Đêm chung kết

 Ánh đèn sân khấu vẫn rọi sáng trên 9 chiếc ghế đặt ở giữa trung tâm - nơi thu hút mọi ánh nhìn của mọi người trong khán phòng. Đới Manh thở dài nhìn số phiếu vote của mình trên bảng LED, một nửa tự hào kèm theo một nửa tự trách. Tự hào vì hóa ra vẫn có nhiều người ủng hộ mình như thế còn tự trách bản thân vẫn chưa đủ hoàn thiện để bước tiếp cùng em ấy. Đới Manh chỉ kịp cúi đầu cười một cái, xốc lại tinh thần rồi lại quay sang vỗ vai Tôn Nhuế vẫn đang rơi nước mắt, cũng như an ủi những người đồng đội khác

Trải qua 5 tháng vất vả, từ top 60 cho tới 35 và gần đây nhất là con số 20 tàn khốc, những lần xếp hạng vẫn luôn tự nhủ bản thân còn được ở cạnh an ủi em là mừng lắm rồi nhưng không ngờ ngày công bố cuối cùng, nhìn em tỏa sáng như vậy Đới Manh không những tự hào mà còn lo lắng. Sắp tới đây thôi, hai người họ sẽ không còn có thể mở mắt ra là đi tìm nhau, có thể gặp nhau bất cứ lúc nào, có thể ở bên cạnh nhắc nhở nhau từng li từng tí. Đới Manh biết Dụ Ngôn rất mạnh mẽ, lý tưởng của em ấy không ai có khả năng lung lay, vì con đường hoa phía trước, Dụ Ngôn dù có bị đau dạ dày tới nỗi gục xuống, miệng vẫn không quên nhắc nhở mọi người tản ra tiếp tục tập luyện. Tính cách đó của em luôn khiến Đới Manh đau lòng

Tiếng cut của đạo diễn vang lên, mọi người lại tản ra. Hứa Giai Kỳ từ trên bục cao, nhanh chóng chạy xuống ôm chặt lấy Đới Manh, nước mắt cậu ấy ướt đẫm một góc đồng phục thân thuộc nhưng Đới Manh cũng chẳng quan tâm, dù sao cũng là lần cuối cùng cô được khoác lên bộ đồng phục quen thuộc này

"Đới thúc...."

"Thôi nào, debut ở thứ hạng cao như thế em phải vui chứ đồ ngốc"

"Em muốn đi cùng chị cơ"

"Ngốc..."

Đới Manh nhắm mắt vỗ nhẹ lên lưng Hứa Giai Kỳ, mở mắt ra đã thấy Khổng Tuyết Nhi lo lắng nhìn Hứa thiếu gia nước mắt đầm đìa sau lưng còn có Dụ Ngôn lóng nga lóng ngóng

"Em không định đi an ủi các sông muội khác à?"

Giai Kỳ miễn cưỡng rời khỏi cái ôm của hai người. Cái mũi sụt sùi đỏ ửng vẫn còn nức nở chưa chịu thôi. Tuyết Nhi từ đằng sau rút ra một tờ khăn giấy, tỉ mỉ lau đi những giọt nước mắt còn động lại trên má cậu. Hứa Giai Kỳ thôi khóc, nắm tay bạn gái bé nhỏ của mình rời đi nhường chỗ lạ cho Dụ Ngôn

"Đới Manh..." - Giọng Dụ Ngôn nhỏ nhẹ như một bé mèo con, dùng ánh mắt lo lắng và phức tạp nhìn cô 

"Chị biết em sẽ làm được mà. Ra khỏi đây chị sẽ đưa em đi ăn lẩu ở một tiệm ngay Thượng Hải. A nhưng mà phải chờ xem động thái của công ty đã. Chị sẽ đãi em bé giỏi nhất của chị..."

Đới Manh vẫn chưa nói hết đã bị Dụ Ngôn kéo vào lòng

"Chị không buồn đâu, thật đó. Được ở đây cùng em trải qua mọi chuyện cho tới giờ này đã là may mắn lắm rồi. Em bé giỏi nhất của chị nhất định phải thành công. Trong mắt chị,em vẫn luôn là số một"

"Nhưng mà chị sẽ nhờ Hứa Giai Kỳ trông coi em bé của chị những lúc chị không có mặt vì em bé vẫn còn ngốc lắm. Em bé không được bỏ bữa nữa, một ngày phải nghỉ ngơi đầy đủ, cũng không được chơi game tới khuya như vậy sẽ không tốt cho mắt em bé"

"Ah em bé cũng phải nhớ không được quên uống thuốc, bao tử của em vẫn còn yếu lắm..."

Đới Manh cứ luyên thuyên một mình mặc dù Dụ Ngôn chẳng nói một lời nào, cứ im lặng vùi mặt mình vào cổ áo của cô. 

