Chapter 2
Khi Tsunayoshi vừa đi đến cổng trường thì cậu xung quanh đã có rất nhiều người đã không muốn đi đến gần bên cậu.
Nhìn từ trên xuống y hệt như bị xã hội cách ly vậy.
Tsuna ngay cái lúc khi cậu vừa bước vào lớp của cậu thì cậu được một cô gái tóc ngắn màu cam bước tới về phía cậu.
"Tsuna-chan~ chào buổi sáng a"
Cô ta dịu dàng vẩy tay chào đón cậu một cách rất là nồng nhiệt.
"Kyoko, chào buổi sáng..." Tsuna cũng trả lời cô ta rồi từ từ lắng giọng đi dần.
Cô gái tên là Kyoko đó là một cô gái rất là xinh đẹp và luôn được mọi người yêu thích, cô ấy nói chung chính là hoa khôi của trường Namimori này.
Và cô mỗi khi đến bắt chuyện với Tsunayoshi thì tất cả mọi người đều phải ghen ghét hắn ta vì hắn luôn được nữ thần chú ý đến và quan tâm nhiều nhất, ngoài cậu ta ra thì chưa thấy ai khác khiến cô ấy có thái độ đó.
"Tsuna-chan~ vào ngồi đi chúng ta nói chuyện nà !~" Kyoko cười, cô nói rồi kéo tay cậu đi vào chỗ ngồi.
Trong lớp thì Tsunayoshi được thầy giáo chủ nhiệm tên là Nezu xếp chỗ ngồi ngẫu nhiên và cậu đã vô tình coi như có được một sự may mắn, cậu đã được xếp chổ ngồi ở bàn đằng trước của Kyoko nên họ mới dễ dàng làm quen với nhau.
"Tsuna-chan, mồ, cậu không nên đến lớp với cái bộ tóc rối vẫn chưa được chăm sóc đó!" Kyoko phồng má nói khi cô nhẹ nhàng chạm vào một phần của bộ tóc của Tsunayoshi.
Tsunayoshi thường thì cậu chả cho ai động vào tóc của cậu vì cậu khá là lo sợ về việc liệu bọn họ sẽ túm chặt lấy tóc của cậu rồi bứt nó hay là vén tóc cậu để họ nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của cậu rồi khinh bỉ và chà đạp lên cơ thế và tâm lý của cậu.
Tsunayoshi cũng chả có phản ứng gì lớn đối với Kyoko khi cô chạm vào bộ tóc của cậu vì cậu cũng khá thân với cô ta và cũng xem cô là bạn nên cậu có lấy nhiều phần là tin tưởng vào cô.
"Nè Tsuna-chan~ tớ sẽ rất vui nếu chỉ một mình tớ được nhìn thấy khuôn mặt bé nhỏ vô cảm đó của cậu đó nga~~~" Kyoko thầm thì giọng chỉ nói cho một mình Tsunayoshi hắn nghe, ánh mắt cô luôn luôn khép lại vì miệng cô luôn nở nụ cười, điều đó có khiến cô trở thành một con người dễ hòa đồng ?
"Tớ cũng muốn như vậy lắm nhưng tớ không thể, không phải vì tớ muốn giữ khoảng cách với cậu hay là gì đó. Mà bởi vì tớ sợ rằng cậu sẽ không còn chơi với tớ" Tsunayoshi hơi cúi gầm mặt mình xuống và đùa nghịch những cái ngón tay trên đôi bàn tay nhỏ thon thả của cậu.
"Ồ tớ hiểu rồi, cậu mau quay lên về phía bảng đi, thầy cũng Nezu tới rồi đó" Kyoko khi cô vừa dứt câu xong thì tiếng chuông trường Namimori đã reng lên vài tiếng báo hiệu vào tiết.
Tsunayoshi sau đó nhẹ gật đầu rồi từ từ quay lên bảng.
Trong đầu Tsunayoshi cậu lúc này vẫn còn một bức tường lửa tâm lý rất cao lớn, nó vừa hẹp vừa dày và còn vừa chắc nữa.
Cậu chỉ luôn hy vọng rằng sẽ có một ai đó...một tên hoàng tử hoặc một nàng công chúa nào đó bước tới và phá vỡ cái bức tường lửa săn chắc đó.
Các tiết học đầu cũng đã nhanh chóng trôi qua một cách nhẹ nhàng chỉ sau khi tiếng chuông trường Namimori đã reng lên báo hiệu giờ ăn trưa.
Tsunayoshi trên ghế ngồi ưỡn người ra sau, cậu sau đó chỉ không tiếng động tạo ra một tiếng ngáp dài buồn ngủ.
