#Meanie: Tan
Trên cuộc đời này dù chúng ta có thể nào đi chăng nữa cũng chỉ như bọt biển không sớm hay muộn cũng tan..tan nhanh như Kim MinGyu vậy...
Jeon WonWoo ngồi trên cát nhìn biển...biển đẹp lắm...MinGyu à...bao giờ em về...anh sẽ đưa em đi ngắm biển...
MinGyu à...sao em tan nhanh như bọt biển vậy...
Kim MinGyu...anh cô đơn lắm...về với anh...
MinGyu...anh sợ chạm vào nước biển...thì nó cũng tan biến như em vậy...
Anh hứa sẽ ngoan mà MinGyu...
MinGyu...Anh yêu em...
Nước mắt của WonWoo cũng mặn như nước biển vậy...Nhưng nước mắt có chảy bao nhiêu đi nữa MinGyu của anh cũng chẳng quay về...
" WonWoo hyung mau lại đây đi với em "
WonWoo nghe tiếng gọi của MinGyu từ phía biển... WonWoo nhanh chóng bước ra ngoài biển...Nước đang dâng cao hơn...ngập tới quá hông WonWoo...nhưng anh vẫn tới chỗ cậu...thật nhanh...
" Hyung nhanh lên em sắp đi rồi "
- Đợi anh, MinGyu. Đợi anh với...
" Nhanh lên hyung sắp đến rồi "
WonWoo cứ dần tiến xa hơn...đến lúc nhìn anh biến mất theo nước biển...
" MinGyu anh đến rồi ".
.
.
.
.
.
.
.
Viết lên lại một đoạn kết mới...Trọn vẹn yêu thương như chưa bắt đầu...
Ngày ấy anh để em ra đi vội vàng...Đành mất nhau mới thấy tim đau ngỡ ngàng...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top