Chap 1



"Nếu như lúc đó em không rời bước khỏi anh thì chúng ta cũng đã không phải cách xa nhau như thế..."

Chẳng nhớ rõ đó là ngày nào và em - Kim Namjoon đã đứng giữa sân trường đại học để tỏ tình với anh - Kim Seok Jin người con trai đầu tiên đã đem lại cho em những cảm xúc yêu đương mãnh liệt mà trước đó em không nghĩ mình sẽ có với một người cùng giới.

Sau những cố gắng, phấn đấu để nói những lời từ tận đáy lòng mình cho anh biết cùng với sự lo lắng pha chút hậu đậu, khi ấy tay của em đã run cỡ nào khi tận tay đưa anh bó hoa hồng cùng với câu nói "anh làm người yêu em nhé ?" trước sự chứng kiến của bao nhiêu sinh viên cùng thầy cô trong trường. Anh nhẹ nhàng gật đậu rồi ôm chầm lấy em. Em nhớ rõ lúc đó anh đã thì thầm vào tai em rằng "anh cũng yêu em" cùng với cảm xúc rung động, anh có vẻ hơi nấc lên khi ôm em vào lúc đó...

Cứ như thế chúng ta yêu nhau, trở thành cặp đôi đáng ghen tị nhất trường suốt 2 năm còn lại của đại học. Khi ấy, Kim Namjoon năm 2 ngành quản trị kinh doanh quốc tế đã yêu Kim Seok Jin năm 3 ngành sư phạm rất nhiều.

Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến, khi bắt đầu bước vào năm 4 đầy mệt mỏi, em thì đi thực tập cho công ty của gia đình với sự mong chờ đầy tự hào của cha rằng em sẽ trở thành người lãnh đạo thay ông tốt nhất. Còn anh, thì lại phải đi thực tập làm giáo viên cho một trường học ở ngoài tỉnh cách xa thành phố. Cả 2 cùng lao vào với những đam mê, học hỏi nhưng dù mệt mỏi đến đâu chúng ta cũng không bao giờ quên nhau. Vẫn luôn có những cuộc gọi hỏi thăm nhau vào ban đêm hay là những tin nhắn nhớ nhau mỗi khi có thời gian nghỉ ngơi.

Ấy vậy cũng 2 năm sau khi tốt nghiệp. Em trở thành giám đốc điều hành của tập đoàn Kim thị và anh trở thành giáo viên tiểu học của trường mà ngày đó anh đã cố gắng thực tập tốt nhất. Để được gần với anh, em đã trở thành cổ đông cũng như cho sửa chữa cả trường học để anh có môi trường dạy học tốt nhất, mặc dù lúc đó anh đã ngăn cản và giận em đến mức nào vì anh không muốn em phải tốn tiền vì anh như thế...

Chúng ta cứ thế mỗi người 1 việc nhưng đâu ai biết mỗi tối cả hai đều cùng nhau trở về căn nhà nhỏ nằm giữa thành phố xa hoa nơi em mỗi sáng phải làm việc và tỉnh miền quê buồn chán nơi anh phải chuẩn bị đi làm từ sớm. Căn nhà tuy nhỏ bé đó là tiền mà em và anh tự làm ra để cùng nhau vun đắp mái ấm của riêng chúng ta. Cứ như thế mỗi khi tan làm cả em và anh sẽ trở về nơi tổ ấm đó.

Cuộc đời thật trớ trêu khi ngày cha em phát hiện ra mối quan hệ giữa chúng ta và tìm mọi cách phá vỡ nó. Cuối cùng thì điều em sợ hãi nhất cũng đã tới, đó là việc cha sẽ biết đến mối quan hệ mà em và anh đã cố vun đắp được 4 năm bên nhau. Ngày đó khi tỏ tình và được anh đồng ý, em đã khóc khi nói với anh "em xin lỗi anh nhưng mối quan hệ này em không thể cho cha biết vì nếu cha biết sẽ tìm mọi cách để anh rời xa em." Anh chỉ nhẹ nhàng ôm em và nói "dù có gì cũng sẽ không rời xa em", lúc ấy em đã ôm anh thật chặt cùng với khát vọng rằng sẽ bảo vệ anh cho dù cha có biết và ngăn cản đến mức nào.

Chẳng biết phản ứng như thế nào khi yêu nhau được 1 năm, anh dẫn em về nhà ra mắt cha mẹ, em lúc đó đã vui mừng cũng như thương anh đến mức nào. Thì ra cha mẹ anh không phản đối mối quan hệ chúng ta mà còn thương và coi em như "con rể" của họ thật sự...cái điều mà em đã mong rất nhiều khi cha em cũng có thể chấp nhận như vậy. Cha khi ấy ngăn cản đủ đường, đến mức lập ra cả hôn ước cho em cùng với cô ả mà em đã từng đem cả trái tim để yêu sau đó bị đá đi vì khi ấy em đã chọn cô ta thay vì sự nghiệp của mình. Nhưng điều đó có thể được sao, khi ấy em và anh đã chạy trốn cùng với gia đình anh, chúng ta đã có khoảng thời gian thật hạnh phúc. Nó đơn giản nhưng rất bình yên, khi đó em đã cùng người mình yêu và gia đình anh sống chung với nhau như một gia đình thật sự.

Tưởng như cha sẽ từ bỏ và cho em và anh cuộc sống hạnh phúc, nhưng không ngờ đêm đó ông đã giả vờ là người cha tốt cùng hẹn em và anh đến ăn tối tại Kim gia cùng với con ả ham tiền đó và cậu em cùng cha khác mẹ - Kim Taehyung. Ngay khi giả vờ nói anh ở nhà đợi em ra ngoài cùng cha và gia đình cô ta huỷ hôn ước thì đêm đó cả em và anh đều bị chuốc thuốc. Đêm đó chúng ta đã ngủ với 2 người không phải là đối phương...

