Chương XIV : Ngày đầu đi học lại trễ?

Thất bại rồi. Tự sáng hồn kĩ không như Tiểu Lam tưởng đơn giản. Nếu nàng một chút sơ sẩy liền đem tự thân phá toái không thể nghi ngờ. Nàng cũng không thể như vậy mạo hiểm.

Dừng lại rồi việc tu luyện. Tiểu Lam cảm nhận được, ở phòng bên trong tựu có thêm nhân, hẳn là của nàng bạn cùng phòng đi! Chào hỏi không sai biệt lắm.

Này khoan, cái này khí tức liền khá quen đâu. Âm lãnh, sắc bén khí tức này thật không sai là của hắc ám thuộc tính bất quá bị khống chế ở che dấu thật hảo, đợi nhân đến gần nàng mới nhận biết nàng. Khí tức lại chịu đến ảnh hưởng của vũ hồn thập phần cao quý, ngạo mạn như nữ vương lại yểu điệu, nữ tính tựa khuê cát thiếu nữ giường như. Nàng hẳn là nữ tính, hơn nữa này nữ tính cùng Tiểu Lam quen quá, nàng là Chu Lộ!

"Không nghĩ của ta bạn cùng phòng là ngươi!" Chu Lộ không bất ngờ lắm khi biết Tiểu Lam là của nàng bạn cùng phòng. Sắc trời cũng là hôn ám một mảng, nàng hẳn đã nhận phòng một lúc.

"Ân, thật không tưởng" Tiểu Lam cũng thật mong muốn cùng mình có trước đó liên hệ làm nàng bạn cùng phòng. Hẳn bớt đi mấy thành khách sáo đâu!

"Ngươi vừa lúc là làm gì, ta tựa hồ cảm nhận của ngươi sinh mệnh chi lực vận chuyển cấp tốc, ta còn tưởng ngươi một chốc liền tạc nổ đâu!" Chu Lộ từ khi đứng ở môn tiền liền cảm nhận được sinh mệnh lực ở phòng bên trong đều ở dẫn dắt tụ lại một điểm. Nàng càng không tưởng đến, một cái thoạt nhìn nhỏ như vậy Tiểu Lam, nàng kinh mạch lại có thể chịu đựng được như vậy một lượng lớn sinh mệnh lực ở lưu chuyển. Ân, hẳn là trước giờ nàng là ẩn tàng thực lực đi!

"Chỉ là một chút thí nghiệm làm!" Tiểu Lam đã nghĩ qua, sinh mệnh lực như thế bị dẫn dắt tụ tập đến mặc dù là thật tiểu, bất quá sinh mệnh lực từ vị diện là không thể nào dẫn dắt Chu Lộ nhận thức được sẽ thật không thế nào tin được còn nói đến tụ lại đến tu luyện?

Chu Lộ lại nhìn Tiểu Lam cũng không nói gì. Nàng tưởng, Tiểu Lam không nói nàng nghe dĩ nhiên không sao, ai làm sao không không bí mật đâu này, lãnh đạm nằm xuống nằm xuống của nàng giường nhỏ có chút tì khí.

Nhìn đến lộ ra tì khí này đó biểu cảm Chu Lộ, Tiểu Lam còn tưởng nàng là sinh khí chính mình không nói cho nàng biết đi? Nàng cũng không nghĩ cùng bạn cùng phòng quan hệ kém a. Nhưng là, càng không thể nói cho Chu Lộ biết của nàng bí mật!

Ở Tiểu Lam loạn thất bát tao suy nghĩ trung. Hậm hực Chu Lộ cực độ bất mãn chiếc nhỏ giường không thể nào so xa với nàng ở nhà chiếc king size giường. Nhưng là, tì khí cũng là, bất mãn cũng là có thể đổi giường cho nàng sao? Ân, muốn giường lớn liền về nhà ngươi mà nằm!! (Có chút lạc:D)

Vi thế Chu Lộ một mặt cứ như vậy đi ngủ.

Mỗ nữ nào đó vẫn là không biết nguyên do bạn cùng phòng phát tì khí, bổn mặt như thế tu luyện qua đêm.

...

Sáng hôm sau, tại tân sinh nhị ban lớp. Bạch sắc phòng học đại môn rộng mở, những mới mẻ học viên trang bạch sắc đồng phục nối đuôi nhau mà vào, mỗi người tả lồng ngực địa phương đều có tượng trưng cho Sử Lai Khắc học viện lục sắc tiểu quái vật dấu hiệu.

