Dạ Hiêu-Màn 2: Anh Hùng Bóng Đêm
Kagerou's POV
Mấy ngày nay tôi đang bị những người hâm mộ theo đuổi. Tại sao mọi chuyện lại xảy ra như thế này chứ? À mà nhắc mới nhớ...dạo gần đây không thấy Venti ở trong thành nữa. Kể cả có những cuộc thi liên quan đến thơ ca hay âm nhạc cũng không thấy cái bản mặt của tên bợm nhậu này đâu. Một ngày thì không sao nhưng tên này đã biến mất hơn 3 ngày từ lúc tôi về. Lạ thật, hay là đi cai rượu rồi?
Cơ mà nhắc tới chuyện người hâm mộ, Aether và Lumine đang phải chật vật trong việc điều tra sự mất tích bí ẩn của rất nhiều người. Mặc dù đã tìm được họ nhưng họ đều không nhớ chuyện gì đã xảy tới với họ nữa. Họ chỉ nhớ mang máng là có một người mặc bộ đồ đỏ với một phụ nữ mặc đồ tím chuốc thuốc họ thôi.
"Rồi luôn! Biết ai là thủ phạm rồi!"- Trích suy nghĩ của cặp sinh đôi
Trong giờ làm tại quán rượu, không biết đã có bao nhiêu khách hàng nữ tới quán không biết có phải để uống rượu không? Hay chỉ để ngắm tôi làm việc? Cứ thế này tôi sống không yên ổn mất.
-Cảm thấy không thoái mải sao Kagerou? Giờ cậu nổi tiếng đến mức nhiều người phụ nữ đến quán lắm đấy.- Charles
-Xin ngài đừng đùa nữa...- Tôi
-Ha ha, làm người nổi tiếng lúc nào cũng thế mà.- Charles cười
-Cứ cái đà này thì có lẽ tôi nên nghỉ việc ở đây để xin chỗ khác làm mất thôi.- Tôi đặt cốc xuống
-Đừng! Tôi xin lỗi, tôi không đùa nữa!- Charles hốt hoảng
-Tôi đùa có xíu thôi mà, ngài làm gì mà căng vậy? Làm ở đây lâu rồi nên sang chỗ khác làm cũng không quen. Hơn nữa tôi chẳng bận tâm tới những điều nhỏ nhặt đó.- Tôi bật cười
-Phù... tôi tưởng là cậu định làm thật chứ...- Charles thở phào
-Hơn nữa, dạo này tôi nghe nói có một vài tin đồn kì lạ. Ngài có biết đó là gì không?- Tôi hỏi
-Hừm...nếu cậu muốn hỏi về tin đồn thì có đấy, đó là một "truyền thuyết đô thị" về "Anh Hùng Bóng Đêm"- Charles
-"Anh Hùng Bóng Đêm"? Nghe thú vị ra phết đấy chứ, thế đầu đuôi câu chuyện là như thế nào?- Tôi tò mò
-Truyền thuyết nói chỉ xuất hiện vào lúc nửa đêm, là nhân vật thần bí trừ gian diệt ác. Nhưng nói thật, truyền thuyết này tôi không có hứng thú... Trừ phi anh ấy có thể giải quyết những người khác say xỉn gây chuyện ban đêm.- Charles
"Nhưng tôi thì có hứng thú đấy"- Tôi nghĩ
Sáng hôm sau tôi nói với cặp sinh đôi về lời đồn kì lạ, thế là tất cả cùng nhau đi hỏi những người biết về "Anh Hùng Bóng Đêm" này. Qua những lời biết về anh ấy, chúng tôi thu được một vài thông tin, Margaret nói anh ấy mang phong cách giống cô, Lawrence thì nói không phải là người của đội kỵ sĩ, hay là Donna nói rằng anh ấy có ánh sáng của lửa có hình bóng chút quen thuộc. Sau tất cả thì tôi đã hiểu ra được ai chính là "Anh Hùng Bóng Đêm" rồi.
