Tuyết Ấm Cuối Đông ( 3 )

Mười năm sau .

Vụ việc liên quan đến mười năm về trước , Thượng Thanh Hoa năm đó vô cùng đau khổ sâu trong thâm tâm chỉ toàn là hình ảnh Mạc Bắc Quân khuất sau cánh cổng Băng Cung. Một cảnh tượng ,vừa nghĩ đến thôi cũng đủ làm cơ thể máu thịt hắn đau đớn như bị xé nát thành tương .

Hắn đã tự mình mang vết thương lê lết trở về An Định Phong , sốt cao một trận cứ ngỡ là chết luôn. Nhưng may mắn làm sao , Mạc Bắc Quân vẫn không vứt bỏ hắn . Tuy là không đến tìm hắn, mà là sai người tới giao cho hắn không ít linh thạch cũng với một số kỳ trân dị bảo hiếm có . Gã ra lệnh trong vòng mười năm, hắn phải trở thành Phong Chủ An Định Phong nếu không thì tự biết hậu quả . Mà hậu quả , Thượng Thanh Hoa nghĩ ra được chỉ có một, đó là không thể gặp lại Mạc Bắc Quân, đó chả khác nào là giết chết linh hồn của hắn.

Mười năm trôi qua, Thượng Thanh Hoa cũng đã kiềm chế được cảm xúc thái quá của bản thân hơn xưa , không còn dễ dàng mất kiểm soát như trước nữa, cũng không để bản thân mình nhớ đến Mạc Bắc Quân bất kể ngày đêm mà tự thẩm nữa, giờ đây chỉ khi muốn thì mới có thể lôi gã ra rồi ý dăm vô độ vào đêm khuya không người mà thôi.

Nhìn lại đóng công vụ lông gà vỏ tỏi trên bàn , Thượng Thanh Hoa dũi người một cái . Hắn trở thành Phong Chủ An Định Phong đã được ba tháng rồi, nhưng ngay cả một cơn gió lạnh cũng không thấy xuất hiện. Tựa hồ như mệnh lệnh năm đó cùng lắm cũng chỉ là một mệnh lệnh vu vơ, có thực hiện cũng được mà không thực hiện cũng chả sao ... Nếu đã như vậy, sao lại ra lệnh... Nếu đã như vậy, sao không nói muốn hắn chết đi như vậy còn dễ thở hơn bây giờ nhiều gấp mấy ngàn lần cơ đấy!!!

“ Đồ ma tộc xấu xa ... ”

“ Ngươi nói ai đấy? ” Mạc Bắc Quân không biết từ khi nào đã xuất hiện trước bàn của Thượng Thanh Hoa, gã nhíu mày nhìn người đang từ từ ngẩn tò te nhìn gã .

Từ ba tháng trước, Mạc Bắc Quân nghe được tin của mật thám báo lại . Thượng Thanh Hoa đã thăng chức , trở thành Phong Chủ An Định Phong . Kỳ thật năm đó sau khi bỏ lại Thượng Thanh Hoa bên ngoài Băng Cung, gã đã không rời đi mà ngồi đè ở cổng . Đương nhiên những lời nói của Thượng Thanh Hoa gã điều nghe vào tai và vô cùng bối rối, đây là lần đầu tiên gã gặp được một tên biến thái còn là biến thái với gã . Nói không hoảng loạn là đang nói dối, gã không những  hoảng loạn mà có thêm một vài suy nghĩ khá là giống với tên biến thái Thượng Thanh Hoa. Mạc Bắc Quân càng thêm hoảng loạn vì gã nghĩ mình bị lây nhiễm, nên cho dù trụ băng có dựng đứng phát biểu thay lòng gã thì gã vẫn cứ bỏ mặc sự khó chịu đó mà lơ đi . Nhưng những tiếng gọi ' Đại Vương... Đại Vương... Đại Vương... ' cứ như là ma chú vây quanh lý trí sắp sụp đổ của gã mà quấy phá, từng chút từng chút phá vỡ bức tượng dục vọng sớm đã mục ruỗng từ bên trong. Tiếng gọi ấy dễ dàng phá nát bức tường đó, nhưng khi gã lấy hết dũng khi nhảy ra ngoài thì Thượng Thanh Hoa đã rời đi từ bao giờ. Khí lạnh bên ngoài lướt qua cơ thể gã, giúp một phần lý trí tan biến của gã quay trở lại . Mạc Bắc Quân biết gã đã thích Thượng Thanh Hoa nhưng câu nói của Thượng Thanh Hoa làm gã có phần suy ngẫm  và đương nhiên , suy ngẫm không phải là thế mạnh của gã . Nên gã đã phái một ma tộc tới gặp Thượng Thanh Hoa, để giao cho hắn một nhiệm vụ khó khăn . Mạc Bắc Quân cần thời gian để suy nghĩ và tỉnh táo lại , vì vậy gã cần có một cái cớ để Thượng Thanh Hoa không lén lút tới tìm gã như ngày hôm đó .

