Chap 25

Hạnh phúc là gì?
Ngỡ nắm trong tay cả một đời, đáng tiếc nó lại vụt tắt, chỉ như một khoảnh khắc. Lại khiến cho con người ta tiếc nuối không thôi

“ Trần Tử Thao, cậu như vậy mà lại làm cha rồi? ” Huyên với tay đưa bản xét nghiệm cho Tử Thao, ánh mắt cực kỳ tỏ vẻ thán phục

“ Sao? Vẻ mặt ngu ngơ ngốc nghếch ngờ nghệch đó của cậu là bị doạ rồi? Trên thương trường giết người không cần dao, sao đến lúc nghe tin mình làm cha lại sợ sệt như vậy? ”

“ Chậc chậc, không hổ danh là đại thiếu gia của Trần gia. Chưa đầy một năm mà đã làm con gái nhà người ta mang thai rồi. Thật khiến con người ta mở mang tầm mắt, nể phục nể phục ”

“  Cái này là gì nhỉ? Đúng rồi, là “ tiểu biệt thắng tân hôn ” Chậc chậc, Trần thiếu phu nhân nhà cậu cũng bị cậu hành thảm quá rồi, nhìn dấu tích trên người cổ chắc bị cậu hành hạ không ít đâu nhỉ? Đáng thương quá rồi ”

Huyên nói thật sự rất nhiều, cơ mà nói thế nào cũng không lọt nổi vào tai Trần Tử Thao một chữ. Hàn Trân của anh dạo này đúng là có hơi mệt một chút, thỉnh thoảng còn hơi buồn nôn. Thật sự chỉ có như vậy, cả anh và cô hoàn toàn không nhìn ra. Phen này, đúng là bị doạ cho sợ rồi, bởi vì... Từ lúc Hàn Trân đồng ý tiếp nhận anh... Chưa đêm nào Tử Thao để cô yên giấc cả. Không phải ở trên giường lớn thì cũng sapha, nhà tắm, vườn hoa,... thật sự cũng không ngoại lệ.

“ Huyên, tôi hỏi cậu. Chuyện đó, vẫn có thể hoạt động bình thường chứ? ”

Huyên đưa vẻ mặt kinh bỉ ra nhìn Trần Tử Thao, nhìn dấu vết lộ ra trên cổ Hàn Trân cũng đủ làm cho người ta ngượng ngùng rồi, cái tên này đã làm cha mà vẫn nghĩ đến việc tranh mẹ của đứa bé sao, đúng vậy vô sỉ mà. Vấn đề này thật sự nên trả lời nghiêm túc cậu ta rồi, cơ mà Huyên vẫn muốn trêu đùa Tử Thao một chút, vẻ mặt ranh mãnh lộ hẳn ra trên mặt Huyên

“ Tử Thao ơi là Tử Thao, cậu nói thử xem? Trong bụng cô ấy đang là đứa con của cậu đó. Chuyện đó vẫn nên nhẹ nhàng một chút, khụ khụ... Nhưng tôi khuyên cậu nên dừng hẳn lại đi. Với cơ thể Hàn Trân như vậy, sợ sẽ ảnh hưởng đến em bé. ”

“ Thảm rồi ” Trần Tử Thao anh lần này thật sự bị doạ cho sợ rồi.

“ Trần Tử Thao, vẻ mặt cậu bây giờ là sao? Người ta làm cha thì vui mừng đến phát khóc, cái bộ mặt chán nản của cậu như vậy là sao hả? Cậu, đúng là thứ không có tiền đồ ” Huyên xoay người giả vờ uống trà, thật sự là cảm ơn tiểu tổ tông ở trong bụng Hàn Trân mà, Huyên ngang nhiên mắng người vẫn không sợ cậu ta dám làm gì mình. Cảm giác thần tiên này, thật là vui sướng mà.

“ Liên tục một tháng, bất kể ngày đêm, địa điểm. Trung bình mỗi lần là 2h. Cậu tự hiểu đi, tôi đi thăm Hàn Trân ”

Phụt, cái gì mà liên tục một tháng? Cái gì mà 2h, cậu ta thật sự là cầm thú sao? Đúng là Trần Tử Thao, chỉ cần một câu nói cũng khiến cho con người ta sợ hãi rồi

“ Còn nữa, đêm qua cũng không ngoại lệ. Thật sự là sẽ không ảnh hưởng đến thai nhi? ”

Huyên lập tức đưa tay lau nước trên mặt. “ Chuyện này cần phải kiểm tra thêm, nhưng vẫn câu đó. Tôi khuyên cậu nên nhẫn nhịn một chút, tiết chế lại đợi đến khi tiểu bảo ra đời bình an đã... ”

“ Phí lời ” Trần Tử Thao rời khỏi phòng làm việc của Huyên liền lập tức đến phòng cao cấp của Hàn Trân trên tầng cao nhất. Dù có nói gì, bệnh viện tốt nhất thành phố này cũng thuộc về Trần gia, Huyên đầu quân cho Tử Thao cũng là chuyện đương nhiên.

