Chap 46

" Lucy đã trở lại!!! "

Giọng nói của Gats vang khắp mọi ngóc ngách của đất nước, Luffy đã trở lại chiến đấu với Doflamingo, Kotori thấy vậy liền mở nụ cười vui mừng, dồn toàn bộ sức mạnh vào những quỷ thủ giữ chặt lấy lồng chim đang dần tăng tốc độ lên.

Trận chiến cực kì gay cấn đã nổ ra, sau rất nhiều thời gian, cuối cùng anh Lù cũng chiến thắng rồi cả nhà ơi!! Kotori thu hết sự hân hoan của người dân vào tầm mắt, vui vẻ buông bỏ toàn thân hiện rơi thẳng xuống bên dưới, nó nghĩ chắc là sẽ rất đau đấy. Nhưng nó nào nghĩ đến rằng nó lại nhẹ nhàng rơi thẳng vào ngực của Doflamingo.

"Doffy-san thua rồi ha?" Nó mở miệng trêu chọc.

"Còn nhóc thì sao? Lật mặt với ta hả?"

"Em không muốn ngài làm chuyện bất chính, em là người yêu hoà bình và công bằng đấy"

"Rồi rồi, có lẽ sau này ta sẽ không có khả năng gặp được em nữa nhỉ?"

"Em vẫn sẽ cố gắng chui vào Impel Down thăm ngài được mà, chui ra chui vào dễ lắm"

"Vậy gặp lại em trong trốn ngục tù nhé, nhóc Ri..."

Nó nở nụ cười thật tươi rồi mất toàn bộ ý thức im lặng hôn mê, thứ cuối cùng nó nghe thấy là tiếng gọi của đồng đội và tiếng khen ngợi nhỏ vang lên bên tai...

Kotori tỉnh lại trong hoàn cảnh không ổn một tí nào cả, đó chính là lúc mà hội hải tặc đang cong đít thoát khỏi đống sắt vụn trên trời mà con hổ tím bên hải quân, Fujitora.

"Kotori, nhóc tỉnh rồi hả?" Kohaku là người đang cõng nó, cố gắng điều chỉnh nhịp thở để hỏi thăm nó một chút.

"Haku-nii, đây là đâu vậy? Sao nhiều người quá vậy? Sao trên trời lại có tường gạch vậy? Tại sao em lại nằm đây? Sao..."

"Ngậm mồm lại ngay cái con này, vừa mới tỉnh mà đã ngứa mồm rồi!"

"Này! Em là người bị thương đấy, mới tỉnh dậy thì thành người tối cổ là chuyện bình thường, em không biết thì cũng phải cho em biết một chút ít chứ!"

"Nhóc chỉ cần biết chúng ta đang bị hải quân truy đuổi là được rồi, đừng có thắc mắc nhiều nữa!"

Nó tặc lưỡi một tiếng, khinh bỉ liếc nhìn thằng anh máu mủ ruột thịt trong đầu chẳng có gì ngoài Inari, hứ thứ có người yêu, ta khinh!

Mà nói đến Inari mới nhớ, sao nó không thấy cô đâu nhỉ?

"Lúa đến thương cảng ngầm đưa thuyền chúng ta đến đây rồi nên không có ở đây"

Nó gật gật tỏ ý đã hiểu sau đó cũng không mở miệng táy máy nữa, im lặng dựa vào tấm lưng của y nghỉ ngơi dưỡng sức. Nếu như mọi người đang rời khỏi đây có nghĩa là Doflamingo đã bị đánh bại rồi, ai, sau này chắc cứ đến đầu tháng là nó phải đến Impel Down gặp ngài ấy mất.

Nhắm mắt dưỡng thần chưa đầy một phút đã chạy đến tàu chỉ huy Yonta Maria to khổng lồ. Nó nhìn con tàu mà loá hết cả mắt, lại tưởng tượng đến con thuyền nhỏ chứa ba đứa nó mà thấy chênh lệch quá mức khủng bố, thôi bỏ đi mà làm người.

Hội bên Luffy sẽ lên tàu còn hai anh em Kohaku phải trở lại thuyền nhỏ đang đậu ở bên cạnh. Inari nhìn hai người họ trở lại cũng nhẹ lòng hẳn, thật đúng là hai cái của nợ luôn khiến cô lo lắng mà.

"Tori, tỉnh rồi hả? Khoẻ hơn chưa?"

"Tao khoẻ hơn cá voi luôn ấy, không có gì đáng ngại đâu"

"Vậy là ổn rồi"

"Lúa à, chúng ta nên khởi hành thôi, nếu không thì chúng ta sẽ ăn gạch mất"

"Ừm, mau nhanh lên đi"

So với Yonta Maria thì chúng nó rời đi trước một bước nên không phải ăn quá nhiều gạch từ trên trời rơi xuống. May mắn thoát ra khỏi cơn mưa gạch vừa rồi thì lại gặp mưa đá, mà đá lại không phải đá bình thường mà là đá siêu to khổng lồ cơ ạ.

"Kya!!! Nari chạy nhanh lên!!! Đá sắp rớt xuống chỗ tôi rồi!!"

"Con bà già nó nữa! Bà đừng có la lên thế chứ, tôi đang lái hết công suất rồi đây!"

Thuyền nhỏ vô cùng náo nhiệt, tiếng quát tháo cùng la hét vang vọng khắp một vùng biển, sôi động phết đấy chứ đùa. Sau một hồi tránh đá các thứ thì cũng tạnh mưa, nắng vàng nhuộm lên những gợn sóng nhấp nhô lấp lánh như kim cương. Khí hậu ổn định chưa được bao lâu thì sương mù lại bao trùm lên toàn bộ không gian, mờ mịt vô cùng.

