra tươi cười tự tin mà đoan trang: "Tại hạ là Bách Lý Vân Diễm, ta chế tác ra linh tửu có năm thành tỷ suất khiến cho các vị đột phá, liền dựa vào vận may của các vị Quân Chủ."

"Bách Lý Vân Diễm đúng không, thật là một nữ tử xinh đẹp. Nếu linh tửu của ngươi thực sự có loại hiệu quả này, ta cần phải mau chóng thử xem, đến đi, rót rượu cho Bổn vương." Mạn Thủy Quận Vương phát ra một tiếng cười duyên, dành trước muốn linh tửu.

Mấy vị Quốc Quân khác cũng nhanh chóng sai người rót một ly, uống xong một ngụm, linh khí lửa nóng lập tức bốc lên trong cơ thể, đánh thẳng về phía trước. Vẻ mặt mấy người nhất thời đều thay đổi, khuôn mặt đỏ lên.

Vô Trần Cung Chủ vuốt râu, cười ha ha: "Thế nào? Có cảm giác chứ? Rượu này tên là Nhiên Huyết, uống thêm mấy ly, các ngươi có thể cảm nhận được lực lượng đột phá."

Tửu trưởng lão nghe thấy cái tên như thế lặng đi một chút, không thể khẳng định Cung chủ nói đến là Nhiên Huyết hay là Nhiễm Huyết, nhưng nếu là Bách Lý Vân Diễm làm, hẳn là Nhiễm Huyết? Hắn cũng không thể uống một ly để xác nhận, dù sao rượu này rất trân quý, chỉ chiêu đãi Quốc Quân Ngũ quốc, ngay cả gia quyến của bọn họ cũng đều không có.

Không ai nghe tiếng cười sang sảng của Vô Trần Cung Chủ, cùng liếc mắt nhìn nhau một cái. Viêm Võ Đế và Đông Nhạc Quận Vương đều thấy được một tia nghi ngờ từ trong mắt đối phương. Viêm Võ Đế ho khan một tiếng: "Rượu này...... quả thật không tệ."

"Đúng là có thể thúc đẩy đột phá." Đông Nhạc Quận Vương cũng không lạnh không nóng gật đầu.

Mặt Mạn Thủy Quận Vương nhăn nhíu, cũng không nói chuyện.

Nam Phong Quận Vương chịu không được, đặc biệt nói thẳng ra: "Cung Chủ, rượu này quả thật có thể giúp linh mạch đột phá, nhưng người không phát hiện linh khí này có chút quá mạnh mẽ? Dễ dàng làm tổn thương linh mạch."

Vô Trần Cung Chủ biến sắc, thần sắc đột nhiên sắc bén: "Điều đó không thể, ta tự mình nếm thử qua, linh khí của Nhiên Huyết hùng hậu, không có tác dụng phụ gì."

"Cung chủ, người chắc chắn không? Rượu người uống và rượu chúng ta uống chính là cùng một loại rượu? Rượu này có tỷ suất đột phá hẳn là chưa tới năm thành." Tây Trần Quận Vương cũng đưa ra nghi vấn.Trong lòng Bách Lý Vân Diễm bắt đầu hoảng hốt, sắc mặt trắng bệch.

Mấy tháng nay, chuyện gì nàng ta cũng không làm, chỉ nhìn chằm chằm phương thuốc Bạch Vũ được giữ lại, liều mạng thí nghiệm, liều mạng muốn làm ra Nhiên Huyết. Nhưng Nhiên Huyết sử dụng mấy chục loại dược liệu trân quý, phân lượng mỗi loại đều phải cực kỳ chính xác mới được, làm sao tùy tiện thử là có thể thử ra.

Bách Lý Vân Diễm dùng hết biện pháp cũng không làm được, cuối cùng, lăn qua lăn lại chỉ có thể làm ra sản phẩm bắt chước có hiệu quả kém nhất một đoạn. Vẫn có chút tổn thương đối với linh mạch, nhưng sẽ không làm cho tu vi giảm xuống, tỷ suất đột phá giảm xuống, nhưng cũng không giảm nhiều lắm.

