Không nên trêu chọc Cố Lan San(20-25)
Editor: Quỳnh Nguyễn.
Cô gái nhìn Thịnh Thế đi đến, cho rằng anh vì mình mà tới liền lập tức ủy ủy khuất khuất đứng lên , chuẩn bị kể khổ.
Sắc mặt Thịnh Thế tối sầm đáy mắt chứa lạnh lùng, khiến cho người nhìn cảm thấy đáy lòng trở nên sợ hãi, mọi người nghĩ rằng Cố Lan San lần này khẳng định xong rồi ....
Cô gái Thịnh Thế mang đến ủy khuất hướng Thịnh thế mới vừa tới mở miệng hô một tiếng:" Thịnh Ca....."
Thịnh Thế đột nhiên giơ tay lên hướng về phía trên mặt cô ta vung qua một bạt tay!
Một bạt tay kia dùng lực thật lớn, cô gái kia hét lên một tiếng cả người lập tức nghiêng chén rượu ở trên bàn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tỉ mỉ trang điểm của cô ta nháy mắt liền sưng phồng lên cô ta dựa vào trên cái bàn bằng đá cẩm thạch lạnh lẽo. Đầu váng mắt hoa một trận, không thể chuyển động một lúc cô ta căn bản không rõ cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Một giây trước Thịnh Thế đối với cô ta còn tốt, như thế nào một giây sau liền vung qua một bạt tay? Hơn nữa người bị thương tổn lại là cô ta .....
Đáy lòng cô ta nghi ngờ, nhìn thấy khuôn mặt Thịnh Thế lúc này, cũng không dám hỏi chỉ có thể có vẻ mặt hoài nghi nhìn Thịnh Thế chăm chú. Ngơ ngác chảy nước mắt, luôn luôn cắn môi dưới chính mình một chút, vẻ mặt ủy khuất tội nghiệp.
thịnh Thế một chút cũng không để ý đến cô ta, vẻ mặt lạnh lẽo xoay người , nắm lấy cánh tay Cố Lan San mang theo cô ta đi thẳng , hướng về phía bên ngoài đi ra.
Để lại một phòng người sững sờ.
Cuối cùng là chuyện gì xảy ra ?
Mọi người đều không có phản ứng một lúc, toàn bộ căn phòng yên tĩnh cực kì chỉ có cô gái bị đánh luôn luôn phát ra âm thanh nức nở.
Quý Lưu Niên cùng Hạ Phồn Hoa bộ dạng giống như sớm đoán đượckeest quả, biểu tình đặc biệt bình tĩnh.
không thể không nói, cô gái này thật không thông minh.
Trên thế giới này, người dám gọi thẳng tên Thịnh Thế có thể có mấy người?
Mà Cố Lan San dám ở trước mặt người cả phòng làm càn gọi thẳng tên Thinh Thế, nếu là người có đầu óc, cẩn thận suy nghĩ một chút cũng biết địa vị người phụ nữ này trong lòng Thịnh Thế không bình thường đi ?
Hơn nữa, trên thế giới này người nào dám ở trước mặt Thịnh Thế làm càn?
Trong thế giới của Thịnh Thế, từ trước tới nay, không ai dám làm như thế cả.
Ngoại trừ Cố Lan San.
Cố Lan San là một người ngoại lệ, đây không phải là Cố Lan San to gan lớn mật, mà bởi vì Thịnh Thế giao cho nàng quyền làm càn ở trong thế giới của anh.
Loại chuyện huyên náo này, mọi người tự nhiên cũng không có tâm tình vui đùa thêm nữa, liền mỗi người tự tản ra.
Trước khi đi, Quý Lưu Niên tâm tình tốt liền phân phó một người phục vụ gọi một chiếc taxi cho cô gái kia. Trước khi lên xe, Quý Lưu Niên nhìn người phụ nữ vẫn đang khóc một cách khó hiểu, phá lệ mở miệng, hỏi một câu: "Lúc trước khi cô ở cùng Thịnh Thế, Thịnh Thế không phải từng nói với cô điều kiện của anh ta sao?"
