Chương Mở Đầu-Màn 1: Con Tàu Xuyên Ngân Hà
{Nhật Bản-Năm 2055}
Tokyo, thành phố hiện đại và tân tiến nhất Nhật Bản. Nơi tiên phong đi đầu trong việc sử dụng một loại năng lượng sạch để cấp điện cho toàn Nhật Bản: Enetron. Bằng việc sử dụng năng lượng này, toàn bộ mọi thứ ở Nhật Bản được vận hành bằng năng lượng xanh.
Tuy nhiên, việc này lại tạo ra phản ứng trái chiều trong nội bộ chính phủ. Một bên thì cho rằng Enetron sẽ trở thành một món vũ khí mới giúp bành trướng lãnh thổ, một bên thì cho rằng Enetron chỉ nên là năng lượng để giúp thế giới phát triển.
Nội chiến nổ ra khiến cho toàn bộ Nhật Bản phân chia từ cả nội bộ chính phủ lẫn lãnh thổ. Phần lãnh thổ phía bắc thuộc về phe Liên Minh Cộng Hòa trải dài từ Hokkaido cho đến tỉnh Nagano. Phần lãnh thổ phía nam là của phe Đế Quốc trải dài từ tỉnh Gifu cho tới Kyushu và Okinawa.
Quân đội của cả hai phe chiến đấu liên tục, không ngừng nghỉ. Liên Minh Cộng Hòa sử dụng lính thông thường bài bản thì Đế Quốc sử dụng các người máy chiến đấu chạy bằng Enetron. Mặc dù phe Đế Quốc có sử dụng con người nhưng hầu như là rất ít, chủ yếu là hỗ trợ ở hậu phương.
{Tokyo-Ngày 7/5/2055}
Lúc này, đang có hai người lính đang giao chiến quyết liệt trên nóc của một tòa nhà.
-TẠI SAO HẢ HIKARI? TẠI SAO CẬU LẠI PHẢN BỘI BỌN TÔI!-
Một người lính tóc bạc hét lên
-Cậu phải biết rõ điều đó chứ Yoshikage, giữa thời điểm đất nước phân tranh này... KẺ MẠNH MỚI LÀ KẺ CHIẾN THẮNG!-
-CÂM MỒM!-
Yoshikage lấy ra hai thanh kiếm sử dụng năng lượng Enetron làm đường dẫn để tạo thành lưỡi kiếm, phóng thật nhanh tới chỗ Hikari và tung hai nhát chém chí tử suýt đưa Hikari lên bảng đếm số
-CHÍNH MÀY.... CHÍNH MÀY ĐÃ GIẾT KIRIKA! LÀ MÀY!-
Yoshikage bồi thêm một cú đấm vào mặt Hikari rồi sau đó sử dụng găng tay trọng lực hất Hikari lên cao.
-Cô ta liều mình lao vào trong tòa nhà như vậy để làm gì? Dẫu biết trước đó là cạm bẫy của phe Đế Quốc bọn tôi chứ?-
Yoshikage điên tiết, vác Gatling ra bắn liên tục vào Hikari.
-TAO PHẢI GIẾT MÀY!-
Hikari vẫn cứ né tránh, cũng phải thôi, tên đó vốn là một trong số những người đã cải tạo cơ thể để trở thành Cyborg. Hắn ta phóng nhanh ra đằng sau, tung cho Yoshikage một lưỡi đao sẵn sàng đoạt mạng của anh nhưng Yoshikage sử dụng giày tăng tốc để né đi đòn đó rồi đâm lưỡi kiếm Enetron vào cơ thể của Hikari rồi từ từ chém tung trái tim rồi đến não, tủy sống, và cả trái tim nhân tạo nữa.
-Kirika... Em hãy yên nghỉ.-
Yoshikage sử dụng một trái lựu đạn gắn vào cơ thể của người mà anh đã từng xem như là đồng đội tin cậy. Kích hoạt ngòi nổ và một vụ nổ lớn xảy ra xóa sổ bất kì cái gì còn lại của Hikari.
Yoshikage sau đó trở về trụ sở của Lực Lượng Liên Minh Cộng Hòa rồi tiến tới gặp sếp của cậu
-Đại tá Yoshikage? Sao hôm nay cậu lại gặp tôi?-
Yoshikage đưa cho ông ấy một bức thư màu đỏ cùng một chiếc USB
-Thư đỏ... cậu định....-
-Tôi xin từ chức!-
-Có chuyện gì vậy? Sao tự nhiên...-
-Đây là quyết định của tôi, thưa Đại Tướng Nakamura. Lí do thì...-
-Cậu không cần nói thêm, tôi đã biết chuyện rồi. Tôi... tôi rất tiếc. Nhưng trước khi rời đi, tôi mọng cậu hãy cầm lấy cái này.-
Nakamura đưa cho Yoshikage một tấm vé
-Star Rail Special Ticket?-
-Cậu sẽ cần tới nó đấy. Coi như là chút quà của tôi gửi cho cậu đi. Bây giờ cậu rời quân ngũ rồi nhưng tôi vẫn coi cậu là thành viên trong gia đình. Mong sao trong tương lai cậu sống thật tốt.-
-Cảm ơn... Đại Tướng Nakamura.-
Sau đó, Yoshikage rời đi, cởi bỏ quân phục, vứt bỏ toàn bộ vũ khí lại trụ sở. Từ khoảnh khắc này, Yoshikage không còn là một Đại Tá của Liên Minh Cộng Hòa nữa.