Nàng ta tin tưởng linh tửu nảng ta làm ra đã gần như cực kỳ giống với Nhiên Huyết, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới những Quân Chủ này đều là người tinh khôn, vậy mà đưa ra nghi ngờ.

"Bách Lý Vân Diễm, đây là có chuyện gì?" Vô Trần Cung Chủ lạnh lùng nhìn nàng ta chằm chằm, khí thế của Triệu Hoán Sư thượng đẳng nhất trên Vân Vũ Thần Châu đột nhiên bộc phát ra, nháy mắt thổi quét toàn trường, tràn ra cảm giác áp lực, lạnh lẽo.

Trong lòng mọi người đều run rẩy mạnh mẽ, bất an câm như hến. Đã thật lâu Vô Trần Cung Chủ chưa phát hỏa, hiền lành giống như lão gia gia không cáu kỉnh, nhưng không ai dám quên lão cường đại đến cỡ nào.

"Cung Chủ, Nhiên Huyết của ta tuyệt đối là linh tửu đột phá có kỷ lục cao nhất trên Vân Vũ Thần Châu, người cũng từng khen ngợi nó là linh tửu Nhất đẳng trên Vân Vũ Thần Châu! Không phải là do mấy vị Quân Chủ uống không quen, cố ý soi mói chứ? Dù sao cho dù có là gì, cũng không thể thập toàn thập mỹ." Bách Lý Vân Diễm ổn định tinh thần, thong dong đáp lại, bất động thanh sắc ám chỉ Quân Chủ Ngũ quốc ghen tị hiệu quả của Nhiên Huyết quá tốt, cố ý gièm pha.

Sắc mặt mấy vị Quốc Quân lập tức rất khó coi, nhìn Bách Lý Vân Diễm giống như nhìn một đứa ngốc, hèn mọn đầy mắt. Gièm pha linh tửu của ngươi, bọn ta cần sao? Đắc tội năm người bọn ta thì ngươi có chỗ gì tốt? Có còn đầu óc nữa hay không?

Bách Lý Vân Diễm cũng không còn cách nào, đương nhiên nàng ta không muốn đắc tội với bọn họ, nhưng chuyện đã tới nước này, nàng ta chỉ có thể nói như vậy mới có thể khiến cho Cung Chủ cảm thấy linh tửu của nàng ta không có vấn đề.

Nhưng Vô Trần Cung Chủ lại đập tan hi vọng của nàng ta: "Đúng không? Người đâu, rót cho ta một ly nếm thử."

Mặt Bách Lý Vân Diễm nhất thời xám như tro tàn, mồ hôi lạnh ứa ra.

Cung Chủ đã từng nếm qua Nhiên Huyết, lão chỉ cần một hớp là biết linh tửu không giống, vậy phải làm sao bây giờ?

Nàng ta sợ hãi nhìn Cung Chủ thử linh tửu, căm tức đặt ly rượu thật mạnh lên bàn: "Bách Lý Vân Diễm, ta cho ngươi chuẩn bị linh tửu là tín nhiệm ngươi, ngươi dùng thứ phẩm như vậy lừa gạt ta? Ngươi chuẩn bị nhiều ngày như vậy là chuẩn bị ra những thứ này?"

Kỳ thật, linh tửu Bách Lý Vân Diễm đưa lên cũng không tính là quá kém, nhưng lại đối lập với chính phẩm Nhiên Huyết lúc trước, liền có vẻ rất kém cỏi.

Bách Lý trưởng lão vẫn trầm mặc không nói rốt cục cũng đứng ra, thản nhiên nhận lỗi với Cung Chủ: "Cung Chủ bớt giận, mấy ngày nay Bách Lý Vân Diễm vẫn mất ăn mất ngủ chế tác linh tửu, có một chút không ổn đều phải làm lại. Có thể là nó quá khẩn trương, rất muốn làm tốt chuyện người đã giao, mới làm ra sai lầm, xin cung chủ nhìn vào một phần thành tâm của nó mà bỏ qua cho nó lần này."

