Chap 25 Sự thật
" Anh ta vẽ kế hoạch gì trên tường đây "_ Vương.
Cậu nhìn một hồi lâu cũng không hiểu gì nên thử tìm trong đống giấy lộn xộn dưới sàn, Vương ngồi xuống lấy đại vài tờ lên coi.
Hầu hết các tờ cậu lấy xem đều là tên các loại thuốc nào đó cho dù cậu có cố đọc mãi nhưng vẫn chẳng thể hiểu được đây là loại thuốc gì
/ Cạch /
Đôi tai cáo của cậu nghe được âm thanh mở cửa phát ra từ dưới lầu điều đó chứng tỏ là Tuấn Anh đã về, cậu hoảng quá vội lấy đại vài tờ nhét vào trong áo sao đó gấp rút mở cửa đi ra thật hên khi cậu vừa đi đến cầu thang đã đụng mặt Anh ở đó.
" Cậu đi đâu vậy "_ T. Anh.
" Tôi chỉ xuống bếp lấy nước thôi "_ Vương.
" Tôi lấy cho, về phòng ngồi đi chân đau đừng di chuyển nhiều "_ T. Anh.
" Cảm ơn "_ Vương.
Cậu cũng nghe lời anh mà lết về phòng ngồi chờ thấy Anh lâu lên quá nên Vương lấy 1 tờ giấy trong áo mình ra xem lại nhưng ai ngờ đâu cậu vừa lôi ra thì Tuấn Anh đã mở cửa đem nước vào, cậu vội quá không biết làm gì nên đành xé tờ giấy ra làm 4 rồi nhét vào miệng giấu.
" Của cậu "_ T. Anh.
Vương nhận lấy ly nước và không nói lời nào, đồng thời cậu cứ cầm mãi mà không chịu uống.
" Sao vậy, sao không uống đi "_ T. Anh.
* Lắc đầu *
" Đau miệng nên không uống được à "_ T. Anh.
* Lắc đầu *
" À biết rồi, đợi một chút "_ T. Anh.
Tuấn Anh vừa đóng cửa đi ra thì Vương ly nước xuống bàn định nhả hết đống giấy trong miệng ra thì Tuấn Anh lại mở cửa đi vào làm cậu phải ngậm miệng lại tiếp.
" Của cậu này, xin lỗi vì quên nhá "_ Tuấn Anh đặt đĩa bánh mì cá lên tay cậu vì anh nghĩ rằng do cậu chưa ăn sáng nên mới giận anh mà chưa nói gì.
Vương nhìn bánh mì rồi nghĩ đến đống giấy trong miệng mình.
* Bánh mì nhai chung với giấy ổn không nhỉ *
Cậu không chịu được nữa cắn một miếng lớn bánh mì sau đó nhai từ tốn.
" Sao vị như nào, tôi làm có ngon không "_ T. Anh.
" Vị như hạch "_ Vương khó chịu chỉ cảm nhận được vị giấy là chính nên mặt và tâm trạng không khỏi nhăn nhó.
" Hả? "_ T. Anh.
" À xin lỗi ngon lắm, tôi nói lầm "_ Vương.
Cậu khó khăn muốn nuốt hết cả một tờ giấy, nếu giấy trắng thì cậu không nói đi, giờ đằng này đó lại là giấy có chữ được ghi bằng mặc xanh kìa nên vị khó tả vô cùng, tự nhiên giờ Vương lo lắng cho bụng của mình quá có nguy cơ tào tháo ghé thăm.
" Này cho tôi mượn điện thoại một lát được không "_ Vương đặt dĩa xuống gường ngẩn đầu hình anh với ánh mắt trìu mến.
" Không, lần trước đã nói về việc này rồi mà "_ T. Anh.
" Nhưng tôi chánn "_ Vương.
" Vậy thay đồ tôi dẫn đi chơi "_ T. Anh.
" Không chân đau với lười di chuyển lắm "_ Vương
" Đi mò, cho mượn nhaaaa "_ Biết cầu xin không được nên cậu chỉ còn cách xuống nước mà ăn vạ với anh hết lòng.
Nếu ăn vạ không thành công thì cậu đã chơi trò bám lên người anh giống muốn con sao biển cho đến khi anh đồng ý mới thôi.
" Rồi cho mượn, nhưng đợi chút "_ Anh khó khăn gỡ cậu ra rút lấu điện thoại quay mặt vào 1 góc chỉnh sửa gì đó.
" Nè cần nó chi vậy "_ Tuấn Anh.
" Tải game chơi:> "_ Vương.
Minh Vương mở điện thoại lên loay hoay ấn đại cũng trúng CH Play thay vì tìm một con game hay ho và phì hợp với lứa tuổi của cậu thì Minh Vương nhà ta lại đi tải " Nhật kí công chúa "
Tuấn Anh đứng kế bên nhìn kiểu ( ಠ ಠ )??
