REVIEW: Nửa thanh xuân để ngắm crush

Đó chính là một ngày mưa rơi tầm tã, tôi đứng dưới mái hiên trường,đợi trời tạnh mưa rồi hẵn đi bộ về. Cứ đứng như vậy, với chiếc tai nghe đút sâu, tôi bật mấy bản nhạc Ballad hôm trước vừa lục được trên mạng, vừa nhìn mưa vừa đấm chìm trong bản tình ca buồn, lâu lâu lại nao lòng nhớ lại vài ba câu quotes tâm trạng. Đúng mới thật, mưa là chất xúc tác cho mọi cảm xúc! Tôi bỗng nghĩ, rồi chợt nhận ra điều gì đó, tôi ngước nhìn lên chốn tường rào phủ lớp cúc khuy. Một nhân ảnh mờ ảo trong màn mưa phùn dặm xuân đang đứng đó, anh mặc chiếc áo sơ mi trắng với chiếc quần bò đen, trên tay  cầm cây dù màu xanh biển nhạt, đứng lặng lẽ ở đó, nhìn về phía tôi.

 - Mày làm gì mà đứng tần ngần ở đây vậy, An An? - Kiều Di Nhiên ngạc nhiên chạy nhanh tới bên tôi, khi tôi đang đứng ngẩn người trước ngôi trường Đại học một thời rất thân thương của tôi. Các bạn chắc muốn biết tại sao lại là "một thời" trong khi tôi chỉ mới là học sinh năm nhất thôi nhỉ? Phải, là tôi đã trùng sinh trở về vào 2 năm trước khi bị tai nạn xe rồi qua đời. Nghe có vẻ hư cấu quá, nhưng đây đúng là sự thật, điều hay nói trong tiểu thuyết ấy. Tôi không biết vì sao tôi lại có được phúc đức được sống lại lần nữa, có thể là tôi vẫn chưa đến lúc chết cũng có thể là do chấp niệm của tôi quá lớn đến nổi ông trời cho tôi thêm 1 cơ hội để giải quyết nó chăng!? 

Dù sao đi nữa,đời này, tôi cũng sẽ quý trọng từng giây từng phút, cũng sẽ làm những điều mà tôi không dám dũng cảm làm ở đời trước, cũng sẽ tránh thoát kiếp nạn 2 năm sau để không phải chết cũng không nhắm mắt như vậy.

Kiều Di Nhiên nghi hoặc nhìn bộ dạng ngu ngơ của tôi, rồi càu nhàu: 

- Đừng bảo là mày quên đường tới lớp rồi nha, con ốc tiêu kia!? Uầy, chúng ta đã học được hơn 1 tuần rồi  đó, mày thiệt là!!

Môi giựt giựt vài phát, tôi hắng giọng hậm hực:

- Mày đang nói mày à, con sên sống kia!? Chả phải có người nào đó nằng nặc đòi mỗi buổi học phải đi chung sao? Không phải là sợ lạc đường thì là gì?? Hừm.

- Xì, người ta có điều khó nuốt...à nhầm khó nói chớ không phải là người ta sợ lạc đường mà! *ngồi 1 góc tủi thân*

Tôi phì cười chạy lại ôm nó, thật chặt, chặt đến mức Kiều Di Nhiên phải la hét gọi tôi là lưu manh đến hai ba lần tôi mới sực tỉnh buông nó ra, tôi cười hì hì cố che đậy vành mắt đang cay xè của mình, nhìn nó rồi nói:

- Thôi đừng tủi hờn nữa, tao cũng không thương mày thêm miếng nào đâu, chúng ta đi thôi! Để tao dẫn mày vào lớp, không cần khách sáo cảm ơn tao đâu !!  ʅ('◔౪◔)ʃ ahihi

Kiều Di Nhiên phùng má trợn mỏ với tôi, rồi kéo tay tôi vào trường. Ngày thứ 3 tôi trọng sinh tới bắt đầu! 

Kiều Di Nhiên và tôi đã làm bạn của nhau gần 10 năm trời, tình cảm sâu đậm đến nổi cũng xem nhau như người thân từ lúc nào. Tôi còn nhớ, chúng tôi đã bao lần gặp khó khăn, nhưng nhờ sự động viên nhau giúp đỡ mà mọi chuyện đều vượt qua. Đến khi thi Đại học, 2 đứa cũng tình cờ vào chung một trường haha. Cho đến lúc tôi đi rồi, có một lúc, tôi nhìn thấy Di Nhiên ở trước mộ tôi, khóc đến thương tâm, dù cho Trần Duy Hạo đến khuyên can cùng răn đe , Di Nhiên của tôi cũng ngồi đó, dù đã khóc đến không ra nước mắt nữa, rồi tựa trán vào tấm hình của tôi. 

Điều không hối hận nhất, là đã kết bạn với Di Nhiên nhà tôi!!