"Có, chỉ có một điều." Nữ nhân kia dừng khóc, suy nghĩ , nói:"Không nên trêu chọc Cố Lan San."
Quý Lưu Niên gật gật đầu, nói :"Cô ấy chính là Cố Lan San"
Cô gái kia nhất thời kinh ngạc.
Cô ấy chính là Cố Lan San.
Người phụ nữ vừa rồi chính là Cố Lan San?
Người vợ hợp pháp của Thịnh thế cưới hỏi đàng hoàng Cố Lan San?
Quý Lưu Niên nhìn cô gái trước mặt dáng vẻ đần độn, mỉm cười, liền nhẹ nhàng xoay người, cất bước rời đi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thịnh Thế một đường túm tay Cố Lan San đi ra, trực tiếp chạy vội tới một chiếc xe Audi A8 màu trắng có biển số xe quân dụng.
--------------------------------------------------------------------------------
Chương 21:
Quốc gia có qui định, chiếc xe xa hoa không được gắn biển số xe quân dụng, cho nên Cố Lan San biết, đây nhìn như một chiế xe Audi bình thường nhưng bên trong cực kì nhiều thứ đã hoàn toàn thay đổi rực rỡ hẳn lên, so sánh với những chiếc xe xa xỉ như Maserati hay Bugatti cũng không kém cỏi.
thịnh Thế kéo của xe ghế cạnh tay lái ra, một phen đem Cố Lan San nhét vào, lực đạo của anh có chút mạnh , cực kỳ rõ ràng là có chút tức giận.
Cố Lan San cũng không rõ cuối cùng là anh tức giận cái gì, thậm chí cho tới bây giờ, cô vẫn không suy nghĩ ra được chuyện vừa rồi. Mới vừa ở nơi xa hoa kia, rõ ràng anh còn đối xử với mình xa cách, giống như mình cùng dạng với không khí, như thế nào chỉ chớp mắt, liền chạy tới cho người phụ nữ kia một bạt tay, sau đó lại thở hồng hộc mang chính mình rời khỏi.
Thịnh Thế lên xe, khởi động xe, sắc mặt vẫn có chút âm trầm, nhưng so với vừa rồi dường như có chút tốt hơn. Anh điều chỉnh tư thế ngồi, thuận tiện thông qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Cố Lan San. Nhìn thấy đáy mắt cô có chút nghi ngờ, nhất thời sắc mặt vừa tốt hơn liền bắt đầu trở nên có chút lạnh lẽo, âm thanh có chút lưu manh:" Cố Lan San , chuyện tình tối hôm nay, cô cũng đừng nghĩ nhiều , tôi làm như vậy, cũng chỉ vì cô là vợ của Thịnh Thế tôi, tôi sẽ không thích cô, cô dù sao cũng là người của Thịnh Thế, nếu như cô bị người ta bắt nạt nói ra mặt mũi của tôi cũng bị mất hết rồi! Cho nên , tôi làm như vậy đều là vì mặt mũi của mình!"
Thật ra những thứ này, Thịnh Thế không nói Cố Lan San cũng biết.
Cô từ trước tới nay tự mình biết mình, sẽ không tự mình đa tình cho rằng Thịnh Thế làm như vậy là có nguyên nhân, là do cô bị người ta tạt một ly nước trà, còn bị mắng một câu cô đáng ghét.
Đổi lại nếu là trước kia có lẽ Cố Lan San đúng là cho rằng Thịnh thế làm vậy là vì cô, nhưng từ sau một lần kia, cô rốt cuộc nhận thức được bổn phận của mình.
Thật ra Cố LAn San cũng không muốn trả lời Thịnh Thế, nhưng mà anh nói nhiều như vậy cô nếu như không để ý tới, sợ rằng anh lại sinh khí vì vậy liền gật gật đầu, giọng nói thản nhiên" Tôi biết"
Một đấm kia của Thịnh thế như đánh trên bông vải, căn bản không làm cho cảm xúc của Cố Lan San dao động một chút nào.