-Nhưng nhìn như thế nào nó cũng giống như một cái vé tàu hỏa. Địa chỉ là ở đâu?- Yoshikage
[Một nơi tưởng chừng không có đường ray nhưng lại có đường ray, một nơi mà không ai ngờ tới, một nơi tất cả đều đến nhưng chỉ còn lại một người. Thời điểm kim ngắn bạc kim dài vàng chỉ 12. Con đường tới ngân hà chính là đây]
-Là nơi đó sao?-
Phóng xe moto một hồi lâu thì cậu đứng trước một tòa nhà ga đã bỏ hoang, nơi này trước khi bị niêm phong thì nó có một chiếc đồng hồ rất lớn, cậu nhớ là như vậy. Nơi này bỏ hoang ít nhất 10 năm rồi, trùng với năm mà cậu trở thành một người lính Liên Minh Cộng Hòa. Yoshikage bước qua dải ngăn cách đi vào bên trong, nơi này ẩm mốc, bụi băm bám đầy khắp nơi, bầu không khí trong này rất u ám và ớn lạnh.
Bây giờ đã là 23:55 p.m, năm phút nữa là nửa đêm, còn thời gian nên cậu đi xung quanh liệu còn chiếc đồng hồ đó không.
Và cậu đã đúng, ở quầy tiếp tân có một chiếc đồng hồ khổng lồ, âm thanh cọt kẹt vang lên chứng tỏ nó còn hoạt động nhưng chắc sắp rụng đến nơi rồi.
*Tít tít tít*
Đồng hồ vang lên đúng nửa đêm, thì đồng hồ kia chỉ đúng nửa đêm.
Bỗng dưng có một tiếng gì đó ầm ầm vang lên, Yoshikage đi xem thì thấy bên trong đường hầm có ánh sáng chiếu lên, cậu ngạc nhiên vì vốn dĩ nơi nay đã bỏ hoang mà còn có tàu chạy tới đây sao?
Con tàu ngày càng tới gần, Yoshikage liền lùi lại để tránh bị quẹt vào tàu, con tàu ra khỏi đường hầm tối tăm thì Yoshikage ngạc nhiên trước tạo hình của con tàu. Nó là con tàu phong cách phương tây thời xưa, nhưng hình như không chạy bằng hơi nước thì phải.
Tiếng xì hơi của tàu vang lên, một người, hay đúng hơn một sinh vật giống thỏ lùn mặc đồng phục nhân viên tàu.
"Cái mẹ gì đây?"- Yoshikage thầm nghĩ
-Xin chào, cậu có vé tàu không?- ???
-Có.- Yoshikage
Cậu đưa tấm vé ra thì sinh vật kia liền nhận lấy, nó nhìn lên cậu rồi nhảy lên một cái.
-Chào mừng tới Đội Tàu Astral, tôi là Pom-Pom, cậu là người đầu tiên và là người cuối cùng lên tàu ở trạm này đấy. Đã lâu lắm rồi Đội Tàu Astral đã không tới đây, không ngờ còn vị khách ở đây, mau lên tàu thôi chúng ta cần khởi hành sớm.- Pom-Pom
-Xin hỏi con tàu này đi đâu vậy?- Yoshikage
-Mau lên nhanh đi, không nơi này sẽ sụp đổ đấy!- Pom-Pom
-Khoan đã cái gì cơ? Sụp đổ á?!- Yoshikage
Đột nhiên mọi thứ rung chuyển mạnh làm Yoshikage hốt hoảng kéo chiếc va li đựng đồ theo rồi phóng mô tô lên con tàu, cánh cửa đóng lại thì Pom-Pom hướng về phía cậu.
Quý khách hãy ngồi lên ghế thật vững chắc để chúng ta thực hiện bước nhảy ngay lập tức.- Pom-Pom
Bước nhảy ư?- Yoshikage ngạc nhiên
Pom-Pom liền rời đi thì Yoshikage ngay lập tức ngồi lên chiếc ghế sô pha lớn, câu ôm chặt lấy chiếc vali của mình trong lòng nhắm mắt lại trong sự hồi hộp xen lẫn sợ hãi.
-Chuẩn bị!- Pom-Pom
"5"
"4"
"3"
"2"
"1"
Ngay lập tức, con tàu phi với thực hiện bước nhảy, cả con tàu nháy mắt biến thành một không gian khác. Khi cậu mở mắt ra thì thấy bản thân đang lơ lửng giữa biển vũ trụ, đôi mắt cậu ấy mở to khi thấy cảnh tượng kỳ diệu này.
-Mình đang trôi giữa vũ trụ ư? Tuyệt quá! Tuy không phải lần đầu nhưng... tuyệt vời!- Yoshikage
Yoshikage nhìn thấy có một khối tinh thể màu đen thu hút sự chú ý của cậu, đỡ lấy nó ánh sáng mà nó toả ra thật ấm áp. Nhưng ngay sau đó có rất nhiều luồng năng lượng đen bay từ trong tinh thể ra hướng về phía cậu ấy, cho đến khi chúng bao phủ cả người Yoshikage
"Ngươi sẽ là người gánh vác lấy ý chí của chúng ta. Tất cả chúng ta hòa vào bóng tối trở thành một phần của ngươi"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top