3 | 4


3

Từ hôm đó, Văn Phỉ lại bắt đầu hăng hái học tập, trầm mê trong sách vở vô pháp kiềm chế, lúc đi học số lần nhìn lén Loan Tịch cũng ít dần.

Loan Tịch chỉ coi hắn như đứa nhỏ mang thù.

Đến khi thi đại học, Văn Phỉ thi Toán đạt điểm tuyệt đối.

Hắn kích động mà cầm bài thi được điểm tuyệt đối đến nhà Loan Tịch, lại ngửi được mùi rượu nho nùng liệt mà điềm mỹ ở cửa, trong đó hỗn loạn xen lẫn một tia hương hoa quế.

Văn Phỉ mở cửa vọt đi vào, phát hiện Loan Tịch say rượu nho ngã vào trên sô pha, hoàn toàn không có bộ dáng cao lãnh ngày thường, súc ở góc tường thì thà thì thầm: "Cẩu nhân sinh cái gì! Muốn cái gì không có gì, ô ô ô!"

Loan Tịch duỗi chân dài mặc quần tây, một mình cầm bình rượu mà sầu, một ngụm một ngụm uống đến gương mặt ửng đỏ.

Văn Phỉ lần đầu tiên thấy bộ dáng này của Loan Tịch, cảm thấy lão sư như vậy có vài phần đáng yêu, trong lòng càng thêm thích.

Hắn tới gần Loan Tịch, trầm giọng nói: "Loan lão sư, bài thi Toán của em đạt điểm tuyệt đối, ấn ước định, thầy phải kết hôn với em."

Là một Alpha, sắc đẹp luôn đi đầu. Đầu óc Văn Phỉ hiện hoàn toàn bị vài tia khí vị tin tức tố kỳ diệu hấp dẫn. Sự tình duy nhất hắn muốn làm chính là lập tức kết hôn, lập tức động phòng, lập tức làm Loan Tịch.

"Tôi không cần kết hôn...... Tôi không cần kết hôn với hỗn tiểu tử kia...... Hắn vì cái gì đạt điểm tuyệt đối?!"

Loan Tịch sắp khóc tới nơi, say nhìn không ra bộ dáng: "Hắn sẽ không rất tốt với tôi, hắn có cả vườn hoa to (ý bảo công quân có cả hậu cung ngàn bông hoa), tôi......"

Hảo gia hỏa, nguyên nhân mượn rượu tiêu sầu thế nhưng là không muốn kết hôn?

Văn Phỉ lúc này xé rách bề ngoài ngây thơ của mình, rốt cuộc hiển lộ bản tính sói con lớn lên trong thương gia ngành súng ống đạn dược. Hắn đem mềm như bông Loan Tịch ôm đến trên giường hôn, một bên hung ác mà cắn ra dấu hiệu lâm thời sau cổ đối phương, một bên ái muội mà dựa vào Loan Tịch bên tai, nói: "Uy, lão sư, nói chuyện không thể không giữ lời."

"Anh làm gì......"

"Lúc này em không phải gọi là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, em chỉ là đến mang đi người vốn dĩ phải thuộc về em. Thầy như thế nào biết em sẽ không đối tốt với thầy? Em thích thầy, thích muốn chết...... Chơi với đám đề Toán đáng chết đó vui lắm sao? Thầy thích đề Số học tới vậy? Thích đến mức không thể ngẫu nhiên chú ý một chút em, người vẫn luôn nhìn thầy?"

Say rượu thêm dấu hiệu lâm thời, hô hấp của mau đến kỳ động dục Loan lão sư đã dồn dập lên, chỉ trong nháy mắt, hương hoa quế ngọt tràn ngập ở trong phòng càng đậm hơn, mang theo mùi sữa nhàn nhạt, trêu trọc bản năng Alpha của Văn Phỉ.

"Thầy động dục."

"Tôi không thích đề Toán......", Loan Tịch cũng không biết là khó chịu hay là như thế nào, đã mau khóc, "Tôi cũng không thích đi làm...... Tôi chỉ muốn, chỉ muốn hảo hảo sinh hoạt."

Cha mẹ hắn mất sớm, nhiều năm như vậy Loan Tịch chỉ có thể dựa vào chính mình, dụng công đọc sách, nỗ lực công tác.

Chờ mong duy nhất hắn ôm trong lòng chính là tương lai hôn nhân.

Có thể hay không có một Alpha trung thành với hắn, đối hắn ôn nhu, cùng hắn tạo thành một gia đình nhỏ?