Từ ngày hôm đó anh không còn liên lạc với em trên mọi phương diện. Kể cả nơi làm việc, nhà anh cũng dọn đi. Cực khổ lắm em mới tìm được cha mẹ anh nhưng họ cũng không muốn em gặp anh. Ngày sống thiếu anh như thế em như cái xác không hồn vậy. Mỗi ngày em đều chỉ nhốt mình trong phòng không thì trong bar để mượn rượu quên đi anh. Có lẽ lúc đó anh đã buông tay em thật rồi sao ?  Loạng choạng bước ra khỏi quán bar ồn ào náo nhiệt, em lái xe về nhà nơi chúng ta đã cùng nhau vun đắp biết bao nhiêu hơi ấm và tình yêu trong đó, em vô tình thấy anh bước ra từ căn nhà. Không nghĩ nhiều em chạy thật nhanh đến anh, nhưng...không. Lúc này em mới để ý, tại sao xe của Kim Taehyung lại ở đây ?

- Jinnie, tại sao anh lại đi với nó ? Tại sao anh lại bỏ rơi em chứ ? Có phải anh thương nó rồi không ?

Không kìm được sự tức giận trong lòng, em đã lao tới và nắm chặt bờ vai rộng đó của anh. Khi ấy, Kim Taehyung bất ngờ đến kéo tay em và quát lớn.

- Anh có quyền gì mà đụng vào anh ấy ? Không phải anh đã chọn Hwang Minah sao ? Tôi, mong anh buông anh Jin của tôi ra.

Từng câu nói của Taehyung như đang cứa vào tim em, từng nhát từng nhát như thấm vào những tổn thương mà mấy ngày nay em đã chịu đựng. Cậu em ngay từ nhỏ luôn tôn trọng và ngưỡng mộ em, tuy giữa chúng em chỉ có chung người cha nhưng thằng nhỏ luôn xem em là người anh nó tự hào nhất. Ấy vậy mà từ lúc khi em biết nó hợp tác với cha chuốc thuốc anh đó chính là vì nó đã có tình cảm với anh ngay sau khi học đại học và vô tình thấy anh đọc sách ở thư viện.  Nhưng khoan ? Có gì đó không đúng ?

- Cậu nói cái gì, Kim Taehyung ? Anh Jin từ khi nào đã LÀ CỦA CẬU ?

Không khống chế được cơn giận dữ, em đã lao vào Taehyung rồi nắm chặt cổ áo của nó. Không được, không một phép ai được nói anh là của họ. Anh là của em, của riêng mỗi Kim Namjoon này. Và lúc đó, phải, em và cậu em yêu quý của mình đã choảng nhau. Nhưng không còn gì để đau lòng bằng việc, anh chỉ nhẹ nhàng đỡ Taehyung dậy và nhìn em với đôi mắt tức giận, đôi mắt mà chưa bao giờ anh dùng để nhìn em như thế. Lúc đó, anh chỉ nhẹ nhàng kêu Taehyung về đi vì anh muốn nói chuyện riêng với em. Kể cả lúc rời đi Taehyung cũng không chịu yên mà lại ôm anh rồi hôn vào trán anh một cái mới rời đi.

- Rốt cuộc giữa anh và cậu ta là như thế nào ? Tại sao anh lại bỏ đi như vậy ? Tại sao ?

Khi ấy em nhớ rõ mình đã tức điên như thế nào.

- Chúng ta...chia tay đi. Anh xin lỗi vì lúc đi đã không nói với em.

"Cái gì ? Chia tay ?"

- Tại sao chứ, Jinne ? Sao lại chia tay ? Chúng ta chẳng phải đang rất tốt sao ?

Em lúc đó như đang hét vào mặt anh. Tại sao chứ ? Rõ ràng là cả hai đã yêu nhau nhiều đến như vậy ? Rõ ràng là giữa họ chỉ còn 1 tuần nữa là có thể qua Mỹ và đăng ký kết hôn. Sau đó sẽ cùng nhau thụ tinh để có đứa con trong tương lai nhưng tại sao ? Mọi thứ lại dễ dàng kết thúc như vậy ?

- Anh xin lỗi...nhưng chúng ta đã...đã làm việc...có lỗi với nhau...là anh...đã rất sợ...anh, đêm đó như...cơn ác mộng...anh không thể đối...diện với điều đó được...

Lúc đó, anh vừa nói những giọt nước mắt  long lanh ấy vừa rơi, em đau lòng mà nhào tới ôm lấy anh. Làm ơn, hãy nói đây chỉ là giấc mơ. Vì khi đó, em như chết đứng khi đã lỡ làm chuyện có lỗi với anh. Chạy về nhà tìm anh thì thấy anh đang khóc lớn trên giường của Taehyung. Lúc đó, anh như rơi vào trầm cảm còn em thì đang cố chui vào thế giới đã tắt đi hết ánh sáng của anh. Sẽ chẳng là lý do để anh rời đi nếu hôm đó cô ta không đến nói đã có thai và Taehyung lại đổ lỗi cho anh vì đã quyến rũ cậu ấy lên giường.

Đêm đó, em đã nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi anh, lên những giọt nước mắt trên đôi má đã hao gầy ấy. Và...em đã làm tình với anh. Thật khó hiểu vì sao lúc đó anh không còn đẩy em ra như lúc trước. Vì có lẽ đợt làm tình này với cả hai là lần cuối cùng. Vì khi nghe những lời anh nói, với con người luôn kiên định trong mọi vấn đề như anh, em biết sẽ không thể làm thay đổi quyết định này.

- End chap 1 -



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top