 Nếu nói kiếp trước500 lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này một lần gặp thoáng qua, gặp nhau phải có duyên có phận mới có thể bên nhau. Thì chắc là kiếp trước nữa của tôi, đã ngoái đến sái cổ mới có thể làm bạn với Di Nhiên nhà tôi mà   ≖‿≖

Này, này, giữa chúng tôi là tình cảm đơn thuần nhé! ( ◉◞౪◟◉) Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt hoài nghi không che giấu như vậy chứ!?

Chúng tôi đi dọc theo hành lang dãy C, leo lên cầu thang khu B, rồi lại băng qua phòng học khu D, mới tới được khu A dành cho sinh viên năm nhất. Ngã người ra sau rồi vươn vai lấy sức, tôi quay đầu nhìn Kiều Di Nhiên - con sên sống, bồi hồi ngoài ý muốn nói rằng:

- Nhớ ngày nào, tao và mày còn vật vả tìm phòng học, chân ướt chân ráo vào trường, bây giờ nghĩ lại đã là 1 thời oanh liệt xa vời! (๑'ㅂ'๑) Thật hoài niệm!!

Lần nữa, Kiều Di Nhiên nhìn tôi nghi hoặc cùng buồn cười vô đối, nói giọng bình thản pha chút kiềm nén rõ ràng:

-Vu Thanh An, bà cô của tôi ơi, cô nhắc tôi mới nhớ, kể ra cũng hoài niệm gớm, chúng ta đã vào học được hơn 11 ngày rồi nhỉ? So ra cô cũng thật hào phóng khi nói là "một thời oanh liệt" a~~ ( 'థ౪థ)

Tôi chợt giật nảy, vô tình tôi lại nghĩ mình  đã học ở đây hơn 2 năm rồi, chuyện tôi trọng sinh nhất định phải giữ  kín, nếu nói ra không những còn bị người ta tưởng bị khùng mà ghê gớm hơn nữa có lẽ là bị trời đánh không nhỉ!? 

Tôi nhanh chóng giả trò lưu manh, đưa tay bẹo má con sên sống đáng yêu, nói:

- Thì sao nào, mỗi ngày bên mày của tao cứ như mấy chục năm ý, vừa dài vừa vui đến quên mất trời đất gì luôn á!! ( ɷ◡ɷ )

Kiều Di Nhiên trề môi, khinh bỉ đáp:

- Thôi đi, nịnh bợ tao thì có lợi gì! 

- Có chứ sao hông, mỗi ngày được ngắm nhìn Di Nhiên xinh đẹp lay động lòng người thế này thì tao còn muốn gì hơn nữa! ( ̄个 ̄)

Sau đó, lưu manh đánh mông con sên nhỏ của tôi 1 cái cho bỏ ghét. 

~~~~Đôi lời của tác giả~~~~

Sau đây tôi xin long trọng thông báo tin sốt dẻo, vì lúc đầu sợ nếu tách đoản nhiều chương ra khỏi Đoản văn ngôn tình thì lượng đọc sẽ giảm cơ mà sau khi suy nghĩ lại: Cốt truyện còn nhiều chỗ đáng khai thác nếu đem gọp chung lại thì khó đọc, Tiêu chí viết đoản mà lại viết thành truyện thì kỳ quá nên rút ra nhẹ bớt, Lượng đọc thì tuỳ thôi nếu ai muốn coi thì coi không muốn thì thôi vậy   ρ('-_-`●) . Còn dưới đây là list truyện chuyển thành tác phẩm hoàn chỉnh đợi nhảy hố:

 + Có những điều nhỏ nhoi :v

 + Ừ thì xuyên sách haha =]]]

 + Nữ phụ văn, sẽ đổi thành , Công lược tiến công xé toạt cốt truyện 

 + Nữ phụ đam mỹ trở thành nữ chính ngôn tình đã bị xoá vì một số lý do, trong đó có việc bí ý tưởng   ℃ↂ_ↂ    truyện này có thể sẽ dời lại hoặc sửa cốt truyện mới, nên thông cảm nha mina-san :<

 + Nửa thanh xuân để ngắm crush

Tất cả ở trên đều có tác giả rõ ràng: -Bánh Ú-  mong mọi người đọc tôn trọng quyền tác giả, có đem đi đâu thì cũng hỏi ý tác giả (qua ad) trước nha, hoặc ít nhất nếu không tiện thì ghi nguồn rõ ràng nha. Thay mặt  tác giả ta xin cảm tạ !! (シ_ _)シ

P/S chia sẻ sau Hậu review: Nửa thanh xuân để ngắm crush ban đầu tính viết đoản SE cơ mà tác giả viết như nào tự nhiên lại ra truyện dài   Σ(`L_` )  Haizz nhưng mà yên chí, HE tất thôi! Tôi 

không muốn làm mẹ ghẻ đâu!!!  (╯=▃=)╯︵┻━┻

Nghe nhạc hông nào (●>ω<●) tôi xúc động chết mất: 

https://youtu.be/ADvPzXynEKg




Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top