Mắt anh hơi hơi buông xuống, biểu tình có chút cô đơn.
Thật ra anh nói những lời này đều là dư thừa không phải sao?
Anh không thích Cố Lan San , anh không cần làm những việc này vì cô, cô căn bản là không cần, không phải sao?
Tay nắm tay lái của Thịnh Thế có chút dùng lực , khớp xương trở nên trắng bệch, anh nhìn chăm chú Cố Lan San trong kính chiếu hậu, im lặng một lúc, lại mở miệng, biết rõ còn hỏi:" Đêm nay cô đến tìm tôi có chuyện gì sao?"
Cố Lan San chớp chớp mắt, rốt cục ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt đen sẫm đặc biệt mê người:"Thịnh Thế, đêm nay anh về nhà không ?"
Quả nhiên như vậy..... cô tìm anh là vì kiếm tiền
Thật ra chính anh củng biết rõ cô sẽ hỏi như vậy nhưng còn cố hỏi
Nhưng đáy lòng anh, vẫn có một chút đè nén
Cô chỉ để ý chút tiền bạc trong tay anh.....
Thịnh Thế đột nhiên cảm giác có chút buồn cười, anh lại phải vì chút tiền bạc trong tay mới có thể giữ Cố Lan San, để cho cô mỗi tháng vì kiếm tiền sẽ tới xoay tròn bên cạnh anh vài lần.
Như vậy, trong nháy mắt anh có ảo giác cho rằng cô vẫn ở bên cạnh anh.
---------------------------------------------------------------------------------
Chương 22:
Anh vốn cho rằng chính mình sẽ luôn luôn hạnh phúc như thế nhưng mà ai biết, thời gian từng chút qua đi, anh mới phát hiện , chỉ lúc nào cô thiếu tiền mới xuất hiện, anh dần dần mất đi cảm giác hạnh phúc lúc ban đầu. Anh chỉ cảm thấy được mình ngày càng đáng thương, nếu không phải trong tay anh có chút tiền bạc, anh đối với Cố Lan San mà nói cũng không tính là cái gì đi !
Có một số việc anh cũng không thể không thừa nhận, trong hôn nhân của anh và cô, cô vĩnh viễn so với anh thoải mái hơn.
Nội tâm Thịnh Thế bị cái loại ý nghĩ xấu xa này kích thích, anh liếc xéo Cố Lan San, cười âm trầm, nói ra lời nói đặc biệt tổn thương cô:" Cố Lan San, cô giả bộ cái gì? thực ra cô tìm tôi, không phải là muốn cùng tôi ngủ sao? Cô nói khéo léo như vậy để làm gì? Về nhà.... haha... nói dễ nghe như vậy.."
Lúc Thịnh Thế cười "haha" giọng điệu đặc biệt trào phúng.
Cố Lan San cũng không biết có phải cảm giác sai lầm hay không, cô cảm thấy được bên trong mang theo chút cô đơn.
Nhưng cô chưa kịp phản ứng, Thịnh thế lại đột nhiên dùng lực rất lớn giẫm lên chân ga, xe rất nhanh liền vọt ra ngoài.
Thật ra anh không phải người có tính tình không tốt, mặc dù trước đây anh lầ Hỗn Thế Ma Vương nhưng dù sao cũng có xuất thân vô cùng tốt, tố chất gia giáo là hạng nhất.
Phải biết rằng, những người càng có bối cảnh tốt, càng là xứng danh quý tộc, tao nhã, lễ phép cao quý, thanh lịch.
Chỉ lúc đối mặt với Cố Lan San, anh giống như là biến thành bộ dạng một ngườ khác, những cái tố chất gia giáo này tất cả đều không thấy nữa, tính tình lại rất nóng nảy .
Cố Lan San biết Thịnh Thế mất hứng, cô thật ra cũng không biết mình rốt cược trêu chọc anh ở chỗ nào. Từ lúc cô lên xe, tổng cộng đã nói hai câu, một câu "Tôi biiest", một câu "Thịnh thế, anh đêm nay về nhà không ?", bình thường tới không thể bình thường hơn, nhưng mà tại sao anh cứ kì quái châm chọc chính mình.