“ Trần Tử Thao, tên điên nhà cậu. Tôi đường đường là bác sĩ khoa thần kinh, lại phải đi đọc hồ sơ khoa sản của vợ cậu. Đã không cảm ơn còn thái độ như vậy, tức chết tôi rồi a aaaaa ”

Hàn Trân như vậy mà đã mang thai đứa con của anh rồi sao, cảm xúc lúc này trong lồng ngực Tử Thao thật sự không biết nên diễn tả như thế nào, chẳng qua chỉ là một đứa bé đang dần hình thành, hình như nó còn vui hơn tất thảy những khoảng khắc vui sướng trong đời cộng lại vậy. Thật sự không thể nói thành lời.
Bước vào trong phòng, Hàn Trân đã yên giấc nghỉ ngơi từ lâu, đúng là dáng vẻ ngoan ngoãn chịu nghỉ ngơi này của cô mới khiến anh hài lòng nhất. Như vậy mà đã làm mẹ, thật muốn cưng chiều đứa bé này thật sớm mà.
Anh nhẹ nhàng bước xát lại gần Hàn Trân, dường như là sợ cô tỉnh giấc vậy, cứ nhẹ nhàng như vậy mà đặt lên trán cô một nụ hôn. Sợ rằng hành động như vậy mới chỉ là lần đầu của Trần Tử Thao, bàn tay to lớn khẽ len lỏi vào sau gáy cô, nụ hôn từ trên đỉnh đầu cũng dần tự nhiên đặt xuống môi Hàn Trân

“ Ưm... ưm... Tử Thao ”

Hàn Trân đã tỉnh, Tử Thao càng mạnh bạo hơn. Hai tay liền lập tức bế cả thân hình Hàn Trân ngồi yên vị vào trong lòng mình, phía trên hai chiếc lưỡi vẫn dây dưa không dứt.

“ Ưm... Tử Thao... bỏ em xuống... ưm ”

Tử Thao hoàn toàn ngó lơ cô. Cái cảm giác quái quỷ này là gì vậy, rõ ràng chỉ muốn yêu thương cô ấy mà thơm một chút ở trên trán, sao lại hành động như vậy rồi? Xem ra là anh đã ăn Hàn Trân đến nghiện rồi. Mãi rất lâu sau đó, anh mới từ từ buông tha cho Hàn Trân, đặt cô nhẹ nhàng nằm xuống

“ Hàn Trân, em biết không. Nếu nó là con gái, anh thật sự sẽ nương tình, biến nó thành tiểu công chúa hạnh phúc nhất thế gian này. Còn nếu như là con trai, đừng trách anh không nể mặt em mà tống nó đi du học sớm ”

Vẻ mặt Hàn Trân vô cùng khó hiểu, anh ấy đang nói cái gì vậy, như vậy là đang ghen với em bé sao, cười chết cô rồi.

“ Tử Thao, anh làm sao vậy. Như vậy thật sự rất ấu trĩ. Con nghe thấy sẽ sợ đó ” Hàn Trân không nhịn được mà che mặt cười

Tử Thao vẫn yêu chiều mà đặt cô ngồi trên lòng mình như vậy, hai tay to lớn cũng vòng qua ôm lấy Hàn Trân “ Chỗ này cũng chẳng to lên là bao cả, thật sự là có em bé rồi sao? ” Lần này Hàn Trân bị câu nói này làm cho cười sặc sụa luôn rồi.

“ Tử Thao, nó là con của anh đó!!! ”

“ Ừm, anh biết. Nhưng chỉ có điều...” Tiếng điện thoại bỗng đổ chuông, Tử Thao tiện tay rút điện thoại ra khỏi túi áo, vừa vặn để Hàn Trân nhìn thấy dòng chữ người gọi đến “ Tiểu Khúc ”
Chỉ có điêù, sắc mặt của Trần Tử Thao thật sự rất phức tạp, số điện thoại này. Đã hơn 8 năm rồi, anh vẫn chưa hề xoá nó, vẫn như vậy. Không ngờ rằng lại có ngày hôm nay, cô ấy lại chủ động liên lạc cho anh. Chẳng nhẽ cô ấy thực sự đã về nước rồi sao
Tiếng chuông kéo dài, thật sự không thể không bắt máy. Tử Thao liền đặt Hàn Trân nằm yên vị trong giường bệnh, bảo sẽ phân phó thêm người chăm sóc cô, sau đó lập tức đi ra ngoài
Hàn Trân vốn dĩ không hề có chút nghi ngờ nào, càng không có ý đồ nghe lén cuộc điện thoại ấy. Chỉ là cô muốn ra ngoài đi dạo cùng Tử Thao một chút, dù gì cô cũng kiểm tra xong xuôi rồi. Hoàn toàn có thể về Trần gia trong hôm nay.

“ Tử Thao? ”

“ Tiểu Khúc, em ở yên đó. Anh sẽ phân phó người đến sân bay đến em. Được, tối nay, khách sạn Gia Hào. Anh nhất định sẽ đến ”

Trần Tử Thao hoàn toàn không biết sự có mặt của Hàn Trân phía sau mình. Anh cứ như vậy mà bước vào thang máy, để Hàn Trân lại một mình ở đó.
Người ta hay nói khi mang thai sẽ suy nghĩ rất nhiều điều. Hàn Trân cũng vậy, Tử Thao nhất định sẽ không phản bội cô, nhất định sẽ là vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #mmh