Đoản I

" Này, này, anh anh muốn làm gì vậy.." Cô và hắn đã từng tiếp xúc thân mật nhiều lần nên cô biết hắn muốn làm gì. Chỉ nghĩ như vậy thì cũng đủ để Minh Anh bắt đầu có phản tự nhiên nhất của phụ nữ, mặt của cô bắt đầu đỏ lên, còn nơi ẩm ướt kia của cô bắt đầu co giật.

" Em nghĩ thử xem tôi muốn làm gì?" Hắn nở một nụ cười gian tà, tay hắn vuốt ve khuôn mặt bánh bao của cô, môi của hắn từ từ tiến lại gần đôi môi đỏ mộng của cô. Và...

" Anh.... Anh... Ukm" Anh không được như thế.

Đương nhiên những lời này cô chưa kiệp nói ra thì đã bị hắn gặm lấy đôi môi của cô.

Lưỡi của hắn bắt đầu hoạt động, từ từ tách răng của cô ra, cuống lấy chiếc lưỡi thơm tho, ngọt ngào của cô, nuốt hết khí của cô. Anh hôn cô mãnh liệt, đến lúc cô không thể thở nữa mới luyến tiếc buôn cô ra. Cô dựa vào ngực anh thở hổn hển. Thiên Thần loàn tay mình qua lưng cô, ôm cô thật chặt.

Nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng của cô, dục vọng trên người anh tăng lên, anh thật sự không thể kiềm chế được nữa.

Cô tức giận muốn đẩy anh ra muốn đẩy anh ra để rời đi thì anh lại ôm cô chặt hơn. " Aaa anh mau buôn tôi ra, tôi muônz đi làm việc "

"Bây giờ em cũng là đang làm việc." Thiên Thần không chịu buông tha cho cô, "Hơn nữa, chúng ta chơi trò kích thích hơn, được không?"

Kích thích? Con mẹ nó kích thích cái gì?

Tuy mạnh miệng như vậy, nhưng Minh Anh hoảng hốt, hai mắt giăng đầy sương mù kinh hoảng nhìn anh. Cô cắn môi, lắc đầu như giã tỏi.

Tất nhiên, Thiên Thần chẳng thèm để tâm đến sự kháng nghị của cô.

Giây phút tiếp theo đã bị anh bế bổng lên.

Toàn thân Minh Anh mềm oặt nhũn ra, giống như đã bị tan chảy thành vũng nước, để mặc cho anh bế lên.

Anh bước từng bước bế cô đi đến hướng cửa sổ.

Minh Anh kinh hoảng ôm cổ của anh, lại một lần nữa thốt lên "Anh.... Anh muốn làm gì?"

Cô không muốn đến gần cửa sổ! Mặc dù tòa nhà đối diện cách khá xa, nhưng cảm giác lo sợ này vẫn khiến cô vô cùng căng thẳng.

Thiên Thần đã đặt cô xuống, chân vừa chạm sàn, cảm giác mát lạnh từ mũi chân truyền ngược lên.

Cô theo bản năng muốn chạy trốn, lại bị Thiên Thần quay người nhanh tay bắt cô lại.

Kế tiếp....Cô bị anh lật người trở lại, sau đó anh đặt cô lên tấm cửa kính thủy tinh trống trơn không che đậy thứ gì.

Minh Anh kinh hoảng thở dốc, "Đừng như vậy.... Bên kia có người...."

Thiên Thần phì cười, anh rất thích nhìn dáng vẻ hoảng sợ này của cô, trông cứ như một chú thỏ con vậy.

"Đúng đó. Nếu có người đặt ống nhòm thì coi như chúng ta tiêu đời rồi." Anh cố ý hù dọa cô, trên thực tế loại kính này bên ngoài không thể nhìn vào bên trong được.

Người phụ nữ của anh sao có thể để cho người khác nhìn được chứ?

"Vậy sao anh còn không chịu buông ra? Tôi không muốn ở đây...." Minh Anh xấu hổ chết đi được.

Toàn bộ trước ngực đều bị đè lên tấm kính thủy tinh, cảm giác mát lạnh từ tấm kính truyền tới khiến toàn thân cô nổi đầy gai óc.