Nam Cương, Mạc Bắc Quân nhìn con nhả mấy tuổi trước mặt,mà lộ ra vẻ chán ghét. Gã đã đến Nam Cương ,để học tập chuyện phòng the hay về việc chơi Long Dương Đồ ở ma và người. Đành chịu thôi, vì ma giới là nơi ít nghĩ tới chuyện tình dục nhất, nơi này chỉ tôn thờ sức mạnh, sức mạnh tuyệt đối nắm quyền tuyệt đối. Ngay cả gã trước đây hay bây giờ cũng vậy, mạnh mẽ mới có thể có được thứ mình muốn nhưng chuyện ấy mà kém thì cũng không ổn lắm. Mạc Bắc Quân mất mười năm để nghĩ về việc có nên chấp nhận sự thật gã có hứng tình với Thượng Thanh Hoa và có nên ở cùng nhau không, nhưng gã chỉ mất ba tháng để học chuyện phòng the đủ các thể loại từ nhạt đến mặn chát. Thật sự thì còn nhanh hơn nhiều, nếu không phải có một tấm keo da chó tên Sa Hoa Linh dính trên chân thì có lẽ Mạc Bắc Quân đã đi lâu lắm rồi.

Gỡ miếng keo da chó hiệu Sa Hoa Linh ném đi không thương tiếc, Mạc Bắc Quân nhanh chống chạy tới Thương Khung Sơn Phái , An Định Phong tìm Thượng Thanh Hoa.

Việc đầu tiên gã muốn làm, đó chính là hôn . Học lý thuyết không đáng sợ, đáng sợ ở chỗ không thể thực hành ngay lập tức.

“ ... Đại Vương...? ”  Thượng Thanh Hoa ngu ngơ nhìn gã ma tộc trước mặt, mười năm không phải quá ngắn cũng không quá dài đối với người tu tiên, cũng chả đáng một góc tuổi thọ của ma tộc. Nhưng đối với hắn, mười năm là cả một đời mà hắn phải bỏ ra để chờ đợi một gã ma tộc nào đó lâu đến như thế. Hiện tại hắn không biết nên phản ứng gì cho đúng, kích động nhảy bổ lên ôm hôn ngấu nghiến hay sợ hãi trốn tránh ở một góc, không rõ nữa cũng không muốn làm gì cả hắn chỉ muốn nhìn thật kỹ gương mặt của gã , nhìn cho đủ mười năm qua nhung nhớ đến mức chỉ có thể lôi ký ức xưa cũ ra dày vò đến mài mòn xóa nhòe .

“ À , thì ra ngươi thật sự đang nói xấu ta ! ”

Đầu óc của Thượng Thanh Hoa còn đang trên mây thì đôi môi cảm thấy thật lạnh cũng mềm mềm tê tê ...a, Mạc Bắc Quân đang hôn hắn ?

Thượng Thanh Hoa ngơ ngác bỗng  trong đầu nổ tung một tiếng lớn đến mức choáng váng hết cả đầu óc , chỉ có thể mở to mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt to đùng áp sát vào mặt hắn của Mạc Bắc Quân .

Mạc Bắc Quân cũng nhìn hắn sau đó híp mắt lại , gã liếm liếm môi Thượng Thanh Hoa vài cái rồi cảm thán :

“ Không ngờ lại mềm mại khác xa vẻ bề ngoài của ngươi , quả nhiên nhận ngươi làm thuộc hạ cũng có lợi, có thể làm ấm giường cho ta . ”

“ Sao có thể?  ” , Thượng Thanh Hoa luôn nghĩ Mạc Bắc Quân không thích hắn , nhưng như thế này là như thế nào ? Nâng tay sờ môi mình , môi hơi ướt... Là thật sự được hôn ?!

“ Ngươi không muốn ? ” Mạc Bắc Quân không cho là Thượng Thanh Hoa sẽ không muốn điều này, không phải hắn luôn muốn gã làm như vậy sao ?

“ A...ta...ta không... Đại Vương muốn ta làm gì ta sẽ làm nấy...” Thượng Thanh Hoa lúc này mới bất giác nhận ra mình thất thố , đáng lý ra hắn phải thích điều này vui sướng vì điều này mới phải, không phải điều hắn muốn là được Mạc Bắc Quân đáp lại sao ?... Nhưng có gì đó không hợp lý lắm, không hiểu sao lòng hắn lại cảm thấy trống rỗng kỳ lạ như thể có gì đó thiêu thiếu , nhưng lại không biết là thiếu cái gì?

Từ ngày hôm đó, Mạc Bắc Quân không còn cảm thấy thỏa mãn chỉ với việc hôn môi , gã lại tiến thêm một bước nữa là đưa lưỡi vào càn quét trong khoang miệng Thượng Thanh Hoa.

