Phiền phức
Jeon WonWoo nằm trằn trọc:
"Kim MinGyu, cậu có hay không cảm thấy anh rất phiền phức? "
"..."
" Cái gì cũng không thể làm tốt? Cái gì cũng phụ thuộc?"
"Nghĩ nhiều gầy người. Ngoan, ngủ đi."
"Trả lời nhanh"
"Không có phiền phức, anh chỉ khó ăn khó ở hay nói nhảm một mình, thích suy diễn linh tinh thôi"
"Thế mà là không phiền phức. ~_~"
"Không phải phiền phức rất đáng yêu sao. Rảnh rỗi nghĩ nhiều như vậy chi bằng chúng ta làm gì đó thiết thực một chút."
...
Sáng hôm sau bạn học nào đó đau thắt lưng tới không bước nổi xuống giường.
Cho chừa tội suy nghĩ lắm điều.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top