01
Hoàng Đức Duy là trợ lý mới của Quang Anh (chủ tịch tập đoàn Nguyễn Gia). Em là người có năng lực nhưng chỉ là một Omega nhỏ bé nên em chưa có nhiều cơ hội chứng tỏ bản thân với công chúng nhưng may sao ông trời không phụ lòng người, em lại may mắn trúng tuyển vào công ty mà em mơ ước. Vào được đã khó mà muốn sống yên ổn ở đây còn khó hơn, may là em khôn khéo nên mong rằng thử thách này sẽ không làm khó được em . Cố gắng nhiều tới vậy vì mẹ em đã từ em chỉ vì em là một Omega chẳng có chút sức ảnh hưởng nên em phải chứng minh cho mẹ thấy em xuất xắc trong mắt xã hội thế nào.
Giữa tiết trời đông buốt giá, bầu trời vẫn một màu sẫm tím, gió rít từng cơn làm không gian cứ vun vút, lạnh léo và tăm tối như đêm dài. Duy kéo chăn tỉnh dậy, gương mặt ngái ngủ dụi mắt để khiến bản thân nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Em đặt đôi chân mảnh trắng xuống mặt đất, sự lạnh lẽo truyền lên từ đất mẹ khiến em rùng mình. Vệ sinh cá nhân xong em băng băng trên con đường mà em có thể nhìn rõ được cây cỏ cũng đang run lên, lung lay trước cái lạnh của tiết trời tháng 12. Đứng trước cách cửa công ty, nơi ước mơ hiện ra trước mắt, em thấy tim mình đập nhanh như cơn gió vừa lướt qua tán cây trước mặt. Hít một hơi thật sâu rồi bước qua cánh cửa , em mới thực sự tin mình đây ko phải là ảo mộng
Duy được gặp mọi người trong công ty, ai cũng rất tốt bụng và niềm nở kể cả khi họ biết em là Omega, nhưng ko phải tất cả, điển hình trong đó là Ngọc Anh (trưởng phòng marketing)cô ta chẳng có vẻ gì là ưa em cả, thậm chí ghét em ra mặt, em cũng biết để một trưởng phòng giỏi như cô ta ghét đúng là một trở ngại nhưng Duy chẳng buồn để ý, vốn dĩ em tới đây để chứng tỏ thực lực chứ ko phải lấy lòng ai. Bước tới trước cửa phòng Quang Anh, em lại hít sâu rồi gõ lên cánh cửa như nhìn chăm chăm vào em nãy giờ
Đức Duy: *cốc. cốc. cốc*
Quang Anh: vào đi
Duy đẩy cửa bước vào, thứ đầu tiên em thấy là mái đầu bạch kim của Quang Anh. Hắn đang cặm cụi viết gì đó
Đức Duy: chào chủ tịch tôi là trợ lý mới của ngài
Quang Anh: đúng giờ đấy
Đức Duy: vâng thưa ngài
Quang Anh: tôi già tới mức em phải dùng kính ngữ để xưng hô luôn à
Đức Duy: đâu có, tại tôi muốn xưng vậy cho phải phép thôi
Quang Anh: đùa thôi, ko cần căng thẳng. Lại đây tôi cần hỏi em vài chuyện
Đức Duy: vâng
Em nhích chân tới gần bàn làm việc của hắn. Hắn hiền hơn em nghĩ nhiều . Quang Anh đẩy một tờ phiếu tới chỗ em, kêu em điền đầy đủ thông tin vào. Duy cầm lên cây bút bắt đầu viết lách gì đó.
Đức Duy: tôi điền xong rồi
Quang Anh: em mới 21 thôi à, nhỏ hơn tôi 2 tuổi đấy
Đức Duy: vâng. Chắc phải đổi cách xưng hô rồi
Quang Anh: em là Omega
Đức Duy: vâng
Quang Anh: bất ngờ đấy, tôi tưởng các Omega nam thường ngại nói ra thân phận chứ
Đức Duy: Đằng nào cũng phải làm lâu dài, nói thẳng với mọi người luôn để sau biết đỡ bàn tán với cả anh sẽ còn phải bất ngờ vì tài năng của Omega này nhiều
Quang Anh: em tự tin vậy à
Đức Duy: đương nhiên.
Quang Anh: Em làm tôi ấn tượng đấy nhưng đừng vội mừng. Em rồi sẽ cảm thấy câu nói vừa rồi khó thực hiện cỡ nào.
Đức Duy: Em tự tin có cơ sở đấy, anh cứ chờ mà xem
Quang Anh: Em làm tôi có ấn tượng đặc biệt đấy, nhưng đáng để mong chờ vì tôi thấy hiếm có Omega nào tự tin như em đấy. Giờ thì tôi có cuộc họp rồi, em đi làm việc đi.
Đức Duy: Vậy anh đi đi, em về làm việc
Duy thở phào nhẹ nhõm vì lần gặp này suôn sẻ tới bất ngờ khiến em ko khỏi yên tâm. Nhưng có điều em ko thích cái tên Quang Anh đó lắm vì đáng ra em nói vậy thì hắn phải động viên chứ, đằng này còn có vẻ như cảnh báo vậy đó. Tính hù ai
Bên này Quang Anh vẫn còn thấy nực cười sau lời nói của em. Vì em sẽ chẳng biết được sự khốc liệt trong ngành tài chính ngân hàng này kinh khủng tới cỡ nào. Nhiều alpha hay enigma đều khó thành công tới vậy huống chi em lại là một Omega chẳng có tiếng nói trong cái xã hội này. Nhưng hắn vẫn hy vọng em làm được như lời em nói.
22:48
Đã tối vậy rồi mà Duy vẫn chưa ra khỏi công ty. Em ngáp ngắn ngáp dài vì phải xử lý mớ lộn xộn giấy tờ trên bàn. Bỗng có một bàn tay lạnh toát cầm lấy tay cầm chuột máy tính của em. Rồi một gương mặt ghé xuống chỗ vai em. Là Quang Anh. Hắn làm gì ở đây giờ này. Duy quay sang, 4 mắt chạm nhau, em đơ ra ngắm nhìn đôi mắt của hắn. Đôi mắt ấy to tròn, hơi ánh nâu và long lanh như trăng sáng. Mất mấy phút hắn mới khẽ cất giọng.
Quang Anh: bộ tôi đẹp đến vậy hay sao mà em ngắm mãi thế
Em dật mình quay về thực tại sau câu nói ấy, em nhìn về phía máy tính. Chưa bao giờ em lúng túng tới vậy, một tầng sương hồng nhẹ phớt trên đôi má em nhưng đôi tai phản chủ cứ đỏ lên làm Quang Anh nhìn thấy, hắn biết em đang ngại rồi.
Quang Anh: sao giờ em còn ở đây,
có biết mấy giờ rồi ko//cầm tay em di di con chuột trên bàn//
Đức Duy: tại em vẫn chưa làm xong việc nên ở lại tăng ca thôi//rụt tay lại//
Quang Anh: em về đi, việc thì còn nhiều thời gian mà
Đức Duy: em sắp xong rồi
Quang Anh: mới ngày đầu tiên đi làm đã tăng ca, em về đi không người ta bảo tôi bắt nạt nhân viên mới.
Đức Duy: vâng, thế giờ em về
Quang Anh:ngoài trời lạnh vậy, tối rồi còn nguy hiểm nữa, tôi đưa em về được không
Đức Duy: anh định tranh thủ đấy à
Quang Anh: em nghĩ sao cũng được, tôi chỉ quan tâm trợ lý của mình thôi mà. Em sợ tôi làm gì em chắc?
Đức Duy: không có, về thì về, ai sợ ai còn chưa biết
.....
____________________________________
Năm mới 2024. Tớ chúc các cậu bình an, vui vẻ, gặp nhiều may mắn, luôn hạnh phúc và bình yên. Nhớ ủng hộ truyện của tớ vào năm 2024 nha.
(Giải thích chút) Nói chung thì trong cái vũ trụ ABO mà tớ thiết lập thì Enigma là đứng đầu và có tiếng nói nhất
- Alpha trội: Đứng thứ 2, toàn là những người thông minh quyền lực và Quang Anh, Trung Hiếu trong truyện của chúng ta thuộc tầng này
- Alpha thường: Đứng thứ 3, là con ông cháu cha, con cái nhà có quyền lực
- Beta: Đứng thứ 4 là những người bình thường và đứng trung lập trong tất cả họ không có kì phát tình cũng như không thể cảm nhận hoặc dải phóng pheromone
- Omega: là tầng lớp thấp nhất, lời nói của họ chảng có chút sức nặng nào cả nên hầu như mọi người chẳng ai quan tâm.
Nói chung nó là vậy
Còn tớ viết bộ truyện này giống kiểu tổng tài á nên thể loại này có thể người thích người ko đó nha. Đây hoàn toàn là trí tưởng tượng của tớ nên vui lòng ko áp đặt lên người thật nha
Chap đầu nên có gì chưa ổn hay mọi người thấy cấn khúc nào thì nhắc tớ với nha. Nhớ cho tớ 1 lượt bình chọn để tớ có động lực ra thêm nhiều chuyện otp nữa nha.
Lớp ziu bặc bặc các tình iu của tớ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top