Đoản 66

   "Đột nhiên nhớ lại năm lớp 12, cũng là 1 ngày mưa, tôi không mang ô, đứng trú mưa ở cổng trường. 

Thời gian đó quan hệ giữa tôi và hắn dường như rất tế nhị, có nhiều người gán ghép chúng tôi, tính tôi hướng nội, mỗi lần bị trêu đều cực kỳ quẫn bách, không biết nên làm thế nào đành phải cố gắng tránh hắn. 

Có lẽ hắn cũng cảm thấy tôi đang tránh hắn nên không chủ động nói chuyện với tôi. Hôm đó tôi đứng dưới mái hiên, nhìn thấy hắn và 1 đám học sinh nam lớp toán từ trường đi ra, tôi nhanh chóng cúi đầu làm bộ không nhìn thấy. 

1 đám người đi qua bên cạnh tôi, hắn đi bên cạnh gần tôi nhất, không chào tôi. Đợi bọn họ đi xa, tôi vẫn đứng ở chỗ cũ nhìn bóng lưng hắn, trong lòng hơi phiền muộn, không thể nói đó là cảm giác gì, dường như hi vọng xảy ra chuyện gì đó, lại dường như hi vọng đừng xảy ra chuyện gì. Tôi thấy hắn càng chạy càng xa, đột nhiên dừng lại, nhanh chóng chạy về trước mặt tôi, nhét ô vào trong tay tôi trong tiếng ồn ào của đám bạn rồi xoay người lao vào màn mưa, vẫn không nói gì cả. Trong trí nhớ của tôi, ngày đó hắn luôn yên lặng, những hình ảnh xưa cũ như 1 vở kịch câm yên tĩnh. 

Hắn không nói gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn, như 1 ngọn đèn không bao giờ hết điện lặng lẽ chiếu sáng tất cả."  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top