"Vâng, đều là đệ tử không tốt, đệ tử quá khẩn trương, cô phụ tín nhiệm của Cung Chủ." Bách Lý Vân Diễm lập tức quỳ xuống, trong hốc mắt lập tức tràn đầy nước mắt, khóc như hoa lê đẫm mưa (hoa lê dưới mưa, tuyết), điềm đạm đáng yêu. Không hiểu sao tất cả mọi người nhìn vào đều cảm thấy chính mình là kẻ xấu đang ăn hiếp tiểu cô nương nhà người ta.

Vô Trần Cung Chủ cũng chỉ là có chút thất vọng thôi, căn bản lão không nghĩ đến Bách Lý Vân Diễm dám lừa lão, khoát khoát tay định để cho nàng ta đứng lên, vào lúc đó, Tửu trưởng lão lại nói chuyện: "Khoan đã. Cung Chủ, rượu này người chọn là Nhiên Huyết hay Nhiễm Huyết?"

Bách Lý Vân Diễm và Bách Lý trưởng lão đều căng thẳng trong lòng, thầm mắng Tửu trưởng lão xen vào việc của người khác.

Bách Lý trưởng lão biết Cung Chủ khoe ra hiệu quả của Nhiên Huyết ở trên Yến tửu là không giấu giếm được Tửu trưởng lão, bà ta cũng không muốn lừa gạt. Dù sao chỉ cần linh tửu của Bách Lý Vân Diễm được Cung Chủ xem trọng, làm cho năm vị Quốc Quân vừa lòng, cho dù biết có vấn đề, Tửu trưởng lão cũng tuyệt đối sẽ không mất hứng nói ra ở Yến tửu, sau đó cũng chỉ có thể giấu chân tướng vào trong bụng.

Nhưng Bách Lý Vân Diễm lại không thể làm ra Nhiên Huyết, rượu làm ra còn có khuyết điểm, đương nhiên Tửu trưởng lão sẽ hỏi, chuyện này vừa hỏi xong liền phiền phức."Đương nhiên là Nhiên Huyết, Nhiên Huyết là linh tửu được cải tiến cấp bậc từ Nhiếm Huyết, cho nên tên mới rất giống, nhưng công hiệu kém xa." Vô Trần Cung Chủ cũng đã nghiên cứu qua loại linh tửu này.

"Nếu Cung Chủ chọn Nhiên Huyết, vì sao không cho Bạch Vũ đến? Bạch Vũ mới là người chế tác Nhiên Huyết. Lúc trước, ta uống xong hai ly Nhiên Huyết đã đột phá ngay tại chỗ, đương nhiên là rõ ràng."

"Ngươi nói cái gì?" Cung Chủ giận tím mặt, Tửu trưởng lão còn thiếu chút nói thẳng ra là Bách Lý Vân Diễm mạo danh thế thân, lão còn có cái gì không rõ.

Vẻ mặt vài vị Quốc Quân rất tế nhị, lá gan của cô nương này cũng đủ lớn, dám lừa gạt ở dưới mí mắt của Vô Trần Cung Chủ!

Đông Nhạc Quận Vương và Bạch Tử Quỳnh nghe được Tửu trưởng lão nói đến Bạch Vũ, đôi mắt đều sáng ngời, nếu không phải trùng tên, hẳn là Bạch Vũ mà bọn họ biết, khi nào thì Bạch Vũ làm được linh tửu?

"Không phải! Cung Chủ, chỉ là lúc ta làm linh tửu xảy ra sai sót, xin Cung Chủ minh xét!" Bách Lý Vân Diễm lập tức biện giải. Lừa gạt Cung Chủ, tội lớn, nàng ta tuyệt đối không thể thừa nhận.

Thương trưởng lão sâu kín nói: "Một khi đã như vậy, gọi Bạch Vũ đến đối chất đi."

Lúc Tửu trưởng lão nói ra là Bạch Vũ làm ra Nhiên Huyết, Thương trưởng lão cũng đã tin. Bạch Vũ là loại người nào, người chế tác Phi Hồng Chi Nguyệt, có thể làm ra Nhiên Huyết cũng không kỳ quái.

