[Phần 1] Đáy biển
Đây là đoản văn mình viết cho CP Liễu-Yêu, hoàn toàn là tưởng tượng không liên quan đến nguyên tác.
Xin nhắc lại một lần nữa truyện có yếu tố 18+ và chỉ dành cho Liễu_Yêu đảng, ai không thích thì next nha!
----------------------------------------------------------
Trước khoảnh khắc rời xa nhân thế, chiếc gương mà Tiểu Yêu luôn mang theo bên người rơi xuống đất vỡ nát. Một vầng sáng lóe lên, Tiểu Yêu bỗng nhìn thấy bóng dáng áo trắng của Tương Liễu phấp phới trước mắt mình. Nàng nhìn thấy được chuyện xưa tưởng như đã rơi vào quên lãng, thấy được cả những gì nàng chưa từng thấy. Hóa ra hắn vì nàng làm nhiều việc như thế, chỉ để nàng sống một đời bình an hạnh phúc. Hóa ra hình bóng hắn vẫn khắc sâu trong lòng nàng, chưa từng quên đi. Hóa ra trong lòng họ đều có nhau, nhưng không ai dám tiến về phía trước một bước.
Vầng sáng trước mắt dần tan đi, Tiểu Yêu cảm nhận được thân thể mình rơi vào một vòng xoáy đen ngòm. Đến khi tỉnh lại nàng thấy mình đang ở trong vỏ sò dưới đáy biển, Tương Liễu đang ngồi nhìn ra phía xa xăm không biết đang nghĩ gì. Tiểu Yêu nhận ra mình đã quay về quá khứ, có lẽ là khoảng thời gian nàng cùng Tương Liễu dạo chơi dưới biển. Nghe tiếng động, Tương Liễu quay lại nhìn nàng:
"Dậy rồi thì quay về thôi"
Tiểu Yêu hốt hoảng níu lấy tay áo hắn, nhớ tới cảnh tượng hắn bị vạn tiễn xuyên tâm ngã xuống trên chiến trường, nước mắt nàng rơi xuống. Tiểu Yêu lấy hết can đảm ôm chặt lấy Tương Liễu, hôn lên môi hắn. Cả người hắn cứng đờ, hai tay nắm chặt như thể đang kiềm nén điều gì dữ dội. Hắn đẩy Tiểu Yêu ra, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng vào nàng.
"Tây Lăng Cửu Dao, ngươi đừng quên ta là ai"
Tiểu Yêu hiểu rõ hắn muốn nhắc nhở nàng điều gì. Tây Lăng Cửu Dao cùng quân sư Thần nông, vĩnh viễn không có khả năng. Nhưng dù không thể bên nhau cả đời thì sao, chỉ cần giây phút này có thể ở bên hắn, một lần thôi cũng xứng đáng. Kiếp trước nàng đã bỏ lỡ tấm chân tình của hắn, bị những lời lạnh lùng của hắn đẩy ra xa, nhưng kiếp này nàng quyết nghe theo trái tim mình.
Tiểu Yêu ôm lấy mặt Tương Liễu, đôi môi anh đào khẽ hôn lên mí mắt hắn, nhẹ nhàng lướt qua gò má, đôi môi, chiếc cằm cương nghị, và cuối cùng rơi xuống yết hầu đang động của hắn. Yết hầu là điểm trí mạng của nam nhân, huống hồ gì hắn là dã thú. Hai đồng tử mắt Tương Liễu đỏ rực, bản năng trỗi dậy, lật người đè Tiểu Yêu xuống dưới thân, gằn giọng:
"Ngươi có biết mình đang làm gì không?"
Hắn nhìn chằm chằm biểu cảm của Tiểu Yêu, vốn muốn dọa cho nàng sợ hãi, cũng để bản thân tỉnh táo lại. Nàng là vương cơ cao quý, nên gả cho một người xứng đáng, không nên bị hắn vấy bẩn. Nhưng không ngờ nàng không những không sợ, mà còn choàng đôi tay trắng muốt lên người hắn, ôm lấy hắn.
"Tương Liễu, ta biết, nhưng ta không sợ. Đời này ta chỉ cần chàng"
Đầu óc hắn nổ tung trong chốc lát, chút lí trí còn sót lại cũng bị kéo bay đi. Hắn cuối người hôn lên môi nàng, cắn mút trằn trọc. Môi nàng thơm mềm, hé mở mời chào làm hắn mê đắm không dứt ra được, hắn khao khát nhiều hơn nữa. Nụ hôn ngày càng sâu hơn, môi lưỡi hai người quấn quít không ngừng. Tiểu Yêu cảm thấy không khí trong lồng ngực của mình như cạn kiệt, chỉ có thể mặc cho người bên trên càn rỡ trong khoang miệng.