"Thôi nào, còn phải để ba mẹ em chúc mừng em nữa chứ" Đặt nhẹ bàn tay mình lên tóc của Dụ Ngôn, Đới Manh hơi dịch người liền nhìn thấy khóe mắt của em bé Dụ đỏ ửng, ra là nãy giờ không dám lên tiếng, sợ mọi người thấy một "mỹ nam" rơi lệ. Đới Manh bật cười, lục tìm trong người một mảnh giấy nhưng không có, định mượn tạm Tằng Tiểu Học nức nở đứng đó không xa

"Đới Manh....chh-chúng ta sẽ chia tay hả?" Sau một khoảng không im lặng, Dụ Ngôn thu hết cam đảm mới dám bật ra câu nói đó, hai tay Dụ Ngôn nắm chặt góc váy chờ đợi câu trả lời. Tình hình đã như vậy rồi thì còn mong đợi gì nữa

Đới Manh đập mạnh hai tay lên vai em, bị bất ngờ Dụ Ngôn giật nãy mình, bắt buộc phải nhìn sâu vào mắt Đới Manh

"Em nói ngốc cái gì vậy? Chị còn đang tính dẫn e m ra mắt bố mẹ đây này"

"Nhưng mà..."

"Dụ Ngôn, đây chỉ một hành trình thôi.  Con đường phía trước vẫn còn dài, đâu phải chương trình này kết thúc thì em sẽ vĩnh viễn không gặp chị. Chị tạm dừng ở đây không có nghĩa là chị từ bỏ ước mơ của mình càng không phải là từ bỏ mối quan hệ của chúng ta. Nếu nói hôm nay không đau lòng thì chắc là nói dối nhưng mà Dụ Ngôn, nhìn thấy em thực hiện được ước mơ của mình, chị rất là vui mừng"

"Với lại nếu có nhớ chị, có thể nhờ Hứa Giai Kỳ đưa em đến đường Gia Hưng, bảo đảm em sẽ có một vé free" 

Dụ Ngôn quẹt nước mắt, nhìn thấy Đới Manh mạnh mẽ như vậy khiến em càng đau lòng hơn, ai đời người dừng lại trở thành người an ủi người đi tiếp. Nhưng Dụ Ngôn không muốn để Đới Manh thấy mình khóc, không muốn để chị ấy tiếp tục lo  lắng cho mình nữa

"Ai mà cần Hứa Giai Kỳ đưa đi chứ, chị ấy còn ngốc hơn em" - bé mèo nhỏ sụt sùi

"Này..." Hứa Giai Kỳ đang cảm động vì tình cảm trước mặt lại nghe người yêu của đại ca mắng mình ngốc đương nhiên là không cam lòng

"Giai Kỳ, em là thành viên lớn tuổi nhất của The 9 đấy" 

Tằng Khả Ny sau một hồi mít ướt được Lưu Lệnh Tư dỗ, đã xốc lại tinh thần

"Đớiiii Manhhhhh"

Đới Manh giang tay đón thân thể cao hơn mình gần một cái đầu vào lòng, đúng là Tằng Tiểu Học

"Đưa em về nhà đi"

Chất giọng nhõng nhẽo của Tằng Khả Ny đã lôi kéo những người tò mò còn lại chạy tới, ai nấy đều thích thú với chiếc hạm ByeYuYan vẫn ngọt ngào như thế cho tới lúc tiếng hét của Dụ Ngôn cất lên giải tán đám đông....


-------------

Chương trình suốt 5 tháng qua cũng đã kết thúc. Pick chính của mình là Hứa Giai Kỳ nhưng mình vẫn muốn được thấy Đới Ngôn nắm tay nhau đi tiếp. Chặng đường nào rồi cũng kết thúc nhưng nhìn thấy ánh mắt của Manh nhìn Ngôn khi công bố xếp hạng khiến mình rất đau lòng

Ánh mắt kiên định đó trải qua nửa năm vẫn vậy, vẫn là nét tự hào lẫn vui mừng dịu dàng hướng tới Dụ Ngôn

Đới Manh trở về nhà với Đới Anna, về với ba mẹ, với các chị em nhà Sông, nghỉ ngơi thật tốt, bù đắp lại những vất vả suốt 5 tháng vừa qua nha

Lần đầu tiên mình xem show sống còn và mình nghĩ đây cũng là lần cuối cùng. Nhìn từng TTS rời đi lúc nào cũng khiến mình khóc hết. Chưa có show nào mà tất cả đều gần gũi như người nhà đến vậy

Tạm biệt TXCB 2

Khép lại một trang kí ức cũ để câu chuyện mới về THE9 được mở ra. Mọi người vất vả nhiều rồi

Chúc Mừng HỨA GIAI KỲ, NGU THƯ HÂN,LỤC KHA NHIÊN, KHỔNG TUYẾT NHI,AN KỲ, TẠ KHẢ DẦN, TRIỆU TIỂU ĐƯỜNG, DỤ NGÔN xuất đạo thành công


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top