-Vậy chúng ta chỉ cần đi dạo quanh Mondstadt khi trời tối thôi sao?- Aether
-Có lẽ sẽ đợi lâu đấy.- Lumine
-Sẽ không lâu nếu như dùng Đồng Hồ Vô Cực!- Tôi lấy Đồng Hồ Vô Cực ra
-Không! Cậu đừng hòng nghĩ đến chuyện dùng thứ đó một lần nữa!- Aether
-Ơ kìa mấy cậu!Mình mới dùng có đúng hai lần. Hơn nữa, bản thân mình đã đủ mạnh để chịu sức ép của thứ này.- Tôi
-Kagerou...- Lumine
-Không sao đâu, chỉ một lúc thôi mà.- Tôi mỉm cười trấn an
Đồng Hồ liền mở ra, tôi xoay kim dài tới nửa đêm sau đó nhấn một cái, mọi thứ bắt đầu trôi nhanh cho đến nửa đêm. Cơ thể của tôi bỗng trở nên nặng nề, Aether và Lumine đỡ lấy tôi:
-Cậu mới nói là sẽ ổn thôi mà, giờ nhìn lại bản thân cậu xem.- Lumine
-Ehe.....Thì ít nhất đỡ hơn hai lần trước, lần này nhẹ hơn một tí. Mau đi thôi, lần này mình có thể cảm nhận được anh ấy đang ở quanh đây.- Tôi nở nụ cười thương hiệu của Venti ra
-Khoan đã, cậu có thể cảm nhận được sao?- Aether
-Thì vốn dĩ "Anh Hùng Bóng Đêm" này là người quen của chúng ta mà.- Tôi
Chúng tôi chạy tới cổng phụ nhỏ của thành Mondstadt thì thấy Pháp Sư Vực Sâu đang chiến đấu với Anh Hùng Bóng Đêm, hay nói đúng hơn chính là Diluc. Anh ấy né tránh hết đòn tấn công của Pháp Sư Vực Sâu, khi tên đó định chơi bẩn thì anh ấy dùng kiếm chém một nhát khiến tên đó bốc hơi:
-Anh Hùng Bóng Đêm...là lão gia Diluc!- Paimon
-Đã cố gắng tránh đường cho vệ binh đi tuần......nhưng không ngờ lại gặp mấy người ở đây.- Diluc
"Ha ha, không phải tình cờ đâu. Đều nhờ vào liên kết cả đấy"- Tôi nghĩ
-Chúng tôi đã sớm đoán ra, anh là Anh Hùng Bóng Đêm.- Aether
-"Anh Hùng Bóng Đêm"?... Cái tên tầm thường như vậy, là do mấy người đặt?- Diluc
-Anh chưa nghe nói đến sao?- Lumine
-Cả Mondstadt đều đang bàn luận về Anh Hùng Bóng Đêm!- Paimon
-Lời đồn nhàm chán...thôi được, cũng coi như là minh chứng cho sự hòa bình.- Diluc
-Vậy là giải đáp bí ẩn Anh Hùng Bóng Đêm rồi.- Paimon
-Vậy ngài Diluc? Một mình anh đấu với bọn Vực Sâu không phải sẽ rất khó khăn sao? Tại sao không nhờ Đội Kỵ Sĩ hỗ trợ?- Tôi
-Đội Kỵ Sĩ đa phần là những tên nhóc không được việc, làm sao an tâm giao cho họ.- Diluc
"Diluc thật là lợi hại"- Tôi, Aether và Lumine
"Ừ thì chỉ có mỗi Jean thì tôi yên tâm giao phó thôi."- Suy nghĩ của Diluc lúc này
-Nói chuyện lâu như vậy, hay là mấy người giúp tôi một việc. Giữ bí mật thân phận tôi. Đặc biệt đừng để người Đội Kỵ Sĩ biết.- Diluc
-Đương nhiên rồi, chúng tôi sẽ giữ bí mật. Đúng không mấy đứa?- Tôi
-Ừm- Aether, Lumine và Paimon gật đầu
Ở bên ngoài cổng phụ có tiếng động kì lạ, 3 Hilichurl đang ở bên ngoài. Đừng có phá bầu không khí nói chuyện của bọn tôi chứ:
-Âm thanh gì vậy? Là viện binh của Giáo Đoàn Vực Sâu sao?- Paimon
-Chỉ là một vài tên lâu la thôi. Tôi không thể để đám tạp nham này cản đường, làm phiền mấy người giải quyết rồi. Đừng quên giữ bí mật cho tôi đấy.- Diluc nói xong thì bỏ đi
-Không sao đâu...- Tôi
Giơ tay về phía bọn Hilichurl tôi giơ tay cao lên trời thì một ngọn núi trồi lên khỏi mặt đất đẩy bọn chúng xuống nước, vì Hilichurl không thể bơi nên chỉ cần đá chúng xuống nước là được. Đúng lúc một kỵ sĩ chạy tới chắc nghe thấy tiếng động lạ:
-Các vị, lúc nãy hình như tôi nghe thấy tiếng động phía bên này. Có phát hiện gì bất thường không?- Huffman
-Ồ, chẳng lẽ anh hỏi Anh Hùng Bóng Đêm, anh ấy....- Paimon
-Khụ khụ... À không có gì đâu, chỉ là một vài tên Hilichurl thôi mà. Không có chuyện gì to tát đâu.- Tôi ho để ngắt lời
-Hừm...vậy cảm ơn vì đã giúp chúng tôi bảo vệ Mondstadt. Còn chuyện Anh Hùng Bóng Đêm, hy vọng các bạn có thể đến Đội Kỵ Sĩ nói chút chuyện. Có một số thứ không thể nói ở đây, Công vụ trên người, tôi đi trước đây, các vị hãy chú ý an toàn.- Huffman nói xong liền rời đi
Nhìn Huffman rời đi, tôi thở dài:
"Ôi... Lại thêm rắc rối rồi đây..."- Tôi lấy tay đỡ trán
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top