Xe khởi động không bao lâu, đã bị Thịnh Thế một cái dừng ngay lại.
"Xuống xe" Thịnh Thế giọng nói hung dữ nói ra hai chữ.
Cố Lan San nhìn về phía ngoài cửa sổ , là trước cửa quán rượu Shangri-La, Cố Lan San nhíu mày, quay đầu nhìn lại Thịnh Thế :"Không trở về nhà sao?"
Thịnh Thế cảm giác hai chữ về nhà này, cữ kì châm chọc, giọng nói càng thêm âm trầm cay nghiệt:" Không phải chỉ là ngủ một giấc sao? cũng không nhất định phải về nhà ngủ"
Thịnh Thế nói lời này xong, liền đẩy mở cửa xe, xuống xe hướng thẳng về phía trong khách sạn tiến vào.
Cố Lan San mấp máy môi, cũng cởi dây an toàn, đi vào theo.
Thịnh Thế thường xuyên ở nơi nay, phòng trên cùng quanh năm đều giữ lại cho anh dùng, sau khi đi vào , nhân viên tiếp đãi đều biết anh , nhìn thấy một cái , đều quy củ hướng anh hô một tiếng:"Thịnh tiên sinh"
Thịnh Thế cũng không để ý những người đó, chỉ một mực hướng về chỗ thang máy đi đến.
Cố Lan San đi theo Thịnh Thế vào thang máy , trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, không gian rất nhỏ, Thịnh Thế đứng ở chính giữa thang máy, Cố Lan San mới vừa vào lại đứng ở một góc thang máy.
Thịnh thế nghiêng đầu, nhìn vào gương trong thang máy, đúng lúc nhìn thấy Cố Lan San quay mặt đẹp đẽ, anh ngơ ngẩn nhìn chăm chú một lúc.
Cửa thang máy mở ra, Thịnh Thế liền sải bước đi ra ngoài, Cố Lan San vội vàng theo sau.
Thịnh Thế quét thẻ , mở cửa, cũng không để ý Cố Lan San, sau khi đi vào, liền cởi áo khoác, trực tiếp vào phòng tắm tắm.
----------------------------------------------------------------------------------------
Chương 23:
Cố Lan San đóng cửa, nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, cô thế này mới xoay người đi sang phòng tắm khác
Thịnh Thế sau khi tắm đi ra, phát hiện Cố Lan San không có trong phòng khách sạn, anh ta cau mày sau đó đi vào phòng ngủ, cũng không có Cố Lan San, anh ta xốc chăn lên , nhì qua cũng không thấy có người trên giường.
Trong lòng Thịnh Thế kinh hoàng một chút , liền đi ra ngoài phòng khách bước chân vội vã, biểu tình có chút lo lắng , anh ta vừa đến cửa liền nhìn thấy Cố Lan San bọc khăn tắm đi ra từ phòng tắm khác , liền đụng ngay mặt anh ta.
Tất cả khó chịu trong lòng Thịnh Thế liền nuốt xuống bụng, anh ta âm thầm thở ra một hơi, nhìn thấy Cố Lan San nhìn mình với ánh mắt kì quái, ngay lập tức làm mặt lạnh, sau đó dùng mũi hừ một tiếng, liền xoay người đi vào phòng ngủ, xốc chăn lên nằm xuống.
Cố Lan San đứng ở cửa phòng ngủ, dừng một chút vẫn là bước bước chân đi qua, xốc một bên chăn lên liền nằm xuống.
Cô còn chưa có nằm xong, Thịnh Thế liền xoay người một cái , đặt cô dưới thân.
Anh ta luôn hành động bất ngờ như vậy, Cố Lan San vẫn là không quen, cư thế cô không nhịn được nhè nhẹ run lên một chút sau đó đã bị Thịnh Thế chặn miềng lại , hơi dừng một chút mở mắt ra , nhìn thấy bộ dạng nhắm mắt nhíu mày của cô, ánh mắt lóe lên , lực đạo trên môi cô cũng nhẹ đi rất nhiều.