Buông tha cho đôi môi sưng đỏ, Tương Liễu khẽ cắn lên cái cổ trắng nõn nã của nàng, dần dần chuyển sang liếm, mút, hôn nhẹ. Bàn tay hắn lướt dọc theo đường cong cơ thể nàng, quần áo cũng không cánh mà bay. Không còn lớp vải che chắn, thân thể mềm mại, làn da trắng như tuyết của thiếu nữ phơi bày trước mắt hắn, khơi gợi lên dục vọng nguyên thủy nhất. Bàn tay thô ráp của Tương Liễu chạm vào đỉnh đồi mềm mại, xoa nắn mân mê, dấy lên những cảm xúc xa lạ nhưng có chút vui sướng làm Tiểu Yêu há miệng thở dốc. Hắn ngậm lấy hạt châu cứng rắn, liếm láp chơi đùa khiến nàng tê dại, thân thể không ngừng uốn éo. Bàn tay hắn trượt xuống bên dưới, tách hai chân nàng ra, xoa nắn vùng đất bí ẩn chưa từng được khai phá. Nàng ngượng chín cả mặt, nhưng dưới sự trêu chọc của hắn, nàng cảm thấy cơ thể mình dần nóng lên, như bị thiêu đốt rồi cuối cùng mềm nhũn như vũng nước mùa xuân.
Cả người Tương Liễu căng cứng, trán hắn cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Hắn khổ sở kìm chế dục vọng, từng chút từng chút thăm dò thân thể nàng, mãi đến khi một dòng nước ấm áp chảy chạm vào tay hắn, hắn lập tức đè chặt hông nàng, đem vật cứng rắn đâm vào đóa hoa đang hé mở. Đóa hoa ướt đẫm bị ép mở rộng hết cỡ để đón nhận phân thân to lớn kinh người, bên trong đóa hoa như có tầng tầng lớp lớp hút chặt lấy đỉnh đầu khiến Tương Liễu sung sướng run người. Giây phút Tương Liễu tiến vào, Tiểu Yêu cảm nhận sâu sắc nỗi đau thân thể bị xé rách. Nhưng nỗi đau đó nói cho nàng biết nàng và hắn đã thật sự thuộc về nhau, trái tim và thân thể của họ đã hòa làm một. Nước mắt của Tiểu Yêu tuôn rơi như những chuỗi ngọc long lanh, nàng hạnh phúc ôm lấy tấm lưng rắn chắc của Tương Liễu, cắn lên vai hắn.
Tương Liễu lúc này đã hoàn toàn mất đi lí trí, đôi mắt hắn tràn đầy dục vọng chiếm hữu, ôm chặt người con gái dưới thân như muốn khảm nàng vào trong cơ thể hắn. Tình cảm đè nén bấy lâu nay, nỗi nhớ nhung những đêm dài vằng vặc, sự ghen tị khi thấy nàng đi cùng Cảnh, tất cả đều bộc phát trong giây phút này. Những giọt nước mắt cùng âm thanh nức nở của Tiểu Yêu càng làm hắn phát điên, hắn liếm đi vệt nước mắt còn đọng lại trên mặt nàng, hôn lên môi nàng, thân thể không ngừng chuyển động. Hắn sợ làm nàng tổn thương nhưng lại không thể kiềm chế bản thân không ngừng muốn nàng một cách mạnh mẽ và cuồng dã nhất.
Phân thân nóng hổi của hắn ngày càng bành trướng bên trong hoa huyệt, điên cuồng cọ sát đâm chọc. Hai chân Tiểu Yêu vô thức kẹp lấy hông hắn như một lời mời gọi. Hắn vừa ngấu nghiến đôi môi nàng, thân dưới càng đâm vào sâu hơn, mỗi lần ra vào như muốn nghiền nát hoa tâm. Mật dịch trong suốt cùng chút máu tươi theo chuyển động chảy ra, ướt đẫm nơi kết hợp của hai người, khiến từng cú va chạm vang lên âm thanh nhóp nhép ám muội. Cho đến khi đỉnh đầu chạm vào nơi nhạy cảm nào đó, Tiểu Yêu không kiềm được run rẩy, hoa huyệt cũng co rút lại.
"Đừng....ưm...Tương Liễu...ưm...a...đừng chạm nơi đó"
Nhưng lúc này nàng càng van xin càng làm hắn điên cuồng hơn, hắn không những không buông tha mà còn nhắm thẳng nơi đó đâm vào.
Tiểu Yêu như người sắp chết đuối trôi nổi giữa biển, cả người chìm trong theo từng đợt sóng, chỉ có thể bám lấy Tương Liễu như chiếc phao cứu sinh. Tất cả những đau đớn ban đầu đã dần trở thành khoái cảm mãnh liệt, những cơn sóng không ngừng đánh vào tâm trí nàng, nàng khàn giọng gọi tên Tương Liễu.