Thượng Thanh Hoa thì sợ hãi trốn tránh việc thân mật với Mạc Bắc Quân, không phải hắn không muốn thân thể của mình giao hợp với Mạc Bắc Quân. Hắn chỉ sợ nếu như hắn để lộ ra bản chất thật của mình, hắn sẽ đánh mất Mạc Bắc Quân. Thứ hắn muốn không chỉ là giao cấu với Mạc Bắc Quân như xưa nữa, thứ hắn muốn đã biến chất, hắn hiện tại lại muốn một Mạc Bắc Quân thật sự yêu hắn chứ không phải chỉ xem hắn như một thứ làm ấm giường. Nhưng khát khao về tình dục của hắn vẫn còn rất lớn , chỉ cần Mạc Bắc Quân chạm vào hắn thì thứ dưới háng sẽ lập tức dựng đứng lên, vì vậy mà mỗi khi tới gặp mặt Mạc Thượng hắn luôn phải đóng hố thật chặt tránh cho việc thất thố và bị phát hiện. Chỉ khi tới nơi không ai ,hắn mới dám lấy nó ra mà tự sướng cho nụ hôn của hắn cũng với Mạc Bắc Quân, say mê nhắm nháp cảm xúc đang dần nguội đi lại một lần nữa bùng cháy.

Thời gian lại dần dần trôi qua , tiếp xúc của hai bọn họ chỉ dừng lại ở hôn môi đánh lưỡi , cực kỳ đơn thuần và chưa bao giờ đi quá giới hạn. Điều là do , Thượng Thanh Hoa liên tục né tránh và tìm đủ mọi cách tránh xa Mạc Bắc Quân. Hắn nghĩ nếu luôn giữ một khoảng cách nhất định, thì một người bình thường sẽ có hai hướng rẽ . Một là mất kiên nhẫn và đi tìm người khác, hai là sẽ cưỡng đoạt cho bằng được, nhưng đối với ma tộc thì sao ? Hắn không biết một ma tộc thì sẽ nảy sinh tình huống gì, nhưng đối với hắn thì với một bộ dạng nhu nhược như hắn làm ra hành vi né tránh, mà Mạc Bắc Quân lại không cưỡng ép thì đúng là không được bình thường. Thượng Thanh Hoa không muốn như thế chút nào, hắn đã cố gắng tỏ ra nhu nhược hết sức nhưng mỗi khi hắn từ chối hay có ý định từ chối thì Mạc Bắc Quân sẽ không do dự chấp nhận ngừng lại , gã chỉ tỏ ra khó chịu một chút Rourke thui .

Thượng Thanh Hoa nép một góc lặng lẽ rơi một giọt nước mắt cá sấu cho mình, còn phải diễn cho tốt một tên nhu nhược nữa chứ! Muốn bị cưỡng hiếp quá đi !

“ Ngươi, lại đây . ”

Thượng Thanh Hoa đang thương tâm muốn chết thì bị Mạc Bắc Quân gọi một cái giật hết cả mình , hắn đưa đôi mắt vẫn còn đang vương vấn đọng nước nhìn Mạc Bắc Quân, vừa nhìn đã biết là Mạc Bắc Quân lại muốn hôn . Thôi thì chấp nhận có được một chút nước bọt mang về làm bạn với tay ,còn hơn là không có gì . Thượng Thanh Hoa nhìn thì không cam tâm tình nguyện nhưng đi cũng không chậm , hắn bước tới trước mặt Mạc Bắc Quân đang ngồi trên ngai băng , khẽ cúi đầu xuống, hé miệng ra để Mạc Bắc Quân nhanh chóng đưa đẩy đầu lưỡi thô thiển lạnh lẽo của mình vào trong tàn phá. Cảm nhận đầu tiên của hắn là đang ăn một cây kem biết cử động nhanh chóng cuốn lấy đầu lưỡi sao đó là một trận hút mút liếm điên cuồng. Hắn thích lắm sướng lắm cơ , sướng tới mức không kèm chế nổi tiếng rên rỉ đầy biến thái của hắn cơ mà , như mà Thượng Thanh Hoa lại nghĩ nếu có thể để cây kem biết di chuyển này liếm hai chỗ nào đó thì càng tuyệt vời hơn.

Nhưng vì bản chất biến thái vặn vẹo suy nghĩ khác người của hắn thì nhiêu đây đã đủ làm một kẻ nhu nhược chịu không nỗi chà đạp mà phải né tránh rồi, tuy không cam tâm lắm muốn đáp lại lắm nhưng vì muốn tương lai hưởng đãi ngộ tốt hơn thì việc làm tàn nhẫn với bản thân như thế ,không muốn làm cũng phải làm. Thượng Thanh Hoa giả vờ chịu không nổi cố ý quay đầu sang một bên, còn không quên tranh thủ lấy không khí mà hít thở gấp gáp một trận nè , vậy mà giây tiếp theo đầu đau nhói một trận, tóc bị túm chặt ép buộc hai đôi môi trở lại vị trí cũ. Thượng Thanh Hoa mở to mắt nhìn Mạc Bắc Quân, thấy được trong mắt gã đầy tơ máu, giống như là dục cầu bất mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top