"Nhiều sương mù quá đi" Nó lẩm nhẩm cảm thán.

"Mấy đứa, anh cảm nhận được phía trước hình như có thứ gì đó đang chuyển động" Y lên tiếng cảnh báo.

"Không chỉ đang chuyển động, mà còn rất khổng lồ nữa" Cô cũng bổ sung thêm.

"Có lẽ nào là con voi Zunisha không?"

"Zunisha?"

"Là con voi khổng lồ cõng đảo Zou trên lưng ấy" Nó hào hứng kể.

"Vậy nghĩa là chúng ta đang trên tuyến đường đến Zou?"

"Xem ra thì đúng là vậy rồi mấy đứa"

Theo hướng chỉ của Kohaku, hai cô gái cũng đã phát hiện ra một cái cột đình to kinh khủng tởm, hoặc nói chính xác hơn thì nó là một cái chân của con voi Zunisha. Trong khi đôi phu thê kia đang cảm thán sự vĩ đại của tạo hoá thì nó lại đắm chìm vào suy nghĩ thịt voi ăn có ngon không, bó tay luôn!

Một nhà ba người bay thẳng lên trên dọc theo chiếc cột đình của con voi, nhưng mà nhọ mỗi cái là tự nhiên lại có một tiểu đội khỉ từ bên trên rơi tự do xuống bên dưới khiến cả ba lạc mất thân nhân. Khi bay lên đến trên lưng thì Kotori bay đến Rừng Cá Voi, Inari lạc đến Rừng Mông Phải còn Kohaku rơi thẳng vào Trung Tâm Lưng Voi hay nói cách khác chính là Thành Phố Quạ.





Kotori ngơ ngơ ngác nhìn xung quanh, ủa nó đang đứng ở đâu vậy? Đây là chỗ nào? Sao lại có cái cây hình cá voi ở đằng kia vậy?

"Ủa? Đằng ấy là Kotori-chan hả?"

Nó giật bắn mình quay đầu lại nhìn, liền may mắn gặp lại người quen ở cái nơi khỉ ho cò gáy này. Đồng đội của Law đều tụ tập đầy đủ ở đây để chờ thuyền trưởng trở về đoàn tụ cùng bọn họ, nhưng người đầu tiên họ gặp lại không phải là vị thuyền trưởng luôn bắn sát khí tứ tung mà là một người bạn cũ từng gặp ở Sabody.

"Ô, mọi người là đồng đội của anh rể, à lộn, Law-nii-san đúng chứ? Ai da, lâu rồi không có gặp lại, mấy người có khoẻ không?"

"Khoẻ thì vẫn khoẻ lắm"

"Mà tại sao Luffy-nii-san lại đánh nhau với con trâu cùng con khỉ đột vậy?"

Ừ thì ngoài việc cả băng Heart đều ở đây ra thì còn có một điều hấp dẫn tầm mắt nó hơn, đó chính là tại Luffy đã choảng nhau với hai con thú kia rồi?



Cũng may là có Wanda cùng Carrot, hai chiến binh tộc Mink đến ngăn chặn kịp thời nên trận giao chiến này mới được dừng lại, Wanda nhìn Kotori, đôi mắt ánh lên sự đề phòng trước người lạ mặt chưa từng được giới thiệu này.

"Cô là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?"

"À thì chính là tôi cùng hai người bằng hữu nữa đang trên đường bay lên đây thì không may lạc mất nhau, tôi đang đi tìm họ đây, cô thấy hai người đó không?"

"Đúng là tôi có gặp một cô gái tóc vàng đang bị lạc bạn bè ở bên Rừng Mông Phải, tôi cũng có bảo cô ấy tiến đến Thành Phố Quạ rồi" Wanda nói "Cô... không phải là đồng bọn của tên Jack đâu đúng chứ?"

"Jack? Ý cô là tên Jack một lằn có thể hoá voi đã tàn sát nơi này á?"

"Cô biết hắn ta sao?"

"Cả cái Tân Thế Giới này ai mà chẳng biết cái tên một lằn đó là một trong Tam Tai của Kaido cơ chứ"

"Vậy... vậy sao..."

"Ài, nếu như cô gặp Nari rồi thì cám ơn cô nhiều nhe, giờ thì tôi xin phép đi tìn cậu ấy trước"

Bốn cái quạt nhẹ đập một cái nó đã bay vút đi như một cơn gió mà không để một ai kịp phản ứng gì cả.





Inari cuối cùng cũng gặp lại Kohaku ở Thành Phố Quạ theo đúng chỉ dẫn của khuyển nữ kia. Ngoài việc kết đội ra thì cô còn gặp được cả Robin, Usopp, Franky, Zoro cùng Law cũng đang loanh quanh ở nơi này, vậy nên cả hai cũng xin cho đi chung luôn cho đỡ mất phương hướng.

Đột nhiên ở trên trời, một khối nước khổng lồ bất chợt xuất hiện, sau đó đổ ập xuống khiến cả bọn không kịp trở tay. Inari nhanh chóng dùng xức mạnh niệm lực giữ lấy mọi người trên không trung, còn Kohaku là hạc sẵn rồi nên không cần nói nhiều làm chi.

Usopp đeo kính mắt vào thấy Luffy đang cùng một chỗ với Wanda cùng Carrot liền la oai oái lên cho rằng cậu bị hai cô nàng bắt đi làm Law lo lắng không thôi, không cần chờ cô dùng niệm lực đưa bọn họ qua đó luôn mà anh dùng luôn chiêu hoán đổi phi qua đó luôn. Quá nhanh quá nguy hiểm mà!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top