"Tương Liễu....ưm....a....Tương Liễu...ưm...ta yêu chàng"
Tương Liễu hôn lên vết bớt hoa đào trên giữa trán nàng thay cho câu trả lời.
Không biết qua bao lâu, khoái cảm đạt đến đỉnh điểm, Tiểu Yêu co rút một trận, một luồng mật dịch tuôn ra xối vào đỉnh đầu hắn, cả người nàng mềm nhũn như con diều dứt dây. Hoa huyệt nàng bóp chặt khiến hắn muốn phát điên, cộng thêm khoái cảm của nàng thông qua cổ tình nhân, Tương Liễu gầm lên một tiếng, phóng thích hết tinh hoa nóng hổi vào bên trong.
Bên ngoài vỏ sò, những cơn sóng dần lui đi, trả lại một vùng biển tĩnh lặng. Bên trong vỏ sò, Tương Liễu ngắm nhìn người con gái trong ngực đã thiếp đi vì mệt, trong lòng lan tỏa một cảm giác hạnh phúc đời này chưa từng có. Từ khi hắn sinh ra đời, những gì hắn nhận được luôn là sự lừa dối, sợ hãi, khinh thường, chưa từng có ai trân trọng hắn, nguyện giao bản thân cho hắn như thế.
Khi Tiểu Yêu tỉnh lại đã là ban đêm, Tương Liễu đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Nghĩ tới chuyện vừa xảy ra, lại thấy mình không mảnh vải che thân nằm trong lòng hắn, hai má nàng ửng đỏ. Tiểu Yêu ngọ nguậy muốn thoát khỏi vòng tay hắn mặc lại quần áo, liền bị cánh tay rắn chắc đè lại. Tương Liễu đã tỉnh dậy, đôi mắt yêu nghiệt khẽ nheo lại nhìn nàng có chút phứt tạp. Cơ thể thiếu nữ trắng nõn rải rác những dấu hôn đỏ thẫm, mái tóc xõa dài có chút rối loạn, đôi môi sưng đỏ làm dục vọng của hắn lại trỗi dậy. Hắn trời sinh là dã thú, dục vọng đương nhiên mạnh mẽ hơn người. Hơn nữa loại khoái cảm điên đảo chúng sinh này một khi đã nếm qua sẽ trở thành cơn nghiện, một lần không thể nào đủ. Hắn gục đầu lên vai nàng, hít hà mùi thơm quyến rũ, thấp giọng hỏi nàng:
"Còn đau không?"
Tiểu Yêu e thẹn lắc đầu. Nhờ thể trạng đặc biệt, hiện tại nàng cảm thấy không còn đau lắm, nhưng hắn lại trực tiếp hỏi như thế làm nàng xấu hổ. Nhưng nàng còn chưa kịp đẩy hắn ra lại bị hắn đè xuống.
"Vậy chúng ta tiếp tục"
Nàng trong lòng mắng chửi hắn, nhưng thân thể lại bị hắn khống chế, thuận theo từng động tác của hắn. Lần này hắn có chút không kiên nhẫn, vì bên trong nàng vẫn còn đọng lại hỗn hợp sền sệt lúc nãy nên hắn có thể dễ dàng tiến vào. Hoa huyệt sưng đỏ một lần nữa nuốt lấy vật to lớn của hắn, gấp gáp cắn nuốt. Thân thể Tiểu Yêu vừa trải qua hoan ái nên vốn rất nhạy cảm, hắn vừa đâm vào đã khiến nàng run rẩy không chịu nổi.
"Ưm...Tương Liễu....chậm một chút...a...."
Trong màn đêm tĩnh lặng dưới đáy biển, hai thân thể lại một lần nữa quấn lấy nhau, kết hợp chặt chẽ. Tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc hòa với âm thanh của sóng biển làm người ta khó mà phân biệt được.
Đồng tử Tương Liễu đỏ ngầu, người con gái này luôn phá vỡ mọi giới hạn của hắn, khiến hắn trầm luân. Hắn không nhịn được khai phá từng tấc da thịt trên người nàng, đưa nàng đến cao trào hết lần này tới lần khác, nhìn nàng run rẩy dưới thân hắn mới thỏa mãn bắn ra. Mà Tiểu Yêu lúc này cũng không còn chút sức lực nào mà ngất đi, thầm nghĩ Tương Liễu hắn đúng là cầm thú không thể trêu chọc.
--------------------------------------------------------
Tiếng lòng của tác giả: Tương Liễu đủ cầm thú chưa? Vừa lòng mấy bà chưa? Hí hí
#Lee
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top