Bất đồng niên cấp học viên, đồng phục nhan sắc là không đồng dạng như vậy, mới giống bọn họ phòng học nhan sắc đồng dạng.

Tân sinh nhị ban lớp, rộng lớn trong phòng đã ngồi đầy người tả hữu khoảng trăm người không kém. Số học viên đầu nhập Sử Lai Khắc thật đếm không được đây, vượt sát hạch cũng là không thiểu thiểu, mỗi năm Sử Lai Khắc tân sinh đại quy mô lên đến một ngàn cái danh, như vậy, tân sinh lớp hẳn là mười cái tả hữu.

Lúc này, phòng học nhất cửa mở ra, đi vào một nhân. Nàng một cái tử sắc tóc ngắn như thế duyên dáng, nàng dung mạo cũng thật không sai. Dáng đi mười phần yểu điệu lại mị hoặc nhưng là không mang cảm giác là một cái nào đó thanh lâu nữ nhân. Mỗi một bước thập phần nhẹ nhàng, tựa hồ nín thở nín cũng không nghe đến nàng bước chân, hiển nhiên nàng ở tận lực không chế lực đạo. Nàng là một cái cường giả.

(Bill tả Mộc Quế theo hình dáng trong truyện tranh nha, không nhớ rõ tình tiết truyện chữ cho lắm)

Nàng đi đến bục giảng cái kia, dùng đôi mị hoặc mâu lướt một hồi phòng học đám tân sinh.

"Nga. Ta gọi Mộc Quế. Ân, các thân ái gọi ta Mộc Quế lão sư. Trước hết, chúc mừng các ngươi vượt của chúng ta Sử Lai Khắc sát hạch đến thu một cái báo danh danh sách, từ giờ các ngươi đều là Sử Lai Khắc năm nhất học viên!"

Mộc Quế dùng tối dịu dàng lời nói chúc mừng hội là nàng dạy lớp học. Nhìn đến tâm tình thả lỏng các học viên, nàng lại nghiêm mặt đứng lên, lên tiếng "A! Còn quên nói các ngươi đâu. Trong quá trình ta dạy học, biểu hiện của các ngươi không đủ, tâm tình sai lệch hoặc là mọi sự cùng ta chống đối, thân ái, các ngươi hội khai trừ không sai biệt lắm a!"

Một cái bất bình học viên đứng lên "Chúng ta là đã đưa đủ báo danh cùng học phí, mỗi cái nhân vào được Sử Lai Khắc không ai không nổi bật, không ai hội thiên tài đâu. Vì cái gì khai trừ chúng ta?"

"Thật chính nghĩa, gọi Phúc Lạp đi?, ngươi nói thật không sai đâu. Bất quá ngươi cần Sử Lai Khắc, của ngưoi gia hi vọng ngươi vào Sử Lai Khắc. Bất quá...Sử Lai Khắc cần ngươi sao?" Mộc Quế thế nhưng mỉm cười, tối dịu dàng nói. Nhưng là, học sinh nhìn bên trong là một trận rét run. Học viên gọi Phúc Lạp tái nhợt mặt ngồi xuống.

"Nếu ngươi nói, chúng ta thu các ngươi báo danh phí cùng các ngươi phí hội có trách nhiệm đối các ngươi thật hảo ngu xuẩn a. Chúng ta Sử Lai khắc là cái đệ nhất học viện, ngươi tưởng hội lo lắng thì thiếu đi các ngươi đầu nhập học danh sách thiểu thiểu kinh phí sao? Hàng năm tuyển nhận học viên mới ước chừng tại một ngàn danh tả hữu. Mà học viện học viên tổng số nhưng lại chưa bao giờ vượt qua năm nghìn danh. Theo tiến vào Sử Lai Khắc học viện đến hoàn thành tất cả ngành học tốt nghiệp, cần mười hai năm lâu. Nói cách khác, Sử Lai Khắc học viện hàng năm tỉ lệ đào thải cực cao. Nói như vậy, vô luận các ngươi có hay không thiên tài trong mắt ngoại nhân đều là không lưu tình khai trừ!"

Mộc Quế thế nhưng nhấn mạnh 'không lưu tình khai trừ', nghiêm nghị liếc mắt từng cái lo lắng học viên. Nàng ở bổ sung thêm "Ân, lấy ta thân phận các ngươi chủ nhiệm tựu có quyền khai trừ các ngươi mỗi cái!"