Kỳ thật Cố Lan San ở cùng Thịnh Thế rất nhiều lần, Thịnh Thế từ trước đến nay không bao giờ ôn nhu, hung dữ tàn bạo, mỗi lần đều làm cô đau đớn, đói với cô mà nói cùng anh ta làm loại chuyện này kỳ thật chính là giày vò, từ trước đến nay, khi hai người bắt đầu, cô chỉ muốn anh ta kết thúc nhanh một chút.
Cô nằm cứng ngắc ở đó , cứng như một khúc gỗ, nhìn bộ dạng phó mặc của cô, giống như là ra pháp trường vậy.
Thịnh Thế vốn dâng lên chút nhu tình, sau khi nhìn đến bộ dạng phó mặc của cô, cũng tan thành mây khói, mặt anh liền lạnh đi một chút, không nhịn được câu môi cười nhẹ một tiếng.
---------------------------------------------------------------------------------------
Chương 24:
Cố Lan San càng là bộ dạng này, trong lòng Thịnh Thế càng có một bụng tức, vì thế giống như là cố ý gây sự, càng quấn lấy Cố Lan San rất lâu không thả.
Qua thật lâu, Cố Lan San mới từ từ mở mắt, cô nghĩ ngày mai còn phải đi làm, may mà cô có ít tài liệu trong nhà, ngày mai cô sẽ mang đến công ty.
Không có tự mình lái xe, vốn định tối nay cùng Thịnh Thế cùng nhau về nhà , thuận tiện đưa cô về nhà, bây giờ anh ta không có ý định về nahf, tiền cũng có được rồi, cô cũng không thể làm phiền Thịnh Thế đưa mình về nhà.
Nghĩ một chút, Cố Lan San cảm thấy bây giờ tự mình còn về nhà được, giờ cao điểm sáng mai, đoạn đường Trường An này sẽ tắc muốn chết mất.
Cố Lan San nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế, anh hô hấp nhẹ nhàng như là đã ngủ, Cố Lan San nghĩ chỉ cần cô ngủ cùng Thịnh Thế, tất nhiên sẽ cho cô tiền, cô cũng không phải dùng bây giờ, cho nên không có quấy rầy đến Thịnh Thế đang ngủ, nhẹ nhàng xốc chăn lên , rón rén bước xuống giường.
Cố Lan San nhặt quần áo của mình đi vào phòng tắm nhanh chóng mặt quần áo, tóc dài tùy ý buộc lại, thế này mới nhẹ nhàng mở của phòng tắm, vốn định quay người đi ra cửa, lại nghe thấy sau lưng truyền đến âm thanh lạnh băng :" liền như vậy chuẩn bị rời đi? không định lấy tiền sao?"
Cố Lan San sửng sốt, dừng bước hơi xoay đầu một chút liền thấy ngay một thân ảnh đang đứng ở cửa phòng ngủ.
Cô chậm rãi xoay người, nhìn Thịnh Thế mặc áo choàng tắm tùy ý dựa vào cửa phòng , thần thái anh ta có chút biếng nhác, ánh mắt tối đen bình tĩnh dừng lại trên người cô.
Dáng người anh rất cao, Cố LAn San không có đi giày cao gót,
---------------------------------------------------------------------------------
Chương 25:
Vóc dáng của anh ta rất cao, Cố LAn San lại không mang giày cao gót, chỉ đến cằm anh ta , cho nên ánh mắt hơi hơi rủ xuống, đứng ở góc độ của Cố Lan San nhìn đến, cảm thấy ánh mắt anh ta có chút lạnh dạm.
Cố Lan San bị Thịnh Thế nhìn đến trong lòng không hkoir run lên một chút, cô thần thái mềm mại , dịu dàng cười:" anh không ngủ?"
Thịnh Thế không nói gì.
Ánh mắt vẫn như cũ nhìn cô.