Đệ tử bên người Cung Chủ tuân lệnh, lập tức đi ra ngoài truyền Bạch Vũ.

Mặt Bách Lý Vân Diễm xám như tro tàn, gắt gao cắn môi. Bạch Vũ mà đến, tất cả mọi chuyện liền xong rồi! Chẳng lẽ nàng ta thật sự vĩnh viễn cũng kém hơn Bạch Vũ?

Lúc sư huynh truyền lệnh mệnh lệnh đệ tử trông coi đi mời Bạch Vũ tiến vào Điện, ba người Bạch Vũ vẫn còn tùy tiện ngồi ăn điểm tâm ở trên cỏ, trò chuyện về thiên nhiên, khỏi phải nói có bao nhiêu nhàn nhã.

Khóe miệng các đệ tử trông coi đều co rút, lúc trước mới đuổi người ta đi, bây giờ lập tức đi gọi, báo ứng kiếp này tới cũng quá nhanh? Bọn họ đành phải khiêm nhường đi tìm Bạch Vũ, bảo nàng mau chóng đi gặp Cung Chủ.

Lông mày Bạch Vũ nâng lên, trong mắt tràn đầy vô tội: "Không phải nói không cho đi vào sao?"

Người tới cắn răng, cười nói: "Lúc trước là lúc trước, bây giờ có mệnh lệnh của Cung Chủ, đương nhiên có thể đi vào."

"À, vậy hai người bọn họ có thể đi vào không?" Bạch Vũ chỉa chỉa Nhạc Kỳ Nhân và Viêm Hạo Thiên. Chuyện ghi thù gì đó quả thật không có, tâm nhãn của nàng cũng không nhỏ như vậy, nhưng nàng cũng không thể đi vào, bỏ lại Nhạc Kỳ Nhân và Viêm Hạo Thiên vẫn phải chờ ở bên ngoài.

Vài vị sư huynh rất không vui muốn trách cứ Bạch Vũ: Cung Chủ chỉ truyền một mình ngươi, làm sao có thể dẫn theo những người khác?

Nhưng lời nói đến bên miệng, đúng lúc nhìn thấy nụ cười lành lạnh của Bạch Vũ, ý cười không đạt tới đáy mắt, không biết sao lại nuốt xuống lời trách cứ, có loại cảm giác nói ra sẽ có phiền phức.

Bạch Vũ là ai? Là người mới tiến vào Vô Trần Cung liền càn quét đỉnh Kinh Lôi, có Mạc Điện đứng sau, làm cho đỉnh Vô Danh quật khởi! Nếu bọn họ dám không đồng ý, dám chắc vị này thật sự sẽ không đi gặp Cung Chủ! Mặc kệ sau đó Cung Chủ sẽ tức giận với Bạch Vũ như thế nào, bây giờ gọi người không được thì tất cả lỗi đều là do bọn họ.

Bọn họ chỉ có thể dùng vẻ mặt tươi cười, qua loa đồng ý.

Lúc này, Bạch Vũ mới đứng dậy, ba người cùng đi vào đại sảnh Yến tửu.

Nhạc Kỳ Nhân và Viêm Hạo Thiên lặng lẽ đến bên cạnh Phụ vương của mình, Bạch Vũ đi tới giữa trung tâm đại điện: "Ra mắt Cung chủ, không biết Cung chủ gọi ta đến là có chuyện gì?""Nhiên Huyết, là ngươi làm sao?" Cung chủ Vô Trần Cung lạnh lùng hỏi, lão tức giận không nhẹ, khí thế trên người lạnh buốt, không thu lại chút nào, nặng nề, trực tiếp áp bức Bạch Vũ.

Uy áp đến từ Triệu Hoán Sư đỉnh giai, làm cho không khí đọng lại, trầm trọng giống như núi lớn.

Mặt Bạch Vũ nhăn nhíu, dáng người thẳng tắp, lạnh nhạt nói: "Là ta làm, lúc trước ở trên Đại hội linh tửu, linh tửu ta làm ra chính là Nhiên Huyết, ba vị phán định cho ta trọn điểm."

"Ngươi chứng minh như thế nào?"