Ngay khi nàng nói, một trăm nhân ngồi tại lớp học bên trong không khỏi hút một hơi lãnh khí.

"Báo cáo!"

Đột nhiên, cửa phòng học lại ở mở, một cái bạch phát nữ học viên thật xinh đẹp đâu nhưng là có chút chật vật đi vào, thoạt nhìn nàng như muốn khóc bộ dạng.

Ân, Tiểu Lam chính là đang muốn khóc. Sáng sớm, ở tu luyện bên trong nàng ngộ. Hiển nhiên, nàng không thể đánh vỡ lần này ngộ. Ở nàng cảm giác, hội cho nàng một cái gì đó kinh hỉ. Chu Lộ biết nàng đang ở ngộ điểm, cũng chần chờ muốn đánh nàng tỉnh cũng là dừng lại vì hồn sư ai cũng nhận thức ngộ là như thế khó mà có được.

Chu Lộ là trước lên lớp.

Ở Tiểu Lam tỉnh lại sau, nàng liền vội vã mặc vào đồng phục. Chạy xuống xuống xem thông báo phân lớp. Ân, nàng là ở quên quá. Như thế chạy đến bạch sắc giáo học lâu, đi vào không do dự tại một tầng bên trái thứ nhị giữa phòng học thấy được nhị ban bài tử.

Dĩ nhiên thu được mọi người tập trung trên nàng như muốn đem nàng xích loã ánh mắt.

Mộc Quế đặt nàng mị mị ánh mắt đánh giá trước mắt nàng Tiểu Lam một lúc, lại đổi hướng nhìn về toàn thể bên trong lớp học viên.

"Trước giờ học, ta thế nhưng muốn khảo hạch một chút các ngươi. Toàn bộ xuống hạ Sử Lai Khắc sân rộng khởi động năm mươi vòng lời nói, người nào không hoàn thành lập tức khai trừ!"

Toàn bộ học viên ở lớp học bên trong lục đục đứng dậy.

"À, còn đến trễ học viên. Ngươi gọi Tiểu Lam phải không? riêng trò chạy một trăm vòng coi như kiểm điểm!" Mộc Quế mâu lúc này liếc qua vẫn đứng ở phòng học môn Tiểu Lam.

Học viên ở nhị ban trong đều là cười trên nỗi đau người khác. Mỗi học viên đi qua qua Tiểu Lam đều cho nàng một cái khinh miệt ý cười ánh mắt.

Tiểu Lam không để ý bạn học trên mặt 'tiếu ý'. Nàng là để ý một chút Chu Lộ đang hướng nàng đến. Chu Lộ không nói gì nhưng cho nàng một cái an ủi mỉm cười rồi trở lại lãnh đạm khuôn mặt đi xuống sân rộng.

"Làm sao còn đứng! Mau xuống chạy cho ta thời gian chỉ có nửa canh giờ!" Không kiên nhẫn hối thúc Tiểu Lam nhanh chạy Mộc Quế. Nàng hôm nay có chút bất mãn cái này nữ sinh, nàng ngày đầu đi học đã để xấu ấn tượng các lão sư trong mắt.

"Ân" Tiểu Lam chạy xuống sân rộng chạy.

Ở sân rộng , nhất ban lớp toàn bộ học viên đều là thập phần chật vật, hãi đầm đìa bọn họ trên mặt, xộc xệch đồng phục, nằm vật vã ở sân cỏ thượng.

Tiểu Lam bây giờ tâm tư không đặt nàng chung quanh. Nàng chỉ biết nàng phải chạy a, nếu bị khai trừ lời nói, Ngưu Thiên cùng Thái Thản hội tấu nàng.

_oOo_

Bill xin dừng bút tại đây. Không vì lí do gì khác ngoài lười!!!!

Bill cố tạo hình tượng Mộc Quế nghiêm khắc xíu mới có lợi cho con đường tu luyện của Tiểu Lam.

Chắc nhiều bạn thắc mắc mình không cho Tiểu Lam vào lớp Chu Y để tránh lạc quá nguyên tác nhỉ. Nhưng mà mình viết đồng nhân không thích phụ thuộc quá nhiều vào nguyên tác với lại có bắt buộc vào lớp của Chu Y với tiếp cận được nhân vật chính sao?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top