Im lặng nhìn cô.
Cô đã mặc xong quần áo, chuẩn bị rời đi sao ?
Thậm chí cũng không muốn nói cho anh ta một tiếng.....
Con ngươi của Thịnh Thế chậm rãi co rút lại.
Cố Lan San nghĩ nghĩ, giọng điệu mềm mại nói:" Em cho rằng anh ngủ rồi, cho nên mới không đánh thức anh, có chút tài liệu để ở nhà, ngày mai đi làm cần dùng đến, em sợ sáng mai muộn giờ, cho nên định bây giờ về nhà....."
Cố Lan San nói rất nhiều, Thịnh Thế biểu tình thủy chung không có thay đổi, làm cho người ta rất khó biết được rốt cuộc anh ta có nghe lọt hay không.
Anh ta từ từ đứng thẳng người, xoay người đi vào phòng ngủ.
Cố Lan SAn đứng tại chỗ tiến không được lùi không xong
Không biết có nên đi theo anh vào phòng ngủ hay không, hay là anh ta dã đồng ý cho cô về nhà.
Có Lan San còn đang do dự, Thịnh Thế lại từ phòng ngủ đi ra, anh ta đã cởi áo choàng tắm, thay vào bằng một bộ quần áo sạch sẽ thoải mái, nhẹ nhàng khoan khoái mà chỉnh tề, trong tay cầm một tấm chi phiếu.
Anh ta đi đến trước mặt cô, đưa chi phiếu cho Cố Lan San.
Cố Lan San tạm dừng một chút, bình tĩnh nhận lấy, cô hơi nheo mắt một chút, nhìn đến con số trên tờ chi phiếu, mày hơi nhíu lại.
Rõ ràng là ba lần..... hẳn là ba vạn ..... anh ta như thế nào chỉ viết có một vạn đây ?
Cố Lan San cầm chi phiếu do dự không biết nói thế nào với Thịnh thế.
Thịnh Thế ung dung đứng trước mặt cô, thu hết biểu tình của cô vào trong mắt, nhìn bộ dáng bất động của cô, khóe môi cười cười nói:"Còn có việc sao?"
Cố Lam San ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Thịnh Thế vẫn là cần nhắc từ ngữ mở miệng nói :"Tiền này.... không đúng "
Thịnh Thế không nói gì, trên mặt mợt chút biểu tình cũng không có, vẫn không nhúc nhích nhìn Cố Lan San:"Chỗ nào không đúng?"
"Anh nói, một lần một vạn."Trên mặt Cố Lan San có chút không được tự nhiên :"Vừa rồi, anh .... rõ ràng là ba lần.... nên là ba vạn "
thịnh Thế đột nhiên nở nụ cười nhưng đáy mắt không chứa ý cười, nụ cười của anh ta thật chói mắt, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy nguy hiểm.
Anh ta nhìn chằm chằm vào đôi mắt to xinh đẹp của Cố Lan San, không quan tâm Cố Lan San thảo luận cái loại chuyện xấu hổ mà bọn họ làm mấy lần , ngữ khid giống như đàm phán làm ăn như bình thường:"Tôi nói qua một lần một vạn , tôi tối nay vốn làm có một lần a"
Cố Lan San mở to hai mắt nhìn Thịnh Thế biểu tình có chút kinh ngạc.
Anh ta rõ ràng bắn ba lần.... như thế nào lại một lần!
Mặc cô có chút nóng lên , hơi hơi giật môi cô đến cùng cũng không làm sao nói ra khỏi miệng.
Mà Thịnh Thế vẫn nhàn nhã đứng đó, nhìn chằm chằm vào cô, như là đang đợi kết quả của cô.
Cố Lan San cuối cùng lấy hết can đảm giọng lắp bắp:"Anh rõ ràng .... bắn ra ba lần mà..."
Lời nói của Cố Lan San có chút mờ mịt, nưng là Thịnh Thế giống như hiểu được hàm ý trong lời nói của cô, sau đó thẳng thắn giải thích :"Em là nói anh làm ba lần?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top