Năm tháng dài dòng làm hắn rốt cuộc chán ghét việc kiên cường ngày qua ngày, nhưng hắn muốn cũng không nhiều, hắn khát vọng một cái ôm ấp ấm áp, một cái cảng tránh gió ấm áp, tưởng được Alpha sủng ái, cùng nhau dưỡng dục hài tử đáng yêu, dạy cho hài tử biết rằng ngoài học tập ra, trên thế giới này còn có rất nhiều sự tình thú vị hơn.

"Tôi muốn có một mái nhà...", Loan Tịch cảm thấy thân thể mình bắt đầu nóng lên, hắn rất khó chịu, theo bản năng mà ôm sát Văn Phỉ kế bên, nhắm mắt lại mà oa trong lòng ngực Văn Phỉ, nói: "Nóng quá nha."

"Thầy thích hài tử sao?", Văn Phỉ bắt đầu cởi quần áo.

"Ân...... Thích."

"Kia sinh cho ta một đứa đi, lão sư."

Loan lão sư ngoan ngoãn mà bị làm cả đêm, sau khi vòng thứ nhất kết thúc hắn cũng đã tỉnh rượu, dùng ánh mắt khó có thể tin mà nhìn Văn Phỉ trên giường.

Hắn lập tức đá Văn Phỉ xuống giường.

"Anh làm tôi?"

Văn Phỉ cũng mang bộ dáng khó có thể tin từ trên mặt đất bò dậy: "Em không nhớ rõ?"

"Lăn đi.", Loan Tịch không thể tin chuyện gì đã xảy ra, "Mau lăn!"

Văn Phỉ không chỉ có không lăn, còn đè Loan lão sư ra gặm, nói giỡn, lão bà của mình bảo chính mình lăn, kia đương nhiên là lăn trở về rồi.

4

Loan Tịch mới vừa kết hôn với Văn Phỉ, liền nháo đòi ly hôn.

Nguyên nhân là Loan Tịch phát hiện Văn Phỉ gian lận để đạt điểm tuyệt đối. Bản chất Văn Phỉ vẫn là một vị Alpha mang giá trị vũ lực siêu cường nhưng khả năng học tập cực kém.

Ưu điểm chính là bề ngoài anh tuấn, hơn nữa thế lực gia tộc cường đại, có tiền.

Cái này làm cho Loan Tịch cảm thấy chính mình đã bị lừa, nhưng lúc này hắn phát hiện mình thật sự mang thai.

Mặc dù hắn muốn chạy, cũng vô pháp kháng cự tin tức tố trên người Văn Phỉ. Hơn nữa thân thể yếu, vừa mới mang thai liền dị ứng, yêu cầu phải có người chiếu cố.

"Lão sư, em không được chạy."

Văn Phỉ đối hắn giống như trước đây, ngữ khí cũng không nhiều ôn nhu.

Loan Tịch cảm thấy thực ủy khuất, nhưng thời điểm Văn Phỉ bôi dược cao cho hắn rất cẩn thận, động tác cũng ôn nhu. Bác sĩ không cho Văn Phỉ chạm vào hắn, Văn Phỉ liền không chạm vào. Ngay cả loại việc nhỏ như tắm rửa, Văn Phỉ cũng tự ôm hắn đi, chỉnh nước tắm ở độ ấm không nóng không lạnh xong mới đem hắn thả vào bồn. Sữa bò cũng vậy, Văn Phỉ luôn thử qua độ ấm cho hắn trước, cơm nước mỗi ngày đều biến đổi đa dạng, tựa hồ như để hống hắn.

"Anh......", Loan Tịch rốt cuộc nhịn không được hỏi, "Anh là vì hài tử mới đối rất tốt với tôi sao?"

Văn Phỉ lắc đầu, nghiêm túc mà trả lời: "Tôi chỉ là sợ em chịu khổ."

Trong lòng Loan Tịch có điểm xúc động, nhưng cũng không có nói ra.

Ngữ khí Văn Phỉ vẫn như cũ không có ôn nhu, nhưng hiện tại thăng cấp đến độ cả chân Loan Tịch cũng phải do hắn tự mình tẩy.

Ban đêm Loan Tịch mất ngủ ngủ không được, vừa vặn nhìn thấy Văn Phỉ dùng tay nhẹ nhàng chạm một chút vào cái bụng hơi hơi phồng lên của hắn.

"Con phải ngoan nha, không được quấy rầy giấc ngủ của mụ mụ."

Tin tức tố của trượng phu từ bé Alpha sưởi ấm thân thể cùng trái tim Loan Tịch, Loan Tịch nhắm mắt lại, nhích lại gần về phía bên người Văn Phỉ.

Văn Phỉ đem hắn ôm vào trong lòng ngực, nhẹ giọng nói: "Lão sư, thật vất vả mới có được em, em không thể chạy."

"Bằng không tôi sẽ thương tâm."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top