Phần về Thiên Thần, hắn không những không buông cô ra, ngược lại bàn tay còn luồn qua eo cô di chuyển lên vùng đồi đầy đặn.

Cô thật sự rất đẹp....

Ánh mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu lên người hai người, làn da trắng mịn của cô dưới ánh mặt trời tựa như đang phát sáng.

Làn da mịn màng như lụa, vì dục vọng mà trở nên ửng hồng.

Dáng vẻ quyến rũ, hơi thở gấp gáp đê mê đủ để khiến cho tất cả đàn ông đều trở nên điên cuồng.

Tay Minh Anh bị một tay anh giữ chặt giơ cao qua đỉnh đầu.

Cô thở hổn hển, váy, rồi đến chiếc quần lót ren đều bị anh kéo xuống đầu gối. Phía dưới chợt lạnh, cô hốt hoảng khép chặt hai chân lại.

"Đừng vậy mà...."

"Thật điên mất thôi...." Thiên Thần nhỏ giọng nguyền rủa một câu, bàn tay chen vào giữa cặp đùi trắng mịn của cô, mạnh tay miết chặt nụ hoa đã ẩm ướt, "Chỉ cần mỗi lần nhìn thấy em….cái ham muốn chết tiệt kia đều hành hạ tôi…muốn ngừng cũng không ngừng được."

"Ưmh.... Đừng chạm vào chỗ đó.... Xin anh...." Minh Anh năn nỉ.

Nụ hoa bị tay anh vê nắn đã trở nên đỏ hồng, khe khẽ run rẩy, nước bọt chảy ra thấm ướt ngón tay của anh, rồi ướt luôn xuống chân của cô....

Dáng vẻ này của cô thực sự khiến anh không thể chịu nổi nữa.

Thiên Thần cảm thấy toàn thân mình căng cứng đau đớn, chỉ muốn ngay lập tức nuốt chửng cô vào bụng.

Ngón tay liên tục khiêu khích vào nơi đó, môi lưỡi cũng không chịu bỏ qua chiếc cổ thanh thoát của cô, hôn hít liếm láp từng tấc da thịt.

Bàn tay anh nới lỏng tay cô ra, mà cô bây giờ cũng không còn sức lực để giãy giụa nữa, khó khăn níu chặt tấm màn tránh cho mình sơ ý bị trượt chân.

Môi lưỡi của anh xuống dần xuống tới mông cô.

"A.... Đừng...." Cơ thể Minh Anh run lên dữ dội, rõ ràng muốn cự tuyệt anh, nhưng mông lại vô thức nâng cao lên.

"Ngoan.... Làm đúng rồi...." Thiên Thần khụy nửa người xuống, như đang chiêm ngưỡng từng nơi trên cơ thể cô, thế nhưng hành động cử chỉ vẫn tự nhiên tao nhã vô cùng.

Anh xoay người cô lại ra lệnh: "Tiểu yêu tinh, cúi đầu nhìn xem tôi hôn khắp người em như thế nào...."

Mặt Minh Anh đã đỏ bừng, không dám cúi đầu nhìn, bỗng một chân bị anh nâng lên cao gác lên vai mình.

"Ưmh.... Đừng.... Ưkm...  nhìn!" Minh Anh bị ngắm nghía kiểu này chỉ biết há miệng hoảng hốt, toàn như như mất đi hơi sức tựa hẳn vào cửa sổ.

" Rốt cuộc là đừng nhìn hay nhìn" Anh phì cười, tiểu yêu tinh này lúc nào cũng có thể khơi dậy dục vọng bên trong. Chỉ cần thấy cô là hắn lập tức có phản ứng. Cho dù cô mặt đồ gợi cảm hay kín đáo.

Đặt biệt giờ phúc này, hắn có thể thấy toàn bộ cảnh xuân bên trong cô. Tuy đây không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng hắn thật sự không thể nào dời mắt được.

"Em đẹp lắm...." Thiên Thần dùng miệng thổi hơi nóng vào trong đó, thấy nơi nhạy cảm của cô khẽ co giật mà bên dưới của mình cũng căng cứng đau nhức. Nhưng anh vẫn chưa vội vã muốn cô ngay lúc này.