"Tsuna-chan~ chúng ta lên sân thượng cùng ăn cơm với nhau đi !" Kyoko từ trong học bàn cô lấy ra một cái hộp cơm Bento có chiếc khăn màu hồng đào với một vài họa tiết hoa anh đào ở trên chiếc khăn gói.
Thấy cô đưa ra lời đề nghị thì cậu cũng nhẹ gật đầu rồi sau đó lấy ra một hộp Bento màu cam có cái khăn gói màu cam và con số 27 được may trên đó.
Hai người bóng con trai và con gái từ từ rời đi khỏi lớp rồi băng qua các đường hành lang và bước lên từng các bật cầu thang để lên sân thượng trường.
Bước lên tìm chỗ và rồi ngồi ăn, hai người sau đó tiếp tục cuộc trò chuyện của mình.
"Phải rồi, quên mất rằng cậu Hana đâu rồi nhỉ ?" Tsunayoshi gỡ chiếc khăn được gói ở bên ngoài chiếc hộp kia ra nói.
"Cậu ấy hôm nay xin phép nghỉ vì có việc bận ấy" Kyoko ngây thơ đáp.
"Oa Tsuna-chan~ hôm nay mẹ cậu làm món Katsudon nhìn trông ngon và đẹp mắt quá a !" Kyoko tròn mắt lấp lánh ngạc nhiên và hết mực cô khen ngợi món ăn.
"Cậu có thể thử" Tsunayoshi vô cảm nói tiếp.
"Hừm, Tsuna-chan quả nhiên là dễ thương nhất trong mắt tớ mà, không thể nào ghét nổi cậu mặc dù cậu là đàn ông con trai" Kyoko xung quanh cô phóng ra rất nhiều các bông hoa và chúng bay xung quanh cô rất nhẹ nhàng và đầy tình cảm.
Tsunayoshi bị Kyoko nói câu này rất nhiều lần rồi mà vẫn không thể làm quen được.
Cậu nhạy cảm với các thứ như tình yêu và những câu nói đó dù nó dù chỉ nhẹ nhàng thôi cũng đã khiến cậu phải xấu hổ thu người lại và nó sau đó cũng làm cậu phải ở trong mode đơ người ra vì ngại.
Chỉ trong một giây lát khi mà Tsunayoshi vẫn còn đang ở trạng thái đơ người ra thì cậu đã bị Kyoko đè xuống mặt sàn nhà.
"Ớ !? Kyoko ?" Tsunayoshi mở to tròn đôi mắt của mình và nháy mắt một cái ngạc nhiên khi thấy trước mặt cậu đối diện lại là đôi mắt lấp lánh của Kyoko.
"Tsuna-chan~ tớ sẽ rất vui nếu cậu thích tớ làm chồng-à không hoàng tử của đời cậu, cậu không ngại nếu tớ cùng cậu nữ công nam thụ chứ ?~" Kyoko nhẹ liếm quanh môi mình một cái thể hiện lên sự đói khát của mình.
"Ơm...ơ...K-Kyoko, tớ...tớ..."
Tsunayoshi đáng thương đỏ mặt đến đầu cậu còn bốc lên cả đống khói.
Cậu nhỏ bé cơ thể thu gọn ôm người mình lại vì cậu thấy chính mình không có đường thoát khỏi tay cô.
Nhẹ nhàng những bàn tay của cô lướt qua làn tóc mái dài thòng lòng của cậu trai nhỏ cô đang đè xuống ở dưới sàn kia, cô từ từ vén nó sang một bên.
"Quả nhiên Tsuna-chan, cậu có một khuôn mặt còn khả ái đáng yêu hơn những gì mình đã nghĩ hay tưởng tượng tới đó nhen~"
Tsunayoshi lúc này giống như là một chú thỏ con nhỏ đáng thương đang bị giam cầm trong một cái lồng sắt, đôi mắt của cậu còn đang rưng rưng đầy bên khóe mắt và chảy dài thành một đường.
"Cảm thấy như, tớ muốn làm một việc ác a~" Kyoko cười híp mắt nói khi cô đang tận hưởng lấy khung cảnh hiện tại.
End Chapter 2~
Au : Kyoko ?
Kyoko : Hai ?
Au : Chap này em có ổn sức khỏe không đó ? *lấy khăn lau mồ hôi cười khổ*
Kyoko : em ổn như mọi khi mà, với lại, cảm giác nằm trên Tsuna-kun cũng không tệ à nga~
Cô thầm cười ma mị.
Tsuna : KYOKO !!!!! :(((( Cậu thấy tớ chưa đủ khổ à !? Giờ tớ còn bị con gái đè nữa, nhục quá nhục quá a huhu !!!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top