Bạch Vũ ngây ra, nháy mắt mấy cái: "Cái này còn phải chứng minh? Tửu trưởng lão và Bách Lý trưởng lão đều nhìn thấy."

"Không đủ, Bách Lý Vân Diễm nói nàng ta mới là người chế tác Nhiên Huyết, trừ phi ngươi có thể làm ra Nhiên Huyết, nếu không ta sẽ không tin ngươi." Cung chủ Vô Trần Cung lạnh lùng nói, bây giờ lão thầm nghĩ, mắt thấy mới là thật.

Bạch Vũ kinh ngạc liếc nhìn Bách Lý Vân Diễm, ngươi đang làm trò cười sao? Chuyện như vậy cũng muốn mạo danh thế thân? Trừ phi ngươi có thể làm ra Nhiên Huyết chân chính, bằng không ngươi giấu giếm trôi qua được mới có quỷ!

Bách Lý Vân Diễm bị ánh mắt của Bạch Vũ nhìn mình như đứa ngốc, trong lòng nàng ta tuôn ra lửa, vì sao Nhiên Huyết vẫn là của Bạch Vũ? Vì sao nàng ta không làm được? Nàng ta không cam lòng!

Không biết Bạch Vũ đã lấy ra một vò rượu từ nơi nào, đưa lên: "Đây là lúc mời ta làm một ly chuyển cho Cung chủ đánh giá, ta làm thừa ra, có lẽ còn năm, sáu ly, Cung chủ có thể cầm đi cho mọi người nếm thử."

Lúc ấy, Dược Thiện Đường cung cấp dược liệu phong phú, khiến cho nàng làm thêm được vài ly. Nàng đã để lại hai ly cho mình, còn lại vốn là tính cho Nhạc Kỳ Nhân và Sa Hoằng, bây giờ chỉ có thể hiến dâng ra ngoài trước.

Cung chủ Vô Trần Cung nhận được linh tửu, tự mình uống trước một ly, cuối cùng, vẻ mặt tức giận cũng tiêu tan, lộ ra nụ cười vui sướng: "Không sai, đây mới là Nhiên Huyết chân chính. Mau rót một ly cho các vị Quốc Quân."

Linh tửu còn lại miễn cưỡng chia làm năm ly, dâng cho năm vị Quốc Quân nếm thử. Uống một ly vào bụng, đôi mắt của năm người sáng lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm ly rượu, căn bản thứ phẩm vừa rồi và chính phẩm này không có cách nào so sánh được, đây mới là rượu tốt chân chính.

Đáng tiếc chỉ có một ly, nếu Bách Lý Vân Diễm không mạo danh thế thân, Vô Trần Cung có thể dùng Nhiên Huyết chân chính đến chiêu đãi bọn họ, nói không chừng bọn họ uống thêm mấy ly thì có thể đột phá ngay tại chỗ! Đáng tiếc......

Nghĩ đến đây, không người nào là không oán giận nhìn về phía Bách Lý Vân Diễm, một bộ hận không thể xát vào mắt của nàng ta.

Bách Lý Vân Diễm bị ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm đến sởn cả gai óc, kinh hoảng nhìn về phía Bách Lý trưởng lão, ai ngờ bị một cái tát đánh đúng ngay vào mặt, trên mặt sưng lên một dấu bàn tay rõ ràng.

Bách Lý Vân Diễm bị đánh cho choáng váng, bụm mặt, khó tin nhìn Bách Lý trưởng lão - người đánh nàng ta.

Căn bản Bách Lý trưởng lão không cho nàng ta có cơ hội nói chuyện, vung phất trần, thẹn quá hóa giận, trách cứ: "Phụ ta dốc lòng dạy ngươi như vậy, vậy mà không nghĩ tới ngươi ỷ vào là chất nữ của ta, làm xằng làm bậy, dám can đảm lừa gạt Cung chủ, mạo danh thế thân! Mắt ta thật sự bị mù mới coi trọng ngươi."

"Cô cô......" Người vứt bỏ quan hệ với con? Người mặc kệ con sao? Trong lòng Bách Lý Vân Diễm hoảng sợ vạn phần.

"Câm miệng!" Sắc mặt Bách Lý trưởng lão âm trầm, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giận dữ mắng mỏ.

Quả thật bà ta chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bà ta hao hết tâm tư thay Bách Lý Vân Diễm an bài cơ hội rất tốt, Bách Lý Vân Diễm lại không có bản lĩnh, không nắm chắc được, làm đi làm lại nhiều lần như vậy cũng chưa thể làm ra Nhiên Huyết chân chính, làm hại bà ta cũng mất mặt theo.

Bà ta hận không thể không có chất nữ này, bây giờ, mắt thấy chất nữ này không giữ được, bà ta cũng không muốn cùng bị kéo xuống nước."Cung chủ, Bách Lý Vân Diễm lừa gạt ta, lén thay đổi nhãn linh tửu, mạo danh thế thân, xin Cung chủ trách phạt." Bách Lý trưởng lão giả bộ chính nghĩa thỉnh tội với Cung chủ.

Bạch Vũ trở mặt xem thường, căn bản nàng không tin Bách Lý trưởng lão không biết chuyện, không có sự trợ giúp của bà ta, căn bản Bách Lý Vân Diễm không có khả năng giả vờ thành người chế tác Nhiên Huyết. Bây giờ xảy ra chuyện, bà ta lập tức vứt bỏ sạch sẽ lỗi của mình, đẩy toàn bộ trừng phạt qua cho Bách Lý Vân Diễm, đúng là làm chuyện đủ tuyệt tình.

"Một khi đã như vậy, phạt Bách Lý Vân Diễm ba trăm roi, đánh xong đuổi ra khỏi Vô Trần Cung." Vô Trần Cung chủ khoát khoát tay, lạnh nhạt hạ lệnh.

Chuyện này, trong lòng lão đã biết rõ ràng, nhưng suy cho cùng Bách Lý trưởng lão vẫn là trưởng lão, lão cũng mở một con mắt, nhắm một con mắt, chỉ phạt Bách Lý Vân Diễm.

Bách Lý Vân Diễm hoảng sợ muốn cầu xin tha thứ, đã bị vài sư huynh chưởng quản hình phạt của Cống Hiến Đường che miệng lại, kéo đi xuống. Nàng ta nhìn bóng lưng lạnh như băng của Bách Lý trưởng lão, cả người đều tuyệt vọng.

Ba trăm roi, một phế nhân như nàng ta làm sao có thể chống đỡ được? Nàng ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, thân cô cô của nàng ta sẽ tuyệt tình như vậy, nàng ta hối hận, hối hận đã nghe lời cô cô, đáng tiếc hối hận cũng đã không còn kịp.

Bạch Vũ nhìn thoáng qua Bách Lý Vân Diễm, đối với người trộm cắp này, người có công lao như nàng cũng không có ý kiến gì.

Yến tửu lại ầm ĩ, náo nhiệt, ca múa mừng cảnh thái bình, chút ý nghĩ đối với Nhiên Huyết của vài vị Quốc Quân vẫn còn chưa hết, nhưng nghĩ cũng biết, loại linh tửu này, Vô Trần Cung tuyệt đối sẽ không lấy ra bên ngoài để bán, bọn họ chỉ có thể trông mong nhìn chằm chằm Bạch Vũ, hy vọng Bạch Vũ có thể cầm tới thêm được một, hai ly.

Bạch Vũ chậm chạp không cảm nhận được ánh mắt của mọi người, nàng thấy được sư phụ của mình - Bạch Tử Quỳnh, vui vẻ giống như hồ điệp bay đến bên cạnh Bạch Tử Quỳnh.

"Tiểu nha đầu trưởng thành rồi, con biết làm linh tửu khi nào, ta cũng không biết." Bạch Tử Quỳnh vui tươi hớn hở châm châm cái trán Bạch Vũ.

Bạch Vũ cười hì hì lau trán: "Cái này không phải đều là công lao của sư phụ sao? Là người dạy con thành Y Sư. Đúng rồi, người nói người phải gả cho Viêm Võ Đế, rốt cuộc là sao lại thế này?"


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top