Cảnh đẹp thế này, anh thực sự muốn nhìn cô lâu hơn một lát.

"Đừng.... Vương tiên sinh, cầu xin anh.... Tha cho tôi...." Cô như sắp khóc.

"Gọi tôi là Thần!" Thiên Thần ngang ngược vừa ra lệnh, vừa thè lưỡi ra liếm mút nhụy hoa đang run rẩy kia.

Cảm thấy cô run rẩy dữ dội, anh dừng lại, ra lệnh lần nữa, "Gọi không.... Nếu không, hôm nay tôi sẽ không tha cho em đâu...."

Minh Anh mắc cỡ không chịu được, nghe thấy lời uy hiếp của anh, chỉ có thể cắn môi, mềm giọng mại gọi: "Thần...."

Tiếng gọi ấy, thay vì nói gọi tên anh, chi bằng nói là gọi lên ngọn lửa nóng trong anh thì đúng hơn.

Lời này đối với Thiên Thần quả thật chẳng khác nào sự kích thích.

Anh rên lên một tiếng, bất chợt chụp lấy cặp mông trắng của cô, vùi cả người vùi vào giữa hai chân cô. Môi lưỡi mạnh mẽ càn quấy, trêu chọc. Sau đó lại thổi luồng hơi nóng vào đó, cho đến khi nước ở nơi nào đó của cô không chịu được nữa nhỏ giọt xuống vai anh.

Môi lưỡi của anh lúc này mới tha cho cô. Nhưng ngón tay lại tham lam tiến sâu vào. Động tác vừa mạnh vừa nhanh khiến cô không sao chịu nổi nữa chỉ có thể nhắm chặt mắt lại, rên rỉ thở dốc.

Rốt cuộc....Ngay cả chính anh cũng không chịu nổi nữa, thân khẽ động, mạnh bạo cuốn vào trong cô.

Anh cầm lấy vật nam tính của mình từ từ tiến vào nơi ẩm ướt của cô. Từ từ chuyển động. Từ từ gia tăng lực đạo.

" Ah... Ukm... Thần.... Mau dừng lại.... Ưm... " Đau, thật sự rất đau, nhưng giờ phút này cô không còn đủ sức lực để nói nữa.

Hắn biết cô không thể chiệu nỗi nữa nên đã từ từ giảm tốc. Nhưng lực đạo thì không, mỗi lần tiếng vào là tiếng đên nơi sâu nhất của cô.

Cùng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa " Cốc cốc cốc "

" Tổng giám đốc, Trần tổng muốn cùng ngày bàn bạt về vấn đề của hợp đồng, có cần bảo ông ấy vào phòng nghĩ chờ không ạ" Hắn đương nhiên biết bên trong đang diễn ra những thứ gì, nhưng đây là một hợp đồng lớn nên hắn không thể không báo.

Biết bên ngoài có người nên tâm tình Minh Anh trở nên kích động, nơi nào đó kẹp chặt lại.

" Á tiểu yêu tinh... Oh... Em chặt quá... Của anh gãy... Ukm.... Gãy mất... Ukm"

" Huhu, buôn tôi ra đi, xin anh đó huhu sắp có người vào rồi huhu" Minh Anh bật khóc, cầu sinh người nào đó, nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy.

" Ngoan, thả lỏng ra nào, không có ai vào cả.." Thiên Thần ra sức dụ dỗ cô gái nằm dưới thân mình.

" Huhu huhu buôn tôi ra, buôn tôi ra " Minh Anh khóc nức nỡ

" Nói với Trần tổng ngày mai tôi sẽ đến tìm ông ấy, bây giờ không ai được vào" Anh biết cô gái này rất cứng đầu, không thể khuyên cô được.

Cuối cùng Minh Anh cũng thả lỏng, cảm nhận được bên dưới cuối cùng cũng buôn lỏng, Thiên Thần lập tức chuyển động nữa thân dưới. Bên trong phòng tổng giám đốc, tiếng rên rỉ của phụ nữ cùng với hơi thở thỏa mãn của đàn ông cuối cùng cũng kết thúc.

_________________End__________________

#James

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: