Chương 8: Cái kết
"Mấy anh chị tài giỏi quá ha. Bây giờ còn bày đặt đánh nhau nữa. Ai là người xử, bước lên đây."
Trong phòng giám thị, có một top học sinh mặt mày sáng sủa nhưng lại bị bắt vì tội đánh lộn. Cho dừa.
Còn nhớ lại vài phút trước, cả đám Mộng Đình bị một phen hú hồn do có sự xuất hiện của đám Bạch Dương. Đó là còn chưa kể đến sự xuất hiện của Trần Thiên Sơ. Ra là Hoàng Gia Bảo tách Ma Kết ra là để tìm Thiên Sơ, bảo kê đám 12a1.
Điệp Mộng Đình sau khi thấy Trần Thiên Sơ thì hách mặt, cứ tưởng hắn đến đây để giúp cô. Ai dè lại bị hắn đánh để dằn mặt mà cho đến bây giờ cô ta vẫn chưa hiểu lí do là vì sao. Tại sao hắn ta lại đánh cô chứ, cô là người trong băng hắn mà?
"Có nghe tôi nói gì hay không? Ai là người xử ra vụ này, tưởng bọn tôi đi họp hết à. Ít nhất vẫn còn lại vài người giữ trường chứ. Chị kia, ai làm gì mà chị khóc?"
Thầy giám thị sau khi thấy Điệp Mộng Đình khóc thì lên tiếng. Đám con gái trong nhóm sau khi thấy cảnh tượng trên thì cũng hùa nhau khóc theo, tụi con trai thì đồng loạt cúi đầu xấu hổ.
"Không có gì hết ạ, tụi em chỉ tập hợp lại vui đùa chút thôi."
Điệp Mộng Đình thút thít trả lời, càng nói cô lại càng tức. Lẽ ra đứng chung với cô ở đây phải có thêm tụi 12a1 kia nhưng ở đây chỉ có mình nhóm cô. Tụi kia tìm được cơ hội, bỏ trốn mất tiêu rồi. Tất cả là tại Trần Thiên Sơ kia.
"Thế cái gì trên mặt chị thế kia? Bị té à?"
"Dạ, bị té ạ."
Điệp Mộng Đình vừa nói vừa sờ lên khuôn mặt xinh đẹp. Một bên là năm dấu tay của Đinh Thiên Bình. Bên còn lại thì sưng tấy lên, bầm tím, có chỗ còn loang cả máu. Là do Trần Thiên Sơ đánh mà ra. Nhưng ít nhất thì Hàn Ma Kết bên 12a1 kia vẫn bị cô đẩy cho rách đầu gối, nhưng Mộng Đình vẫn không cam lòng, lẽ ra nó phải là chỗ của Đinh Thiên Bình mới đúng.
"Thôi được rồi, mấy anh chị mau chóng viết bản tường trình rồi mời phụ huynh lên đây cho tôi."
"Thôi mà thầy, thầy bắt tụi em viết bao nhiêu bản tường trình cũng được. Xin thầy đừng mời phụ huynh tụi em mà."
"Đúng rồi đó thầy, đừng gọi phụ huynh mà thầy.
Thế là cả đám kia la lên oai oái, nhất quyết không cho thầy giám thị gọi phụ huynh. Tiếc là, đời không như là mơ.
"Nhìn mặt tôi có giống như đang quan tâm không? Sao lúc đầu không nghĩ đến hậu quả đi, cho đến lúc này mới hối lỗi cầu xin là sao? Gọi cho phụ huynh đến đây ngay."
------------------------------
"Cậu thấy đau không? Nếu tớ làm đau quá thì nói tớ."
"Không sao đâu, có dạo đầu là được."
Trong phòng y tế, Đặng Cự Giải đang sát trùng vết thương trên mặt của Trần Thiên Yết thì đột nhiên khựng lại.
"Hả? Ý cậu là sao?"
Như đang mơ hồ trước câu nói của cậu, Cự Giải gặn hỏi lại. Chỉ thấy Trần Thiên Yết đanh mặt, trầm ngâm nhìn vào hư không.
"Cái gì vậy mấy mẹ, đi lên phòng y tế trị thương à. Mà đòi có dạo đầu, bộ đây là cái khách sạn 5 sao hả? Có điên hong, uống thuốc chưa?" - Song Ngư
"Điên đó rồi sao? Mày có thuốc không?"
"Thuốc nè, uống đi má. Viên trị n*ng một hủ 50 viên. Tao lấy mày 6 tỉ đô thôi không mắc đâu." - Bạch Dương
"Thôi không mấy mày chặt đầu tao luôn đi chứ buôn bán mà chém vậy có trâu nó mua chứ không ai mua nổi đâu."
Vốn định so deep một chút thì bị đám bạn phá đám. Trần Thiên Yết cũng vì vậy mà nổi quạu lên.
"Không được nổi quạu, uống thuốc mau lên. Mới hưng phấn thì 2 viên, còn n*ng kinh niên như mày thì chơi luôn cả hộp cho tao." - Nhân Mã
"Uống một mình đi má, ai rảnh đâu mà uống chung." - Thiên Yết
Thế là cả phòng y tế bị ồn cả lên, người ngoài nhìn vào còn tưởng là có đánh nhau nữa kìa.
"Mấy cậu à, Thiên Yết đang bị thương đấy. Đừng có đùa với cậu ấy nữa."
Đặng Cự Giải thấy đám của Bạch Dương cứ chọc Trần Thiên Yết hoài liền đâm ra lo lắng. Đã thế Thiên Yết lại còn gần gũi với Nhân Mã liền khiến cô bất an. Nghe đồn cậu ta thích Phạm Nhân Mã cơ mà.
Mà Hoàng Song Ngư khi thấy Cự Giải cứ quan tâm đến Thiên Yết như vậy thì đâm ra khó chịu. Sao cái thằng 'trời ơi đất hỡi' như nó lại được cô quan tâm như vậy chứ? Lúc nãy khi cô hay tin Thiên Yết đi đánh nhau với đám người của Mộng Đình liền chột dạ, cứ đứng ngồi không yên. Mặc cho Song Ngư có khuyên ngăn, cấm cản thế nào cô cũng mặc kệ. Phải nhìn thấy Thiên Yết bình an thì cô mới yên tâm.
"Cảm ơn Cự Giải, mấy đứa 'đàn ông' trong lớp mình mà dịu dàng được một phần ba của cậu thì tớ cũng mừng quá."
Trần Thiên Yết đỏ mặt mỉm cười, nhẹ nhàng đặt tay lên xoa đầu Cự Giải. Chỉ thấy Hoàng Song Ngư gắt gỏng hất tay cậu ra khỏi Cự Giải. Cậu ta chính là chưa hề thấy Trần Thiên Yết trong bộ dáng này bao giờ. Trần Thiên Yết chính là chưa bao giờ đỏ mặt với phái nữ. Vậy mà bây giờ lại đỏ mặt với một Đặng Cự Giải chỉ vì một chi tiết nhỏ nhoi như vậy, khiến cho Song Ngư lo lắng. Bởi cậu biết, nếu Thiên Yết mà thích Cự Giải thì cậu sẽ không có cửa nữa. Đặng Cự Giải mà quen được với Trần Thiên Yết thì cậu sẽ bị bơ đẹp luôn cho coi.
Bao nhiêu người không đỏ mặt, sao cứ phải chọn Cự Giải của cậu chứ? Crush Nhân Mã của nó đâu, bé yêu Ma Kết của nó nữa, rồi thêm mấy chị gái mưa, em gái nuôi của nó nữa. Sao không đỏ mặt với bọn họ mà cứ phải là Cự Giải của cậu chứ. Đã vậy thì Song Ngư sẽ không khoan nhượng nữa, nếu cậu ta dám cướp Cự Giải. Cậu sẽ không ngần ngại mà bước vào cấm địa của Thiên Yết, cướp lấy Ma Kết và Nhân Mã của nó.
"E hèm, mày nói ai 'đàn ông'? Ngon, nói lại coi?" - Nhân Mã
"Anh nói em đấy cưng, 'người đàn ông' của anh."
Trần Thiên Yết trưng bộ mặt ngả ngớn của mình rồi dựa người vào tủ đồ. Yết hầu nam tính khẽ cử động mỗi khi cậu ta nói.