Gì?? Sao mọi người nhìn dữ vậy kì thị con trai chơi game công chúa hả:)? Thật ra ban đầu cậu không có muốn chơi trò này đâu nhưng do đang giả nai với Tuấn Anh nên cậu ấn chơi đại thôi chứ ai biết gì đâu.
Mới vô game đã bắt cậu lựa nhận vật và váy đồ các kiểu, tưởng gì đối với Vương chuyện nhỏ.
" Cậu chơi đi, tôi làm việc đây "_ Tuấn Anh quay người đi ra khỏi phòng.
Khi cánh cửa vừa đóng lại cũng chính là lúc cậu lật mặt.
" Fuck con game hồng lòe "_ Vương quăng điện thoại xuống gối chửi thề 1 tiếng.
/ Cạch /
" Này tôi quên lấy cái dĩa xuống "_ T. Anh.
" Là lá la trang điểm công chúa thôi nào "_ Vương.
Tuấn Anh cầm lấy dĩa ra khỏi phòng, đồng thời vào toilet rửa mặt một phen.
Minh Vương thấy cửa phòng đóng lại lần 2 thì rón rén áp tai lên cửa nghe lén, thấy không có động tĩnh gì mới dám quăng điện thoại đi.
" Đcm nhục quáaaaa "_ Vương xóa game đồng thời vote 1 sao cho game.
Đã vote 1 sao rồi tự nhiên cậu còn để lại dòng comment nữa / Game hay vote 5 sao nha /
Hảo Minh Vương vote 1 sao mà comment vote 5 sao nước đi này con au không thể lườn trước được:)).
Bỏ qua chuyện game cậu lên youtube học một khóa sài điện thoại qua video đã hướng dẫn cậu đc biết sương sương về cách sài.
Cậu thoát YT qua google bắt đầu tra cứu các loại thuốc trong tờ giấy mà cậu lấy được.
-- 15p sau --
Cậu rất sốc sau khi có được thông tin và loại Tuấn Anh ghi trong giấy đó lại là thuỷ ngân, một loại chất có thể gây chết người nếu uống một lượng nhiều. Khoan đã mấy hôm trước cậu có thấy một lọ thuốc mà Trường uống nó cũng có màu và hình dạng giống thuỷ ngân. Chả lẽ...
Lắc đầu xua tan đi suy nghĩ kì quái của mình, cậu nghĩ rằng không đời nào có chuyện đó nhưng mà xác xuất chuyện đó xảy ra thì cũng tính là có thể. Để chắc ăn hơn Vương quyết định lẻn vào phòng Tuấn Anh một lần nữa.
Cố nhấc chân ra khỏi phòng cậu nhìn từ trên lầu nhìn xuống không thấy ai.
" TUẤN ANH ƠI "_ Cậu hét lớn gọi anh nhưng không có âm thanh hồi đáp.
Lòng an tâm được một phần, cậu gắng lết đi tiếp mở cửa đi vào trong lần này thứ đầu tiên cậu lại thấy chính là một cuốn sổ đen nằm lăn lốc dưới sàn, lượm cuốn sổ lên cậu lật vài trang ra đọc thử và rất ngạc nhiên khi cậu biết bên trong là những lời căm ghét và vô vàn cách giết Xuân Trường. Lần này khẳng định của cậu là đúng rồi, Tuấn Anh chắc chắn đang muốn giết Xuân Trường nhưng vì lí do gì thì cậu chưa biết nhưng trước tiên phải cho anh biết trước đã.
Cậu lấy điện thoại chụp lại vài trang sổ quan trọng sau đó mò đến Zalo lén lút gửi hình ảnh cho anh.
" Haizz wifi yếu quá, load ảnh không nổi "_ Vương ôm chặt cuốn sổ vào lòng mở cửa đi ra ngoài để mạng wifi mạnh hơn.
Nhưng đáng tiếc thay ngay lúc cánh cửa vừa mở ra cậu đã bị tập kích, một mũi tiêm được ghim vào cổ, Vương rít leen một tiếng vội rút cây kim ra nhưng cũng đã quá muộn thuốc đã ngấm hoàn toàn vào cơ thể cậu, mắt bắt đầu mờ dần cho đến khi tối sầm xuống, cả thân thể ngã gục xuống sàn.
Tuấn Anh cuối người nhặt cuốn sổ ném vào trong bếp lò đã vậy còn thuận tiện lấy điện thoại đi thu hồi tất cả hình ảnh, Anh lấy một viên thuốc trong phòng bỏ vào miệng cậu sau đó Anh kéo cậu vào phòng ngồi thụp xuống cạnh cậu thì thầm.
" Cậu không nên biết nhiều là điều tốt nhất, nằm ở đây đi xong việc sẽ quay về đón cậu "_ T. Anh nói xong thì rời đi đồng thời cũng không quên khoá cửa nhốt cậu bên trong.
Tít..Tít
" Alo Hậu thực hiện kế hoạch bây giờ đến khu bán đấu giá nhân thú đi "
/ Vâng ạ /
___________________________
Muahahahaha Hậu chuẩn bị lên sàn vai phản diện:)))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top