"What the fuck, tao đang nghe cái quần què gì dị chòi?" - Song Ngư
Mà Nhân Mã khi thấy Thiên Yết quyến rũ như vậy thì không nhịn được.
"Oh my gosh, fuck me daddy."
"Cái gì vậy, bình tĩnh nha má. Con bê đuê." - Thiên Yết
"Thôi không mấy hai tụi bây nuốt luôn cái hộp thuốc đó luôn đi. Riết rồi bệnh lắm rồi đó nha."
Nguyễn Bạch Dương vừa nói vừa lục lấy tủ đồ y tế. Lấy ra vài cái băng cá nhân cùng với thuốc kháng sinh và lọ thuốc sát trùng. Trần Thiên Yết thấy vậy thì nghệch mặt ra, cậu là người duy nhất bị thương trong cả đám. Vậy thì Bạch Dương lấy thuốc cho ai?
"Cậu bị thương sao? Ở đâu?" - Thiên Yết
"Hay là Thiên Bình, lúc nãy tớ thấy cậu ấy phải xoay sở lắm mới hạ được một đứa đấy."
Phạm Nhân Mã vừa nói vừa xoa cằm, phán đoán cứ y như thám tử. Hoàng Song Ngư thấy sai thì phản bác lại.
"Không phải đâu má ơi, do chị kia lùn quá nên mới 'cực nhọc' đánh lộn với đám kia thôi chứ thương tích gì."
Vậy là không phải Thiên Bình, không lẽ kẻ máu chiến như Bạch Dương mới là người bị thương ở đây. Càng nghĩ Thiên Yết càng thấy vô lí, đám con trai trong nhóm chắc chắn sẽ không bị thương đến nỗi phải dùng đến băng cá nhân như cậu. Vậy ai mới là người bị thương?
"Hay là Ma Kết, tớ thấy cậu ấy vì đỡ cú xô của Mộng Đình dành cho Thiên Bình mà ngã lăn trên đất. Tay chân đều bị trầy xước, bầm tím rồi chảy máu... nói chung là ghê lắm."
Cự Giải vừa nói vừa phân tích, Bạch Dương thấy vậy liền ngăn lại. Ít nhất cũng đừng miêu tả những câu từ 'đẫm máu' như vậy trước mặt Trần Thiên Yết chứ. Nhất là về Hàn Ma Kết, cậu ta sẽ sôi máu lên cho coi.
"Cự Giải nói đúng rồi đấy, tớ lấy cho M...". - Bạch Dương
"Ở đâu?"
Bạch Dương đang nói thì bị Thiên Yết dằn ngang. Con ngươi cậu ta tóe lửa còn giọng nói thì đầy sự tức giận. Sao cứ phải là Ma Kết của cậu. Bộ Điệp Mộng Đình cô ta còn không biết giới hạn duy nhất của Trần Thiên Yết này chính là Hàn Ma Kết hay sao? Sao cứ phải bắt buộc cậu phải dùng đến bạo lực để giải quyết chứ.
"Gì cơ?"
Nguyễn Bạch Dương thắc mắc hỏi lại, tự nhiên cái cắt ngang lúc cô đang nói chuyện. Bộ chán sống rồi hả, Trần Thiên Yết.
"Điệp Mộng Đình...con nhỏ đó đang ở đâu?" - Thiên Yết
"Mày tính làm gì? Con trai mà đánh con gái là không nên đâu. Tao cấm mày đấy."
Hoàng Song Ngư khi thấy tâm lí Thiên Yết bất ổn định như vậy liền khuyên căn. Gì chứ thằng này nó mà điên lên thì chết người như chơi.
"Cô ta dám động vào Kết của tao đó Song Ngư. Bây giờ mày có hai sự lựa chọn. Một là mua cho tao cái đầm baby doll để tao còn cho cô ta một trận, hai là mày sẽ mặc cái đầm đó ở trong quan tài. Chọn đi?"
Trần Thiên Yết bây giờ cứ như kẻ điên mất kiểm soát. Cậu ta hét thật to vào mặt của Song Ngư khiến cho mặt cậu chàng tái mét.
"Tao sẽ mua cho mày cái đầm được chưa? Đầm baby màu hồng bao đẹp luôn."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top